Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Bản Dịch)

Chương 404 - Chương 43

Chương 43 Chương 43Chương 43

Ánh mặt trời gay gắt, bức xạ nhiệt đập vào mặt. Bang chúng Ngư Long Bang đều là mồ hôi đầm đìa, Lưu Ny Dung ngồi trên lưng ngựa, hai má thường thường có mồ hôi chảy ra.

Duy chỉ có Từ Phượng Niên hít thở kéo dài, gân như toàn thân chứa Đại Hoàng Đình trời ban trân quý, có thể khiến toàn thân mát mẻ, Vương Đại Thạch đi theo bên người Từ công tử, cũng ít thấy nóng rất nhiều, thiếu niên vẫn chưa phát hiện mình được lợi, chỉ mải nhẩm đọc khẩu quyết bộ quyền pháp, Từ công tử nói qua người chậm cần bắt đầu sớm, cần cù bù thông minh, đầu óc không nhanh nhạy, phải dựa vào công phu ngu xuẩn nhất để hành tẩu võ đạo. Chỉ là đừng nhìn Từ Phượng Niên thảnh thơi cưỡi ngựa, nhưng trong lòng không hề buông lỏng chút nào, người khác tập võ đều là vót đến nhọn cả đầu muốn đi đường tắt cấp tốc đạt đến cảnh giới cao, Thế tử điện hạ đi ngược lại con đường cũ, chuyên môn chọn kinh mạch di chuyển đồ rườm rà nhất trong đao phổ để điều tức, người khác cầu đơn giản ta cầu phức tạp, trừ phi khí cơ cản trở gây ra tức ngực khó thở, mới vội phun ra một ngụm trọc khí tích tụ.

Nói đến cũng lạ, lúc này Từ Phượng Niên diễn luyện chiêu thức trong một tờ đao phổ chứa đựng tinh túy, đang cẩn thận giảng thuật kiếm khí Cổn Long Bích của Lý Thuần Cương, trên đao phổ lấy mệnh danh "Khai Thục Thức".

Chiêu kiếm khí cút Cổn Long Bích thật hay, khí cơ trong cơ thể của Từ Phượng Niên điên cuồng lưu chuyển, đau đớn như hàng trăm nghìn đạo kiếm khí đâm vào tim gan, may mắn sắc mặt của Thế tử điện hạ vẫn như thường.

Từ Phượng Niên vận chuyển khí không ngừng, lại nheo lại mắt nhìn về phương xa.

Một thân ảnh mạnh mẽ, cường tráng đột nhiên xuất hiện từ một tòa sườn núi cao, nhảy xuống xong hai chân đạp đất văng lên một đống bụi bặm, ngay sau đó dựa thế vọt tới trước rất mạnh, hơi dừng lại chuyển ngoặt, đánh ngang về phía đội ngũ Ngư Long Bang đang đi về phía trước, thấy đoàn người trơ mắt ra nhìn, càng đáng sợ hơn chính là chỉ sau mấy hơi ngắn ngủi đã có vài chục đạo thân ảnh từ sườn núi cao nhảy xuống, khoảng hơn mười mấy người phiêu dật rơi xuống đất, một số kẻ phía sau khinh công không tốt, sau khi rơi xuống đất lập tức ngã cái râm, sau khi ngã vẫn bất chấp đau đớn tiếp tục lao tới trước, xem tư thế này thì ba bốn mươi người này đều đang đuổi theo truy đuổi vị nhân huynh lúc trước kia gần nhảy vào trận hình Ngư Long Bang, Lưu Ny Dung cùng Công Tôn Dương cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ nhìn thấy người tới là lão giả mũi ưng mặc bộ đồ màu xám, mấy lần rón mũi chân, trong nháy mắt đã áp sát đoàn ngựa thồ của Ngư Long Bang, nhảy lên thật cao, từ trong ngực móc ra một quyển thư tịch ố vàng ném về phía một gã bang chúng Ngư Long Bang ngồi ngựa, lão giả cười ha ha nói: "Các tôn tử, gia gia không tới chơi cùng các ngươi, cái é Thanh Phù Kiếm Thai Điển) này người nào có bản lĩnh thì lấy đi!"

Thanh gì kiếm gì?

Tên bang chúng Ngư Long Bang vô duyên vô cớ bị đập tới một quyển bí kíp vô thức cầm lấy, như tên Hòa thượng lùn 2 thước với tay sờ không đến đầu (*vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình suy nghĩ gì), vẻ mặt mờ mịt, nhưng sau khi lão giả xẹt qua trên không, tên bang chúng này quay đầu nhìn thấy cao thủ giang hồ với đôi mắt đỏ rực khí thế hung hăng, động tác nhanh nhẹn, giết thẳng về phía mình, vài tên dẫn đầu tính tình nóng nảy rút binh khí sáng loá trong tay, đan xen ra một mảng ánh sáng chói mắt, người anh em này chợt run lên, rốt cuộc biết trên tay là củ khoai nóng, không nói hai lời ném cho bang chúng bên người. Mẹ nó chứ, tai họa bất ngờ à! Người vô tội bị vạ lây còn cơ trí hơn, hét lên "Vương mặt rỗ ngươi tiếp lấy", lại phủi ném ra ngoài, tên thứ ba vừa đón lấy, ngay cả nhìn cũng không nhìn bí kíp, dùng sức ném về phía sau.

Lưu Ny Dung vô cùng khó xử không đành lòng nhìn nữa, thực sự rất mất mặt.

Thiếu niên Vương Đại Thạch chứng kiến quyển bí kíp kia bay về phía mình, ngẩn người, đang do dự có nên chụp lấy hay không, đỉnh đầu tối sầm lại, ngay sau đó đã thấy quyển bí kíp kia vào tay của Từ công tử, sau đó ném cho mọi người.

Một quyển bí kíp vất lên thật cao.

Ba mươi mấy nhân vật giống như chó điên thủ đoạn cũng không hề tâm thường, mỗi người mỗi cách thi triển thần thông, nhảy lên không trung để giao phong ngay trên không trung, kẻ ở trên mặt đất không kịp vọt lên cũng không nhàn rỗi, phụ cận giết chóc kịch liệt, một hồi vang lên tiếng đánh nhau đùng đùng, rất là sinh động, làm cho bang chúng Ngư Long Bang nhìn mà hoang mang, cảm thán đột nhiên thấy được nhiều cao thủ như vậy, lân đi Bắc Mãng này đáng giá. Chỉ trong vài cái nháy mắt, thì có ba, bốn người nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích, đều đã hạ tử thủ, sau khi trải qua giia đoạn đầu đục nước béo cò, một gã kiếm khách đội mũ đẹp trai thành công cầm võ học bí kíp tha thiết ước mơ, nhất thời liền có sáu gã đồng bọn cũng dùng kiếm, cùng tên thanh niên anh tuấn mặt như ngọc này hình thành một kiếm trận quỷ dị, phòng chống ngoại địch.

Từ Phượng Niên nheo mắt lại, lại là Tướng Kỳ Đầu kiếm trận hiếm thấy, công có thể biến đổi thành trận hình mủi dùi cực dễ băm nhỏ đối thủ, thủ có thể hóa thành Thiên Nguyên mạnh mẽ ở khu vực giữa, mười có tám chín là kiếm sĩ của Kỳ Kiếm nhạc phủ có địa vị cao ở Bắc Mãng.

Từ Phượng Niên vốn muốn nhắc nhở nhóm cao thủ này quyển bí kíp kia chắc là giả, nhưng do dự một chút vẫn là thôi, đang muốn bảo Lưu Ny Dung tiếp tục tiến lên đừng dính vào cái với đám kẻ xấu này.

Tên kiếm sĩ trẻ tuổi mặc bạch y ngọc bội hơn người kia sau khi mặt bìa, quả thực đập bí kíp xuống đất, bực bội nói: "Giả! Là cái gì é Công Dương truyện } !"

Lão giả mũi ưng giảo hoạt như cáo già sớm đã bỏ chạy, lão giả này vốn có khinh công cao hơn mọi người một bậc, khoảng thời gian ngắn ngủi này, trời đất bao la mặc lão cao bay xa chạy.

Lưu Ny Dung nhìn rõ cảnh đánh nhau hỗn loạn này, lấy lại tinh thần vừa định rời xa mảnh đất thị phi này, nhưng tình thế đã định Ngư Long Bang không đi được, đám giang hồ hảo hán trèo đèo lội suối qua bao gian khổ truy đoạt bí kíp ai nấy trợn to hai mắt, rõ ràng muốn giận lây sang Ngư Long Bang.

Tên dẫn đầu Kỳ Kiếm Nhạc Phủ anh tuấn kia trông lạnh lùng nghiêm nghị, cuối cùng cũng không dẫn đầu làm khó Ngư Long Bang, đại tông quyền quý, ít nhất vẫn có khí độ.

Lưu Ny Dung đang cẩn thận tìm từ để nói, chưa từng nghĩ họ Từ đã giành mở miệng nói trước: "Các vị anh hùng hảo hán, oan có đầu nợ có chủ, chúng ta cũng chỉ gặp phải tai bay vạ gió, không cần dùng đao kiếm nhắm vào chứ !?"

Lưu Ny Dung cảm thấy lo sợ, rất sợ đám người này đồng loạt nhằm vào Ngư Long Bang.

Kỳ Kiếm Nhạc Phủ kiếm sĩ cười tươi, xách ngược trường kiếm, hai tay ôm quyền hơi vái chào, xem như là làm đủ lễ nghi giang hồ, rộng rãi nói: "Quả thực như vậy, chia tay tại đây."

Một gã rướn cổ lên nhìn quyển sách dưới chân tên mắt sắc của Kỳ Kiếm Nhạc Phủ, nhận rõ mặt bìa, tức giận nói: "Thật đúng là một quyển é Công Dương truyện } , lão tặc này quá âm hiểm! Huynh đệ, chúng ta tiếp tục đuổi!"

Ngư Long Bang vội vàng chủ động đầu đuôi tách ra, nhường ra một con đường lớn.

Trừ mấy thi thể bỏ mạng ở nơi này, còn lại chừng ba mươi tên nối đuôi nhau chạy qua, Kỳ Kiếm Nhạc Phủ cũng không ngoại lệ, chẳng qua tên công tử ca cầm trong tay một thanh trường kiếm màu xanh bóng dừng lại, cười hỏi Lưu Ny Dung trên lưng ngựa: "Tại hạ Kỳ Kiếm Nhạc Phủ Vương Duy Học, xin hỏi phương danh của tiểu thư?"

Vài tên giang hồ mãng phu đằng trước không cùng đường sau khi nghe câu này, thân hình không ngừng, ngoài miệng lẩm bẩm: "Đi đoạt bí kíp cũng không quên dụ dỗ cỏ dại ven đường, đúng là đồ không ra gì!"

"Kỳ Kiếm Nhạc Phủ khi nào xuất hiện tên bại hoại văn nhã như thết"

"Một cục cứt thối, lẽ đời còn đâu."

Kiếm sĩ tự xưng Vương Duy Học mắt điếc tai ngơ, chỉ ngẩng đầu cười nhìn Lưu Ny Dung, sáu vị đồng môn sư huynh đệ còn lại cùng những người khác cùng chạy về phía trước.

Từ Phượng Niên nở nụ cười,'Quyển bí kíp kia là thật."

Lưu Ny Dung vì lễ tiết, lạnh nhạt nói: "Lăng Châu Lưu Ny Dung."

Tên kiếm sĩ này khóe mắt liếc thấy mọi người đi xa, thu lại nụ cười dâm dật trên mặt, không nhanh không chậm đi về hướng quyển bí kíp kia, khom lưng nhặt lên, bỏ vào trong ngực, trước khi đi mỉm cười nói với Lưu Ny Dung đang khiếp sợ: "Chân của cô nương đẹp quá. Có cơ hội nhất định phải sờ một cái, mới không sống uổng kiếp này."
Bình Luận (0)
Comment