- Khâu Việt quốc này thật là đáng sợ.
Trái tim của La Thiên phát lạnh.
Một khi kế hoạch này được thực hiện thành công, Thương Vân quốc sẽ rơi vào thế cục vô cùng hung hiểm, thậm chí sẽ bị Khâu Việt quốc thôn tính.
Không được.
La Thiên nghĩ đến Xuân Thu Trùng đấu giá lần trước, cùng với quốc sư Khâu Việt quốc.
Mưu đồ của Khâu Việt quốc đối với Thương Vân cũng không phải là ngày một ngày hai nữa rồi.
Sưu~ phanh!
La Thiên cách không đánh ra một chưởng, đánh gục nam tử mặc áo đen, sau đó nhanh chóng rời đi.
Thế cục giữa nước và nước, La Thiên còn chưa có tư cách tham dự, càng không có giác ngộ vĩ đại, đi chém giết với những người mạnh nhất của địch nhân như Khâu Việt quốc.
Việc cấp bách hiện tại là hắn phải đạt được nhiều kỳ ngộ và chỗ tốt hơn ở trong bí viên Hoàng thất, đồng thời còn phải cố hết khả năng bảo toàn các bằng hữu bên cạnh mình.
Chỉ khi nào bản thân đủ mạnh mẽ thì mới có thể thay đổi vận mệnh của bọn họ được.
Một người một chim giữ vững độ cảnh giác, tiếp tục bước đi vào bên trong bí viên Hoàng thất.
Ở bên ngoài chỗ hoang dã.
Thỉnh thoảng La Thiên và quạ đen sẽ phát hiện một ít trân tài và Linh vật.
Tài bảo cấp độ hơi thấp, La Thiên không muốn lãng phí không gian của Giới chỉ cho nên rất ít khi hắn hái.
Thiên tài địa bảo có cấp độ tương đối cao, gần đó hầu như đều có yêu thú cường đại, thậm chí là dị thú thủ hộ.
Một ít yêu vật dị thú mạnh mẽ còn đạt tới cấp độ Linh cấp trung giai, cao giai.
Coi như La Thiên có năng lực mô phỏng khí tức Yêu đế thì cũng không dám không kiêng nể gì cả.
Những dị thú mạnh mẽ kia có trí tuệ khá cao, mô phỏng khí tức Yêu Đế chỉ có thể uy hiếp bọn chúng trong một cái chớp mắt ngắn ngủi mà thôi.
Ô...ô...n...g!
Linh tê ngọc bội trong ngực La Thiên bỗng nhiên nóng lên, nhẹ nhàng rung rung.
- Vân Tú quận chúa?
Trong lòng La Thiên khẽ động.
Trước khi tiến vào bí viên Hoàng thất, Lý Vân Tú đã đưa cho hắn một khối linh tê ngọc bội.
Khối ngọc bội này với khối của Lý Vân Tú có năng lực cảm ứng được vị trí của song phương ở trong phạm vi nhất định.
Giờ phút này ngọc bội di chuyển ra bên ngoài, có lẽ Lý Vân Tú đang ở gần đây.
Lúc này La Thiên men theo cảm ứng của ngọc bội, tiến đến một phương hướng khác.
Sau nửa canh giờ.
Trong tầm mắt của hắn xuất hiện một ít kiến trúc và lâm viên cũ kỹ không trọn vẹn.
- Cuối cùng cũng đã tiến vào bên trong bí viên rồi.
Ánh mắt La Thiên sáng ngời.
Theo như kinh nghiệm trước đây, đủ loại kỳ ngộ và truyền thừa của bí viên Hoàng thất đều đến từ bộ phận khu vực trung tâm trong đó.
Khu vực hoang dã ở bên ngoài, nhiều lắm chỉ nhận được một ít thiên tài địa bảo mà thôi.
- La đại ca!
Một đạo thanh âm mềm mại và êm tai của thiếu nữ truyền đến.
Lập tức có một hình bóng xinh đẹp cao quý trong lâm viên trước mắt thướt tha đi ra.
- Vân Tú.
La Thiên nở một nụ cười, thấy Lý Vân Tú bình yên vô sự, hắn cảm thấy rất là cao hứng.
Sau lưng Lý Vân Tú vẫn là tên thanh niên tóc xõa Linh Hải cảnh kia, cũng là biểu ca Chu Thanh Vũ của nàng. Trước khi tiến vào bí viên La Thiên đã có duyên gặp mặt đối phương một lần.
So sánh với một ngày trước.
Khí tức trên người Lý Vân Tú và Chu Thanh Vũ đã được kéo lên kha khá.
Tu vi của Lý Vân Tú lại còn tấn chức tới cửu trọng đỉnh phong.
Hiển nhiên hai người này đã có thu hoạch ở bên trong bí viên Hoàng thất.
- Tiểu tử! Trước khi vào bí viên ngươi nguyền rủa ta có tai kiếp, thế nhưng chúng ta lại nhận được không ít chỗ tốt a.
Vẻ mặt Chu Thanh Vũ đỏ ửng, có mấy phần trào phúng và kiêu ngạo.
- La đại ca! Trong mảnh lâm viên này có không ít thứ tốt. Lúc trước chúng ta tìm được một bình Linh tửu, còn có vài gốc tài bảo quý hiếm nữa.
Lúm đồng tiền trên má Lý Vân Tú nở rộ, tươi đẹp mà động lòng người.
Nhìn về phía hai người đang vui sướng, La Thiên nhíu mày,
Hắn thi triển thuật quan khí, phát hiện ra huyết quang tai ương trên cây cột thanh khí ở đỉnh đầu Chu Thanh Vũ ngày càng nồng nặc hơn nữa.
Tai kiếp chi khí của hắn còn hơn một ngày trước.
Đỉnh đầu của Lý Vân Tú cũng có huyết quang tai tương, thế nhưng lại bị Long Phượng chi khí và một cỗ khí tức thần bí mờ ảo bảo vệ, làm cho nó mỏng manh đi không ít.
- Vân Tú, tai kiếp chi khí trên người các ngươi không những không giảm mà còn mạnh hơn, nhất là biểu ca ngươi, chỉ sợ có sát kiếp bên người, phải cẩn thận làm việc hơn nữa.
La Thiên cẩn thận nói.
Quan hệ của hắn và Lý Vân Tú không tệ, thậm chí được xem như là có thân cận da thịt, cho nên lúc này hắn mới lên tiếng nói thẳng.
- Biểu muội! Đừng nghe miệng hắn nói bậy bạ, vận khí của chúng ta đang rất tốt a.
Vẻ mặt Chu Thanh Vũ có chút không vui, hung hăng liếc mắt nhìn La Thiên.
Nếu không phải có biểu muội bảo vệ, hắn đã sớm diệt từ kình địch La Thiên này rồi.
- Ta tin tưởng La đại ca.
Ánh mắt Lý Vân Tú trong sáng, bên trong dáng vẻ ưu nhã có một tia cẩn thận.
Ngay sau đó La Thiên nói tin tức về Khâu Việt quốc cho Lý Vân Tú nghe.
- Khâu Việt quốc? Lại có chuyện như thế sao?
Lý Vân Tú biến sắc.
- Không có khả năng! Khâu Việt quốc không có trận cơ và môi giới vững chắc thì khó có thể xây dựng được thông đạo đi tới bí viên.
Chu Thanh Vũ cười nhạo một tiếng, không khỏi lắc đầu một cái.
Hắn cho rằng La Thiên đang cố làm ra vẻ huyền bí, dùng lời nói mê hoặc người khác để làm cho Lý Vân Tú quan tâm tới mình.
Lý Vân Tú lại tin tưởng không chút nghi ngờ.
Lúc này nàng lấy ra một khối ngọc phù màu đỏ thắm, lập tức bóp nát nó.
Bóp nát cái ngọc phù này, một ít thành viên trung tâm của hoàng thất sẽ có thể biết được tín hiệu nguy hiểm, từ đó mọi người cũng sẽ cẩn thận làm việc hơn trước.
- Được rồi! Ta và Vân Tú vừa rồi phát hiện một loại trân quả đã tuyệt tích.
Chu Thanh Vũ không chút kiên nhẫn nói.
- Trân quả tuyệt tích?
La Thiên đi theo hai người tiến vào lâm viên phía trước.
Mảnh lâm viên này rất to lớn, có rất nhiều kiến trúc cổ bị tàn phá, bao gồm cả đình đài, hành lang, hòn non bộ.
Rất nhanh đã có một vườn Linh dược toả ra mùi thuốc đập vào tầm mắt của ba người.
Diện tích của vườn Linh dược ước chừng mười mẫu, hoang phế, trong đó có một ít Linh hoa dị thảo hoang dại sinh trưởng, phẩm cấp không quá cao, tương tự như Linh thảo mà La Thiên lấy được lúc trước.
Nhưng ở chỗ hẻo lánh của nó lại có một mảnh thổ nhưỡng màu đỏ, có một gốc cây cổ mộc màu đỏ sậm mọc ra.
Ở bên trên cổ mộc có ngưng kết mấy viên Linh quả màu đỏ, toả ra khí tức kỳ lạ.
- Đây là Huyết Lê quả?
La Thiên thông qua Thiên Thư cho nên cũng biết được lai lịch của loại Linh quả này.
Tuyết lê quả là trân quả dùng để luyện chế thánh đan chữa thương bảo vệ tính mạng, nhưng đã tuyệt tích.
Cho dù là trực tiếp phục dụng, dù có tổn thương rất nặng thì cũng có thể nhanh chóng trị hết, giữ được tính mạng, hơn nữa còn có thể khôi phục Nguyên khí.
Nói đơn giản, chính là trân phẩm bảo vệ tính mạng.
Thứ này so với Bảo mệnh đan mà Nhạc Phó Phủ chủ bồi thường cho hắn lúc trước còn cao hơn.
Nếu như lấy Huyết Lê quả làm chủ tài liệu để luyện chế Bảo mệnh đan, như vậy nó sẽ là thánh đan bảo vệ tính mạng. Dù là vết thương do cường giả Địa Nguyên cảnh tạo thành thì cũng có thể trị hết được.
Giờ phút này ba người La Thiên không dám có hành động thiếu suy nghĩ.
Bởi vì ở phía dưới cổ mộc có một mảnh kiếm bay màu đỏ rậm rạp chằng chịt, toả ra khí tức nguy hiểm.
- Đám kiến này, không đơn giản.
La Thiên có một loại trực giác, cho nên đnag chuẩn bị để cho Thiên Thư suy diễn qua một phen.
- Hừ! Đúng là con sâu cái kiến, thử một lần chẳng phải sẽ biết rõ hay sao?
Ánh mắt khinh miệt của Chu Thanh Vũ quét tới.
Tên mặt trắng nhỏ này chỉ biết khua môi múa mép, tới lúc mấu chốt vẫn phải dựa vào mình.
Cũng tốt, đây chính là cơ hội để hắn biểu hiện sự gan dạ và thực lực của mình. Để biểu muội hiểu rõ sự yếu đuối, vô năng của tên tiểu bạch kiểm kia.
Oanh!
Chu Thanh Vũ đến gần mảnh thổ nhưỡng màu đỏ, tay đánh ra một đạo chưởng lực màu xanh, đủ để giết chết Yêu thú nhất tinh cao giai.
Chưởng lực kia vừa mới tới gần thì...
Ô...ô...n...g! Vù vù!
Đám kiến bay màu đỏ rậm rạp chằng chịt trên mặt đất bay lên, hóa thành một đám mây đỏ, trong chớp mắt đã nuốt hết chưởng lực kia.
- Làm sao có thể được chứ?
Chu Thanh Vũ chấn động.
Mà chuyện này còn chưa xong.
Sưu sưu sưu!
Đám mây màu đỏ kia phân hoá ra, trong chớp mắt đã bay đến trên người Chu Thanh Vũ, điên cuồng gặm nhấm.
- A!
Chu Thanh Vũ kêu thảm một tiếng, chân khí hộ thể bên ngoài thân thể dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được trở nên ảm đạm và tan vỡ, máu thị bị những đầu kiến bay kia gặm nhấm.