Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 97 - Chương 97: Nước Tắm Dễ Uống Nha!

Chương 97: Nước tắm dễ uống nha! Chương 97: Nước tắm dễ uống nha!

Động tác giả chết phản công của Bích Linh mãng làm cho mấy tên đệ tử sợ tới mức tim sắp nhảy ra, nhanh chân bỏ chạy.

Vèo!

La Thiên không né không tránh, thân thể nhảy lên, không ngờ lại chủ động nhảy vào trong cái miệng lớn dính máu của Bích Linh mãng.

- Tiểu tử kia! Chẳng lẽ ngại sống quá nhiều hay sao...

Trong mắt đám người Nhạc Tĩnh hiện lên vẻ không thể tưởng tượng được nổi, từng người một đều trợn mắt há hốc mồm.

- Không đúng! Đây là Bích Linh mãng hồi quang phản chiếu trước khi chết.

Nam Cung Ngọc dừng chân, sắc mặt khẽ biến.

- Hừ! Coi như là phản công trước khi chết của Bích Linh mãng thì cũng có thể giết chết được hắn.

Trong lòng Liễu Tử Yên oán hận, âm thầm nguyền rủa.

Sau khi Bích Linh mãng xác chết vùng dậy, tuy rằng có vẻ suy yếu, thế nhưng vẫn tản mát ra uy áp cấp độ Linh Hải cảnh.

Một kích trước khi chết của nó, ai gặp thì kẻ đó không may!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh!

Bích Linh mãng mở miệng đánh về phía La Thiên, La Thiên cũng chủ động nghênh đón.

Hai người như đang diễn kịch, đùa giỡn một chút vậy.

Hí! Sưu sưu sưu!

La Thiên cơ thể lập tức chui vào trong cái miệng lớn dính máu của Bích Linh mãng.

Cái lưỡi lớn và răng nanh của Bích Linh mãng đang muốn phát động thì…

- Hừ! Nỏ mạnh hết đà!

La Thiên quát lạnh một tiếng, trên người toả ra một cỗ khí tức kinh khủng của Yêu đế viễn cổ, chấn áp vạn vật ở trong khoảng cách gần.

Vốn Bích Linh mãng đã sắp tử vong, ý thức gần như mất phương hướng.

Giờ phút này nó đã không có khí thế như trước nữa, mà chiến lực chính thức cũng không được tới ba thành lúc còn đỉnh phong.

Những chuyện này đều không thể gạt được Linh giác của La Thiên.

Sưu sưu oanh!

Khí tức Yêu Đế đột nhiên xuất hiện làm cho Bích Linh mãng phát ra sự sợ hãi tới từ bản năng, thân thể cứng đờ.

Sưu!

Thân thể La Thiên bắn về phía trước, Phong Tuyết kiếm trong tay tạo thành một đạo kiếm quang màu bạc đâm rách cổ họng của Bích Linh mãng.

Theo Thiên Thư suy diễn.

Bên ngoài thân thể của Bích Linh mãng, ngoại trừ con mắt ra, lân phiến có lực phòng ngự rất mạnh.

Chẳng qua trong cơ thể của nó thì lại hết sức yếu ớt.

Ùng ục ục!

Tức thì có một mảng lớn Linh huyết màu xanh biếc đổ vào trên người La Thiên.

Thật là thoải mái!

Toàn thân La Thiên lập tức cảm thấy mát lạnh thoải mái.

Xoạt...! Sưu sưu!

Thần mạch ở trong cơ thể hắn điên cuồng rút Linh lực tinh thuần ở trong Bích Linh huyết ngoài, tu vi của hắn đang dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được nhanh chóng tăng lên.

Hơn nữa, ở bên trong Bích Linh huyết này còn có một cỗ lực lượng thần bí, rót vào bên trong tứ chi xương cốt, đang không ngừng cải thiện thể chất và xương cốt của hắn.

- Vào!

La Thiên không dừng lại mà cơ thể thuận thế tiến vào chỗ sâu trong cơ thể của Bích Linh mãng, biến mất ở trong tầm mắt.

- Ta hiểu rồi! Hắn đang muốn tắm trong Bích Linh huyết!

Nam Cung Ngọc tỉnh ngộ, miệng kinh hô một tiếng.

Bích Linh huyết!

Sắc mặt của Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên đại biến.

Toàn thân Bích Linh mãng đều là bảo vật, nhất là Bích Linh huyết kia lại có thể thay đổi căn cốt của Võ giả, đồng thời lại còn bồi dưỡng tu vi và khí huyết nữa.

Hí! Hí...iiiiii A...!

Trước khi chết Bích Linh mãng điên cuồng giãy giụa, bên ngoài thân nó có một mảng lớn khói độc màu xanh bắn ra.

Chúng học viên không dám tới quá gần nó.

- Đáng giận! Phục dụng Bích Linh huyết khi Bích Linh mãng còn sống thì sẽ có hiệu quả tốt hơn. Một khi bỏ mình, lực lượng ở bên trong Linh huyết của nó sẽ không ngừng xói mòn.

Nhạc Tĩnh hối hận, trái tim như đang nhỏ máu.

- Tắm trong Bích Linh huyết, hiệu quả có thể đạt đến mức độ hoàn mỹ!

Nam Cung Ngọc khẽ than nhẹ, trong lòng lại có chút hâm mộ.

Vừa rồi quả thực La Thiên đã nắm giữ thời cơ rất là hoàn hảo.

Trong nguy cơ vừa lớn mật lại thận trọng, quyết đoán cướp đi một phần kỳ ngộ viên mãn kia.

- Hừ! Trong cơ thể của cự mãng có dịch tiêu hóa rất mạnh mẽ, huống chi lại còn là Bích Linh mãng...

Trong mắt Liễu Tử Yên hiện lên vẻ lạnh lẽo.

Cự mãng Linh cấp chủ yếu dựa vào việc nuốt mục tiêu mà sống, dịch tiêu hóa ở trong cơ thể của nó có thể làm kim loại nóng chảy một cách nhẹ nhõm.

La Thiên nhảy vào trong cơ thể của Bích Linh mãng, nhìn như cướp được kỳ ngộ, kì thực bản thân hắn cũng gặp phải hung hiểm càng lớn hơn nữa.

Mấy hơi thở sau.

Bích Linh mãng đột nhiên dừng giãy giụa, toàn thân có một lượng lớn máu tươi chảy ra, nhiễm vào trong đất.

- Chết rồi! Nhanh!

Cả đám học viên ở đây mang theo vẻ mặt hưng phấn, nhanh chóng tới gần xác chết của Bích Linh mãng.

Sau khi Bích Linh mãng chết, lực lượng trong Linh huyết sẽ nhanh chóng xói mòn.

Nhưng hiện giờ uống mấy ngụm thì cũng có ích lợi khá lớn.

Ực ực!

Nam Cung Ngọc tiến lên, lập tức uống Linh huyết vào bụng, chân khí trong cơ thể nhanh chóng được khôi phục, tinh lực trở nên dồi dào.

Trừ những thứ này ra cũng không có hiệu quả rõ ràng nào khác nữa.

- Không đúng.

Nam Cung Ngọc nhíu mày, chờ hắn uống xong ngụm thứ hai thì hiệu quả lại càng kém hơn so với trước đó.

Theo Bích Linh mãng chết đi, Bích Linh huyết cũng sẽ dần dần biến thành máu tươi bình thường, thậm chí còn là thứ bỏ đi nữa.

- Rốt cuộc đã có chuyện gì?

Rất nhanh đám người Nhạc Tĩnh đã dừng động tác uống máu lại.

Chỉ trong vẻn vẹn mấy hơi thở.

Linh huyết chảy ra từ trong cơ thể của Bích Linh mãng đã biến thành thứ bỏ đi.

Cho dù là trước đó uống được hai ba ngụm thì cũng chỉ vẻn vẹn khôi phục được một chút tinh lực và nguyên khí, không có xúc tiến rõ ràng đối với tu vi, lại không cần phải nói tới chuyện cải thiện căn cốt, thể chết.

- Chẳng lẽ, tin đồn là giả hay sao?

Chúng học viên ở đây cảm thấy thất vọng.

- Có lẽ đã xảy ra biến cố gì đó cho nên mới làm cho máu tươi của Bích Linh mãng chảy ra đã bị mất hết linh lực.

Trên mặt của Nam Cung Ngọc hiện lên vẻ trầm tư.

Bình thường, sau khi Bích Linh mãng chết, linh lực trong Bích Linh huyết dù có xói mòn thế nhưng cũng không có khả năng nhanh được như vậy.

Trong lúc mọi người đang kinh sợ và không hiểu.

Oành Phanh...!

Chỗ bụng của Bích Linh mãng bỗng nhiên nổ tung, một cái lỗ hổng xuất hiện, từ bên trong có một thiếu niên người đầy máu nhảy ra, trong tay mang theo một cái túi máu to như là đèn lồng.

- La Thiên?

Mấy tên học viên ở đây sợ hãi, nghẹn ngào kinh hô.

Trong cơ thể của Bích Linh mãng có dịch tiêu hóa mạnh mẽ, sao La Thiên lại có thể nhảy ra ngoài mà không bị thương một chút nào cơ chứ?

- Ồ! Thật thoải mái...

Trên mặt La Thiên hiện lên vẻ hưởng thụ, mệt mỏi duỗi cái lưng một cái, bên ngoài thân thể của hắn có một tầng sương lạnh màu xanh đỏ ngưng kết.

Sau khi tiến vào trong cơ thể của cự mãng, toàn thân hắn đẫm máu, phát động Hàn lực của Thần mạch, hình thành một tầng sương lạnh màu xanh đỏ, ngăn cản dịch tiêu hóa trong bụng của Bích Linh mãng.

Sau khi Bích Linh mãng chết, uy lực của dịch tiêu hóa trong cơ thể nó cũng giảm mạnh.

Rắc rắc!

Theo hai tay của La Thiên giang rộng ra, một cỗ chân khí chấn vỡ tầng sương lạnh bên ngoài thân thể của hắn, khuôn mặt tuấn tú, tràn ngập vẻ sảng khoái của hắn hiện lên trước mắt mọi người.

Tập trung nhìn vào.

Da thịt bên ngoài thân thể của La Thiên trắng nuột, hơi hồng, khí sắc toàn thân có vẻ nở nang sung mãn.

Trong lúc mơ hồ.

Tu vi và khí tức của hắn đã tới gần lục trọng đỉnh phong.

Sắc mặt của Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên rất âm trầm, hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, hiển nhiên La Thiên đã thông qua việc tắm trong Bích Linh huyết mà nhận được lợi ích lớn lao.

Lúc này mới được mấy hơi ngắn ngủn mà tu vi của hắn đã tăng lên một mảng lớn!

- Các vị! Nước tắm của ta dễ uống không!

La Thiên cười cười, ánh mắt xẹt qua mấy người vừa mới uống máu vừa rồi, lúc này khóe miệng của bọn họ vẫn còn dính máu.

Nước tắm?

Đám người Nhạc Tĩnh khẽ giật mình, chợt tức giận đến mức phát điên.

La Thiên lấy Bích Linh huyết để tắm, đạt tới hiệu quả hoàn mỹ nhất.

Mà bọn hắn lại đi uống máu sau khi chết chảy ra của Bích Linh mãng.

So sánh giữa hai bên với nhau chẳng khác gì bọn hắn uống nước tắm của La Thiên.

Nghĩ tới đây, Liễu Tử Yên có chút buồn nôn, khuôn mặt xanh mét, rất muốn chém La Thiên thành tám khối.

- La Thiên, trong tay ngươi đang cầm cái gì vậy?

Nam Cung Ngọc cố nén cảm giác buồn nôn, ánh mắt lại rơi vào túi máu ở trong tay La Thiên, lớn chừng cái đèn lống, giống như là một cái túi khí nào đó.

- Dù sao linh lực cũng đã xói mòn, ta sẽ cho ngươi uống một ngụm.

La Thiên rất sảng khoái nói.

Hắn đưa túi máu cho Nam Cung Ngọc.

- Đây là?

Nhìn thoáng qua cái túi máu, Nam Cung Ngọc nhanh chóng uống một ngụm.

Ực ực!

Sau khi uống xong một cái, toàn thân Nam Cung Ngọc thoải mái, tu vi kéo lên được một đoạn, sắp đột phá Khai Mạch bát trọng.

Đồng thời còn có một cỗ lực lượng thần bí chảy qua tất cả xương cốt và tứ chi, cải thiện thể chất và căn cốt của hắn.

- Cảm ơn ngươi.

Nam Cung Ngọc hít sâu một hơi, vẻ mặt có chút cảm kích trả lại túi máu cho La Thiên.

- Cái túi kia là cái gì?

- Bên trong là Bích Linh huyết hay sao? Vì sao nó vẫn còn hiệu quả cơ chứ?

Trong ánh mắt của bốn người Nhạc Tĩnh tràn ngập vẻ kinh nghi, tham lam, nhìn chằm chằm vào cái túi trong tay La Thiên.

Chỉ có Nam Cung Ngọc hiểu rõ, Bích Linh huyết bên trong cái túi này không phải là Bích Linh huyết bình thường, mà là máu trong tim của Bích Linh mãng!

Hiệu quả thế nào, hắn hiểu rất rõ.

- Đây là túi mật của Bích Linh mãng, dùng thứ này chứa Bích Linh huyết thì có thể bớt tốc độ Linh lực tiêu hao.

La Thiên thản nhiên nói.

Thì ra là thế.

Nam Cung Ngọc hiểu ra, ngoài kinh ngạc hắn còn rất là bội phục đối phương.

Thật không ngờ một Võ giả bình dân như La Thiên lại học sâu hiểu rộng như vậy?

Từ lúc đối phương nhảy vào cái miệng lớn dính máu của Bích Linh mãng, chỉ sợ trong lòng hắn đã có kế hoạch rồi.

- La Thiên, người gặp có phần!

- Đánh chết cự mãng này, tất cả mọi người đều có công lao.

Ánh mắt tham lam hưng phấn của đám người Nhạc Tĩnh, Liễu Tử Yên, thiếu niên tóc tím đồng loạt nhìn chằm chằm vào La Thiên.

Trong mắt Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên hiện lên một tia sát cơ.

Chỉ là.

Dùng trạng thái giờ phút này của hai người cũng không có nắm chắc làm gì được La Thiên.

Nếu như La Thiên có thể ngoan ngoãn giao ra mấy phần Bích Linh huyết thì bọn hắn cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận.

- Đầu cự mãng này là do La mỗ phấn đấu quên mình đánh chết, công lao to lớn nhất vốn thuộc về ta.

La Thiên lạnh nhạt nói.

Coi như hắn đổ toàn bộ một túi Linh huyết này đi thì cũng sẽ không để cho Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên uống được một ngụm.

- La Thiên! Coi như ngươi có hơn nửa công lao, thế nhưng ngươi ăn thịt thì cũng phải cho chúng ta uống chút nước chứ?

Hai mắt của tên thiếu niên tóc tím kia đỏ hồng.

Ích lợi của Bích Linh huyết đối với Võ giả Khai Mạch cảnh quả thật quá lớn!

Đủ để cho người ta trở nên điên cuồng!

- Không phải vừa rồi các ngươi đã uống nước tắm rồi sao, còn muốn húp cháo gì nữa?

La Thiên bĩu môi nói.

- Tự tìm cái chết!

Bốn người Nhạc Tĩnh nổi trận lôi đình, chân khí trên người bạo động, chuẩn bị mạnh mẽ động thủ.

- Dừng tay!

Một đạo thanh âm uy nghiêm truyền đến, theo đó là một cỗ uy áp của Linh Hải cảnh vọt tới.

Vèo!

Một gã nam tử gầy gò mặc áo bào tím nhẹ nhàng đi tới, phía sau áo bào của hắn có thêu đồ án mặt trời.

- Học viên Diệu Nhật!

Sắc mặt chúng học viên ở đây đại biến.

- Kim học trưởng.

Trên mặt Nhạc Tĩnh hiện lên vẻ kính sợ.

Học viên Diệu Nhật, đây chính là con cưng của Trục Nhật Thánh phủ a.

Theo tin tức của Nhạc Tĩnh.

Chính vị học viên Diệu Nhật này đã đánh một đầu Yêu thú Linh cấp bị trọng thương, về sau mới làm cho La Thiên chiếm được tiện nghi a.

- Hừ! Đồng môn tranh chấp, còn ra thể thống gì nữa.

Kim học trưởng hừ lạnh một tiếng, trên người toả ra một cỗ áp lực khổng lồ gần bằng Bích Linh mãng.

- Kim học trưởng! Chuyện này không trách được chúng ta. Bích Linh mãng là do chúng ta hợp lực đánh chết, lại bị hắn độc chiếm toàn bộ Bích Linh huyết.

Nhạc Tĩnh tố khổ.

- Ta độc chiếm lúc nào?

La Thiên không vui, chỉ một ngón tay về phía Bích Linh mãng đã ngã trong vũng máu của chính nó.

- Thế cái này… Nước tắm... à không Linh huyết! Đã đủ để các ngươi uống no, không ngờ các ngươi lại muốn đoạt với ta?

- Nhất định là ngươi giở trò quỳ! Làm cho Linh lực trong Bích Linh huyết nhanh chóng xói mòn đi.

Mấy người Liễu Tử Yên tức giận đến mức phát run.

Bích Linh huyết?

Trên mặt Kim học trưởng hiện lên vẻ dị sắc, ánh mắt đảo qua đầu Bích Linh mãng kia, lại xẹt qua túi mật ở trong tay của La Thiên.

Bản thân là học viên Diệu Nhật, cho nên kiến thức của hắn rất là rộng rãi.

Chỉ cần hơi suy nghĩ một chút hắn đã biết rõ, nhất định là La Thiên đã cướp lấy tinh huyết ở trong trái tim của Bích Linh mãng, dẫn đến máu tươi sau khi chết của Bích Linh mãng nhanh chóng biến thành thứ bỏ đi.

Dù sao, trái tim cũng là đầu mối trung tâm mà máu toàn thân phải chảy qua nha.

- Tiểu tử! Được tiện nghi còn khoe mã! Có đúng là ngươi đã đoạt máu ở trong tim của Bích Linh mãng không?

Kim học trưởng không được nhịn cười lớn, trong lòng cũng khá là kinh ngạc.

Muốn tạo thành loại kết quả này, tất nhiên phải cắt lấy trái tim của Bích Linh mãng khi nó còn sống a.

La Thiên còn đổ Linh huyết vào bên trong túi mật, hạ thấp tốc độ xói mòn của Linh lực.

Độ khó khi tính toán, quả thực nghĩ lại mà sợ hãi!

Bình Luận (0)
Comment