Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 427 - Chương 427: Trò Vặt Vãnh

Chương 427: Trò Vặt Vãnh Chương 427: Trò Vặt Vãnh

Chương 427: Trò Vặt Vãnh

Giang Đạo Vân chính diện xuất cước nháy mắt hạ gục một đầu Xích Giác Ma Ngưu.

Quá trình có vẻ vô cùng nhẹ nhàng.

Kỷ Thanh Dung cũng gia nhập chiến cuộc, bàn tay nàng ngưng tụ ngân quang, bổ ra một đạo chưởng nhận sắc bén xuyên qua hư không.

Bùm bùm!

Chưởng nhận mảnh khảnh sắc bén lập tức cắt đứt đầu 3 con Xích Giác Ma Ngưu chân, tất cả đều ngã xuống mặt đất.

Giang Đạo Vân là thiên tài hạng 32 Linh Bảng.

Thực lực Kỷ Thanh Dung còn mạnh hơn gã một bậc, hai người vô cùng cường thế nhẹ nhàng nghiền sát vô số Xích Giác Ma Ngưu.

Rống! Rống!

Đàn Xích Giác Ma Ngưu giận dữ, hai con Xích Giác Ma Ngưu nửa bước Địa Nguyên Cảnh phát hiện ra thủ hạ bị đánh chết thì đôi mắt đỏ như máu nhìn trừng trừng bọn họ, sát ý tràn ngập.

Hai đầu Xích Giác Ma Ngưu nửa bước Địa Nguyên Cảnh đột nhiên xông đến, mặt đất lay động kịch liệt.

“Súc sinh, nhận lấy cái chết đi!”

Khí thế Giang Đạo Vân vô cùng mạnh mẽ, có vẻ là muốn biểu hiện thật tốt trước mặt Kỷ Thanh Dung.

Gã chủ động nghênh chiến một đầu Xích Giác Ma Ngưu nửa bước Địa Nguyên Cảnh, thân hình nhanh chóng bay vọt, gã kết hợp thân pháp và cước pháp võ kỹ trông có vẻ cực kỳ phiêu dật, khí phách sắc bén.

Xuất thân danh môn, thiên tài Linh Bảng, bộ dạng tuấn lãng, khí độ bất phàm.

Giang Đạo Vân tuyệt đối là đối tượng hoàn mỹ trong lòng rất nhiều nữ tử, nhưng so với Kỷ Thanh Dung thì gã vẫn có vẻ kém cỏi.

Dung mạo Kỷ Thanh Dung hoàn mỹ không tì vết, dáng người xinh đẹp, đặc biệt là đôi đùi ngọc trắng nõn, Giang Đạo Vân đang chiến đấu kịch liệt cũng thỉnh thoảng trộm ngắm vài lần, trong lòng nổi lửa.

“Nhất định phải có được nàng!”

Dung mạo và thiên tư của Kỷ Thanh Dung đều vượt qua Giang Đạo Vân.

Về thân phận bối cảnh, Kỷ Thanh Dung đến từ gia tộc lánh đời, cũng hoàn toàn nghiền áp Giang gia của Giang Đạo Vân.

Giang Đạo Vân và Kỷ Thanh Dung cùng ra tay, mỗi người áp chế một đầu Xích Giác Ma Ngưu nửa bước Địa Nguyên Cảnh, thậm chí hai người còn có thời gian nhàn rỗi ra tay với Xích Giác Ma Ngưu khác quanh người.

Từ đó có thể thấy được hai người này đều là người xuất sắc trong cảnh giới nửa bước Địa Nguyên Cảnh.

La Thiên cũng gia nhập chiến cuộc, ứng đối Xích Giác Ma Ngưu có cảnh giới dưới nửa bước Địa Nguyên Cảnh.

Bởi vì đối mặt với cả đàn yêu thú và Xích Giác Ma Ngưu rất hung hãn, lực lượng cũng rất cường đại nên mình La Thiên đại chiến với một đám trâu cũng có hiệu quả tôi luyện rất tốt.

“Hả? Nguy cơ dự triệu!”

Đúng lúc này, tạo hóa quyết lại truyền đến cảnh báo nguy cơ nhàn nhạt.

La Thiên không rõ nguy cơ này đến từ đâu.

Chẳng lẽ là Giang Đạo Vân?

La Thiên nhớ rõ nam tử mặc áo choàng tên Giang Long bị hắn giết trước đó cũng đến từ Giang gia Tử Sơn Vương Triều.

Quả thật Giang Đạo Vân rất cường thế, nhưng nếu La Thiên muốn chạy trốn thì đối phương cũng không làm gì được hắn.

Vèo!

La Thiên thi triển 《 Ngự Phong Quyết 》, thân hình như gió len lỏi trong đàn Xích Giác Ma Ngưu.

Tuy tốc độ Xích Giác Ma Ngưu rất nhanh nhưng chạy không có kết cấu, thân pháp của La Thiên chiếm ưu thế rất lớn, hắn có thể thoải mái né tránh giữa đàn Xích Giác Ma Ngưu.

Viu!

Băng Ngân Kiếm vẽ ra một đạo hàn quang cắt ngang bụng một con Xích Giác Ma Ngưu, máu tươi phun ra, nội tạng rơi xuống.

Một đầu Xích Giác Ma Ngưu Linh Hải cảnh bát trọng đỉnh bị La Thiên dùng một chiêu kiếm diệt sát.

Trong đàn Xích Giác Ma Ngưu, kiếm khí lập loè, sắc bén băng hàn, mỗi lần xuất hiện đều kéo theo một đạo huyết quang.

“Hả? Tiểu tử này cũng có chút năng lực...”

Giang Đạo Vân đang quan sát La Thiên.

Ban đầu gã nghĩ La Thiên sẽ bị Xích Giác Ma Ngưu giết chết.

Nhưng biểu hiện của La Thiên lại cực kỳ cường thế, thân pháp và kiếm pháp đều rất cao minh.

Trên thực tế, La Thiên vẫn còn che giấu thực lực.

Hiện tại hắn đang hoài nghi Giang Đạo Vân là mối uy hiếp, che giấu thực lực có lợi cho bản thân hắn.

Kỷ Thanh Dung cũng nhìn ra La Thiên đang lưu thủ nhưng nàng không vạch trần.

“Tiểu tử này nhất định phải chết, không thì hắn sẽ mãi bám theo Kỷ Thanh Dung.”

Sâu trong đáy mắt Giang Đạo Vân hiện lên một tia âm lãnh.

Gã cảm thấy La Thiên động tâm với mỹ nhân như Kỷ Thanh Dung nên lì lợm la liếm đi theo nàng.

Giang Đạo Vân dẫn Xích Giác Ma Ngưu nửa bước Địa Nguyên Cảnh tới gần La Thiên.

“Tiểu tử, thực lực không tệ đâu, ngươi đến từ đâu vậy?”

Giang Đạo Vân khen một câu, hỏi thăm lai lịch La Thiên.

Nếu là người trẻ tuổi tầm thường được thiên kiêu Linh Bảng như Giang Đạo Vân khen thì nhất định sẽ vô cùng vui sướng, nhân cơ hội lấy lòng.

“Đông vực.”

La Thiên trả lời có lệ.

Giang Đạo Vân nghe vậy thì hơi khinh thường, cho rằng La Thiên không có bối cảnh gì cho nên cố ý trả lời mơ hồ như vậy.

Viu vèo!

Sừng trâu đỏ đậm trên đỉnh đầu con Xích Giác Ma Ngưu đang đối chiến với Giang Đạo Vân lập loè tia máu, vẽ ra một đạo hồng quang hình lưỡi liềm, mang theo sát phong mạnh mẽ.

Đánh hay lắm!

Giang Đạo Vân tỏ ra mình không phản ứng kịp, vội vàng né tránh.

Lưỡi liềm huyết tinh đi sượt qua Giang Đạo Vân, bay về phía La Thiên cách đó không xa!

Gã cảm thấy công kích của yêu thú nửa bước Địa Nguyên Cảnh chắc chắn có thể hạ gục La Thiên trong nháy mắt.

Nhưng hành động của Giang Đạo Vân đều nằm trong sự giám sát của La Thiên.

Vút!

Tốc độ của La Thiên nhanh hơn, hắn hóa thành một cơn gió linh hoạt tránh được công kích của Xích Giác Ma Ngưu.

Đạo công kích hung mãnh này cũng không trúng La Thiên, nó đi nguyên qua hai con Xích Giác Ma Ngưu gần đó, hạ gục nó trong nháy mắt, thổi tung bụi bặm.

Tránh được ư?

Sắc mặt Giang Đạo Vân trở nên âm trầm.

“Đa tạ Giang huynh đang bận chiến đấu mà còn giúp ta giải quyết Xích Giác Ma Ngưu.”

La Thiên cười nói.

Những lời này khiến sắc mặt Giang Đạo Vân càng thêm khó coi.

Cách đó không xa, Kỷ Thanh Dung nhìn thấy hành vi của Giang Đạo Vân thì trong lòng càng thêm chán ghét.

Kỷ Thanh Dung và La Thiên đã ở chung một thời gian, nàng biết thủ đoạn nhỏ này của Giang Đạo Vân không giết chết được La Thiên, nhưng nếu Giang Đạo Vân cố ý nhằm vào khiến La Thiên bị đuổi đi thì cũng không tồi.

Vậy nên Kỷ Thanh Dung giả vờ không nhìn thấy.

“Ha hả, dù sao cũng cùng một tiểu đội, ta lại là người hay chiếu cố bằng hữu mà.”

Giang Đạo Vân ngoài cười nhưng trong không cười.

Sau đó gã càng thêm làm càn, rất nhiều lần gã cố ý làm cho công kích của Xích Giác Ma Ngưu nửa bước Địa Nguyên Cảnh lan đến La Thiên.

La Thiên bình thản ứng biến, chỉ cần Giang Đạo Vân không trực tiếp ra tay với hắn thì sẽ chẳng có vấn đề lớn gì.

Trò vặt vãnh của Giang Đạo Vân gia tăng áp lực cho hắn, vừa vặn có thể mài giũa thân pháp 《 Ngự Phong Quyết 》cho hắn.

Hắn có cảm giác 《 Ngự Phong Quyết 》 càng ngày càng tiếp cận cảnh giới đại thành.

Bình Luận (0)
Comment