Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Bản Dịch)

Chương 87 - Chương 87: Âm Phủ Đổi Đao, Dương Gian Uống Rượu (Cầu Donate 10,000 Tỉnh Thạch) (3)

Chương 87: Âm phủ đổi đao, Dương gian uống rượu (cầu donate 10,000 tỉnh thạch) (3) Chương 87: Âm phủ đổi đao, Dương gian uống rượu (cầu donate 10,000 tỉnh thạch) (3)Chương 87: Âm phủ đổi đao, Dương gian uống rượu (cầu donate 10,000 tỉnh thạch) (3)

Bạch Hồ Nhi Kiểm rút Xuân Lôi, lấy mặt đao sáng soi đường, Từ Phượng Niên làm theo rút Tú Đông ra.

Chờ Từ Phượng Niên đếm đến 64, thang lầu dần dần sáng rõ.

Là một tòa đại sảnh với bốn mặt mặt tường khảm bốn viên dạ minh châu.

Một loại mộ phần!

Linh vị

Bày đầy linh vị của tướng tá chết trận của Bắc Lương.

Không dưới 600 linh vị.

Giữa đại sảnh đặt một chiếc nệm rơm để quỳ xuống đất tế bái từ phương.

Cái đệm không che giấu được âm dương ngư bát trận đồ rất lớn.

Từ Phượng Niên nhìn từng bài vị, chỉ có một số hắn biết rõ, đều là võ tướng công cao chói lọi của Bắc Lương, chết trong trận Xuân Thu loạn chiến cuốn sạch cả thiên hạ.

Nhất tướng công thành vạn khô cốt.

Đây chỉ là câu do thư sinh nói.

Ở chỗ này, tình cảnh này, mới thật sự là âm phủ.

Bạch Hồ Nhi Kiểm hoàn toàn không sợ hãi, chỉ hỏi: "Ngươi có nghĩ là lấy Tú Đông đổi Xuân Lôi?"

Từ Phượng Niên thầm biết không ổn, lắc đầu nói: "Không muốn."

Bạch Hồ Nhi Kiểm hiển nhiên căm tức Thế tử điện hạ không biết thức thời, Bạch Hồ Nhi Kiểm nheo mắt phượng, nhìn hằm hằm Từ Phượng Niên.

Bạch Hồ Nhi Kiểm đã nhìn ra được hiện nay Xuân Lôi thích hợp để Thế tử điện hạ luyện đao hơn so với Tú Đông để.

Từ Phượng Niên làm bộ không nhìn thấy gì cả, không ngoài dự liệu, dưới lòng đất trấn áp một cao thủ tuyệt thế đã hai mươi năm, nhìn dáng vẻ của Bạch Hồ Nhi Kiểm, rõ ràng là hiếu kỳ, với tính tình của y, tám chín phần là muốn tìm hiểu đến cùng, Từ Phượng Niên cũng không muôn đưa dê vào miệng cọp, lần thứ hai hắn tiêu dao giang hồ còn không chưa cùng đường đến mức bí quá hóa liều.

Bạch Hồ Nhi Kiểm nhíu mày, lần đầu tiên thỏa hiệp: "Ta muốn đi tầng tiếp theo, nhưng dù sao cũng là nhà của ngươi, ta đáp ứng với ngươi, ngoại trừ đổi đao cho ngươi, còn đáp ứng cho ngươi thêm một điều kiện."

Từ Phượng Niên không chút do dự nói: "Đước."

Bạch Hồ Nhi Kiểm khuôn mặt dứt khoát, trực tiếp ném Xuân Lôi cho Từ Phượng Niên.

Từ Phượng Niên chụp lấy Xuân Lôi, lại không vội vã ném Tú Đông đao lại, mà hỏi: "Hiện tại ta có thể ra điều kiện?”

Bạch Hồ Nhi Kiểm gật đầu.

Từ Phượng Niên nghiêm túc nói: "Điều kiện chính là chúng ta đừng đi xuống phía dưới! Ngươi muốn đổi ý, vậy giết ta trước đã, à, không đúng, là đánh ta ngất xỉu!"

Trong tay không cầm đao, Bạch Hồ Nhi Kiểm trừng lớn đôi mắt nước mắt mùa thu, nhìn Thế tử điện hạ nắm chặt song đao.

Đột nhiên Bạch Hồ Nhi Kiểm cười lớn.

Từ Phượng Niên đơ ra nhìn, lại vẫn không dám xem thường. Lần đầu tiên Bạch Hồ Nhi Kiểm cười trước mặt hắn nhưng hình như rất giận dữ, đúng, không khác gì dáng vẻ giận dữ của nữ tử, chậm rãi nói: "Lần này coi như ngươi thắng, Từ vô lại."

Từ Phượng Niên rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm, tư vị đảo quanh Quỷ Môn Quan thật khó chịu.

Bạch Hồ Nhi Kiểm vươn tay.

Từ Phượng Niên tràn đầy nghi vấn.

Bạch Hồ Nhi Kiểm cả giận nói: "Đưa ta Tú Đông! Đi lên lầu, chờ lá gan ngươi lớn hơn chút, chúng ta lại xuống!"

Từ Phượng Niên ngơ ngác ồ một tiếng, ném Tú Đông đao cho Bạch Hồ Nhi Kiểm, có chút không nỡ, dẫu saoở Võ Đang cũng đã cùng vị "tiểu nương tử" này sống nương tựa lẫn nhau một thời gian.

Cùng nhau trở lên lầu, Bạch Hồ Nhi Kiểm cầm Tú Đông gõ vào vị đang bay trên trời, bích họa thần kỳ khôi phục trạng thái ban đầu.

Từ Phượng Niên được lợi thì chuẩn bị trốn, không nghĩ Bạch Hồ Nhi Kiểm cũng không tức giận, chỉ nhẹ giọng nói: "Uống rượu với ta."

Từ Phượng Niên chạy tới Ngô Đồng Uyển ôm hai bình rượu ngon trở về.

Hai người ngồi ở mép của đài quan sát hùng vĩ ở Thính Triêu Đình, Bạch Hồ Nhi Kiểm ngồi xếp bằng, Từ Phượng Niên hai chân treo bên ngoài.

Bạch Hồ Nhi Kiểm ực một hớp rượu: "Bắc Lương vương là nam tử kiêu hùng khí khái nhất mà ta từng gặp, nhưng một năm qua ta vẫn không hiểu cho dù Từ Kiêu phổ biến Pháp Gia* cùng bá đạo, sao lại trở thành quyền thần dưới một người trên vạn người, vừa rồi nhìn thấy hơn sáu trăm khối linh vị, dường như đã hơi hiểu ra. Có sáu trăm người luôn một lòng xung trận bán mạng thay ngươi, dù ngươi có vô dụng đến đâu, cũng có thể ngang ngược cả một châu. Nếu 600 người này đều là anh hùng, chịu vì ngươi máu chảy đầu rơi, vậy phải làm gì? Thế nhân đều biết Bắc Lương vương Từ Kiêu lập nghiệp từ sáu trăm ky binh dũng mãnh, bây giờ còn lại được mấy người? Có lẽ đều ở nơi đó."

* pháp gia (một phái thời Tiên Tần)

Từ Phượng Niên nhìn về phía bầu trời đêm.

Bạch Hồ Nhi Kiểm dịu dàng nói: "Có người cha như thế này, có phải là rất mệt mỏi?"

Từ Phượng Niên lắc đầu.

Bạch Hồ Nhi Kiểm lung lay bầu rượu, giễu cợt nói: "Thủ đoạn cùng tâm cơ ẩn nhẫn của cha ngươi đều là đứng nhất đương thời, ngươi lại là một tên vô lại."

Từ Phượng Niên cười khổ nói: "Đừng nói móc ta là kẻ vô dụng nữa, cũng không phải dùng Tú Đông lừa Xuân Lôi đao của ngươi mà, nếu ngươi không cam tâm, chúng ta đổi lại."

Khóe môi của Bạch Hồ Nhi Kiểm nhấc lên đường cong mê người, lại nốc mạnh rượu vào miệng, uống rượu cũng đầy hào khí, nói: "Nói đi, điều kiện gì."

Từ Phượng Niên nói khẽ: "Không đề cập nữa, ngươi muốn xuống dưới thì cứ xuống dưới, đến lúc đó thông báo với ta một tiếng là được, ta kêu Từ Kiêu an bài thêm cho ngươi một số nhân thủ."

Bạch Hồ Nhi Kiểm hồ nghi nói: "Ngươi từ khi nào có tâm địa Bồ Tát như vậy?"

Từ Phượng Niên tự giêu nói: "Bằng hữu của ta vốn không nhiều, bởi vì bời vị Lăng Châu Mục một lòng muốn làm hỗn loạn trung thần, năm ngoái mất đi một người. Mặc kệ ngươi nhìn ta như thế nào, ta đều coi ngươi là bằng hữu."

Bạch Hồ Nhi Kiểm không biểu lộ cảm xúc trên mặt, chỉ ngửa đầu uống rượu.

Một bầu rất nhanh bị y uống đến giọt cuối cùng. Y đưa tay qua, hướng Từ Phượng Niên đòi thêm rượu.

Từ Phượng Niên lắc lắc bầu rượu trong tay, cười nói: "Ta uống rồi ngươi còn muốn?"

Bạch Hồ Nhi Kiểm trông hơi say lớn tiếng nói: "Đưa đây!"

Từ Phượng Niên đưa tới.

Một nửa kinh hỉ một nửa ảo não, vui mừng chính người tâm cao khí ngạo như Bạch Hồ Nhi Kiểm cũng bắt đầu không câu nệ tiểu tiết với mình nữa, ảo não chính là Bạch Hồ Nhi Kiểm xem ra quả thật không phải là nữ nhân.

Bạch Hồ Nhi Kiểm nói ra câu gần như khiến Từ Phượng Niên hộc máu: "Nếu ngươi là nữ nhân thì tốt, ta sẽ cưới ngươi."
Bình Luận (0)
Comment