Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Bản Dịch)

Chương 54 - Chương 54: Nữ Tử Dưới Núi Là Lão Hổ (1)

Chương 54: Nữ tử dưới núi là lão hổ (1) Chương 54: Nữ tử dưới núi là lão hổ (1)Chương 54: Nữ tử dưới núi là lão hổ (1)

Khương Nê dường như mê mẩn nhìn tận mắt đống rau quả từng chút từng chút lớn lên, chỉ cần rỗi rãnh bèn ngồi xổm ở vườn rau nhìn chằm chằm, đáng thương cho thanh dao găm Thần Phù ngoài làm cuốc còn làm dao bổ củi.

Vào một đêm, Từ Phượng Niên thừa dịp trăng sáng sao thưa có ý tốt đi vườn rau bón phân, kết quả bị Khương Nê ngủ không được bắt gặp, nàng điên cuồng mang theo Thần Phù truy sát nửa ngọn núi.

Mấy ngày kế tiếp Từ Phượng Niên đều không dám về túp lều, mỗi bữa đều phải bắt thú hoang để nướng ăn qua ngày.

Ngay từ đầu Hồng Tẩy Tượng không dám học theo ăn thịt cá, sau đó chịu không được con sâu thèm ăn trong bụng quấy phá, có lần đầu tiên, thì sẽ có vô số lần sau, vừa thấy Thế tử Điện nháy mắt ra hiệu, vừa mở miệng cười hì hì lập tức hỏi hôm nay bắt được con gì. Điều này cực kỳ không hợp với thanh quy giới luật trên núi.

Từ Phượng Niên rất bội phục bản thân mình có thể chịu được tên cưỡi trâu này mỗi ngày lải nhải ở bên tai, chẳng khác con nhặng ngồi một trên mông thanh ngưu.

Chuyển mấy trăm quyển sách lên núi, Từ Phượng Niên dĩ nhiên không phải muốn làm một con mọt sách hai chân, xem đến u mê, bèn lôi Hồng Tẩy Tượng tới giải thích.

Chỗ thú vị nhất là xem rất nhiều chiêu thức cao minh không giải được, thường trong một quyển bí kíp khác lại có phương pháp phá giải, loại cần kiên nhẫn tìm kiếm điểm mâu thuẫn sẽ có lợi cho Từ Phượng Niên. Bây giờ trình độ đao thuật của Thế tử điện hạ thì khó mà nói, nhưng tâm mắt lại là có chút cao hơn mấy lần.

Trong thời gian này Từ Phượng Niên lấy ra một bản điển tích « Đại Bi Kỹ Kích » đã thất truyền trên giang hồ đã lâu dùng để luyện thể, chiêu thức đơn giản, nhưng từng chiêu lại cương mãnh bá đạo, gần đạt tới một chiêu trí mạng, lại cùng một quyên pháp vô danh của Võ Đang, đều có khuynh hướng âm nhu, Từ Phượng Niên vốn không thích, nhưng Hồng Tẩy Tượng lại mặt dày mày dạn đề cử, ba hoa chích chòe nói khoác, chỉ thiếu chút nữa là nâng thành thiên hạ đệ nhất.

Lúc đầu Từ Phượng Niên vẫn không chịu, nhưng sư thúc tổ miệng nói rát cả họng không thể không liều mạng biểu diễn một vài kỹ năng áp trục, ngay cả Từ Phượng Niên cũng không thể không thừa nhận bị kẻ cưỡi trâu này làm cho hoảng hồn: Tên cưỡi trâu hái một cành trúc, tiện tay tung ra trong gió mạnh, sau đó thân chuyển theo lá trúc, tung ra một chưởng, Từ Phượng Niên chỉ nhìn thấy thân hình gã chao đảo như kẻ say, Lung tung nhảy nhót”, lại dính tất cả lá trúc một lần nữa trở về lòng bàn tay.

Gặm chân của trĩ hoang, Từ Phượng Niên lấy được quyền phổ nhưng không bắt được trọng điểm, không mở miệng không được hỏi thăm: "Quyền pháp này càng luyện càng giống trò chơi của đàn bà, ngươi không phải cố ý lừa ta đấy chứ?"

Sư thúc tổ cắn một miếng thịt, sờ sờ bên miệng dính đầy mỡ, nghiêm trang tỏ thái độ nói: "Tiểu đạo sao dám lừa gạt Thế tử Điện hại"

Từ Phượng Niên hồ nghi nói: 'Quyên pháp này do ai tạo ra?"

Sư thúc tổ đảo đảo con ngươi, cắn một miếng nguyên mảng thịt lớn, cười khan nói: "Thế tử Điện hạ, không trễ não ngươi luyện đao, ta phải đi chăn trâu."

Từ Phượng Niên cầm vỏ đao đặt lên bờ vai của Hồng Tẩy Tượng, cười lạnh nói: 'Không nói thì ói hết tất cả đồ ngươi đã ăn."

Sư thúc tổ thân thân bí bí nói: "Là tiểu đạo vô tình tìm thấy tại tầng cao nhất trong Huyền Nhạc cung, niên đại xa xưa, không thể khảo chứng, chắc là tâm huyết của một vị tiên bối chân nhân."

Từ Phượng Niên thu đao, dồn khí đan điền, dựa theo bộ quyền pháp kia vẽ liên tiếp sáu cái vòng tại không trung, một vòng bao một vòng, có hình có dạng, nhưng luôn cảm thấy thủ đoạn kém xa mấy ngọn núi so với kẻ chăn trâu đã biểu diễn vào hôm đó. Sư thúc tổ vội vàng đi dắt Thanh Ngưu liếc nhìn tư thế của Từ Phượng Niên, khẽ gật đầu, tươi cười xán lạn nói:

"Bộ quyền này từ bát quái đến tứ tượng, tam tài thẳng đến lưỡng nghi rồi trở lại thôi diễn, chẳng qua cách thái cực vô cực còn rất xa. Thủ pháp của Thế tử điện hạ đã tương đối nhẹ nhàng linh hoạt, khép mở có thứ tự, cực kì không dễ, nhanh hơn ta trước kia rất nhiều, chẳng qua còn có chút khuyết điểm nhỏ cần chỉnh lý, nếu nói thủ đoạn « Đại Bi Kỹ Kích » là vạn cân đè chết ngàn cân, bộ quyền pháp này chính là mưu lợi một lượng đẩy ngàn cân.

Lúc Thế tử Điện hạ luyện tập cần ghi nhớ một điểm, quyên đả mảnh đất trâu nằm, cầu nhỏ không cầu lớn, cầu tĩnh không cầu động, chỉ khi đạt được diệu dụng nhất sinh vạn vật, đạt đến đỉnh phong, dù một sợi lông cũng không thể thêm, ruồi trùng không thể rơi, nhìn lá rụng biết mùa thu đến, nhìn mầm là biết ngay mùa xuân."

Từ Phượng Niên chậm rãi nghiền ngẫm, cười khẩy nói: "Cũng chỉ có quyên đánh mảnh đất trâu nằm có chút tác dụng, còn lại đều là nói nhảm."

Hồng Tẩy Tượng cười ha ha, cũng không phản bác.

Từ Phượng Niên híp mắt cười nói: "Cưỡi trâu, ngươi thích ăn thịt như thế, trên núi này có rất nhiều hoàng hạc, chi bằng ngươi giết một con mà ăn ?"

Hồng Tẩy Tượng cười khan nói: "Không được không được. Võ Đang tiên hạc thông linh, hơn nữa đều là bạn chơi thời thơ ấu của ta, giết bọn nó còn khó chịu hơn giết ta."

Từ Phượng Niên cười giỡn nói: "Ngươi có thể cưỡi đến lưng hạc đùa giỡn một chút hay không? Đạo giáo tiên nhân đăng tiên, chẳng phải có một loại cưỡi hạc phi thăng?"

Hồng Tẩy Tượng lắc đầu nói: 'Chuyện này chưa từng nghĩ tới, ta từ nhỏ sợ cao."

Từ Phượng Niên khinh bỉ nói: "Sợ xuống núi, sợ cao, sợ nữ nhân, còn có gì ngươi không sợ nữa không?”

Hồng Tẩy Tượng thở dài nặng dọc, sâu mi khổ kiểm.

Kẻ cưỡi trâu đột nhiên vểnh tai, thận trọng nói: "Thế tử điện hạ, ta đi dắt trâu đã, tốt nhất ngươi trở về túp lêu nhìn thử”

Từ Phượng Niên nắm chặt Tú Đông đao, vội vã chạy trở về. Có thể là ai ăn gan hùm mật báo dám lên núi tìm mình gây phiên phức? Nếu như thật sự có, vậy chắc chắn sẽ không phải là nhân vật bình thường.

Nhìn thấy túp lêu, Từ Phượng Niên dừng lại, chậm rãi tiến lên xuyên qua rừng trúc.

Ngoài phòng có ba vị khách lạ mặt không mời mà đến, không mặc vải bố hoặc là tấm lụa đạo bào Võ Đang, ở giữa có một vị công tử ca dáng người mảnh mai, xiêm y phú quý hoa mỹ.
Bình Luận (0)
Comment