Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 414 - Chương 414: Kẻ Chặn Đường Ta Đều Phải Chết...

Chương 414: Kẻ Chặn Đường Ta Đều Phải Chết... Chương 414: Kẻ Chặn Đường Ta Đều Phải Chết...

Chương 414: Kẻ Chặn Đường Ta Đều Phải Chết...

Rất nhanh, Trần Hạo Phi đã hỏi hết một lượt về tình cảnh sau khi La Thiên trốn thoát.

La Thiên cũng biết được một chút tình huống của bọn họ.

Hiện giờ tu vi của Lâm đạo sư đủ để đảm nhiệm vị trí phó phủ chủ Tằng Thiên Thánh phủ, nhưng ông lại bị lấy mất chức vị chấp pháp trưởng lão, chỉ là một trưởng lão bình thường không có thực quyền.

Trần Hạo Phi không bị ảnh hưởng nhiều nhưng cũng không được coi trọng bồi dưỡng.

Dù sao hiện giờ phân nửa cao tầng của Tằng Thiên Thánh phủ cũng thuộc phe hoàng thất, ngay cả phủ chủ cũng đã bị hoàng thất cảnh cáo.

Vị thế của Tằng Thiên Thánh phủ giảm sút, xếp chót trong tam đại Thánh phủ, thậm chí có khả năng bị thay thế tư cách Thánh phủ.

Trừ Trần Hạo Phi và Lâm Đông Phong, những người từng có quan hệ tương đối tốt với La Thiên cũng bị chèn ép.

Nam Cung trưởng lão và Nam Cung Ngọc đã rời khỏi Tằng Thiên Thánh phủ, không biết đang ở đâu.

Vân Tú quận chúa đã thoát khỏi thân phận đệ tử, trở thành chấp pháp thánh vệ, vẫn luôn bế quan.

“La Thiên, chuyện này không thể trách ngươi được!”

Lâm Đông Phong an ủi.

“Đạo sư, tình huống này sẽ không kéo dài lâu nữa đâu!”

Ánh mắt La Thiên lộ vẻ kiên định.

Lần này mục tiêu của hắn là thiên kiêu đại hội, sau khi giải quyết xong chuyện này, hắn sẽ tính sổ với hoàng thất!

“La Thiên, ngươi nói rằng lần này chỉ là tiện đường qua đây, vậy mục đích chân chính của ngươi là gì?”

Trần Hạo Phi hỏi.

“Thiên kiêu đại hội!” La Thiên đáp.

Trần Hạo Phi không có phản ứng gì, hiển nhiên là chưa từng nghe nói đến.

Mà cũng đúng thôi, Thương Vân Quốc quá yếu, không chút thu hút trong mấy trăm quốc gia của Đông Vực.

Thiên kiêu đại hội không liên quan gì đến Thương Vân Quốc, cũng không có bao nhiêu người chú ý đến thiên kiêu đại hội, hoàn toàn không nằm cùng một cấp bậc.

“Ngươi muốn tham gia thiên kiêu đại hội ư?”

ra Lâm Đông Phong trừng mắt, hít sâu một hơi.

Ông từng thuộc Vân Tiêu Tông, đã nghe nói đến thiên kiêu đại hội.

Đây là nơi ông sùng kính nhất khi còn trẻ nhưng chưa từng tham gia, cũng chẳng được tận mắt chứng kiến lần nào.

“Được! Không ngờ Thương Vân Quốc nho nhỏ này cũng có thiên tài có thể tham gia thiên kiêu đại hội! Ngươi đã phá vỡ kỷ lục nghìn năm qua của Thương Vân Quốc.”

Lâm Đông Phong vỗ tay trầm trồ khen ngợi, nhưng sau đó lập tức nhận ra vấn đề.

Thương Vân Quốc không xứng có thiên tài như La Thiên, hắn không có quan hệ gì với quốc gia này!

Nói chuyện phiếm một lúc, La Thiên nhìn thời gian, hoàng hôn đã đến, vì thế hắn nói: “Lâm đạo sư, Trần huynh, ta phải đi rồi!”

Thiên kiêu đại hội sắp diễn ra, La Thiên còn tranh thủ thời gian rèn luyện.

Hắn vốn không định ở lại Thương Vân Quốc quá lâu.

“Đi đi!”

Lâm Đông Phong và Trần Hạo Phi không giữ hắn lại.

La Thiên lấy ra mấy thứ thiên tài địa bảo từ nhẫn trữ vật, đó đều là thu hoạch trong Huyền Không Sơn.

Trong đó có hai dạng linh tài vô cùng trân quý, rất bổ ích cho Lâm Đông Phong, có thể giúp ông sớm đột phá Địa Nguyên Cảnh!

Sau đó La Thiên lấy ra mấy viên Bồi Nguyên Đan.

Hắn có nhiều Bồi Nguyên Đan, nhưng theo tu vi tinh tiến, sau khi dùng mấy chục viên, hiệu quả của nó càng ngày càng yếu. Tuy nhiên Bồi Nguyên Đan lại là linh đan diệu dược vô cùng trân quý đối với Trần Hạo Phi!

Trần Hạo Phi và Lâm Đông Phong không từ chối, thoải mái nhận lấy mấy thứ này, khuyên La Thiên nhanh rời đi.

Bá!

Thân hình La Thiên chợt lóe, như hóa thành một cơn gió, tiêu tán không thấy.

“Thân pháp này…!”

Ánh mắt Lâm Đông Phong lóe lên.

Vừa rồi ông không quá chú ý, giờ mới nhận ra dù ông là Linh Hải cảnh cửu trọng đỉnh mà lại không thấy rõ tốc độ thân pháp của La Thiên.

“Đi được là được!”

Với thân pháp của La Thiên, hắn muốn rời khỏi Tằng Thiên Thánh phủ thì cũng không có vấn đề gì.

Trong một phủ đệ cách nơi này 100 mét.

“Không tốt, La Thiên muốn rời đi!”

Một nữ trưởng lão nhìn chằm chằm một quả cầu thủy tinh huyết sắc.

Trong quả cầu thủy tinh này lưu giữ máu của La Thiên, chỉ cần hắn tới gần thì Huyết Linh Cầu sẽ cảm ứng được.

Hoàng thất phái không ít người âm thầm giám thị Lâm Đông Phong và Trần Hạo Phi.

Trên thực tế, khi La Thiên vừa tiến vào phủ đệ Lâm Đông Phong thì đã bị bọn họ phát hiện, bọn họ lập tức truyền tin gọi cường giả đến.

Nhưng cường giả hoàng thất còn chưa tới mà La Thiên đã muốn rời đi!

“Ra tay!”

Vài tên cao tầng không kiềm chế được.

Vèo vèo vèo!

Quanh phủ đệ Lâm Đông Phong bỗng phát ra vài cỗ khí tức vô cùng cường đại, phong vân nổi lên, uy thế Linh Hải cảnh trấn áp tứ phương.

“La Thiên, ngươi trốn chỗ nào?!”

“Ngươi đã giết nhi tử Trịnh Thân Vương của Xích Long Vương Triều, còn không ngoan ngoãn bó tay chịu trói!”

Tiếng hét vang vọng bát phương.

“Không tốt!”

Trong phủ đệ, Lâm Đông Phong và Trần Hạo Phi lập tức lao ra, nhìn thân ảnh bốn phía, sắc mặt vô cùng khó coi!

Học viên và cao tầng Tằng Thiên Thánh phủ lục tục chạy tới, sau khi nhìn thấy La Thiên thì vô cùng khiếp sợ.

“La Thiên!”

Đám học viên Nhạc Tĩnh, Kim học trưởng, Tạ Lâm đều kinh hãi.

Ai có thể ngờ được rằng trọng phạm bị Thương Vân Quốc truy nã toàn diện lại xuất hiện trong Tằng Thiên Thánh phủ.

“Lâm Đông Phong, ngươi chứa chấp trọng phạm truy nã của Thương Vân Quốc, còn thả hắn chạy! Sau khi lão phu bắt được La Thiên thì sẽ tự mình bẩm báo quốc quân!”

Một lão nhân mặt nhọn cười âm trầm nói.

Lão là người hoàng thất xếp vào đây, thay thế Lâm Đông Phong trở thành chấp pháp trưởng lão.

“La Thiên, nếu ngươi đã trở lại thì đừng hòng rời đi nữa!”

“Hôm nay ngươi có chạy đằng trời!”

Vài tên cao tầng đảng hoàng thất cười lạnh, tỏa ra sát ý mãnh liệt!

“Ồn ào cái gì, ta có trốn đâu!”

La Thiên đạm nhiên đứng yên tại chỗ, sắc mặt lãnh đạm quát.

Đám cao tầng lập tức nghẹn họng.

Quả thật La Thiên chỉ đứng đó không hề nhúc nhích, căn bản là không thèm trốn.

“Nhưng ta có một lời cảnh báo giành cho các vị, kẻ chặn đường ta đều sẽ chết!”

Khóe miệng La Thiên nhếch lên.

Kẻ chặn đường ta sẽ chết!

Không ít người hồi tưởng lại cảnh tượng khi La Thiên thoát khỏi Tằng Thiên Thánh phủ lúc trước.

Hắn cũng nói như vậy, sau đó La Thiên mở ra một con đường máu, hạ gục vài tên chấp pháp thánh vệ, thậm chí đánh chết một đạo sư, sau đó rời khỏi Tằng Thiên Thánh phủ.

Chẳng lẽ La Thiên muốn tái diễn tình cảnh lúc đó ư?

Bình Luận (0)
Comment