Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)

Chương 861

Cùng lúc đó —

Tại kho cơ giáp chuyên dụng của Tinh Hồng, hệ thống bỗng phát tín hiệu cảnh báo dồn dập:

【Hộc!! Bảo bảo… bảo bảo cảm nhận được… cảm nhận được…!!】

Nó không biết phải diễn tả thế nào, chỉ biết đó là một luồng sát khí cực mạnh — một cảm giác thù hận sôi trào, dữ dội đến mức sắp vượt ngưỡng cảnh báo.

Thế nhưng, khi mở giao diện giá trị thù hận ra kiểm tra — lại chẳng thấy gì bất thường.

Từ khi nhiệm vụ bị phán “thất bại” và trừng phạt ngẫu nhiên giáng xuống, mọi giao diện nhiệm vụ vẫn giữ nguyên, không hề biến động.

【Này… là thế nào?】
Giọng cơ khí của Tinh Hồng vang lên, khựng lại giữa chừng như đang phân vân.

Hệ thống lập tức ném bảng giá trị thù hận sang một bên, đổi thành giọng vui vẻ:【Không sao đâu Tinh Hồng bảo bảo, không có vấn đề gì lớn đâu~ Để ta cài lại gói ngôn ngữ mới cho ngươi nhé…】

— “Không có gì cả.”

Heydrich cuối cùng cúi mắt xuống, giọng khàn khàn, trầm thấp: “Trông ngài rất đẹp.”

……

Buổi chiều, tinh hệ vương đô.

Con tàu từ Charon trở chật kín hành khách, phóng ra khỏi hành lang khúc tốc, tiến dọc quỹ đạo về cảng trung tâm vương đô.

Để đảm bảo công bằng cho toà thẩm phán, thành viên bồi thẩm đoàn luôn được chọn từ những người chưa từng đến Vương đô.

Vì vậy, khi con tàu vừa tiến vào tinh hệ, khắp khoang đều là những cái đầu tò mò chen chúc bên cửa sổ, ríu rít bàn tán không ngớt.

Giọng nữ quảng bá dịu dàng vang lên, giới thiệu danh thắng của tinh hệ thủ đô — nào là Tháp Thái Dương, nào là Quảng Trường Đêm Sao.

Nhưng bất ngờ — âm thanh bị ngắt quãng bởi tiếng còi cảnh báo chói tai!

Charon vốn là tinh hệ biên giới, nơi người dân đã quen với loại âm thanh này. Khi các trạm kiểm soát chưa hoàn thiện, họ thường xuyên nghe cảnh báo bị pháo khóa mục tiêu — nghĩa là con tàu đã bị hải tặc nhắm vào.

Chưa kịp hiểu tại sao ngay trong tinh hệ thủ đô lại xuất hiện cướp không gian, dân Charon – vốn toàn kẻ từng trải qua trăm trận – lập tức phản xạ theo bản năng: — rúc người xuống ghế, cằm thu lại, cả thân hình chui tọt xuống như cá lặn nước sâu.

“Ối trời ơi! Nằm xuống mau! Bị nhắm bắn rồi!!”

Nhưng chỉ nửa giây sau, tiếng còi im bặt.

Giọng vị hạm trưởng vang lên trong hệ thống loa, có chút lúng túng: “Không sao, không sao cả! Có vẻ là pháo quỹ đạo của tinh hệ thủ đô gặp trục trặc, nhầm chúng ta thành mục tiêu thôi! Ha ha ha…”

Lời còn chưa dứt — tiếng còi lại rú lên!

“Ối giời ơi!! Lại nữa rồi!! Nằm xuống mau!!”

Người vừa ló đầu lên khỏi ghế lập tức cắm đầu chui trở lại, còn nhanh hơn cả trước.

Nửa giây sau, lại yên tĩnh.

Hạm trưởng vò đầu bứt tai, mặt méo xệch: “Lại nhầm ngắm…? Kỳ lạ thật, lỗi cơ bản như vậy mà cũng phát sinh? Đây là tinh hệ thủ đô cơ mà…”

Rồi đến lần cảnh báo thứ ba, vừa vang lên, một hành khách mới định đứng dậy thì —

“BỘP!”

Đập đầu thẳng vào một cái bao to tướng từ trên trời rơi xuống.

“Ơ…???”

Bình Luận (0)
Comment