Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 660 - Huyết Kiếm Kinh Thiên

Huyết Kiếm Kinh Thiên Huyết Kiếm Kinh Thiên viptruyenfull.com

Người dịch: Nga

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

Lâm Phong chủ động khiêu chiến Vũ Mặc.

Đôi mắt của Tuyết Vô Thường khẽ nhúc nhích, trầm ngâm một lát, sau đó nhìn về phía Vũ Mặc, nói:

- Dựa theo quy củ, tuy rằng khác vòng, nhưng cũng không nên khiêu chiến hắn hai lần liên tục, có điều nếu Vũ Mặc đồng ý thì đó sẽ là chuyện khác.

Nghe được lời nói của Tuyết Vô Thường, ngay lập tức, ánh mắt của tất cả mọi người đổ dồn về phía Vũ Mặc, nếu hắn đồng ý, vậy Lâm Phong sẽ ngay lập tức đấu với hắn một trận.

Vũ Mặc sững sờ, liếc nhìn Lâm Phong.

Lâm Phong lấy được ngọc bài thứ nhất, cho nên đối với việc giao chiến với Lâm Phong, Vũ Mặc không ôm bao nhiêu hy vọng, ít nhất hắn cho rằng, bất đắc dĩ lắm Lâm Phong mới đấu với hắn, chính vì thế Vũ Mặc đang kiên nhẫn chờ đợi, thẳng đến cuối cùng, Lâm Phong không thể không đấu với hắn một trận, đến lúc đó, hắn mới lấy mạng Lâm Phong.

Nhưng hiển nhiên, Vũ Mặc hiển không dự liệu được, ở vòng thứ ba này, Lâm Phong chủ động khiêu chiến hắn.

Sau khi hồi phục tinh thần, Vũ Mặc lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Phong, hắn thừa nhận một kiếm vừa rồi của Lâm Phong rất mạnh, mặc dù Lâm Phong nắm giữ kiếm đạo ý chí tầng một, nhưng chẳng lẽ như vậy đã đủ để bù đắp chênh lệch ba tầng cảnh giới hay sao?

Vũ Mặc cho rằng hiển nhiên không có khả năng, Lâm Phong muốn khiêu chiến hắn, đúng là muốn chết!

- Ta đương nhiên đồng ý, vì sao lại không đồng ý chứ?

Vũ Mặc nhìn thoáng qua vết máu trên cánh tay, đồng tử màu đen trắng mang theo một tia lạnh lẽo, trận đấu này chính là trận chiến cuối cùng của Lâm Phong.

Lâm Phong làm sao không nhìn được sát cơ trong lòng Vũ Mặc chứ, Vũ Mặc muốn hắn chết, hắn làm sao không muốn mạng Vũ Mặc cho được.

Lúc ở Đọa Thiên Ma Vực, thực lực của Lâm Phong còn kém xa Vũ Mặc, suýt nữa bị Vũ Mặc giết chết, nhưng hôm nay...

Quay đầu lại, Lâm Phong nhìn Vân Phi Dương:

- Ngươi đi đi, hắn giao cho ta.

Vân Phi Dương nhìn Lâm Phong tràn đầy tự tin, khóe miệng lộ ra nụ cười vui vẻ:

- Nếu có thể lấy được mạng của hắn, nhớ không được lưu tình.

- Đương nhiên.

Lâm Phong gật đầu, Vũ Mặc muốn giết hắn, hắn há có thể lưu tình.

Tâm thần khẽ nhúc nhích, trên tay Lâm Phong xuất hiện một bình đan dược, từ trong đó lấy ra một viên, Lâm Phong nhìn xem Vũ Mặc nói:

- Viên thuốc này đủ để cho thương thế của ngươi khôi phục.

Dứt lời, Lâm Phong cong ngón tay búng một cái, một viên đan dược bay về phía Vũ Mặc.

Giơ tay chộp lấy, Vũ Mặc tiếp được đan dược trong tay, ánh mắt sửng sốt một chút, nhìn chằm chằm Lâm Phong, Lâm Phong cho hắn đan dược chưa thương, để hắn khôi phục thương thế?

Tất cả mọi người đều sững sờ, Lâm Phong tự tin như vậy sao?

- Ngươi không cần lo lắng viên thuốc này có vấn đề gì, có Tuyết Vô Thường tiền bối và đông đảo các tiền bối cao nhân ở đây, trước mắt bao người vậy, ta có khả năng sử dụng thủ đoạn hèn hạ với ngươi sao? Sau khi dùng xong, nếu như ngươi chết trận cũng nên nhắm mắt, đương nhiên, nếu ngươi có thể giết ta, ta cũng không oán trách nửa lời.

- Tốt, rất tốt.

Khóe miệng Vũ Mặc nở nụ cười. Lâm Phong trực tiếp ném đan dược vào trong miệng hắn, cảm giác mát lạnh trong người bắt đầu khởi động, quả nhiên, trong nháy mắt vết thương do Vân Phi Dương gây nên đã khôi phục lại, còn vết máu trên cánh tay giờ phút này đã hoàn hảo như lúc ban đầu.

- Hiện tại có thể đấu chưa?

Lâm Phong nhàn nhạt hỏi, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ chờ mong, chiến, Lâm Phong muốn đấu một trận với Vũ Mặc - một trong bát đại cường giả.

Đến nay, còn không có một ai ngoài bát đại cường giả có thể chiến thắng một trong bát đại cường giả, Lâm Phong có thể đánh thắng ư?

- Ngươi muốn tự sát sao? Đã rất lâu rồi không có ai can đảm như vậy.

Vũ Mặc bước một bước ra, toàn bộ uy áp Huyền Vũ cảnh tầng tám đại viên mãn chèn ép về phía Lâm Phong.

- Ngươi cho rằng nắm giữ kiếm đạo ý chí liền rất cường đại sao? Thực lực của ngươi thấp hơn ta rất nhiều, không có cách nào bù đắp được, kế tiếp, ngươi sẽ vì sự ngu xuẩn của mình mà trả giá thật nhiều.

Vũ Mặc hông trực tiếp vận dụng lực lượng đồ án bát quái để đối phó Lâm Phong giống như đã đối phó Vân Phi Dương, mà dùng khí thế kinh khủng đi chèn ép Lâm Phong.

- Chênh lệch cảnh giới xác thực không thể bù đắp được, nhưng mà, ta dùng tu vi Huyền Vũ cảnh tầng năm liền có thể giết chết cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy, nếu ta bước vào Huyền Vũ cảnh tầng sáu, thậm chí còn mạnh hơn nữa thì sao?

Lâm Phong đáp lại, khóe miệng của hắn lộ ra nụ cười, cười đến đặc biệt sáng lạn.

Lâm Phong cũng bước về trước một bước, nương theo đó một đạo kiếm khí đáng sợ bùng nổ, một cỗ chân nguyên kinh khủng từ trên người Lâm Phong phát ra, khiến tâm của mọi người lộp bộp một cái.

Huyền Vũ cảnh tầng sáu!

Lúc này, Lâm Phong bùng nổ khí tức chính là khí tức cường đại của Huyền Vũ cảnh tầng sáu, chứ không phải tầng năm, hắn thế mà che giấu thực lực, Vũ Mặc nhìn không thấu, người ngoài cũng không nhìn thấu.

Lâm Phong tu luyện thủ đoạn che giấu tu vi rất lợi hại.

Lúc Lâm Phong ở Huyền Vũ cảnh tầng năm có thể giết cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy, nhưng hắn đột phá Huyền Vũ cảnh tầng sáu vào lúc nào vậy?

Vũ Mặc sửng sốt, đôi mắt cứng đờ nhìn Lâm Phong, không ngờ Lâm Phong lại che giấu tu vi.

- Huyền Vũ cảnh tầng sáu thì sao, có thể vượt cấp chiến đấu thì có thể thế nào, cảnh giới càng mạnh thì sự chênh lệch giữa các cảnh giới càng lớn, chênh lệch giữa Huyền Vũ cảnh tầng tám và Huyền Vũ cảnh tầng sáu, có thể nói xa hơn khoảng cách giữa Huyền Vũ cảnh tầng bảy và Huyền Vũ cảnh tầng năm, huống hồ, ta là Huyền Vũ cảnh tầng bát đại viên mãn há lại sợ ngươi sao, ngươi vẫn phải chết.

Vũ Mặc lên tiếng lần nữa, cỗ uy thế đáng sợ kia lại lần nữa bùng nổ.

- Vậy sao?

Lâm Phong nở nụ cười lạnh lùng, ngay lập tức, một cỗ chân nguyên đáng sợ phóng lên trời, tâm của tất cả người cũng theo đó mà run lên.

Chuyện gì xảy ra vậy? Điều này sao có thể?

Tất cả mọi người ngây dại tại chỗ, tầng… tầng bảy, khí thế Lâm Phong lại trở nên mạnh mẽ hơn, phá tan trói buộc của Huyền Vũ cảnh tầng sáu, bước vào Huyền Vũ cảnh tầng bảy.

Nhưng mà, làm sao Lâm Phong có thể tăng tu vi lên Huyền Vũ cảnh tầng bảy được? Chẳng lẽ, lần này hắn gặp được kỳ ngộ lớn vậy sao? Thế nhưng kỳ ngộ lần này ai cũng có, tuy rằng cảnh giới của mấy người kia mạnh mẽ thêm vài phần, nhưng không có người nào đột phá, mà Lâm Phong làm sao có thể liên tục đột phá hai cảnh giới đây?

Ngay cả những người tiến nhập Thần Cung cũng ngây ngẩn cả người, bọn họ biết rõ kỳ ngộ là cái gì, thế nhưng mà, kỳ ngộ kia không có khả năng khiến Lâm Phong liên tục đột phá hai cảnh giới, tuyệt đối không có khả năng, cho dù trong bảy ngày đó Lâm Phong không làm chuyện gì khác, toàn bộ dùng để tu luyện.

- Chẳng lẽ,= trước kia Lâm Phong luôn che giấu tu vi?

Nhưng mà cái này tựa hồ không thực tế cho lắm.

Nghĩ mãi mà không ra, không có người nào biết vì sao Lâm Phong có thể bước vào Huyền Vũ cảnh tầng bảy.

- Hiện tại, ngươi còn như tự tin như vừa rồi nữa không?

Ẩm Huyết Kiếm trong tay Lâm Phong hơi nghiêng một chút, sau đó, một cỗ kiếm ý đáng sợ gào thét mà ra, lực lượng ý chí điên cuồng đánh về phía Vũ Mặc, phá nát không gian.

Lấy Lâm Phong làm trung tâm, kiếm khí tung hoành, toàn bộ không gian đều xuất hiện huyết kiếm sắc bén như muốn xé rách thiên địa.

- Giết!

Cánh tay Lâm Phong run lên, vung Ẩm Huyết Kiếm, một đạo Huyết Kiếm sắc bén nhanh đến nỗi không thể tưởng tượng nổi, giống như một đạo huyết sắc quang hoa, bay thẳng đến chỗ Vũ Mặc.

- Đi.

Vũ Mặc gầm lên, cánh tay đột nhiên run lên, lực lượng vô tận đánh vào nơi huyết quang lóe lên rồi biến mất, sau đó, một tiếng “xoẹt vang lên, kiếm khí sắc bén đã xé rách lực lượng của hắn.

- Giết!

Sát ý lạnh lẽo khắc nghiệt bao phủ thân thể Vũ Mặc khiến Vũ Mặc cứng đờ, sau đó, hắn ngẩng đầu lên, liền thấy kiếm thứ hai của Lâm Phong lăng không chém xuống, huyết quang yêu dị vô cùng.

- Bát quái.

Lâm Phong xuất kiếm quá nhanh, mà kiếm quang kia cũng quá nhanh đều chợt lóe rồi biến mất, căn bản không cho Vũ Mặc cơ hội thở dốc.

Đồ án bát quái bay vào không trung, huyết quang bổ vào bên trên đồ án bát quái, nhưng Lâm Phong lại không hề bị cản trở chút nào, thân thể trên không vẫn cứ lao xuống, kiếm lăng không chém xuống, huyết sắc đúng là kinh tâm động phách.

- Xoẹt!

Ở bên dưới kiếm khí, đồ án bát quái bị xé rách, huyết kiếm vẫn chém về phía Vũ Mặc, mà giờ khắc này, đồng tử của Vũ Mặc đã hoàn toàn hóa thành màu đen trắng, Bát Quái Vũ Hồn phóng thích. Dựa vào Ẩm Huyết Kiếm và lực lượng kiếm đạo ý chí, Lâm Phong khi còn ở Huyền Vũ cảnh tầng năm có thể giết chết cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy đại viên mãn, hiện tại, Lâm Phong bước vào Huyền Vũ cảnh tầng bảy thì thanh kiếm kia càng quá sắc bén.

- Huyết sắc bát quái!

Bên trong đồng tử xám trắng phóng ra thần thái yêu dị, từng đạo đồ án bát quái điên cuồng phóng lên trời, rồi bay thẳng tới chỗ Lâm Phong, hắn muốn muốn đối phó Lâm Phong như đã đối phó với Vân Phi Dương vậy.

Lâm Phong nhắm mắt lại, tâm dung hợp với thần, thần và ý hợp lại, nhân kiếm hợp nhất, người tức là kiếm.

- Rầm, rầm..

Một đạo kiếm khí ở trong hư không tung hoành ngang dọc, rất nhiều người trực tiếp đứng dậy, ánh mắt kịch liệt run rẩy.

Lúc này ở trong hư không, huyết sắc kiếm quang tung hoành ngang dọc, bao phủ thiên địa.

Sau đó, từng sợi tơ huyết sắc hóa thành màn mưa, bao phủ một mảnh không gian, mà màn kiếm vũ kia xé mở tất cả, kể cả bát quái đồ.

- Kiếm thức thứ mười hai!

Một thanh âm từ trong hư không truyền ra, vô số sợi tơ huyết sắc phóng xuống, đồ án bát quái kia còn chưa chạm vào Lâm Phong đã bị kiếm khí xé thành mảnh vụn, sau đó, kiếm tiếp tục chém về phía Vũ Mặc.

- Kiếm pháp thật đáng sợ!

- Giết!

Vũ Mặc điên cuồng gào thét, toàn bộ lực lượng Huyền Vũ cảnh tầng tám đại viên mãn đã hoàn toàn phóng thích, không có nửa điểm lưu thủ. Nương theo người của hắn, từng đạo huyết sắc đồ án bát quái phóng lên trời, giống như các huyết sắc bát quái đó do khí huyết cả người hắn biến thành, mà đôi đồng tử kia cũng hóa thành huyết sắc.

- Xoẹt...

Không có va chạm kinh khủng, chỉ có âm thanh xé rách rất nhỏ vang lên.

- Ngươi lại điên rồi, bây giờ ngươi chết là cái chắc.

Thân thể Lâm Phong treo ngược trong hư không, lạnh lùng nói.

- Kiếm thức thứ mười ba!

Bình Luận (0)
Comment