Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 686 - Chương 686: Gặp Lại Tề Vân Thiên

Chương 686: Gặp Lại Tề Vân Thiên Chương 686: Gặp Lại Tề Vân Thiên

Chương 686: Gặp Lại Tề Vân Thiên

La Thiên đỡ Hạ Băng Nguyệt vào nhà, lấy ra một viên đan dược chữa thương.

Hạ Băng Nguyệt ăn đan dược vào.

Trong phòng an tĩnh, bầu không khí có vẻ xấu hổ.

“Sao ngươi lại ở đây?”

“Sao ngươi lại ở đây?”

La Thiên và Hạ Băng Nguyệt đồng thời mở miệng.

“Đông Thần đại lục xảy ra chiến tranh, tứ đại tông môn và Thiên Hoàn Liên Minh đưa thiên kiêu trong thế lực ra ngoại giới...”

Hạ Băng Nguyệt chậm rãi giải thích.

Khi La Thiên rời khỏi Đông Thần, thiên hạ vẫn thái bình, nhưng sau đó tinh phong huyết vũ đã nhanh chóng giáng xuống.

Trong Vạn Kiếm Môn, trừ Hạ Băng Nguyệt và Thiên Tà Kiếm ra thì còn hai người nữa cũng rời khỏi Đông Thần.

Tuy nhiên chỉ có mình Hạ Băng Nguyệt trở thành đệ tử bàng thính của Thái Nguyên Tông.

Danh ngạch quá ít, đến Thiên Tà Kiếm từng là 1 trong năm đại thiên kiêu cũng phải chờ đến lần tiếp theo.

La Thiên phát hiện tu vi Hạ Băng Nguyệt đã là Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng. Có vẻ nàng đã vượt qua Thiên Tà Kiếm!

La Thiên không cảm thấy chuyện này kỳ quái.

Hạ Băng Nguyệt có thiên phú kiếm đạo cao hơn Thiên Tà Kiếm, đây là điều được cao tầng Vạn Kiếm Môn công nhận.

Ngoài ra, trong động phủ Hồng Liên Võ Tôn, Hạ Băng Nguyệt đã lấy được Băng Tâm Đệm Hương Bồ, đây là bảo vật phụ trợ tu luyện tuyệt hảo.

Tại thời đại thượng cổ, đó là thứ võ giả Thiên cấp trở lên mới có thể dùng.

“Tề Vân Thiên của Thiên Hoàn Liên Minh cùng ta đến Thái Nguyên Tông, hắn ở Lục Phong.”

Hạ Băng Nguyệt lại nói.

“Tề Vân Thiên?”

La Thiên kinh ngạc, sau đó lộ ra ý cười nhàn nhạt.

Không ngờ sau khi rời khỏi Đông Thần đại lục một năm, hắn lại gặp hai người quen cũ ở đây.

Ngày hôm sau, Tề Vân Thiên, Hạ Băng Nguyệt, La Thiên tụ tập.

Tề Vân Thiên vẫn tuấn lãng trầm lãnh, khí vũ phi phàm.

Đôi mắt y lập loè kim quang, tản ra khí tức thần bí khó có thể miêu tả, cho người ta áp lực vô hình.

La Thiên cảm nhận được cảm giác này từ trên người Nghiêm Tiểu Hạ, nhưng nó yếu hơn rất nhiều.

Xem ra đây là điểm đặc biệt của thể chất đặc thù.

“La Thiên, ngươi rời Đông Thần từ bao giờ? Sao lại ở Thái Nguyên Tông?”

Tề Vân Thiên buồn bực hỏi.

Y cho rằng mình đã đi trước La Thiên, vượt xa hắn. Có lẽ nhiều năm sau khi y trở lại Đông Thần, hai người đã cách biệt như trời với đất, La Thiên chỉ có thể ngẩng đầu nhìn lên mình.

Kết quả khi y vào Thái Nguyên Tông, y phát hiện La Thiên đã đến đây sớm hơn cả mình.

“Đến vì việc được sư tôn nhờ vả.”

La Thiên giải thích ngắn gọn.

Tề Vân Thiên bội phục vận khí của La Thiên, bái sư ở Vân Tiêu Tông mà người đó lại là thiên tài năm xưa của Mộ gia Thiên Sơn giới.

“Ta sẽ không ở lại Thái Nguyên Tông quá lâu.”

Tề Vân Thiên đạm nhiên lên tiếng.

La Thiên và Hạ Băng Nguyệt nghi hoặc nhìn y.

“Đây chỉ là điểm dừng tạm thời của ta, sau khi lấy được kỳ ngộ và tiến bộ, ta sẽ rời đi, tiến sâu vào vũ trụ.”

Tề Vân Thiên toát ra ngạo ý nhàn nhạt.

Mục tiêu của y là thứ La Thiên không thể tưởng tượng được!

“Xem ra bối cảnh Tề Vân Thiên không đơn giản.”

La Thiên thở dài.

Thiên Hoàn Liên Minh và Võ Thị Linh Điện ở ngoại giới rất giống nhau, thậm chí có liên hệ nhất định.

Chẳng lẽ Tề Vân Thiên dựa vào mối quan hệ này để leo lên ư?

Theo La Thiên biết, Võ Thị Linh Điện trải rộng vũ trụ, không ai biết rõ bối cảnh cụ thể và nguồn gốc của nó.

Sau khi nói chuyện phiếm được một lúc, Tề Vân Thiên muốn rời đi: “Còn hai tháng rưỡi nữa là khảo hạch đệ tử chủ phong sẽ diễn ra, ta muốn chuẩn bị cho lúc đó.”

Y từng là Thiên Kiêu Chi Vương, còn thức tỉnh thể chất thần bí, y tiến bộ thần tốc, hiện giờ đã là Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh, nhưng y không quá tự tin vào kết quả mình có thể đạt được trong khảo hạch đệ tử chủ phong.

“Được, đến lúc đó gặp lại.”

La Thiên cười nhạt nói.

“Đến lúc đó gặp lại.” Hạ Băng Nguyệt cũng mở miệng.

Tề Vân Thiên kinh ngạc.

La Thiên và Hạ Băng Nguyệt đều muốn tham gia khảo hạch đệ tử chủ phong ư?

Y không muốn đả kích hai người này nên uyển chuyển nói: “Các ngươi đừng coi thường Thái Nguyên Tông, khảo hạch chủ phong có yêu cầu rất cao với đệ tử bàng thính.”

Nói xong, Tề Vân Thiên rời đi.

“Cho ngươi cái này.”

La Thiên lấy ra một cái bình ngọc, bên trong là Tĩnh Linh Tán.

Tu vi của Hạ Băng Nguyệt có chút miễn cưỡng để tham gia khảo hạch chủ phong.

Hạ Băng Nguyệt cũng biết thế, nhưng nàng không muốn chịu thua trước mặt La Thiên và Tề Vân Thiên.

“Về sau sẽ trả lại ngươi.”

Nàng tiếp được dược tán của La Thiên, trong lòng ngũ vị trần tạp, đến giờ vẫn không biết nên đối mặt với La Thiên như thế nào.

La Thiên vừa ra khỏi tiểu viện, Lữ quản sự đã tới: “Mọi chuyện đã xong, hãy đi theo ta.”

“Đa tạ Lữ quản sự.”

La Thiên cảm thấy vui mừng, không ngờ hắn có thể đến Chân Võ Bích ở chủ phong sớm như vậy!

Nếu hắn không biết Lữ quản sự là kẻ muốn hại mình thì chắc hắn đã nghĩ cách để trả ơn lão.

Hai người rời khỏi Bát Phong, đi về phía ba tòa chủ phong!

Ba chủ phong nguy nga tráng lệ, tản ra khí thế uy áp bàng bạc, giống như ba tòa tiên sơn khiến thần ma phải tránh lui.

Càng tới gần, La Thiên càng cảm nhận được nồng độ linh khí tăng lên.

Hai người nhanh chóng đi tới chân núi Tam Phong.

Nhờ có Lữ quản sự dẫn dắt, La Thiên thuận lợi tiến vào chủ phong, không bị ai ngăn cản.

Chốc lát sau, La Thiên thấy một vách núi màu nâu vàng phía xa, bốn phía được kết giới kim sắc bao phủ, thủ vệ canh gác nghiêm ngặt, không khí yên tĩnh túc mục.

Hai người đi vào một tiểu viện gần đó.

“Phương trưởng lão, ta mang người đến rồi.”

Lữ quản sự cung kính hô.

La Thiên cảm ứng được có một cỗ linh thức cường đại đảo qua người mình rồi nhanh chóng thu hồi.

“Ngươi có thể đi rồi.”

Từ trong sân truyền ra thanh âm già nua.

Lữ quản sự vừa rời đi.

Vèo!

Một lệnh bài hình vuông từ trong viện bay ra, đồng thời người nọ nói: “Ngươi có thể đi vào, một ngày sau ra ngoài!”

“Đa tạ!”

La Thiên nhận được lệnh bài, xoay người nhìn về phía Chân Võ Bích, trong lòng thấp thỏm tới gần.

Bình Luận (0)
Comment