Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Bản Dịch)

Chương 197 - Chương 197: Tha Hương Ngộ Cố Tri (1)

Chương 197: Tha hương ngộ cố tri (1) Chương 197: Tha hương ngộ cố tri (1)Chương 197: Tha hương ngộ cố tri (1)

Đêm đó bắt gặp bạch y Quan Thế Âm cùng vạn quỷ dạ hành, việc này khiến cho đoàn người mặc dù sau khi vào thành tạm thời tìm không ra khách sạn cũng có vẻ không sao cả, dạo chơi suốt một canh giờ, trong lúc đó mấy tốp giáo vệ tuần thành đều chủ động tránh xa, cuối cùng Thư Tu rất vất vả tìm được một chỗ nghỉ chân tại Lâm hồ, đi một lúc laua, âm khí âm u kém xa Phong Đô Quỷ Thành trong ấn tượng, bên trong Tương Phàn khá cẩm tú phồn vinh, vượt xa Bắc Lương thành trì, Tĩnh An Vương Triệu Hành dụng tâm kinh doanh hai mươi năm, năng lực làm kinh tế rõ ràng là rất giỏi.

Khách sạn nằm cạnh Sấu Dương hồ, là một trong những hồ vang danh nhất thiên hạ, hồ này có mười cảnh, khách sạn thật sự gần mặt nước, muốn thế tử điện hạ móc ra số bạc lớn làm nước cờ đầu cũng hợp tình hợp lý. Từ Phượng Niên sau khi vào ở cũng không lập tức nghỉ ngơi, mà là ngồi tại vị trí gân cửa sổ lầu hai, sai Thanh Điểu nấu một bầu rượu, Thanh Bạch Loan do Lộc Cầu Nhi huấn luyện bay xuống cửa sổ, Thanh Điểu tháo mật thư truyền tin, Từ Phượng Niên sau khi xem xong bèn dùng hai ngón tay đưa bức thư vào ngọn lửa của nến để đốt thành tro bụi, nhẹ nhàng thổi đi, thấy buồn cười nói: "Thật náo nhiệt nha."

Thanh Điểu vẫn chưa nói chen vào, chỉ yên tĩnh ngôi bên cạnh nhìn nam tử trẻ tuổi, vừa nhìn chính là suốt mười mấy năm, nàng cũng từ nữ hài nhìn thành thiếu nữ rồi nhìn nữa thành nữ tử, làm nha hoàn Vương phủ, dường như chưa nói tới chịu mệt nhọc, hơn nữa các nữ trong tỳ phủ đều cam tâm tình nguyện làm trâu làm ngựa cho thế tử điện hạ, còn vê Thanh Điểu, không thích nói chuyện, dù cho cười, cũng hàm súc, vì vậy làm tạo ra cảm giác cứ như là một khối tuyết, vừa cứng như sắt, không hề vui vẻ giống như Ngô Đồng Uyển đại nha hoàn Hồng Thự.

Từ Phượng Niên cùng Thanh Điểu ở chung, sớm đã quen loại tự quyết định này, rất tự nhiên cười nói: "Trong thơ nói Từ Kiêu rốt cục ra tay, ở bên ngoài Đại Hoà Điện đánh cho một vị Đại Nông Thừa chết khiếp, người này quá không có mắt rrồi, ở trên điện không chỉ chỉ trích chuyện ta cùng Thanh Châu thủy sư chơi đùa, còn lảm nhảm chê bai Đại tỷ của ta phẩm hạnh không đoan, nếu đổi lại là ta ở trong đại điện, chắc không kiên nhãn đến khi rời khỏi tòa Kim Loan điện kia. Chúng ta phải nhanh một chút đi đến Giang Nam, trước bái kiến Đại tỷ của ta, rồi đi gặp nhị tỷ cùng Hoàng Man nhi. Đại tỷ luôn nói Giang Nam khí hậu tốt, dưỡng dục ra khuê nữ ngọt nước khắp phố, giống như rau xanh củ cải đâu đâu cũng có, cũng không biết thật giả."

Thanh Điểu nở nụ cười có chút bất đắc dĩ, ghế đang ở trước mắt, nhưng nàng lại thích đứng.

Từ Phượng Niên uống một hớp rượu, cười híp mắt nói: "Trong thơ còn nói hiện tại ở trên giang hồ rất náo nhiệt, các loại bảng đánh giá văn võ đều xuất hiện tất cả đi ra, võ bình thập đại cao thủ mới ra lò, vẫn là Vương Tiên Chi độc chiếm hạng đầu, vị trí mà lão chưởng giáo Võ Đang bỏ trống đã được giao cho một người trước giờ chưa có chút danh tiếng nào, là đao khách bên Bắc Mãng. Ta rất khó hiểu việc xếp hạng này dựa vào yếu tố nào, phải là người hiểu biết nhiều mới dám tung ra những bảng danh sách này, bên cạnh chúng ta có vị Lý lão đầu nhi kia mới từ Thính Triều Đình đi ra, lại lân nữa lên bảng rồi, tuy nhiên chỉ đứng hàng thứ tám, kém hơn một hạng so với đao khách kia, thật đáng sợ, lão Kiếm Thần cụt một tay thì cụt tay, nhưng mấy lần xuất thủ đều thanh thế không nhỏ, thật không dám tưởng tượng đám thần tiên quái vật xếp hạng trước lão càng đáng sợ đến dường nào. Khiến ta khi nhìn Tú Đông Xuân Lôi, cũng có chút tức giận, ta tự nhận luyện đao rất siêng năng, sao luôn cảm thấy kém xa vạn dặm bọn người kia? Đều nói vừa vào hầu môn sâu như biển, ta thấy phải đổi thành vào giang hồ mới đúng, người chưa vào danh sách muốn vào danh sách, vào bảng rồi thì muốn đứng ở ba vị trí đầu thiên hạ, Thanh Điểu, ngươi nói ta ngày nào đó cũng có thể điên rồ muốn đi làm cái gì đệ nhất hay không? Trước đây nhị tỷ không muốn ta luyện đao, có phải cố ky chuyện này hay không, sợ ta ngày nào đó nhập ma rồi chuyện gì cũng không quan tâm?"

Thanh Điểu do dự một chút, không muốn phân tích cặn kẽ chuyện này, nàng chỉ nói tránh: "Luyện võ luôn là chuyện tốt."

Từ Phượng Niên rất hiếm khi suy nghĩ sâu xa về thân thế của Thanh Điểu, thứ nhất từ nhỏ quen biết, thứ hai Thanh Điểu cũng không phải là một nữ tử phức tạp, đừng xem Thanh Điểu ở Ngô Đồng Uyển nhìn có thể không thân thiết bằng Hồng Thự, nhưng mức độ Từ Phượng Niên tin tưởng lén lút nói chuyện tâm sự, nha hoàn trong viện càng muốn cùng Thanh Điểu nói về những chuyện kín đáo chốn khuê phòng, đương nhiên những câu chuyện kín đáo chốn khuê phòng này không phải là chuyện tình ái triền miên tâm thường trên giường, mà là quân quốc đại sự. Bắc Lương Vương phủ, nơi nào cũng kiếm kích nghiêm ngặt, ngay cả các hạ nhân tôi tớ cũng kiêu căng hống hách cứ như họ đang ở trong triều đình, nếu Từ Kiêu có thể bị gọi là nhị Hoàng đế, vậy Bắc Lương quân nghiễm nhiên là tiểu triều đình cũng xem như chuẩn xác, kể từ đó, Vương phủ có gì khác nhau tiểu hoàng cung đâu? Chẳng qua những chỉ tiết nhạy cảm này, Từ Kiêu ngoài miệng quyết không thừa nhận mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment