- Máu trong tim của Bích Linh mãng?
Sau khi biết được chân tướng từ trong miệng của học viên Diệu Nhật, đám người Nhạc Tĩnh, Liễu Tử Yên kinh sợ tới mức ngây người ra.
La Thiên quá âm hiểm!
Hắn tiến vào trong cơ thể Bích Linh mãng, không chỉ tắm Bích Linh huyết mà còn cướp lấy máu ở tim, làm cho mọi người uống máu đã không còn Linh lực.
Đồng thời.
Ánh mắt của mấy người ngày càng trở nên nóng bỏng, tham lam nhìn chằm chằm vào Linh huyết bên trong túi mật.
Bên trong cái túi này có chứa máu tim của Bích Linh mãng a!
Mặc dù Linh lực đã xói mòn, thế nhưng hiệu quả cũng vượt qua Bích Linh huyết phổ thông.
Khó trách vừa rồi Nam Cung Ngọc uống một ngụm, tu vi lại có thể tăng tiến rõ ràng như thế, hiệu quả đúng như trong truyền thuyết có nói.
- Kim học trưởng, ngươi nhất định phải làm chủ cho chúng ta.
Liễu Tử Yên hạ thấp người hành lễ, bộ dáng mềm mại bất lực làm cho người ta thương tiếc.
- Không cần đa lễ, ngươi chính là mỹ nữ thiên tài mới nổi danh gần đây sao?
Kim học trưởng nhìn nàng một cái.
Dung mạo của Liễu Tử Yên xinh đẹp tuyệt trần, lại có võ mạch Địa giai, người khác muốn không quan tâm cũng khó a.
- Xin học trưởng chủ trì công bằng, Nhạc Phó Phủ chủ là bá phụ của ta.
Nhạc Tĩnh cũng cung kính nói.
- Ta nhận ra ngươi.
Kim học trưởng gật đầu nhìn hắn một cái.
Thấy một màn như vậy.
La Thiên nhíu mày, chỉ sợ bối cảnh và tư sắc của Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên sẽ làm cho người này có chút thiên vị hai người bọn họ.
- Ta làm chứng cho La Thiên.
Một đạo thanh âm réo rắt đến từ miệng của một gã thiếu niên tuấn mỹ tóc dài.
- Bích Linh mãng là do hắn đánh chết, đưa đến tác dụng mang tính quyết định.
Nam Cung Ngọc?
Tất cả mọi người đều khẽ giật mình, không nghĩ tới hắn lại vì La Thiên mà đối đầu với hai vị đại lão Hoàng kim.
Dung nhan xinh đẹp của Liễu Tử Yên khẽ biến.
Ban đầu nàng kéo Nam Cung Ngọc vào đội ngũ của mình là do suy nghĩ tới việc La Thiên đoạt được vị trí thứ nhất ở bên trong thử thách của Thánh Phủ của Nam Cung Ngọc.
Theo lý thuyết, hai người này chỉ có xung đột, không có giao tình.
Chẳng lẽ, một ngụm Linh huyết vừa rồi của La Thiên đã thu mua được Nam Cung Ngọc hay sao?
La Thiên khẽ nở một nụ cười.
Sở dĩ hắn đưa cho Nam Cung Ngọc uống Linh huyết cũng là có nguyên nhân.
Một mặt, Linh lực của Bích Linh huyết chung quy cũng sẽ trôi đi, rất là lãng phí.
Một mặt khác.
Ở trong toàn bộ đội ngũ, Nam Cung Ngọc là người duy nhất không có ác niệm đối với hắn.
Đây là cảm giác sau khi tu luyện Tạo Hóa quyết, được Linh giác mạnh mẽ cảnh báo.
- Được rồi! Hai bên các ngươi có chứng cớ gì không?
Kim học trưởng nghiêm mặt hỏi.
Vốn, ở dưới tình huống không vi phạm nguyên tắc, hắn sẽ nghiêng về phía Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên một chút.
Nhưng bối cảnh và lai lịch của Nam Cung Ngọc cũng rất lớn.
Biểu hiện của La Thiên cũng làm cho người ta sợ hãi và thán phục, tiềm lực rất lớn.
- Chứng cứ sao?
La Thiên cười nhạt một tiếng, lại lấy ra một viên Yêu Hạch màu xanh biếc.
Chính là Yêu Hạch của Bích Linh mãng!
- Không sai! Yêu Hạch là vật chứng quan trọng để đánh giá chiến công.
Trong mắt Kim học trưởng lóe lên tinh mang.
Lại thêm túi mật trong tay La Thiên, chỉ sợ là do hắn liều chết tiến vào trong cơ thể Bích Linh mãng mà thu hoạch được, hung hiểm muôn phần.
- Các ngươi có chứng cớ gì không?
Kim học trưởng lại nhìn Liễu Tử Yên và Nhạc Tĩnh.
Hai người tức thì im lặng.
- Được rồi!
Hai người còn muốn giải thích thì đã bị Kim học trưởng cắt ngang.
- Bích Linh mãng là do La Thiên giết chết! Linh huyết bên trong túi mật này cũng là thứ mà hắn liều chết thu hoạch, thuộc về chiến lợi phẩm cá nhân của hắn.
Kim học trưởng giải quyết rất dứt khoát.
- Về phần xác chết của Bích Linh mãng thì những người còn lại cùng nhau phân phối.
Dưới quyết định của học viên Diệu Nhật, Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên cúi đầu, không dám chất vấn.
Học viên Diệu Nhật, mỗi một người đều là rồng trong loài người, là chiêu bài của Trục Nhật Thánh phủ.
Coi như là cao tầng Thánh Phủ cũng phải tôn trọng ý kiến của học viên Diệu Nhật.
Huống chi, quyết định của Kim học trưởng lại rất công bằng.
- La Thiên.
Kim học trưởng lại lặng lẽ gọi La Thiên sang một bên.
- Kim học trưởng có gì chỉ giáo?
La Thiên khách khí nói.
- Khục! Ngươi có thể bán cho ta một chút Bích Linh huyết hay không.
Kim học trưởng có vẻ lúng túng nói.
Tác dụng của Bích Linh huyết đối với Linh Hải cảnh trở lên cũng không lớn.
Tuổi càng lớn thì căn cốt đã được định hình, rất khó cải thiện.
Chẳng qua, máu trong tim của Bích Linh mãng đối với học viên Diệu Nhật chưa tới hai mươi tuổi vẫn có hiệu quả cải thiện căn cốt như cũ.
Nhưng học viên Diệu Nhật có thân phận siêu nhiên, hưởng thụ khổng lồ tài nguyên, có được sự kiêu ngạo của chính mình, chủ động đòi hỏi với đệ tử tầng dưới, quả thực có chút mất mặt.
- Được.
La Thiên sảng khoái nói.
- Ngươi đừng hiểu lầm! Vật này là ta chuẩn bị cho tộc đệ.
Kim học trưởng cười ha hả, lấy ra hai cái bình ngọc, đổ ra đan dược vốn có bên trong, hắn muốn lấy hai lọ Bích Linh huyết.
Sau đó, Kim học trưởng đưa cho La Thiên ba trăm Linh Nguyên tệ, lại hạ giọng nói:
- Có khả năng không đủ, coi như ta thiếu ngươi một phần nhân tình.
Nói xong, vị Kim học trưởng này hóa thành một đạo tàn ảnh, tìm tới một cái góc nhỏ, lấy ra một lọ Linh huyết, nhanh chóng nuốt, rất sợ Linh lực xói mòn.
Một lọ còn lại mới là thứ hắn chuẩn bị cho tộc đệ của hắn.
Linh thức của La Thiên nhìn thấy cử động của hắn ở trong mắt, trong lòng không khỏi buồn cười.
Hắn kiếm được ba trăm Linh Nguyên tệ và một phần nhân tình của học viên Diệu Nhật, cũng không tính là chịu thiệt.
Chỉ trong chốc lát, thi thể của Bích Linh mãng đã được phân chia xong.
Thương vong của hai tiểu đội vô cùng nghiêm trọng, những người còn lại cũng đều bị thương, chỉ có thể trở về chiến bảo tiền tuyến.
Vị Kim học trưởng kia, dường như bởi vì phục dụng Linh huyết cho nên rất là nhiệt tình, một đường đưa mọi người về chiến bảo.
Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên vừa tức vừa hận.
Bởi vì sự tồn tại của Kim học trưởng cho nên bọn hắn đã mất đi cơ hội hạ thủ cuối cùng với La Thiên.
Nếu như hai người biết rõ, La Thiên còn có một cái răng của Côn Già thì bọn họ sẽ không có dũng khí để có suy nghĩ này.
- La Thiên, ta đề nghị ngươi nộp Linh huyết lên cho cao tầng Thánh Phủ bảo quản.
Sau khi trở lại chiến bảo, Kim học trưởng đề nghị.
- n, ta sẽ suy nghĩ.
La Thiên gật đầu.
Bích Linh huyết để trong tay hắn, Linh lực sẽ từ từ trôi đi, giá trị sẽ càng ngày càng thấp.
Nếu như nộp lên cho Thánh Phủ, bọn họ có phương pháp bảo tồn, có lẽ có thể làm cho đôi bên cùng có lợi.
Trở lại chiến bảo.
Dọc đường, hắn gặp phải Trần Hạo Phi.
- La huynh, tình hình gần đây ra sao?
Trần Hạo Phi nhiệt tình nói.
- Uống một ngụm đi.
La Thiên đưa túi mật tới.
- Đây là?
Trần Hạo Phi sửng sốt một chút, cảm thấy La Thiên sẽ không hại hắn, cho nên lập tức uống một ngụm Linh huyết theo lời bằng hữu mình.
Tiếp theo.
Sắc mặt của Trần Hạo Phi đại biến, một cỗ Linh lực tinh thuần tràn trề khó lường trong người hắn phóng thích ra.
Oanh!
Tu vi Khai mạch ngũ trọng đỉnh phong của hắn bỗng nhiên đột phá, tấn chức Khai mạch lục trọng.
Không chỉ như thế.
Còn có một cỗ lực lượng thần bí chảy qua tất cả xương cốt tứ chi, cải thiện thể chất và căn cốt của hắn.
- La huynh, thứ ngươi vừa cho ta uống là gì vậy?
Trái tim Trần Hạo Phi chấn động, trên mặt hiện lên vẻ hưng phấn, vẻ mặt rất là cảm kích.
La Thiên cười mà không nói.
Tu vi của Trần Hạo Phi thấp hơn một ít, phục dụng Bích Linh huyết, cho nên biên độ tăng lên càng lớn hơn so với những người còn lại.
Ở trong Thánh Phủ, tư chất của Trần Hạo Phi miễn cưỡng được tính là trên trung đẳng, phục dụng Linh huyết, sau khi cải thiện căn cốt, tiềm lực ngày sau của hắn sẽ càng ngày càng lớn hơn nữa.
Chỉ trong chốc lát.
La Thiên lại đến chỗ ở của Vân Tú quận chúa, đưa ra một phần Bích Linh huyết.
Dù sao lực lượng của Linh huyết sẽ dần dần trôi đi.
Trước khi giao nộp cho Thánh Phủ, La Thiên thuận tay đưa ân huệ cho một chút bằng hữu.
- Được rồi, không sai biệt lắm rồi.
La Thiên không chủ động tìm Thánh Phủ mà nộp lên trên.
Hắn tìm tới phòng nghỉ tạm thời của mình ở trong chiến bảo.
Vù vù Xoạt!
La Thiên ngồi xếp bằng tu luyện, hấp thu cỗ lực lượng tới từ Linh huyết trong cơ thể của hắn.
Qua một khoảng thời gian uống cạn chung trà.
Cái khí mạch thứ sáu trong cơ thể La Thiên được xây dựng đến mức tận cùng, rất là nhẹ nhõm.
- Lục trọng đỉnh phong!
Trên mặt La Thiên hiện lên vẻ vui mừng, vốn hắn đang nghĩ cần phải tới mười ngày nửa tháng mới có thể đạt tới cảnh giới này, không ngờ lại nhanh hơn.
Trong cơ thể hắn vẫn còn sót lại một cỗ lực lượng Linh huyết khổng lồ, trong thời gian ngắn có thể nhanh chóng tấn chức lên tới thất trọng.
Tất cả mọi chuyện đều là kỳ ngộ do Bích Linh mãng mang đến.
La Thiên từng được tắm rửa Bích Linh huyết, cũng đã phục dụng qua máu trong tim, hiệu quả đạt tới tình trạng viên mãn.
Bởi vậy, căn cốt của hắn đã tăng lên một khoảng không nhỏ.
Trên thực tế, người có phẩm cấp võ mạch cao thì căn cốt cũng sẽ không chênh lệch là bao.
Căn cốt tăng lên, phàm là người vũ kỹ liên quan tới vận động thân thể thì hiệu quả tu luyện sẽ tốt hơn.
Phòng nghỉ.
La Thiên thi triển ra Vân Du bộ và Thiên Tinh kiếm pháp, cảm giác so với trước đây còn thuận tay hơn đi một tí.
Hắn lấy Súc Cốt Công có được từ chỗ của sát thủ da vàng ra.
Hắn vừa thử một chút thì đã tiến vào cấp độ nhập môn.
Chỗ sát thủ da vàng còn có một môn bí tịch ám khí Linh cấp hạ phẩm, cũng thích hợp để hắn kiêm tu một chút.
Dù sao căn cốt tốt, ngộ tính cao, nghệ nhiều cũng sẽ không đè thân a.
- Lấy thực lực bây giờ của ta, có lẽ có thể thử vượt qua Đấu Linh tháp, trùng kích học viên Hoàng kim.
Trong lòng La Thiên thầm nghĩ.
Một khi trở thành học viên Hoàng kim thì hắn sẽ chính là đệ tử trung tâm của Thánh Phủ, địa vị và thân phận sẽ tăng lên một khoảng lớn.
Tùng tùng!
Đúng lúc này, ngoài cửa có người gõ cửa.
- La Thiên.
Bên ngoài truyền tới một đạo thanh âm của nam tử.
Khóe miệng của La Thiên khẽ nhếch lên, hẳn là người do cao tầng Thánh Phủ phái tới đây.
Bích Linh tâm huyết trong tay hắn quả thực chuẩn bị nộp lên cho Thánh Phủ. Bởi vì hiệu quả phục dụng của hắn đã đạt tới viên mãn, dùng nhiều cũng là vô ích.
Nhưng mà, nếu như La Thiên chủ động nộp lên trên, có thể đối phương sẽ hạ giá. Cứ để Thánh Phủ tìm tới cửa, có lẽ còn có thể cò kè mặc cả một hai.
Cửa phòng mở ra.
Hai gã Chấp sự Thánh Phủ và một lão giả mặc áo bào trắng đi tới.
- Xú tiểu tử! Nghe nói ngươi có được một ít Bích Linh huyết sao?
Lão giả mặc áo bào trắng kia chính là Lâm Đông Phong.
- Lâm Đạo sư?
La Thiên xấu hổ cười cười, không ngờ cao tầng Thánh Phủ lại có bản lĩnh như vậy, gọi đạo sư của mình tới làm thuyết khách.
- Đúng là có một chút.
La Thiên lấy ra cái túi mật lớn, bên trong còn có hơn nửa Bích Linh huyết.
- Chậc chậc, quả nhiên là Bích Linh huyết, máu vẫn tương đối tinh thuần.
Trên mặt Lâm Đông Phong hiện lên vẻ kinh ngạc và khen ngợi.
Bích Linh mãng mạnh mẽ thế nào, đương nhiên Lâm Đông Phong rất rõ, thu được máu trong tim của nó, tất sẽ có một phen chém giết khá là hung hiểm.
- Nói đi, ngươi có yêu cầu gì?
Lâm Đông Phong đi thẳng vào vấn đề.
- Một vạn Linh Nguyên tệ? Hoặc là, trở thành học viên Diệu Nhật?
La Thiên rao giá trên trời.
Phốc!
Thiếu chút nữa Lâm Đông Phong và hai gã Chấp sự đã phun ra một ngụm máu.
- La Thiên, số Bích Linh huyết còn lại vô dụng đối với ngươi, đồng thời giá trị cũng sẽ giảm dần theo thời gian.
- Hơn nữa, tác dụng của Bích Linh huyết đối với Linh Hải cảnh trở lên lại quá bé nhỏ.
Trên mặt hai gã Chấp sự hiện lên vẻ không vui.
- Khục! Không bằng như vậy đi...
Lâm Đông Phong lên tiếng giảng hòa.
- Lấy Bích Linh huyết làm chủ tài thì có thể luyện chế thành một loại Bích Linh đan trân quý hiếm thấy. Đan này cũng có thể thay đổi căn cốt, thậm chí còn có thể xúc tiến tu vi Linh Hải cảnh a.
- Bích Linh đan? Được! Ta muốn một nửa.
La Thiên nhếch miệng cười cười.
- Điều này không có khả năng!
Hai gã Chấp sự đồng thời lắc đầu, tức giận không thôi.
- Bích Linh huyết chỉ là một tài liệu chính để luyện chế Đan này mà thôi, còn có mấy thứ tài liệu chính và rất nhiều trân tài khác. Thậm chí còn phải mời Luyện Đan đại sư xuất thủ, bản thân chúng ta đã phải trả một cái giá lớn rất lớn rồi!
Trải qua một phen cò kè mặc cả.
Hai bên đã đạt được giao dịch, mang số Bích Linh đan được luyện chế thành công chia cho La Thiên ba thành định mức.
Đây là kết quả sau khi Lâm Đông Phong hỗ trợ tranh thủ.
La Thiên cũng rất vừa lòng, giá trị sau khi luyện thành Bích Linh đan còn hơn xa Bích Linh huyết vài lần, tạm thời không cần lo lắng tới vấn đề Linh lực bị trôi đi.
Trước khi đi.
Lâm Đông Phong liếc mắt nhìn La Thiên một cái:
- Ngươi đừng vội trùng kích Khai mạch thất trọng.
- Ở bên trong Bích Linh huyết ít nhiều cũng có chứa chút ít Yêu sát khí, lại ăn mòn căn cơ của Võ giả. Lần sau ngươi quay về Thánh phủ, nhớ rõ lên vượt Đấu Linh tháp một chút.
- Đạo sư yên tâm, ta đang chuẩn bị vượt Đấu Linh tháp, trùng kích học viên Hoàng kim.
La Thiên gật đầu nói.
- Trùng kích học viên Hoàng kim?
Hai gã Chấp sự cảm thấy buồn cười. Bình thường nếu như không có Khai mạch bát cửu trọng thì căn bản không có một chút khả năng nào cả.
Lâm Đông Phong không khỏi lắc đầu, lâu không gặp, La Thiên lại trở nên tự cao rồi.