Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 223 - Chương 223: Vả Mặt

Chương 223: Vả Mặt Chương 223: Vả Mặt

Chương 223: Vả Mặt

“Canh giờ đã đến!”

Lão giả tóc bạc tĩnh tọa trên mái hiên bỗng nhiên mở ra đôi mắt quắc thước.

Cùng lúc đó, một tiếng kêu điếc tai truyền đến.

Tầng mây bị phá vỡ, một bóng ma khổng lồ rơi xuống, đôi cánh kim loại che trời mở rộng, dài chừng 50-60 mét.

Khí thế trầm trọng bao phủ phạm vi vài trăm thước, tất cả võ giả Linh cấp phía dưới đều cảm nhận được áp lực thật lớn, trong đó võ giả Khai Mạch cảnh còn nhũn cả hai chân, đứng cũng không xong.

“Là Hắc Linh Huyết Ưng, là yêu thú phi cầm thích giết chóc, ta từng gặp một thành thị tiểu quốc bị Hắc Linh Huyết Ưng tàn sát không còn một ai!”

“Chỉ Hắc Linh Huyết Ưng này có hình thể khổng lồ như thế, ít nhất đã sống trên 500 năm!”

Hạ Vân – người hạng 5 Nhân bảng cảm thán.

“Đây là linh sủng tọa kỵ của lão phu, lên hết đi.”

Lão giả tóc bạc đạm nhiên nói, thân hình phiêu nhiên biến mất, đi lên đỉnh đầu Hắc Linh Huyết Ưng.

Tất cả võ giả tham gia khảo hạch đều thi triển thân pháp võ kỹ bước lên trên lưng Hắc Linh Huyết Ưng.

Vù!

Cuồng phong cuồn cuộn, Hắc Linh Huyết Ưng chở hơn 100 vị võ giả bay lên trời.

La Thiên nhìn xuống, đám người bên dưới chỉ còn là chấm đen nhỏ, quận thành khổng lồ cũng dần dần thu nhỏ lại, hắn thu hết tất cả vào đáy mắt, khóe miệng nhếch lên.

“Thu đội!”

Ngoài phủ thành chủ, trung niên hắc giáp nói.

Hắn ta lập tức trở về Trịnh Thân Vương phủ.

“Bẩm thân vương! La Thiên đã bị chặn lại thành công, không thể đến Vân Tiêu Tông, chắc chắn hắn vẫn đang ở quận Giang Đức!”

Trung niên hắc giáp báo cáo.

“Tốt, rất tốt, điều tất cả binh lực và nhân mạch của bổn vương, tra xoát toàn bộ quận Giang Đức, nếu không tìm thấy người thì lục soát toàn bộ Xích Long Vương Triều cho ta!”

“Dù phải đào ba thước đất thì cũng phải tìm ra tiểu tử kia!”

Trịnh Thân Vương lộ vẻ vui mừng.

. . .

Hắc Linh Huyết Ưng là yêu thú Địa cấp, tốc độ rất nhanh, trong chớp mắt đã bay vào vòm trời, ngao du trên những tầng mây.

Vù vù!

Trên trời cao nhiệt độ cực thấp, hơn nữa tốc độ của Hắc Linh Huyết Ưng quá khủng bố, các trận gió như lưỡi dao hàn băng lướt qua.

Tất cả thiên tài đều thi triển chân khí hộ thể, ngăn cản gió và giá rét.

Dù thế thì vẫn có một vài võ giả Linh Hải cảnh nhất trọng có chân khí hộ thể yếu ớt bị hao hết rất nhanh.

“Đại nhân, có thể chậm lại một chút hay không?”

Một thiếu niên Linh Hải nhất trọng mất đi chân khí hộ thể, thấp giọng hô.

Trên đầu Hắc Linh Huyết Ưng, lão giả tóc bạc lẳng lặng ngồi xếp bằng, quanh thân lão không có chân khí hộ thể mà là “vòng chân nguyên bảo hộ”, dày gấp mấy lần chân khí hộ thể tầm thường, lực phòng ngự lại càng không thể so sánh.

“Ngươi muốn chậm lại ư? Vậy để lão phu ném ngươi xuống khỏi Hắc Linh Huyết Ưng, để ngươi chậm rãi đi nhé?”

Lão giả tóc bạc lãnh đạm mở miệng.

Thiếu niên kia lập tức rụt cổ, không dám nhiều lời.

La Thiên thì không có vấn đề gì.

《 Quy Nguyên Quyết 》 vốn là cơ sở quan trọng, là tâm pháp ngưng luyện chân khí thượng cổ. Sau khi hoàn thiện《 Quy Nguyên Chân Tông 》 thì còn đạt tới Địa cấp trung phẩm, đặc biệt am hiểu phòng ngự.

Giờ phút này, chân khí hộ thể hắn ngưng tụ ra có thể sánh với Linh Hải cảnh tam trọng.

Tuy nhiên ở trong tình huống này, nếu không cẩn thận quan sát thì người khác rất khó nhìn ra.

“Lận Phi Phàm, còn không mau lại đây?”

Lúc này, một mỹ nữ mặc hồng y hô.

Nàng là một trong những thủ hạ của thế tử Viêm Thanh.

“Chuyện gì?”

La Thiên hỏi.

“Ra đằng trước chắn gió cho Viêm Thanh công tử.”

Nữ tử không kiên nhẫn ra lệnh.

La Thiên lộ vẻ ngoài ý muốn, hắn thấy nữ tử này và một thanh niên khác đều ngồi phía trước Viêm Thanh, ngăn cản phần lớn gió thổi đến.

Như vậy Viêm Thanh có thể tiết kiệm rất nhiều chân khí.

“Hả? Ta tưởng có hai người các ngươi là đủ rồi!”

La Thiên nhếch miệng cười nhạt.

Giờ hắn đã ở trên Hắc Linh Huyết Ưng, không cần tiếp tục ngụy trang Lận Phi Phàm nữa.

“Ngươi nói gì?”

Nữ tử tú mỹ lộ vẻ kinh ngạc, Lận Phi Phàm dám cự tuyệt ư?

Thanh niên còn lại cùng với thế tử Viêm Thanh đều cảm thấy nghi hoặc, nhìn về phía La Thiên.

Trước đây, Lận Phi Phàm không dám làm trái ý Viêm Thanh, thậm chí còn tìm mọi cách lấy lòng.

“Hôm nay Lận Phi Phàm phát điên hay sao? Sao hắn lại cự tuyệt?!”

“Ngươi nghĩ nhiều rồi, có lẽ Lận Phi Phàm chỉ không ưa Lâm Xảo Nhi mà thôi, dù sao cũng đều là thủ hạ của Viêm Thanh, khó tránh việc có tranh chấp.”

Đám người Xích Long Vương Triều nghị luận.

Lúc này, thế tử Viêm Thanh lãnh đạm mở miệng: “Lận Phi Phàm, lăn lại đây cho bản công tử!”

Sáng nay, Lận Phi Phàm không đi nghênh đón y khiến Viêm Thanh có chút khó chịu.

Hiện tại, Lận Phi Phàm còn tỏ thái độ trước mặt y, rõ ràng là không để y vào mắt!

“Có việc tìm ta thì tự tới đây đi!”

La Thiên cười nói.

Lần này, đám đệ tử Xích Long Vương Triều đều mở to hai mắt.

Bọn họ không phải thủ hạ của Viêm Thanh mà còn phải khách khí với y, thế mà Lận Phi Phàm lại dám nói chuyện với chủ tử của mình như vậy!

“Hửm?”

Viêm Thanh nheo mắt, âm lãnh hỏi lại: “Tiểu tử ngươi cánh cứng rồi nên không để chủ tử là ta vào mắt nữa ư?”

“Ngươi chỉ mới đạt được tư cách đến Vân Tiêu Tông khảo hạch mà thôi, chưa chắc đã được gia nhập Vân Tiêu Tông, mà dù ngươi thành công nhập môn, bản công tử vẫn có thể chỉnh chết ngươi!”

Viêm Thanh cảm thấy Lận Phi Phàm lấy lòng mình chỉ vì tư cách khảo hạch.

Hiện tại hắn đã thành công nên lộ ra gương mặt thật.

“Chuyện này không cần ngươi lo lắng.”

La Thiên thản nhiên đáp.

Hắn tin rằng mình có thể tiến vào Vân Tiêu Tông.

“Chủ nhân, để ta đuổi tên phản đồ này xuống khỏi Hắc Linh Huyết Ưng.”

Lâm Xảo Nhi nói.

Nàng vốn không ưa Lận Phi Phàm, giờ phút này để lấy lòng Viêm Thanh, nàng còn chủ động muốn ra tay.

Trưởng lão Vân Tiêu Tông sẽ không tạm dừng trên đường đi, ngã khỏi Hắc Linh Huyết Ưng từ độ cao mấy ngàn mét thì chắc chắn sẽ chết!

Viêm Thanh khẽ gật đầu đồng ý.

“Lận Phi Phàm, ngươi chán sống rồi, vậy mà dám phản bội chủ nhân!”

Lâm Xảo Nhi chậm rãi đi tới, đôi mày xinh đẹp ẩn hàm tức giận.

Nàng là người xếp hạng 50 trên Nhân bảng, tu vi Linh Hải cảnh nhị trọng.

Thứ hạng hai người chênh lệch rất rõ ràng, thực lực của Lâm Xảo Nhi đủ để nghiền áp Lận Phi Phàm.

Lâm Xảo Nhi trực tiếp động thủ, chân khí xanh nhạt lượn lờ quanh bàn tay, hóa thành một đạo chưởng quang xanh như ngọc, đánh về phía ngực La Thiên.

Phụt!

Một chưởng đánh úp lại, thân ảnh La Thiên bị đánh nát.

Nhưng đó chỉ là một đạo tàn ảnh.

Trời cao cuồng phong mãnh liệt, tất cả mọi người đều bị ảnh hưởng,《 Vân Du Bộ 》 của La Thiên phát huy ưu thế, thân hình hư huyễn mờ ảo, khó tìm ra quỹ đạo.

Bang!

La Thiên xuất quỷ nhập thần xuất hiện bên trái Lâm Xảo Nhi, tát ả một cái.

Lực đạo mạnh mẽ khiến Lâm Xảo Nhi vốn không phòng bị ngã xuống.

Vù vù!

Trận gió mãnh liệt thổi đến, Lâm Xảo Nhi lăn hơn mười mét, đến rìa thân Hắc Linh Huyết Ưng, sau đó rơi xuống.

Bình Luận (0)
Comment