Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 429 - Chương 429: Bỏ Trốn

Chương 429: Bỏ Trốn Chương 429: Bỏ Trốn

Chương 429: Bỏ Trốn

Vút! Vút!

Thân hình La Thiên như cơn gió, không thấy bóng người, chỉ thấy trên mặt hồ liên tiếp nổi lên gợn sóng.

Hắn nhanh chóng đến gần Hắc Giáp Ngạc Quy, lấy ra một cái roi da móc.

“Đi!”

La Thiên dung nhập lực lượng thần mạch cùng với tinh thần lực vào phần móc của roi da này.

Trên roi da chợt nổi lên một tầng ám văn, trong chớp mắt nó trở nên thô hơn, dài đến hơn 20 mét.

Dưới sự khống chế của La Thiên, roi da bay đi móc lên Địa Linh Quả trên thân Hắc Giáp Ngạc Quy.

Mục tiêu của La Thiên là Địa Linh Quả!

Trên thực tế, từ khi tạo hóa quyết có dự triệu nguy hiểm, La Thiên đã cảnh giác đề phòng bốn phía, cho nên hắn phát hiện đảo nhỏ dị thường sớm hơn Kỷ Thanh Dung.

Khi đảo nhỏ di động tới gần, La Thiên liền phát hiện đây là yêu thú Địa cấp.

Từ khi đó, hắn đã suy nghĩ đối sách để cướp lấy linh quả.

Rống!

Hắc Giáp Ngạc Quy nhận thấy La Thiên muốn cướp Địa Linh Quả, hai mắt bắn ra hung quang!

Địa Linh Quả là miếng mồi quan trọng để nó dụ dỗ con mồi chủ động tiếp cận, không ngờ nhân loại to gan kia dám động đến bảo vật trên lưng nó!

Rống!

Ầm!

Hắc Giáp Ngạc Quy rít gào, tứ chi quẫy đạp, toàn bộ mặt nước nổi sóng cao tận trời, khuếch tán về bốn phía.

Giang Đạo Vân và Kỷ Thanh Dung thấy cảnh này thì đều chấn kinh vì sự to gan của La Thiên, không ngờ hắn dám một mình tới gần Hắc Giáp Ngạc Quy để cướp lấy Địa Linh Quả.

“Tự cho là thông minh, thực ra chỉ là đang tìm đường chết!”

Giang Đạo Vân hừ lạnh một tiếng.

Hắc Giáp Ngạc Quy là yêu thú Địa Nguyên Cảnh, thực lực khủng bố, một kích của nó đủ để lập tức hạ gục La Thiên.

La Thiên chắc chắn sẽ thất bại, chết không có chỗ chôn.

Ầm ầm ầm!

Sóng nước dâng cao, nổ mạnh liên miên, một đạo quang ảnh màu đen chợt lóe rồi biến mất, trở lại trong tay La Thiên.

Trong tay hắn có thêm một trái cây đỏ trắng đan xen, đó đúng là Địa Linh Quả.

Sau khi đắc thủ, thấy sóng lớn sắp đánh úp tới, La Thiên nhanh chóng lui lại.

“Hắn lấy được thật ư?”

Giang Đạo Vân kinh hãi, cảm thấy không cam lòng.

Gã đi cướp Địa Linh Quả thì bị Hắc Giáp Ngạc Quy dọa cho điên cuồng đào tẩu.

Nhưng La Thiên chỉ Linh Hải cảnh bát trọng lại mạo hiểm lấy được một trái Địa Linh Quả, quả thực không thể tưởng tượng nổi!

Từ biểu hiện vừa rồi, gã đã hoàn toàn bị La Thiên áp đảo.

Ầm!

Sóng nước oanh kích đánh lên người La Thiên, đánh nát chân khí hộ thể.

Lực đạo mạnh mẽ hất văng La Thiên đến trên bờ.

“Tiểu tử này chắc chắn đã chết rồi, Địa Linh Quả là của ta!”

Giang Đạo Vân bay nhanh tới gần La Thiên, muốn lấy đi Địa Linh Quả trong tay La Thiên, nhưng đột nhiên La Thiên giơ tay lên, hỏi: “Giang Đạo Vân, ngươi không tuân thủ hứa hẹn, muốn cướp đoạt chiến lợi phẩm của ta ư?”

Giang Đạo Vân trừng mắt, không ngờ La Thiên vẫn chưa chết!

Tu vi chỉ là Linh Hải cảnh bát trọng, trúng công kích sóng nước của Hắc Giáp Ngạc Quy mà vẫn không chết!

Gã không biết La Thiên là thể tu, năng lực phòng ngự cường đại.

Hơn nữa Thiên Lô Bảo Thể có khả năng phòng ngự đặc biệt với công kích hệ thủy và hệ hỏa.

Công kích vừa rồi chỉ khiến La Thiên bị thương nhẹ, so với thu hoạch đạt được thì hoàn toàn đáng giá!

“La huynh hiểu lầm, ta chỉ đến xem thương thế của ngươi mà thôi, không sao thì tốt rồi.”

Giang Đạo Vân miễn cưỡng cười đáp.

Có Kỷ Thanh Dung ở đây, gã không thể vi phạm ước định đã nói, cường đoạt Địa Linh Quả của La Thiên.

Nhưng Giang Đạo Vân cảm thấy cực kỳ không cam lòng, La Thiên tu vi thấp nhất vậy mà lại giành được một trái Địa Linh Quả!

Rống!

Ầm ầm!

Hắc Giáp Ngạc Quy rít gào, Địa Linh Quả bị một con kiến cướp mất, nó vô cùng tức giận, nó bò lên bờ, thân thể lớn như ngọn núi tản ra khí thế trầm trọng khủng bố!

Mặt đất bị dẫm đến rạn nứt, không chịu nổi trọng lượng của nó.

“Nhất định phải lấy được một trái Địa Linh Quả!”

Giang Đạo Vân quyết tâm muốn đạt được, gã không muốn thua La Thiên.

Kỷ Thanh Dung cũng không rút lui, nàng cảnh giác nhìn chằm chằm Hắc Giáp Ngạc Quy.

Hắc Giáp Ngạc Quy lên bờ thì tốc độ sẽ giảm đi, như vậy áp lực cũng sẽ giảm bớt.

Hơn nữa Giang Đạo Vân và Kỷ Thanh Dung đều là người xuất sắc trong cảnh giới nửa bước Địa Nguyên Cảnh, có thể chống đỡ đối thủ Địa Nguyên Cảnh.

“La Thiên, ngươi đã có một trái Địa Linh Quả, mau tới giúp chúng ta kiềm chế Hắc Giáp Ngạc Quy!”

Giang Đạo Vân quát.

Là thành viên tiểu đội, hắn đến hỗ trợ cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

“Không thành vấn đề!”

La Thiên đứng lên.

Sau đó ba người vây công yêu thú tam tinh Hắc Giáp Ngạc Quy trên bờ!

Con yêu thú này có thể tích khổng lồ, lực phòng ngự cực mạnh, tính công kích thì không mạnh lắm.

Giang Đạo Vân và Kỷ Thanh Dung không định giết chết Hắc Giáp Ngạc Quy, chỉ muốn tìm cơ hội đoạt Địa Linh Quả.

Trên lưng Hắc Giáp Ngạc Quy còn 2 trái Địa Linh Quả, nếu lấy được tất cả thì ba người đều sẽ thắng lợi trở về.

Nhưng Hắc Giáp Ngạc Quy chịu thiệt 1 lần sao có thể để cho hai người kia đắc thủ dễ dàng được!

Oanh!

Quanh thân Hắc Giáp Ngạc Quy nổi lên một tầng lưu quang màu đen, dao động như gợn sóng không ngừng nổi lên.

Tứ chi nó thô tráng, lực lượng khủng bố, nếu bị đánh trúng chính diện thì tất cả mọi người ở đây không chết thì cũng bị thương nặng.

Đồng thời, Hắc Giáp Ngạc Quy còn thường bắn ra đòn công kích từ trong miệng nó, bờ hồ lập tức sụp đổ, khắp nơi hoang tàn.

Giang Đạo Vân và Kỷ Thanh Dung dựa vào thân pháp bảo trì khoảng cách tấn công, sau khi giao thủ chừng 30 chiêu vẫn không tìm được cơ hội cướp lấy Địa Linh Quả.

Hai người không tự chủ nhìn về phía La Thiên.

Roi da thần bí La Thiên dùng để cướp lấy Địa Linh Quả có vẻ không tầm thường, có thể tìm được cơ hội cướp Địa Linh Quả thêm lần nữa.

Nhưng trước đó ba người đã ước định ai lấy được chiến lợi phẩm bằng bản lĩnh thì nó sẽ thuộc về kẻ đó.

“La Thiên, năng lực của ngươi quá yếu, đừng giấu nữa, thể hiện bản lĩnh thật ra đi!”

Giang Đạo Vân khó chịu, quát lên với La Thiên.

“Ta tu vi quá thấp, vừa rồi còn bị thương khi cướp đoạt Địa Linh Quả, đành chịu thôi.”

La Thiên không thèm để ý đến gã, tìm cái cớ đáp qua loa cho xong.

Giang Đạo Vân không làm gì được La Thiên, trong lòng âm thầm buồn bực.

Nhưng ngay sau đó gã đã phát hiện ra một cơ hội.

“Đãng Vân Thức!”

Giang Đạo Vân ra cước, quang ảnh màu trắng lao đi, khí thế càn quét tứ phương, đánh trúng khóe miệng đang mở ra của Hắc Giáp Ngạc Quy, nơi này là điểm có khả năng phòng ngự yếu nhất của nó!

Ầm!

Khí lãng nổ tung, Hắc Giáp Ngạc Quy tru lên.

Trùng hợp là nó mới vừa dùng hai chân để công kích, thân hình không đứng vững.

Vèo!

Giang Đạo Vân nhân cơ hội này tiếp cận phần lưng Hắc Giáp Ngạc Quy từ bên sườn, tới gần Địa Linh Quả.

“Đồ rùa đen, mau tới giết ta đi!”

Lúc này, La Thiên bỗng nhiên mắng một câu, Băng Ngân Kiếm bổ ra một đạo kiếm khí băng hàn đánh trúng mặt Hắc Giáp Ngạc Quy.

Hắc Giáp Ngạc Quy hiểu La Thiên đang khiêu khích nó, hơn nữa nó rất hận La Thiên, trong cơn bạo nộ, nó lập tức tấn công.

“Ta trốn đây!”

La Thiên thi triển 《 Ngự Phong Quyết 》nhanh chóng trốn tránh, dẫn đường Hắc Giáp Ngạc Quy công kích, tới gần phương hướng Giang Đạo Vân.

“La Thiên, ngươi đang làm gì?”

Giang Đạo Vân mắng to.

Gã suýt nữa đã lấy được Địa Linh Quả, nhưng đúng lúc này Hắc Giáp Ngạc Quy lại điên cuồng tấn công, còn tới gần chỗ gã.

Gã có thể lấy được Địa Linh Quả nhưng như vậy sẽ trúng công kích của Hắc Giáp Ngạc Quy, hậu quả khó có thể tưởng tượng được.

Bình Luận (0)
Comment