Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 684 - Chương 684: Hồ Ánh Ba

Chương 684: Hồ Ánh Ba Chương 684: Hồ Ánh Ba

Chương 684: Hồ Ánh Ba

“Lữ quản sự, ta muốn đến Chân Võ Bích nghiên cứu tu luyện!” La Thiên bỗng lên tiếng.

“La Thiên, yêu cầu này của ngươi quá...”

Nữ đệ tử bàng thính nhăn mày, cảm thấy La Thiên đang giậu đổ bìm leo, không biết xấu hổ.

“Xem ra đệ tử đã quá phận rồi, chuyện này Lữ quản sự cũng không thể giúp được.”

La Thiên lộ vẻ xin lỗi.

Khóe miệng Lữ quản sự run rẩy.

Trước đây chưa từng tiếp xúc với La Thiên, giờ Lữ quản sự mới biết rằng hắn là một kẻ quá thẳng thắn.

“Ha hả, không phải là không có biện pháp.”

Lữ quản sự trầm ngâm một lát rồi nói.

Đây là cơ hội tốt để kéo gần quan hệ với La Thiên, lão không muốn bỏ lỡ.

“Chân Võ Bích là cấm địa của Thái Nguyên Tông, dù là đệ tử chủ phong thì cũng không thể tùy ý tiến vào!”

“Ta có thể giúp ngươi, nhưng ngươi chỉ có thể vào đó một ngày!”

Lữ quản sự trịnh trọng nói.

Tạ Lỗi và nữ đệ tử bàng thính đều kinh hãi, không ngờ Lữ quản sự lại đáp ứng!

Đây là cơ hội mà đệ tử chủ phong cũng rất muốn có, không ngờ La Thiên lại lấy được!

La Thiên cũng vô cùng kinh ngạc.

Hắn đưa ra yêu cầu này để làm khó Lữ quản sự, ngoài ra còn muốn thử xem quyền thế của lão đến đâu.

La Thiên không ngờ Lữ quản sự lại có biện pháp thực hiện điều đó.

“Xem ra thân phận người này không hề tầm thường.”

La Thiên càng thêm cẩn thận đề phòng.

“Nhưng việc đả thông quan hệ có chút phiền phức...”

Lữ quản sự ám chỉ, muốn La Thiên bỏ tiền.

“Ta tin Lữ quản sự có thể làm được, tại hạ xin cảm tạ trước.”

La Thiên ôm quyền bái tạ, sau đó nghênh ngang rời đi.

Lữ quản sự sững sờ tại chỗ, lắc đầu thở dài: “Haizz, tiểu tử này không hiểu đạo lý đối nhân xử thế...”

...

Ba người La Thiên rời khỏi Tông Vụ phân điện.

Nhiệm vụ thưởng 10 vạn Linh Nguyên Tệ, 6000 điểm cống hiến.

Nếu có đủ 5 người thì khi chia ra mỗi người đều nhận được khen thưởng không nhiều không ít.

Nhưng hiện giờ chỉ còn ba người chia đều nhau, La Thiên lấy phần lớn nhất là 4 vạn Linh Nguyên Tệ và 2500 điểm cống hiến, thu hoạch lần này rất kinh người.

Sau khi trở lại khu vực cư trú của đệ tử, ba người La Thiên liền nghe thấy thanh âm nghị luận nhiệt liệt.

“Chà chà, mỹ nhân kia thật lợi hại, không ngờ lại đánh bại Hoa Kỳ, tiến vào địa bàn của đệ tử chính thức!”

“Nghe nói dung mạo mỹ nhân kia tựa như băng tuyết tiên tử, trong sáu sườn phong của Thái Nguyên Tông, không ai có thể sánh với nàng!”

“Hắc hắc, đệ tử bàng thính xinh đẹp giống nàng cuối cùng đều sẽ bị đệ tử chính thức chinh phục! Không biết ai sẽ có được diễm phúc như vậy.”

Rất nhiều đệ tử bàng thính vây ngoài khu vực cư trú của đệ tử chính thức, nhìn vào bên trong.

Trong khu vực cư trú, rất nhiều đệ tử chính thức cũng dùng ánh mắt đánh giá một tiểu viện.

Tiểu viện đó nằm bên cạnh chỗ ở của La Thiên.

“La huynh đệ, có vẻ lại có tân đệ tử bàng thính tới, còn trực tiếp đánh bại một đệ tử chính thức, vào ở trong địa bàn của bọn họ.”

Tạ Lỗi nổi lên hứng thú.

Vị đệ tử bàng thính mới này có hành động rất giống La Thiên lúc trước.

“Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, có vài người trở thành đệ tử bàng thính không phải là vì không thể khảo nghiệm gia nhập Thái Nguyên Tông, có lẽ là vì nguyên nhân khác.”

La Thiên đạm nhiên lên tiếng.

Dùng thân phận để đánh giá một người thì quá phiến diện.

Nếu hắn chờ thêm bốn năm thì có thể dùng thành tích kinh diễm tiến vào Thái Nguyên Tông, được người người truy phủng.

“Nữ nhân kia, mau lăn ra đây cho lão tử!”

Bỗng nhiên, trong nơi cư trú của đệ tử chính thức vang lên tiếng la giận dữ!

“Là Hồ Ánh Ba!”

“Xong rồi, Hồ Ánh Ba tới gây sự với nàng rồi!”

Vài tên đệ tử chính thức nghị luận, không dám nhúng tay.

Hồ Ánh Ba, tu vi Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh, có ác danh không nhỏ trong đám đệ tử chính thức Bát Phong. Dù Ứng Long gặp gã thì cũng phải thu liễm vài phần ngạo khí.

“Nữ nhân thối, không ngờ ngươi lại dám nhục nhã nữ nhân của ta trước công chúng, ngươi chán sống rồi!”

Hồ Ánh Ba quát.

Bên cạnh gã, một nữ tử yêu kiều nhu nhược đang bị thương, trong mắt lóe lên vẻ oán hận và đắc ý.

“Nếu ngươi không ra thì đừng trách lão tử xông vào!”

Hồ Ánh Ba dữ tợn hùng hổ quát!

Chờ một lát vẫn không có ai đi ra, sắc mặt gã trầm xuống, bước lên chuẩn bị xông vào.

Đột nhiên cửa lớn mở ra, một nữ tử tuyệt mỹ mặc áo xám, màu da trắng hơn tuyết đi ra.

Dung mạo kinh tâm động phách lập tức hấp dẫn ánh mắt toàn trường, nhưng nàng lại mang dáng vẻ cao ngạo thanh lãnh cự người ngàn dặm.

“Thật đẹp!”

“Đây là đệ tử bàng thính mới tới sao? Quả thực là đẹp như thiên tiên!”

Bốn phía vang lên tiếng kinh ngạc cảm thán.

Hồ Ánh Ba vốn đang tức giận cũng trừng to mắt.

Nữ tử kiều nhu thấy ánh mắt biểu tình của nam nhân của mình và đám người bốn phía như vậy thì tức đến dậm chân, hung hăng véo Hồ Ánh Ba.

La Thiên vốn không quá để ý, nhưng sau khi thấy rõ khuôn mặt nàng thì cõi lòng hắn chấn động.

“Hạ... Băng nguyệt.”

La Thiên không ngờ tân đệ tử bàng thính lại là người từng thân cận với mình.

Giờ phút này, nữ tử tuyệt mỹ lẻ loi đứng lặng ở kia, sắc mặt có chút tái nhợt suy yếu.

“Ha ha, không ngờ La huynh cũng phải há hốc mồm ngắm nhìn.” Tạ Lỗi cười nói.

...

“Ánh Ba, ngươi phải làm chủ cho người ta.”

Nữ tử kiều nhu làm nũng.

“Được, ta nhất định sẽ làm chủ cho ngươi!”

Hồ Ánh Ba tỉnh táo lại, nhưng trong mắt lóe lên tà quang, đánh giá mỗi tấc da thịt của mỹ nhân trước mắt.

“Chiến một trận cùng ta, nếu ngươi thua thì phải cúi đầu xin lỗi, cút khỏi nơi này.”

Hồ Ánh Ba quát.

“Hồ Ánh Ba, ngươi đừng bắt nạt người khác, vị cô nương này đang có thương tích trong người.”

Một đệ tử chính thức không đứng nhìn được nữa.

Vừa rồi Hạ Băng Nguyệt giao chiến với nữ tử kiều nhu, tiêu hao có chút lớn, lại còn bị thương.

“Câm miệng!”

Hồ Ánh Ba xoay người tức giận mắng, người kia lập tức không dám nói gì nữa.

“Như vậy đi, sư huynh không muốn khi dễ ngươi, chỉ cần ngươi có thể kiên trì 20 chiêu trong tay ta, vậy thì ngươi sẽ có tư cách ở lại đây!”

Hồ Ánh Ba sửa lời.

“Được!”

Hạ Băng Nguyệt không hề dao động, khẽ gật đầu.

Trong bàn tay trắng tinh như ngọc của nàng xuất hiện kiếm ý hàn quang dài ba thước!

“Đợi đã!”

Một thanh âm bỗng nhiên truyền đến.

Bình Luận (0)
Comment