Tà Ma Tỏa Liên mới xuất hiện đã tự động hình thành một vòng tròn khép kín ở trước mắt Lý Thiên Mệnh, mỗi một mắt xích tròn giống con mắt đỏ máu đều rung nhẹ.
Oong oong oong!
Nó chấn động càng lúc càng kịch liệt.
Ầm!
Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn ở trên động ầm vang một tiếng, con mắt vốn yên tĩnh đột nhiên lộ tia thống khổ, thậm chí là sợ hãi!
- Chuyện gì xảy ra?
Lý Thiên Mệnh trợn to con mắt thứ ba.
Ngay sau đó, hắn trông thấy Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn run nhè nhẹ tỏa ra từng làn sương khói màu đỏ đen và tia sáng hội tụ về phía Tà Ma Tỏa Liên, dung hợp vào trong.
Điều này khiến Tà Ma Tỏa Liên biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Không chỉ có chất liệu đen nhánh phát sinh thay đổi không thể tưởng tượng, hơi thở khủng bố huyết tinh điên cuồng tăng lên, dường như có một ma vật đang thức tỉnh.
Bao gồm gai nhọn màu đen bên trên nó cũng càng thêm sắc bén, mũi nhọn.
Lách cách lách cách!
Một cây binh khí vậy mà cho cảm giác tiến hóa, có Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn không ngừng thấm nhuần làm tăng lên nền móng của nó.
Nền móng của binh khí là thiên văn!
Theo thời gian trôi qua, không ngờ trên Tà Ma sinh ra một sợi thánh thiên văn, trực tiếp thành Thánh Thú binh.
Ngay sau đó, số lượng thánh thiên văn không ngừng tăng thêm, một canh giờ sau, số lượng cỡ trên trăm.
Sau một đêm, thánh thiên văn tăng lên cỡ một nghìn.
Sau đó những thánh thiên văn này hội tụ lại với nhau, ngưng tụ thành một sợi kiếp văn màu đỏ máu. Kiếp văn này rất dài, xuyên qua nguyên sợi Tà Ma Tỏa Liên, giống như một sợi mạch máu, là mệnh mạch của Tà Ma.
Có kiếp văn màu đỏ máu này, dường như Tà Ma thay đổi tận gốc, thành một thanh Kiếp Khí!
Nó thậm chí có thể biến hóa như Tam Thiên Tinh Vực, có thể co duỗi kéo dài, ít nhất dài từ nghìn thước trở lên, tuy rằng chiều dài không bằng Tam Thiên Tinh Vực, nhưng nói thật lòng, ở trên chiến trường dài cỡ đó đã đủ.
Bây giờ nhìn Tà Ma này giống như vô số Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn xâu chuỗi, trừ huyết tinh dữ tợn, khiến người tinh thần kinh sợ, khó mà nhìn thẳng ra, gai nhọn màu đen trên Tà Ma đâm vào thân thể đối thủ thì phỏng chừng có thể cắt thành thịt nát.
Đây là một thanh hung khí!
Hiện giờ nó có được một sợi kiếp văn, nhưng nó vẫn đang hút tinh khí của Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn.
Lý Thiên Mệnh không biết thứ nó cắn nuốt là gì, hắn tạm thời đặt ra là tinh khí, dù sao hắn cảm giác Tà Ma Tỏa Liên càng hấp thu thì con mắt của Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn càng mờ nhạt.
Tuy hiện tại bị Tà Ma Tỏa Liên hấp thu chỉ là một cọng lông trên chín con trâu, nhưng cứ tiếp tục như vậy thì sẽ có lúc hút sạch Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn đúng không?
Lý Thiên Mệnh nở nụ cười:
- Không lẽ ta sẽ dựa vào Tà Ma Tỏa Liên này hút khô Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn, sau đó dời đến con mắt trên tay ta, khiến ta trở thành tộc Thiết Thiên chân chính?
Lý Thiên Mệnh chỉ có thể suy đoán mọi thứ, đợi Tà Ma Tỏa Liên hấp thu.
Ít nhất hắn nhìn ra được, tuy Tà Ma Tỏa Liên hấp thu chậm nhưng Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn bị Thiên Nguyên Đỉnh trấn áp, không có biện pháp phản kháng.
- Chỉ cần không có người quấy rầy, Tà Ma không có mức giới hạn thì sớm muộn gì có thể hút sạch! Khiến Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn này biến thành vỏ rỗng. Hơn nữa trên Tà Ma Tỏa Liên này có nhiều kiếp văn, vậy phải chăng có thể sử dụng nó như binh khí?
Đây là Tà Ma Tỏa Liên cường hóa vô số lần, ít nhất mạnh hơn Tam Thiên Tinh Vực nhiều, hơn nữa hiện tại chỉ vừa bắt đầu!
Ai biết đến cuối cùng nó sẽ có bao nhiêu kiếp văn?
. . .
Thiên Nguyên tông, Đệ Nhất Thiên Hạ các.
Lâm Tiêu Tiêu đang tu hành.
Trong không gian bản mệnh, Thái Cổ Tà Ma bỗng tạm dừng tu luyện, hét thảm một tiếng, mắt trợn to, vẻ mặt thê thảm, cực kỳ đau thương.
Lâm Tiêu Tiêu nhíu mày hỏi:
- Làm gì thế?
- Không thể nào! Không thể nào! A!!
Nó thê tuyệt gầm lên, rơi vào tức giận và điên cuồng, trực tiếp lao ra không gian bản mệnh.
Có thể trông thấy trên người nó tràn ngập lôi đình màu máu, lôi đình đỏ cuốn đi, chớp mắt đánh nát phòng tu luyện.
Lâm Tiêu Tiêu câm nín:
- Ngươi nổi điên làm gì thế?
Thái Cổ Tà Ma liên tục kêu hai tiếng:
- Hắn có Tà Ma Tỏa Liên! Hắn có Tà Ma Tỏa Liên!
Lâm Tiêu Tiêu hỏi:
- Thế thì sao?
Thái Cổ Tà Ma táo bạo mà tức giận, trong mắt lấp lóe tia hung ác:
- Thì hắn có thể lấy đi con mắt của ta! Không được, không thể như vậy!
Thái Cổ Tà Ma kêu lên:
- Lâm Tiêu Tiêu!
- Muốn gì?
- Hiện tại, lập tức, cùng ta đi giết Lý Thiên Mệnh!
Lâm Tiêu Tiêu không biết nên nói cái gì:
- Hiện tại giết Lý Thiên Mệnh?
Chuyện này xuất hiện quá đột ngột, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Thái Cổ Tà Ma, khiến nó táo bạo phát điên.
Nhưng Lâm Tiêu Tiêu không có phản ứng gì với chuyện này.
Nàng thản nhiên nói:
- Ngươi đang mơ giữa ban ngày à? Hiện tại ta còn chưa tới Sinh Tử Kiếp cảnh, Lý Thiên Mệnh thì đã giết đệ tử Thiên Nguyên Tử Kiếp nhị trọng, ta có bản lĩnh gì giết hắn?
Mắt Thái Cổ Tà Ma đỏ tươi, nó tức giận đập mặt đất, nói:
- Tiếp tục như vậy tuyệt đối không được, hắn nhất định phải chết!
Lâm Tiêu Tiêu nói móc:
- Vậy ngươi nói ra phương pháp nào đó đi.
- Muốn một người chết thì có rất nhiều cách!
Lâm Tiêu Tiêu nói:
- Ngươi đừng nghĩ, hắn còn có điện chủ của Kiếp Bình Điện bảo hộ, tùy tiện có thể bóp chết ngươi. Muốn giết hắn thì Hiên Viên Vũ Hành là tấm gương điển hình.
Thái Cổ Tà Ma âm u nhìn chằm chằm nàng:
- Ngươi có vẻ vui sướng khi người gặp họa nhỉ, Lâm Tiêu Tiêu?
Lâm Tiêu Tiêu nói:
- Ngươi suy nghĩ nhiều, ta nói lời thật mà thôi, muốn giết hắn khó như lên trời.
Thái Cổ Tà Ma nói:
- Ngươi đừng quên, dựa theo giao hẹn của chúng ta, nếu ta không lấy lại con mắt được thì chúng nó sẽ gặp kết cục thê thảm cỡ nào. Ta sốt ruột như vậy mà ngươi còn đứng ngoài cuộc? Ngươi nằm mơ!
- Vậy ngươi nói xem phải làm sao?
Thái Cổ Tà Ma bình tĩnh một chút, nói với ngữ điệu rất nhanh, lòng vẫn nóng như lửa đốt:
- Thứ nhất, khổ tu gấp đôi, ta tăng thêm mức độ Thiên Ý quán đính, khiến ngươi vào Sinh Tử Kiếp, bắt kịp, thậm chí vượt qua hắn. Thứ hai, ngươi hãy suy nghĩ một phương pháp mượn Tà Ma Tỏa Liên của hắn, hắn không thể nào biết ta là Thái Cổ Tà Ma, cho nên ngươi không bại lộ, còn có cơ hội. Nếu như Tà Ma Tỏa Liên của hắn cướp đoạt mắt của ta rồi rơi vào tay chúng ta thì ta có thể trực tiếp thành công.
- Khổ tu gấp đôi? Mức độ bây giờ mà ta còn không chống đỡ được, ngươi không sợ làm chết ta sao?
Thái Cổ Tà Ma cười nhạt xem thường nói:
- Không sao cả, nếu ta không lấy được con mắt thì ta cũng không có tương lai, sợ gì ngươi chết? Nói cho ngươi biết, dù ngươi muôn vàn không muốn cũng phải bán mạng cho ta! Đừng cho rằng ngươi là nữ thì hắn sẽ yêu ngươi, tỉnh mộng đi, hắn là người diệt cả nhà của ngươi, tiện tỳ!
Lâm Tiêu Tiêu lạnh nhạt nói:
- Ngươi cần gì dụ dỗ ta?
- Ngươi là Ngự Thú Sư, ta không có năng lực dụ dỗ ngươi, nhưng mà, ta sống trăm vạn năm, ta gặp gỡ biết bao người, gặp biết bao nhiêu chuyện, ngươi căn bản không đếm hết được, ngươi không thể nào tưởng tượng nổi ta có thủ đoạn gì! Mắt là thứ quan trọng nhất của ta, nếu mất nó thì ta không còn gì, không có chút khả năng trở về đỉnh cao. Nếu ngươi ép ta nóng nảy thì cứ thử xem, ta có thể khiến đại lục này chôn cùng ngươi!
Ánh mắt Thái Cổ Tà Ma hung hăng đè xuống đỉnh đầu Lâm Tiêu Tiêu, từ trên cao nhìn xuống nàng.
Lâm Tiêu Tiêu cười nói:
- Lợi hại dữ, nhưng cũng phải cầu ta.
- Ngươi!
Lâm Tiêu Tiêu hít sâu một hơi, dùng ngữ điệu hết sức bình tĩnh nói:
- Ta không sợ ngươi sống trăm vạn năm, ngươi không cần hù dọa ta, ta sẽ cố tranh thủ đúng như giao hẹn. Vũ U, hiện tại ta còn là người tốt, ta còn yêu chúng nó, ngươi đừng ép ta tuyệt vọng thành ma, nếu ta không thèm để ý chúng nó thì ngươi ngẫm lại ngươi còn có cái gì có thể uy hiếp ta? Thú bản mệnh!