- Dược lực mạnh như vậy sao?
La Thiên chấn động, toàn thân tràn ngập mồ hôi nóng đầm đìa.
Không biết thể chất của con quạ đen kia là gì, sau khi ăn Long Lân diệp vào lại có thể bình yên vô sự như thế.
Cảm giác đau nhức kịch liệt lúc đầu qua đi.
Lại là một luồng sóng nhiệt như điện xuất hiện trong người hắn.
A...!
U Long Thần Mạch trong cơ thể hắn bỗng nhiên truyền đến tiếng Long ngâm mơ hồ, dược lực lập tức bị thu lại.
Tiếp theo, bộ vị còn thiếu của Thần mạch không ngờ lại mọc ra một chút, lân văn trên bề mặt của Thần mạch hình rồng ngày càng sống động và sáng ngời.
- Ồ!
La Thiên phát hiện ra khí tức của Thần mạch được kéo lên thêm một đoạn nhỏ.
Long Lân diệp lại có thể giúp đỡ Thần mạch tăng trưởng hay sao?
Điều này làm cho La Thiên mừng rỡ không thôi.
Cùng lúc đó, dưới sự tẩy lễ của lực lượng thần bí trong Long Lân diệp, xương cốt, cơ bắp, máu của La Thiên toả ra ánh sáng màu đỏ vàng, lập lòe sáng bóng.
Dùng tốc độ có thể cảm giác được, khí lực và lực lượng của La Thiên đang không ngừng tăng lên, biến hóa so với quạ đen lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Quạ đen phục dụng Long Lân diệp chính là loại phương thức chuyển hóa và hấp thu.
La Thiên thì là hấp thu theo cách thông thường.
Nửa ngày sau dược lực của một gốc Long Lân diệp đã bị hắn hấp thu toàn bộ.
Rắc! Rắc!
Xương cốt toàn thân La Thiên lách cách, khí lực ở trong máu thịt toả ra một cỗ áp lực nặng nề.
Phanh!
Một quyền bình thường của La Thiên nện vào trên bờ vách cứng rắn, để lại một lỗ thủng lớn bằng chậu rửa chân.
Đây là kết quả sau khi hắn cố gắng thu tay lại.
- Không tệ! Hiện giờ chỉ bằng vào lực lượng thân thể đã có thể bằng với nửa bước Linh Hải, cơ thể càng kiên cố hơn so với trước đây.
Sắc mặt La Thiên có chút vui mừng.
Trong tay hắn còn có năm gốc Long Lân diệp.
Nếu như phục dụng toàn bộ, đối với cơ thể và Thần mạch cũng có ích lợi vô cùng.
Nếu như lại phối hợp với một môn công pháp Luyện thể thì sẽ làm chơi ăn thật, chỉ riêng lực lượng thân thể cũng đã có năng lực nghiền ép Linh Hải cảnh Luyện thể như Hồng Bằng.
Sưu sưu ~
La Thiên thở phào một hơi rồi đứng dậy.
Bí cảnh Hoàng thất chỉ có thời gian sáu bảy ngày, hắn phải nắm chắc thời gian, tranh đoạt được càng nhiều kỳ ngộ hơn nữa.
- Bên ngoài có tung tích địch nhân nữa không?
Đi ra ngoài sơn động, La Thiên nhìn về phía quạ đen đang canh gác.
- Cạc cạc... Thiếu niên, dường như ngươi đã bị người ta theo dõi. Đồng bạn của nhóm người kia đang tìm kiếm ở gần đây.
Quạ đen có chút hả hê nói.
Bị nhìn chằm chằm vào sao?
La Thiên không khỏi cảm thấy kỳ quái, mình chỉ là một Võ giả xuất thân bình dân, có giá trị gì mà có thể làm cho người của Khâu Việt quốc nhìn chằm chằm vào cơ chứ?
- Không thể ngồi chờ chết được.
Lệ mang trong mắt La Thiên lóe lên.
Nếu như chỉ trốn tránh thì sẽ quá bị động, ngay cả chi tiết của đối thủ cũng không hiểu rõ.
Rời khỏi sơn động.
La Thiên thi triển cảm quan và Linh thức, cẩn thận đi về phía trước.
Quạ đen thì phi hành ở tầng trời thấp, chịu trách nhiệm cảnh giới, con mắt đen bóng dò xét bốn phía.
Sau khi đi được mười dặm.
La Thiên phát hiện ra có mấy cỗ thi thể Yêu thú, thực lực thấp nhất cũng là nhất tinh đỉnh giai, còn có Yêu thú Linh cấp.
Hả?
Ở trên thi thể của một cỗ Yêu thú trong đó La Thiên đã nhìn thấy chưởng ấn màu tím đen.
- Tìm được rồi!
Trái tim của La Thiên xiết chặt, thương thế này chưởng ấn này giống như của nam tử mặc áo giáp bạc lúc trước như đúc.
Hẳn là do nam tử mặc áo đen của Khâu Việt quốc để lại.
Men theo manh mối, hắn lại đi về phía trước một hai dặm.
Cuối cùng La Thiên đã nhìn thấy hai gương mặt của Khâu Việt quốc.
Theo thứ tự là nam tử mặc áo đen và một gã nam tử dáng người vạm vỡ, thiếu niên tóc trắng kia thì lại không thấy đâu cả.
Nam tử mặc áo đen.
La Thiên đã từng giao thủ qua, có thực lực trước năm trong Nhân bảng của Thương Vân quốc.
Mà người vạm vỡ kia lại toả ra áp lực càng mạnh hơn nữa, thực lực có thể đuổi kịp Vũ Văn Huyên và Vương Thiên.
- Không tiện để ra tay.
La Thiên nhíu mày.
Dùng thực lực của hắn hôm nay, đối phó với một người thì còn có phần thắng.
Một đánh hai, mạo hiểm rất lớn, rất có thể sẽ dẫn thiếu niên tóc trắng kinh khủng hơn kia tới đây.
Nam tử mặc áo đen và người vạm vỡ kia luôn giữ khoảng cách mấy trăm thước, tìm tòi ở gần đó.
Mãi tới khi hai người của Khâu Việt quốc đi xuyên qua một mảnh rừng rậm lớn.
Cơ hội mà La Thiên chờ đã tới.
Người vạm vỡ dẫn đầu đi ra khỏi rừng cây, nam tử mặc áo đen vẫn còn ở trong rừng cây, cách chừng hai trăm thước.
- Tận dụng thời cơ.
La Thiên lặng lẽ tới gần vị trí cách nam tử mặc áo đen hai ba mươi thước.
Hả?
Nam tử mặc áo đen có cảm giác như bị theo dõi, bước chân hắn dừng lại.
Sau khi tấn chức Linh Hải cảnh, ngũ giác lục thức của Võ giả đều trở nên rất là nhạy cảm.
Vù vù Sưu ~ Sưu~!
Một con quạ đen kịt, cháy đen bốc hơi từ trên không trung bay qua.
- Con quạ đen này...
Nam tử mặc áo đen khẽ giật mình, sau đó chợt đại hỉ.
Hắn đã từng giao thủ qua với La Thiên, đã gặp qua đầu chiến sủng quạ đen này.
Chỉ cần đánh chết La Thiên, đạt được Long Lân diệp là hắn có thể lập được đại công.
Khi nam tử mặc áo đen bị quạ đen hấp dẫn.
Sưu!
Một cái roi to dài màu đen, phần trên có chứa cái móc to lớn, giống như là u linh đánh tới.
- Không tốt!
Nam tử mặc áo đen chỉ cảm thấy có một cỗ khí tức lạnh lẽo đánh tới, con mắt hắn nhìn qua, chỉ nhìn thấy có một cái móc to lớn đã tới gần người hắn.
Sưu!
Trên cái roi kia có một tầng ánh sáng tối tăm nổi lên, vô thanh vô tức, giống như u linh đánh tới, thật sự quá là nhanh!
Lúc nam tử mặc áo đen phát hiện thì đã không kịp trốn tránh nữa.
Cái móc to lớn trước roi da đã chạm vào người của hắn.
- Mở cho ta!
Trên người nam tử mặc áo đen kia bạo phát ra một tầng chân khí hộ thể như sóng lớn màu đen, kình khí điên cuồng quét qua, định đánh văng cái móc kia ra.
Nhưng mà, cái móc to lớn kia lại không bị chân khí làm ảnh hưởng, như có linh tính lại thay đổi phương hướng một cách quỷ dị, lập tức ôm lấy cơ thể của nam tử mặc áo đen này.
Bản thân của cái móc này không có bất kỳ lực sát thương nào cả.
- A...... Làm sao có thể được chứ?
Nam tử mặc áo đen bị móc trúng, máu thịt toàn thân cứng lại, ý thức bị phong cấm, cơ thể không thể động đậy được nữa.
Sưu sưu sưu!
Sau một khắc, nam tử mặc áo đen bị cuốn tới vị trí cách đó hai ba mươi thước, lên trên một gốc đại thụ.
Phanh~! BA~!
La Thiên xuất chưởng liên hoàn, đánh hắn bất tỉnh trước, rồi sau đó lại phế bỏ võ mạch và khí hải của hắn.
- Thành!
La Thiên khẽ thở dài một hơi.
Bắt giữ nam tử mặc áo đen so với trong tưởng tượng của hắn còn thuận lợi hơn nhiều.
Quan trọng là, móc của cái roi da này quá tốt.
Chỉ cần trúng đích, ngay cả Linh Hải cảnh cũng có thể bắt giữ.
Đương nhiên khi thúc giục cây roi này cần tiêu hao Thần mạch chi lực và Tinh Thần lực, chân khí không dùng được nó.
Hiện nay uy lực Thần mạch chi lực của La Thiên so với Linh Hải cảnh phổ thông còn mạnh mẽ hơn, Tinh Thần lực cũng hơn xa lúc trước.
Bởi vậy, uy lực khi thúc giục cái roi này mạnh mẽ hơn gấp mấy lần lúc trước.
- Rút lui!
Sau khi La Thiên bắt giữ nam tử mặc áo đen, hắn thi triển Vân Du bộ, mượn lực từ cây cối vọt lên, nhanh chóng rời xa hiện trường.
Sau mười mấy hơi thở.
Tên nam tử dáng người vạm vỡ đi đến hiện trường, thấy kêu loạn bốn phía mà không có kết quả, sắc mặt của hắn đại biến.
Lại qua thời gian uống cạn một chung trà.
Thiếu niên tóc bạc dẫn theo hai người đi đến, xem kỹ hiện trường, vẻ mặt có chút khó coi.
- Đông Môn học trưởng, người có năng lực vô thanh vô tức đã một kích đắc thủ. Coi như người xuất thủ có đánh lén thì thực lực cũng không phải là chuyện đùa.
Sắc mặt của mấy tên thiên tài Khâu Việt quốc khá là ngưng trọng.
- Việc này hơn nửa có quan hệ với La Thiên, xem ra ta đã đánh giá thấp người này, hoặc là hắn còn có bản lĩnh nào đó mà không muốn để cho người khác biết.
Thanh âm của thiếu niên tóc bạc phát lạnh, trong mắt có tia sáng màu bạc lóe lên.
...
Cách đó hơn mười dặm, ở bên trong một khe suối.
Phanh ~! Phanh~!
Sau hai cái tát, nam tử mặc áo đen tỉnh lại.
- Là ngươi...
Nam tử mặc áo đen cảm thấy toàn thân đau đớn kịch liệt, khi nhìn thấy La Thiên thì vẻ mặt đại biến.
- Ra tay đi.
La Thiên nhìn về phía quạ đen ở bên cạnh.
- Cạc cạc cạc...
Quạ đen vỗ cánh tới đây, phát ra một trận thanh âm như là kim loại giao thoa tràn ngập ma tính.
Sưu sưu!
Từng đạo khói đen khó ngửi xuất hiện, bao phủ nam tử mặc áo đen kia lại.
- A...... Khục khục...
Nam tử mặc áo đen bị làm cho đầu óc choáng váng, ý thức hỗn loạn, cực kỳ khó chịu.
Không đến mười hơi thở sau ánh mắt của nam tử mặc áo đen trở nên ngây ngốc, cả khuôn mặt bị hun trở thành đen kịt.
- Các ngươi là thiên tài của Khâu Việt quốc sao? Lần này có bao nhiêu người tới đây vậy?
La Thiên hỏi một câu.
- Đúng thế, tổng cộng có mười một người.
Nam tử mặc áo đen cứng nhắc đáp.
- Vậy tên thiếu niên tóc trắng kia tên gì? Hắn là thủ lĩnh của các ngươi sao?
La Thiên lại hỏi.
- Hắn tên là Đông Môn Lâm, thủ lĩnh của chúng ta là Trịnh công tử...
Nam tử mặc áo đen nói.
- Trịnh công tử kia có lai lịch gì?
- Trịnh công tử tên là Trịnh Uy, là công tử của Trịnh Thân Vương Xích Long Vương triều.
Xích Long Vương triều!
Trong lòng La Thiên chấn động như là sóng biển vậy.
Lần này bí viên Hoàng thất mở ra, cuối cùng đã dẫn tới một phe phái khổng lồ nào đó trong Xích Long Vương triều nhúng tay vào.
Diện tích quốc thổ của Xích Long Vương triều gấp trăm lần Thương Vân quốc, thống trị một hai chục nước phụ thuộc, chính là bá chủ của Đông Vực đại lục.
Sau khi đưa ra nghi vấn La Thiên đã được biết không ít tin tức.
Hành động lần này của Khâu Việt quốc toàn bộ là tinh binh.
Ngoại trừ Trịnh công tử ra.
Mười tên thiên tài mà Khâu Việt quốc phái tới đều là người nổi bật trong ba khóa gần nhất trên Nhân bảng của đế quốc bọn hắn, thực lực thấp nhất cũng có thể so với top năm Nhân bảng Thương Vân quốc.
Thực lực của nam tử mặc áo đen này ở trong đó là người yếu nhất.
Thực lực của những người này hơn xa thiên tài của Thương Vân quốc, bây giờ đã đồ sát hoặc là bắt giữ được gần mười tên thiên tài Thương Vân quốc.
Hành động lần này của Khâu Việt quốc có hai mục đích:
Thứ nhất, đồ sát thiên tài có tiềm lực của Thương Vân quốc, cướp đoạt tài nguyên và kỳ ngộ, thông qua việc bắt thành viên trung tâm của hoàng thất mà có được quyền chủ động trên chiến trường.
Thứ hai, trong tay của Trịnh Uy có một tấm tàng bảo đồ không trọn vẹn, đến bí viên Hoàng thất để tìm kiếm cái gì thì bọn hắn cũng không rõ.
Khâu Việt quốc muốn có được ấn tượng tốt của Trịnh Thân Vương, muốn được nhất mạch này ủng hộ để thoải mái thôn tính Thương Vân quốc hơn.
Bây giờ, các thiên tài của Khâu Việt quốc này đều nghe theo lệnh của Trịnh Uy.
Hành động lần này vừa có năng lực làm cho Thương Vân quốc suy yếu mà còn có thể khiến cho Khâu Việt quốc trèo lên cây đại thụ như Trịnh Thân Vương.