Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Bản Dịch)

Chương 297 - Chương 307: Đáng Hận Đáng Kính (1)

Chương 307: Đáng hận đáng kính (1) Chương 307: Đáng hận đáng kính (1)Chương 307: Đáng hận đáng kính (1)

Trong núi rừng, sát khí tứ phía. Thư Tu Dương Thanh Phong cùng Ninh Nga Mi Ngụy Thúc Dương hai nhóm người tụ tập lại một chỗ, đều có chút cảm giác bị thất bại có lực không chỗ dùng, mấy lần sắp vây bắt thành công, kết quả đều bị tiểu tử kia tìm đúng cơ hội đào tẩu, trơn trượt khó bắt y như cá chạch, một lần đại kích Ninh Nga Mi vung đoản kích thậm chí đâm vào cánh tay của người nọ, tiểu tử kia vẫn nén đau chịu đựng Nhất Tụ Hậu của Cửu Đấu Mễ lão đạo, dựa thế lộn mấy vòng, cực kỳ tức giận lưu lại một câu " ân một Kích hôm nay của Tôn tử, gia gia ngày sau nhất định trả lại gấp đôi", bả vai hất văng một tên khinh kị doanh chữ phượng phía sau, lần thứ hai chui vào trong bóng tối của rừng cây, khinh kị bị cú hất hung mãnh làm cho trọng thương. Ba con hồng trảo Thử của Dương Thanh Phong đã toàn bộ tử vong, hai con phía sau đều là bị người kia bóp chết tươi, Thư Tu thì sắc mặt cực kỳ khó coi, vốn với Thư Tu có thể phá vỡ nội lực hùng hồn của Phù Tướng Hồng Giáp của, cũng chỉ nện cho tên họ Viên đụng gãy một thân cây, đại thụ với những nhánh cây to khoẻ đều đã gấy, người còn chưa có chết, đây tuyệt không như ý đồ mèo bắt chuột chậm rãi trêu đùa của Thư Tu, một tay võ tới, vốn nên vỗ nứt bụng kẻ đó mới đúng.

Thư Tu không nghĩ ra cổ quái trong này.

Nếu nói là là vũ lực điệp gia thông thường, bên này khẳng định vượt xa tiểu tử kia rất nhiều, nhưng Viên Đình Sơn đao pháp cương liệt, tính tình cũng tương đối cẩn thận dè dặt, hơn nữa cứ như có một loại khứu giác nhạy bén đối với nguy cơ, hai lần giăng lưới lúc chỉ thiếu chút nữa là thành đều bị hắn trốn thoát ở thời khắc cuối cùng.

Ninh Nga Mi vốc nươc suổi rửa mặt, bình tĩnh nói: "Người này là thám báo trời sanh."

Thư Tu vi vi tức giận nói: "Ninh tướng quân, người này bắt không được, chúng ta cũng đừng xuất sơn nữa!"

Dương Thanh Phong với khuôn mặt tê liệt không chút biểu tình nói: 'Có Hải Đông Thanh bang của Thế tử điện hạ trợ giúp, sẽ tóm được."

Thư Tu tức giận càng tăng lên, châm chọc nói: "Thật có tiền đồI"

Ngụy Thúc Dương đứng ra hoà giải nói: "Không phải có giúp hay không, doanh chữ phượng quen thuộc dạ hành, chúng ta đuổi một đêm nữa. Sáng mai nếu như hãy tìm không thấy người, thì lập tức xuất sơn chạy tới thành Tri Chương. Đến lúc đó nếu điện hạ nổi giận, do một mình bần đạo chịu đựng là được."

Thư Tu như trút được gánh nặng, Ninh Nga Mi nhíu mày, không tỏ thái độ, nghiêng đầu hỏi: "Còn lại mấy mũi tên?"

Bởi vì bận việc. . đuổi bắt, rất nhiều nỏ tên bắn ra căn bản không kịp thu hồi, ngoại trừ người bị trọng thương, 9 tên khinh ky còn lại doanh chữ phượng mỗi người hồi bẩm con số.

Ninh Nga Mi nói rằng: "Một lần nữa phân phối một chút, mỗi người 4 mũi. Chu Chí, Diệp Chân Phù, hai người các ngươi hộ tống Thiệu Đông Lộc bị thương, cố ý kéo ra một khoảng cách với chúng ta, làm mồi dụ."

Hai tên bạch mã nghĩa tòng không chút do dự trâm giọng nói: "Tuân lệnh!"

Ngụy Thúc Dương không đành lòng, nhẹ giọng nói: "Ninh tướng quân, như vậy có ổn hay không?"

Ninh Nga Mi có giọng nói mềm nhu không khác gì vị Ngô Châu thiếu phụ tại Tri Chương thành cười cười, không có bất kỳ giải thích dư thừa, nhưng Thư Tu cũng nhìn ra được sự kiên định trong mắt của vị tướng quân này.

Thư Tu nhịn không được hỏi: "Ninh tướng quân, ngươi xác định tiểu tử kia sẽ rơi vào tròng?"

Ninh Nga Mi bình thản nói: "Viên Đình Sơn là kẻ có thù tất báo, hơn nữa giỏi về đầu cơ, dù có nguy hiểm, hắn cũng nguyện ý đánh cuộc một lần. Lần này bao vây tiễu trừ, nhìn ra được, người này vẫn rất tin tưởng vận may của mình." Thư Tu ồ một tiếng, không nói cái gì nữa, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, vài khinh ky doanh chữ phượng trận vong, đối với nàng mà nói không có gì đáng kể. Nhưng đáy lòng đối với tên tướng quân Bắc Lương tốt tánh này, đánh giá cao thêm vài phần.

Nửa canh giờ sau.

Viên Đình Sơn ngồi xổm trên chạc cây, nhìn chằm chằm ba tên khinh ky thoát ly trận hình, cánh tay chảy máu sớm đã băng bó lại, đoản kích kia bị gã ngậm vào miệng.

Giết hay là không giết?

Viên Đình Sơn đang do dự.

Gã có thể khoái đao sát nhân, cũng có thể đao cùn cắt thịt.

(giết người nhanh gọn, hoặc giết người chậm rãi đau đớn)
Bình Luận (0)
Comment