Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Bản Dịch)

Chương 196 - Chương 196: (2)

Chương 196: (2) Chương 196: (2)Chương 196: (2)

Tề Tiên Hiệp nói Thanh Đảm Kiếm Thai của mình là giả, nhưng Hồng Tẩy Tượng nhìn trái ngó phải nhìn lên nhìn xuống liếc ngang ngó dọc, kẻ này xem ra rất khó giải quyết.

Tề Tiên Hiệp quan sát biểu cảm khổ sở đảo đảo mắt của Hồng Tẩy Tượng, không giống giả bộ, tuy tâm tình vẫn như giếng nước yên tĩnh, chỉ là dự liệu vô số loại tình huống, chưa từng đoán được tân chưởng giáo Võ Đang là tục vật đã không có lòng cầu tiến lại không có trách nhiệm như thế, nếu không lên núi thời nhìn thấy Hồng Tẩy Tượng vác hành lý thay hương khách, Tề Tiên Hiệp sớm đã đập nát pho tượng Chân Vũ đại đế rồi. Chuyện này cũng chỉ cần vung phất trần vài cái, còn vê chuyện Võ Đang cùng Long Hổ có kết ác vì chuyện đó hay không, Thiên Sư phủ có vì vậy trách phạt hay không, Tề Tiên Hiệp không thèm để ý chút nào. Trên Thiên Sư phủ, mấy trăm năm qua, vẫn ôm thái độ phức tạp khó hiểu đối với Lữ Tổ, vô luận Lữ Tổ thơ kiếm như tiên như thế nào, dù sao cũng là lão thần tiên trên Võ đương sơn, Long Hổ Sơn tự có vô số tiên nhân, cũng có mấy vị tổ sư gia pháp lực ngất trời, nhưng dường như cũng không thân thiện bằng Lữ Động Huyền, trong lòng Tề Tiên Hiệp từ lâu đã cảm thấy so sánh với Lữ Tổ, các tổ sư gia của Long Hổ Sơn Triệu gia Thiên Sư tộc phổ càng giống như từng pho tượng tò te trong đạo quan, bản khắc mà xa lạ, không thể uống rượu anh hùng, không thể làm thơ bay bổng, chỉ nhìn vẻ xa cách khiến người ta kính sợ, nhưng không thân thiết.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí ngoài điện Chân Vũ có chút tẻ nhạt, đạo sĩ lớn tuổi đều tránh xa, chỉ có mấy tiểu đạo đồng ngây thơ dốt nát xúm lại bình phẩm đạo sĩ từ bên ngoài tới từ đầu đến chân, trong cách nhìn của đám con nít này, sư thúc tổ trẻ tuổi bất kể có phải là chưởng giáo hay không, cũng đều là thiên hạ đệ nhất, Bắc Lương Vương thế tử điện hạ đủ ương ngạnh chứ !? Không giống với bị sư thúc tổ xử lý phục tùng? Đương nhiên, chuyện này hơn phân nửa là bởi vì bọn hắn không kiến thức cảnh tượng Từ Phượng Niên đánh Hồng Tẩy Tượng, nhưng nói đi nói lại, dù cho thấy được, các đạo đồng cũng chỉ sẽ cảm thấy đây là sư thúc tổ bao dung, không chấp nhặt với phàm phu tục tử.

Tề Tiên Hiệp chủ động mở miệng hỏi: '« Tham Đồng Khế » là do ngươi viết? Không phải mấy vị sư huynh ngươi viết thay?"

Hồng Tẩy Tượng hỏi đằng trả một nẻo: "Trên núi không có gì có thể chiêu đãi, lát nữa tặng ngươi một quyển”

Tề Tiên Hiệp nhíu mày đáp.

Hồng Tẩy Tượng đột nhiên hỏi: "Phong cảnh khí tượng Giang Nam, thế nào?"

Tề Tiên Hiệp im lặng không lên tiếng.

Hồng Tẩy Tượng hỏi: "Nghe nói Long Hổ rất gần Hồ Đình quận, lúc này bên kia không lạnh sao !?"

Tề Tiên Hiệp dường như bị loại này vấn đề buồn chán này làm cho bực bội, giọng nói cực kỳ băng lãnh: "Tự ngươi không đi một chuyến sao?"

Giờ đến phiên Hồng Tẩy Tượng trầm mặc. Có lẽ là Hồng Tẩy Tượng chưa bao giờ nghĩ đến việc xuống núi, lại liên tưởng đến bí văn thỉnh thoảng nghe được bên Thiên Sư phủ, sắc mặt Tề Tiên Hiệp cổ quái, do dự một chút, cười lạnh nói: "Hồ Đình quận lúc này không tính là lạnh, chỉ là có chút ầm ï, trưởng nữ Từ Vị Hùng của Bắc Lương Vương các ngươi tác phong bất chính, ở bên kia chọc nhiều người tức giận, thậm chí ngay cả trong kinh thành cũng có chỗ nghe thấy, trong cung đầu có vị nương nương viết « nữ giới » rất tức giân, truyền tin muốn bắt vị quận chúa xuất giá Giang Nam này để hưng sư vấn tội một phen."

Hồng Tẩy Tượng nghiêm trang ngẩng đầu hỏi: "Hỏi tội gì?"

Tề Tiên Hiệp bình thản nói: "Ngươi là chưởng giáo Võ Đang, cũng quan tâm đến chuyện này?"

Hồng Tẩy Tượng cười cười, chỉ chỉ pho tượng Chân Vũ đại đế trong điện, nói rằng: "Vị kia chỉ quan tâm nỗi khổ của vạn dân. Ta thì xưa nay không có hoài bão kinh thế tế dân các ngươi Thiên Sư phủ, chỉ nhớ lấy trên núi ăn no ấm áp, còn như chân núi như thế nào, cũng chỉ hỏi một chút, được rồi, ngươi nói nghe một chút, rốt cuộc là hỏi tội gì?"

Tề Tiên Hiệp không để ý tới Hồng Tẩy Tượng, chỉ là lần thứ hai nhìn về phía Đãng Ma Thiên Tôn trong đại điện âm u, nhẹ giọng cảm khái nói: "Chế tạo đã nghìn năm”"

Tề Tiên Hiệp xoay người, quăng câu tiếp theo: "Cùng ngươi đạo bất đồng không muốn nói nhiều. Ta đây phải đi Thái Hư Cung lấy đi cổ kiếm mà Lữ Tổ treo ở mái hiên. Hỏi tội gì, ta không biết, chỉ biết là năm đó quận chúa kia muốn lên Long Hổ Sơn thắp hương, từng bị ngăn ở ngoài núi."

Hồng Tẩy Tượng đứng dậy.

Bước ra một bước.

Trước đây sư thúc tổ trẻ tuổi này vừa bước vào Thiên Tượng.

Ngày hôm nay cũng là chỉ kém một bước, trực tiếp đoạt đi phất trân trong tay của đạo môn kiếm khôi Tề Tiên Hiệp.

Trên Võ Đang sơn, nghênh đón sấm gió đã lâu không gặp đột nhiên tới.

Đại Trụ Quốc Từ Kiêu mang theo văn võ bá quan giãm lên đường trung trực, kết nối quảng trường Ngự đạo đến tận đầu, ngửa đầu có thể thấy được tòa đại điện nguy nga cao vót với ba tâng đài cơ kia, Bảo Hoà điện, nơi này là trung khu của vương triều, là trung tâm vạn Long triều bái.

Với toàn bộ thiên hạ mà nói, toà Bảo Hoà Điện này chẳng qua là mảnh đất một thước vuông, người đứng không tới hơn một trăm người.

Nhưng hưng suy vinh nhục của đế quốc đều được quyết định bởi chính lệnh của người nơi này, bất kỳ hô hấp nhỏ bé nào tại nơi đây, đều quyết định sức khoẻ của đế quốc.

Ba lầu đài cơ hùng vĩ, lan can làm bằng bạch ngọc thạch điêu, cột gỗ đỏ đậm thô to, diêm Lương thanh bích lục, nóc nhà ngọc lưu ly vàng óng ánh.

Cực kỳ uy nghiêm hoa mỹ.

Những năm trước đây hậu đình hoàng cung trải qua một vụ hỏa hoạn đốt hủy vô số thứ, rất nhiêu cung điện cần xây dựng lại, trong vài trăm dặm vùng ngoại thành kinh thành vật liệu đá bó củi sớm bị chặt đón đào móc không còn, Từ Kiêu Bắc Lương liền từ địa phương vận chuyển vô số cự thạch cổ mộc về nơi đây, một khối đá chạm khắc Vân Long trên bậc đá của mái hiên nặng 300 tấn, có thể thấy được mức độ hao tài tốn của trong đó, khiến cho tiếng oán than dậy đất, Gián quan thì hưng phấn như hít thuốc lắc, lập tức tố cáo Từ Kiêu là đại gian nịnh thần, nói vị Bắc Lương Vương này xu nịnh, sưu cao thế nặng, còn có người nói thẳng Từ Kiêu không chết quốc nạn không ngừng, nhưng mặc cho đám Gián quan tự xưng là thanh kiêm kia sủa bậy, Từ Kiêu vẫn là Từ Kiêu muốn gió được gió muốn mưa được mưa, giữ vững địa vị cao quyên quý.

Đi giữa tuyến trung trục đế quốc, đến cuối cùng, không cúi đầu, chỉ cần đến gần, một bức to lớn khảm địa Cửu Long trên vách tường đập ngay vào mi mắt, chín con kim long trông rất sống động, cứ như tiếp theo sẽ bay lên không trung. Trái phải hai bên vách tường Cửu Long đi thông đại điện thêm đá, bên trái đi văn thần, bên phải đi võ tướng, tuyệt đối không thể sai lệch. Ly Dương vương triều mấy trăm năm qua, còn chưa từng nghe nói có người nào hồ đồ đi nhầm qua. Quan viên thế hệ trước đều biết Từ què mỗi lần bước bước thứ nhất trên thêm đá bên phải vách tường Cửu Long đều sẽ hơi dừng lại, tự lẩm bẩm, cũng chưa từng có ai nghe rõ, Từ Kiêu xuất thân vũ phu, vì vậy mỗi lần vào triêu, đều đi phía bên phải, giống y lần đầu tiên vào kinh thành, triều đình cho hắn một cái danh hiệu Đại Trụ Quốc, hiện tại xem ra thật là có chút làm trò, thảo nào trước đây đủ mọi sắc thái cảm xúc suy sụp, khóc lóc, quỳ gối, giận dữ trên triều đình.

Lúc này văn võ bá quan phía sau Từ Kiêu, tuyệt đại đa số đều chưa từng thảo luận chính sự cùng vị vương khác họ này, cho nên rất nhiều người đều có ý lưu tâm động tác khi Từ Kiêu đi lên bậc cấp, quả nhiên, Từ Kiêu nhìn lại chính nam hoàng môn, chỉ là suy nghĩ trong lòng của Nhân Đồ Từ què, thì không ai biết được.

Từ Kiêu muốn đi qua cánh cửa, nhưng thực sự lại thân bất do kỷ.

Dân chúng tâm thường tới gần hoàng môn đều bị hỏi tội, nhưng đi vào vào triều, đạt được vinh hoa phú quý phải không ít, có nhưng rốt cuộc bỏ ra bao nhiêu, thì ai nấy đầu có nỗi khó riêng, mặc dù là cái vị ngồi trên ghế cao long ỷ trong đại điện kia, cũng khó đọc, Ly Dương vương triêu sáng tạo tới nay, từ không yên ổn, sơ kỳ phục hồi đoạt môn kinh biến, Giáp Dần Cung Biến: Hoàn Linh hoàng đế bị hoạn quan mưu sát, rôi đến Đông Cung Đĩnh Kích Án của Gia An sáu năm, kế tiếp là vụ án người rơm của của Thuận Hoà thái tử cùng Hồng Hoàn Án của Nhân Thái Hoàng đế uống thuốc chết bất đắc kỳ tử, cùng với sự kiện 50 năm trước tranh Di Cung phong ba cùng Tam quan Miếu, rồi đến vụ án bạch y gần đây nhất. ..

Bạch y.

Từ Kiêu mặc niệm hai câu, lại đi vê phía Bảo Hoà Điện, ánh mắt liền có chút lạnh lùng, khắc nghiệt.

Tại dịch quán Hạ Mã Ngôi, lão đã biết không riêng gì việc Phượng Niên ở trên hồ Xuân Thần khiêu khích gây hấn Thanh Châu thủy sư bị một số người vấn trách, ngay cả trưởng nữ Từ Vị Hùng lấy chồng ở Giang Nam xa xôi chỉ muốn qua cuộc sống gia đình tạm ổn cũng không được an bình, khốn nạn phía sau kia thật coi mình là trang sức trên bội kiếm trên điện hay sao.

Một ngày này, Bảo Hoà Điện sấm gió thét gào.

Thế nhân chỉ nghe nói sau khi Đại Trụ Quốc Từ Kiêu tan triều, còn chưa rời khỏi cung môn, đã dùng vỏ kiếm thô bạo đánh cho một vị đại quan tam phẩm tàn phế.
Bình Luận (0)
Comment