Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 430 - Chương 430: Quả Cuối Cùng

Chương 430: Quả Cuối Cùng Chương 430: Quả Cuối Cùng

Chương 430: Quả Cuối Cùng

Rống!

Hắc Giáp Ngạc Quy thấy Giang Đạo Vân, lửa giận phun trào.

Lại thêm một nhân loại muốn đoạt bảo vật trên lưng nó.

Hắc Giáp Ngạc Quy dùng đầu đánh tới, nếu bị đâm trúng, dù Giang Đạo Vân không chết thì cũng phải gãy mấy chục đoạn xương.

Hết cách, Giang Đạo Vân vội vàng đá ra một cước, mượn lực lui về phía sau.

Nhân cơ hội này, La Thiên bay lên, lại dùng đến roi da lần nữa.

Vèo!

Một đạo u ảnh lao đến phần lưng Hắc Giáp Ngạc Quy, câu lấy trái Địa Linh Quả thứ 2.

“Cái gì?”

Giang Đạo Vân thấy vậy thì lập tức nổi trận lôi đình.

La Thiên hại gã thất bại khi cướp lấy Địa Linh Quả, còn dùng gã làm mồi hấp dẫn sự chú ý của Hắc Giáp Ngạc Quy, nhân cơ hội sử dụng bảo vật roi da kia cướp lấy Địa Linh Quả.

“Đừng mơ!”

Giang Đạo Vân nhanh chóng thay đổi phương vị, tới gần La Thiên.

So ra thì Hắc Giáp Ngạc Quy thù hận La Thiên hơn, nó thấy La Thiên lại muốn cướp Địa Linh Quả, hơn nữa sắp thành công thì lập tức bạo nộ.

Ầm ầm ầm!

Hắc Giáp Ngạc Quy giơ hai chân giáng xuống La Thiên.

Nếu La Thiên kiên quyết cướp lấy Địa Linh Quả thì sẽ không thể né tránh, sẽ bị Hắc Giáp Ngạc Quy nghiền nát!

Giờ phút này La Thiên cũng muốn lui lại, dù sao hắn cũng đã có được một trái Địa Linh Quả, không cần phải tiếp tục mạo hiểm.

Đúng lúc này, Kỷ Thanh Dung bỗng nhiên đánh tới, bàn tay ngọc ngà lập loè quang huy tựa ánh trăng bạc khép lại, bổ ra một đạo chưởng nhận dài gần 10 mét, tựa như bầu trời đêm trăng tròn, tản ra hàm ý thánh khiết thê lãnh.

Không ngờ nàng đã lĩnh ngộ chưởng pháp chân ý, còn triển lộ ra trong thời khắc này giúp uy lực chưởng nhận tăng thêm.

Vèo phụt!

Ngân quang sáng lóa cắt qua hư không, bổ về phần đầu Hắc Giáp Ngạc Quy, mục tiêu nhắm đến là đôi mắt.

Hắc Giáp Ngạc Quy chỉ có thể nhắm mắt lại.

Nhưng một kích này của Kỷ Thanh Dung cực kỳ cường hãn, vô cùng sắc bén, năng lực phá giáp cũng rất mạnh, lần đầu tiên phòng ngự của Hắc Giáp Ngạc Quy bị đánh vỡ, mí mắt bị cắt xuyên, tròng mắt bị đả thương!

Hắc Giáp Ngạc Quy lập tức đau đớn kêu lên, tốc độ chậm lại.

Trong thời khắc ngắn ngủi này, roi da của La Thiên đã cướp lấy một trái Địa Linh Quả, thu về trong tay hắn.

“Đa tạ Giang huynh và Kỷ cô nương ra tay tương trợ!”

La Thiên cười lớn.

Giang Đạo Vân thấy La Thiên lại lấy được thêm một trái Địa Linh Quả thì tức giận mặt đỏ bừng bừng, lệ khí bùng nổ. Hơn nữa lần này La Thiên thành công cũng có một phần công sức của gã.

. . .

Lấy được hai trái Địa Linh Quả, La Thiên cảm thấy mỹ mãn, còn Giang Đạo Vân thì vô cùng tức tối.

Gã đường đường là cường giả nửa bước Địa Nguyên Cảnh, hạng 32 Linh Bảng, tại sao lại bại bởi một tên rác rưởi Linh Hải cảnh bát trọng?

Gian trá! Tiểu tử này quá gian trá!

“Chỉ còn lại một trái Địa Linh Quả!”

Giang Đạo Vân nhìn về phía lưng Hắc Giáp Ngạc Quy.

Dù thế nào gã cũng phải lấy được trái Địa Linh Quả cuối cùng, bản thân gã có thể sử dụng nó hoặc là đưa tặng Kỷ Thanh Dung để lấy được tình cảm của nàng.

Nhưng kẻ phẫn nộ nhất ở đây không phải Giang Đạo Vân mà là Hắc Giáp Ngạc Quy!

Địa Linh Quả 500 năm mới kết một trái, vô cùng trân quý.

Những trái Địa Linh Quả đó là mồi để nó dụ dỗ con mồi, kết quả có 3 trái Địa Linh Quả thì đã bị con mồi cướp mất hai trái, nó có thể không phẫn nộ được sao?

Rống!

Lửa giận ngập trời, tiếng gầm gừ chấn động núi rừng.

Tứ chi Hắc Giáp Ngạc Quy giẫm đạp mặt đất, đại địa chấn động, vết nứt lan tràn bốn phía.

Đuôi nó đánh lên mặt hồ làm dậy lên sóng to gió lớn.

Sóng nước hóa thành một mảnh hắc lưu hỗn loạn, một phần biến thành một cái đầu, mở ra cái miệng khổng lồ tấn công ba nhân loại trước mắt.

Hắc Giáp Ngạc Quy bạo nộ dùng toàn lực triển khai tấn công, đối tượng bị nhắm đến chủ yếu là La Thiên.

“Hai vị, mau giúp ta ngăn nó lại!”

La Thiên hô, bị Hắc Giáp Ngạc Quy nhắm đến, hắn cảm thấy rất áp lực.

Dù sao cũng cùng đội ngũ, dì Giang Đạo Vân không muốn hỗ trợ thì cũng phải ra tay, cùng lắm là không sử dụng hết khả năng mà thôi.

Trên đất liền, tốc độ Hắc Giáp Ngạc Quy thong thả chậm chạp, chỉ cần hai người ngăn cản một lát là La Thiên sẽ thoát được nguy cơ.

Tuy rằng Hắc Giáp Ngạc Quy cừu thị La Thiên nhưng nó cũng cảm nhận được Kỷ Thanh Dung và Giang Đạo Vân có tu vi mạnh hơn, vậy nên nó cũng sẽ không bỏ qua.

“Nhất định phải lấy được trái Địa Linh Quả cuối cùng!”

Giang Đạo Vân hạ quyết tâm.

Ầm!

Mặt đất nứt vỡ, bụi bay mù mịt, chân khí và chân nguyên va chạm kịch liệt.

Tiểu đội ba người đại chiến kịch liệt với Hắc Giáp Ngạc Quy, mọi thứ trong phạm vi 50-60 mét hoàn toàn vỡ nát.

Hắc Giáp Ngạc Quy dùng hết sức tấn công, chiến lực cực kỳ cường đại, toàn thân ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ khiến Giang Đạo Vân và Kỷ Thanh Dung không dám tới gần.

Kế sách dương Đông kích Tây không có khả năng thành công thêm một lần nữa.

Giang Đạo Vân và Kỷ Thanh Dung chỉ có thể tấn công chính diện, thủ đoạn lúc trước chưa triển lộ cũng đã phải dùng đến.

Hai người liên thủ, chiến lực tăng mạnh, áp chế được cả Hắc Giáp Ngạc Quy đang bạo nộ!

Điều này khiến La Thiên có chút giật mình.

Hắc Giáp Ngạc Quy là yêu thú Địa Nguyên Cảnh, khi nó bạo nộ, lực uy hiếp tăng thêm rất nhiều, hơn nữa khả năng phòng ngự của nó gần như không có nhược điểm, rất khó thương tổn được nó, muốn giết chết nó thì lại càng không có khả năng.

Dù thế, nó cũng bị thế công của Giang Đạo Vân và Kỷ Thanh Dung áp chế, có vẻ hai người định cưỡng chế cướp lấy Địa Linh Quả.

Hắc Giáp Ngạc Quy càng đánh càng ngạc nhiên, bởi vì thực lực hai nhân loại này quá mạnh.

Nó còn phải kiêng kị La Thiên, dù cách xa mấy chục mét thì hắn cũng có thủ đoạn đặc thù để câu đi Địa Linh Quả trên lưng nó.

Bịch bịch bịch!

Hắc Giáp Ngạc Quy vừa ngăn cản công kích của Giang Đạo Vân và Kỷ Thanh Dung, hai chân nhanh chóng lui về phía sau.

“Nó muốn bỏ chạy!”

Giang Đạo Vân khẽ biến sắc, gã vẫn chưa lấy được Địa Linh Quả!

Thế công của gã và Kỷ Thanh Dung trở nên hung mãnh hơn, cước ảnh chưởng nhận tập kích như mưa rền gió dữ, lực sát thương cực kỳ cường đại.

Nếu là yêu thú Địa Nguyên Cảnh không am hiểu phòng ngự thì e rằng lúc này đã bị thương nặng, nhưng thế mạnh lớn nhất của Hắc Giáp Ngạc Quy chính là phòng ngự.

Bùm!

Thân hình khổng lồ của Hắc Giáp Ngạc Quy chìm vào hồ nước.

Linh trí của nó không thấp, nó cảm thấy bản thân khó giết chết được ba nhân loại này, nếu cứ tiếp tục như vậy, trái Địa Linh Quả cuối cùng cũng sẽ bị cướp đi, vậy thì nó sẽ thiệt lớn.

“Để Địa Linh Quả lại!”

Giang Đạo Vân không cam lòng đuổi theo.

Ầm!

Sóng nước cuồn cuộn nổi lên giống như sóng thần, tản ra uy áp khủng bố!

Ở trong nước, tốc độ của Hắc Giáp Ngạc Quy nhanh hơn, công kích mạnh hơn, thực lực tăng thêm rất nhiều.

Giang Đạo Vân toàn lực ra tay nhưng lại bị oanh phi, gã lùi lại mấy chục mét, toàn thân ướt dầm dề, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.

Bình Luận (0)
Comment