Chương 77
Chương 77Chương 77
Chưởng quỹ lộ ra nụ cười bí hiểm mà nam nhân đều hiểu, chắc là bị buồn cười trước sự ngay thẳng của khách nhân này, nói: "Hắc, công tử là người chung tình, không tệ không tệ. Thành Phi Hồ chúng ta có bốn chuyện lạ, trong đó có một chuyện, Phi Hồ kỹ nữ tình nghĩa trọng, lời này nghe rất khó tin, nhưng lại là nói thật. Thanh lâu câu lan trong thành ít cũng có bảy tám chục toà, đều là vực hút vàng không đáy, nhưng tiền nào của nấy, phong nguyệt nữ tử của thành Phi Hồ, đều xứng với cái giá này, đám đàn ông ở địa phương chúng ta, tuyệt đối không đi nổi, lão Tôn ta lúc còn trẻ cũng từng đi mấy lần, đến chết vẫn sĩ diện, thiếu chút nữa thì táng gia bại sản, nếu như công tử đi, lão Tôn có thể đề cử mấy nhà, Giang Ba Lâu chắc chắn là nổi danh nhất, một đêm tốn trăm lượng kim ngân là thường, quan to hiển quý của châu Long Yêu đều thích tới đó uống rượu có kỹ nữ hầu, đụng tới phiền phức ở quan phủ tìm không được đường giải quyết, đều hay đi vào trong đó chờ thời. Nếu ta nói, vẫn là mấy đại thanh lâu ở hẻm Bình Tử Gia Thanh càng thiết thực, nữ tử xinh đẹp, cầm kỳ thư họa đều tinh thông, tuổi tác lại nhỏ, chủ yếu là danh tiếng còn chưa đủ, không có sức hô giá trên trời, rất nhiêu cô hầu gái trong sạch non nớt, chỉ cân có thể giỏi từ khúc, có sĩ tử hỗ trợ tuyên truyền tạo thế, nói không chừng mấy năm sau này sẽ là hông nhân của Phong Ba Lâu, ta biết một lão huynh đệ, sáu, bảy năm trước tìm bốn mươi lạng cùng một nương trẻ tuổi tại hẻm Bình Tử chơi một đêm, công tử ngươi đoán xem, bây giờ đã là hồng bài của Phong Ba Lâu! Đừng nói làm gì, chỉ là gặp mặt một đống người cùng nhau nghe Khúc thôi cũng mất mười lượng bạc, tuy huynh đệ của ta cũng coi như gia cảnh sung túc, nhưng cũng không ăn nổi nàng, nếu công tử có người quen dẫn đường, một đêm cũng chỉ hai ba mười lượng bạc, hắc, xem cái miệng nát này của lão Tôn, sao lại nói chỉ hai ba chục lượng. Nói chung công tử nếu muốn nhân khi vui vẻ đi giải toả một cái, hãy chọn hẻm Bình Tử, thăm dò đại khái phương pháp trong này, còn có giá tiền, lại đi Phong Ba Lâu, vậy ổn hơn."
Từ Phượng Niên vẻ mặt thoải mái cười nói rằng: "Tôn lão ca, chỉ dựa vào những lời này của ngươi, bình trà này khỏi mời ta rồi, ý tốt thì nhận, nhưng tiền vẫn phải trả, coi như lão ca giúp ta bớt một khoản tiền tiêu oan, mất bao nhiêu tiền, thanh toán."
Chưởng quỹ cũng không cần khách khí từ chối, duỗi ngón cái khen: "Vừa nhìn đã biết công tử chính là người phúc hậu." Từ Phượng Niên tiếp tục hỏi: "Tôn lão ca đừng gọi ta là công tử, có vẻ xa lạ, đừng xưng họ Từ, gọi ta tiểu Từ là được, trong nhà làm buôn bán đồ sứ, cũng coi như cùng nghề với lão ca ngươi, đều là người làm ăn. Lần này xuất môn, không dám mang quá nhiều tiền bạc, nếu như lỗ mãng mộ danh đi Phong Ba Lâu, chắc cũng mất sạch tiền, còn muốn có đủ tiền đi tới đông Cẩm Châu, chắc dẹp luồn. Được rồi, lão ca nói thành Phi Hồ có bốn chuyện lạ, còn ba chuyện nữa là?"
Tôn chưởng quỹ cũng không thừa nước đục thả câu, nói rằng: "Ngoại trừ chỗ chúng ta khí hậu dưỡng dục tốt, nữ tử trong thành trời sinh xinh đẹp, còn nữa nếu công tử từ cửa chính vào thành, có thể nhìn thấy một tòa Quải Kiếm Các, nghe nói đến mỗi trùng cửu*, là có thể nghe được trăm kiếm cùng kêu, chẳng qua dân chúng bọn ta không đi được đầu tường, không biết thực hư, dẫu sao đều là nói như vậy. Chuyện thứ ba phải để lão Tôn tự bóc sở đoản rồi, thành Phi Hồ à, nam nhân chỉ cần làm được một số tiền đã cảm thấy thỏa mãn, không có ý chí tiến thủ, xây thành trì trăm năm, chưa từng xuất hiện một đại quan có thể rạng danh quê hương, đều là tiểu quan nhỏ như hạt vừng, lão Tôn thấy, đều là hoạ do nữ tử quá xinh đẹp, trong nhà trong chăn nằm tiểu tức phụ trắng nõn hấp dẫn, bên ngoài nhà còn có nhiều phấn môn thanh lâu như vậy, buổi tối đều lăn qua lăn lại rất tốn sức, ban ngày nào có tinh lực đi tranh đoạt quan chức với người ngoài. Từ huynh đệ ngươi nhìn lão Tôn ta đi, đời này cũng chỉ an phậm trông coi phần gia nghiệp này, chỉ cần áo cơm không lo là tốt rồi, không tâm tư đi kiếm bạc lớn, bình thường cũng chỉ thích lựa chút lá trà ngon rồi tự mình nhấm nháp, rồi cùng các lão huynh đệ uống một chút rượu, khác gì với đám nữ nhân chỉ thích tám chuyện chợ búa đâu, có thể có tiền đồ gì. Ngoại nhân nói chúng ta không có lòng cầu tiến, không hề oan uổng chúng ta."
*trùng cửu: Tết trùng cửu, mồng chín tháng chín