Lục Đạo Kiếm Tông hùng hổ đến, dẫn tới gợn sóng khá lớn trong Thái Cổ Thần Tông.
Bên Thiên Nguyên Thần Điện đã tụ tập rất nhiều người.
Thiên Nguyên Thần Điện rất lớn, là hành cung Thái Cổ Thần Tông dùng để chiêu đãi cường giả và đệ tử thiên tài của tám Thần Vực. Trong lúc tổ chức Đệ Nhất Thiên Hạ Hội, người của tám Thần Vực sẽ ở lại Thiên Nguyên Thần Điện.
Nghe nói vì trấn khí tràng, ba tông chủ Thái Cổ Thần Tông đều xuất hiện, mang theo các cường giả trong tông trấn giữ Thiên Nguyên Thần Điện, nghênh tiếp khách đến.
Đệ Nhất Thiên Hạ Hội là thịnh hội luận bàn thân thiện, tám Thần Vực không cử nhiều cường giả vào biên cảnh, nếu Thái Cổ Thần Tông phái tất cả cường giả xuất hiện thì dư sức trấn khí tràng.
Chín Thần Vực luân lưu tổ chức Đệ Nhất Thiên Hạ Hội, cách lần trước Thái Cổ Thần Tông làm chủ nhà đã qua trăm năm.
Ai đều biết, lần này tuyệt đối là Đệ Nhất Thiên Hạ Hội đặc biệt nhất là mười vạn năm nay.
Nhìn Lục Đạo Kiếm Tông hùng hổ đến là biết rồi.
Loạn thế đã buông xuống, tự ôm ý xấu, đều có gút mắt, ai có thể chỉ lo thân mình?
Bầu không khí trong Thần Tông nghiêm túc, như gặp kẻ địch lớn, hiện trạng lao đao trong mưa gió khiến trong lòng Lý Thiên Mệnh như có ngọn lửa luôn đốt cháy.
Mỗi lần ở Nhiên Linh Cung chỉ có thể giao lưu ánh mắt với Khương Phi Linh, thầm kể ra nhớ nhung, điều này khiến lồng ngực Lý Thiên Mệnh liên tục cháy bỏng.
- Trước khi khai chiến là khoảng thời gian xông lên cuối cùng của ta. Hiện giờ thực lực của ta có thể đánh bại Hiên Viên Vũ Hành Tử Kiếp nhị trọng, xếp lớp giữa trong Thiên Nguyên tông, muốn làm gì cũng không được.
Lý Thiên Mệnh sợ nhất là chính mình bất lực đối mặt, thậm chí không thể bảo chứng sống chết. Đây là khoảng thời gian hắn nhiệt huyết nhất, không nghỉ một giây nào.
Sau khi từ biệt Âu Dương Kiếm Vương, Lý Thiên Mệnh vào Tà Ma địa cung.
Trong địa cung, Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn treo trên đỉnh đầu không có gì thay đổi.
Lý Thiên Mệnh quan sát một thời gian rất dài.
- Chín sợi Trấn Hồn Mạch đã mở ra hết, kế tiếp tu luyện Trấn Hồn Chi Đồng không cần dùng Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn. Nhưng Hiên Viên Vũ Hành đã chết, chờ thêm đêm nay.
Hiện tại trong Tà Ma địa cung còn có người.
Bọn họ đều là con cháu của Tam Nhãn Chân Long Mạch, khi Lý Thiên Mệnh tiến vào, bọn họ quay đầu nhìn hắn một cái, ánh mắt phức tạp.
Mặc kệ chân tướng như thế nào, Hiên Viên Vũ Hành là huynh đệ cùng bọn họ lớn lên, tình thâm nghĩa trọng.
Bọn họ có thể ổn định tâm tình, không tìm Lý Thiên Mệnh báo thù đã rất giỏi.
Địa vị của Hiên Viên Vũ Hành trong Thái Cổ Hiên Viên thị hơn hẳn loại người ở ngoài rìa như Hiên Viên Vũ Phong.
- Thôi, nghe nói hắn sắp tham chiến, khiến hắn đi chiến đấu vì tông môn.
- Hiên Viên Tiêu thúc thúc đã chấp nhận, chúng ta đừng nhúng tay vào làm gì.
- Coi như Vũ Hành không tốt số.
Lý Thiên Mệnh không bất ngờ với phản ứng của bọn họ, hắn cũng không trông chờ chính mình có thể cùng bọn họ kề vai chiến đấu.
Nhưng ít nhất mục tiêu của mọi người giống nhau.
Lý Thiên Mệnh vờ như không nghe thấy chuyện bên ngoài, ngồi xuống tu hành.
Thời gian trôi qua.
Trong lúc này bên ngoài loáng thoáng vọng vào tiếng nổ lớn, ngay cả Thiên Nguyên Thần Sơn cũng chấn động mấy lần.
- Phỏng chừng là người của Lục Đạo Kiếm Tông làm ra.
- Lần này lập uy lớn thật.
- Quá ngông cuồng!
Có người trong Tà Ma địa cung ra ngoài nhìn, những ngày tiếp theo, Thần Vực các phương lên sân, phỏng chừng muốn yên ổn tu luyện cũng khó.
Lý Thiên Mệnh đang chờ mọi người đi hết.
Đại khái khi chạng vạng, rốt cuộc người đi hết.
Trong Tà Ma địa cung sót lại Lý Thiên Mệnh và Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn.
- Rốt cuộc chờ được.
Lý Thiên Mệnh khép lại đôi mắt, ngự không bay nhanh lên, con mắt thứ ba trong bàn tay đối diện với Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn kia.
Bên trên con mắt là Thiên Nguyên Đỉnh, cho nên trông nó rất yên tĩnh, thoạt nhìn huyết khí ngút trời, thật ra tinh thần mỏng manh không tia sáng, trông như mắt cá chết.
- Có lẽ nào là Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn này thay đổi Hiên Viên Vũ Hành?
Lý Thiên Mệnh ôm ý tưởng như vậy dần dần tới gần, mãi đến khi hắn xuất hiện ở bên dưới Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn, cách con mắt này chưa đầy một thước.
Lý Thiên Mệnh không thể đến gần hơn nữa, bên ngoài con mắt này còn có lực lượng của Thiên Nguyên Đỉnh, thứ đó không phải kết giới, cho nên Lý Thiên Mệnh cũng không có biện pháp.
Nhưng lơ lửng ở vị trí này chịu đựng lực xung kích đã cực kỳ lớn.
Lý Thiên Mệnh nhức đầu:
- Phụ thân không nói cho ta biết làm cách nào mang Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn này đi.
Lý Thiên Mệnh phát hiện dù đến gần thì dường như không có thu hoạch gì, Thiên Nguyên Đỉnh ngăn cách hắn và Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn.
Ở vị trí này, trừ con mắt càng khó chịu, thậm chí hoảng hốt, đau nhói ra không có biến hóa nào khác.
- Có thấy Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn này mê hoặc lòng người đâu?
Lý Thiên Mệnh đang định hạ xuống.
Ngay sau đó, hắn bỗng nhiên cảm giác nhẫn tu di có chút động tĩnh.
Ban ngày Lý Thiên Mệnh vừa đổi hai nhẫn tu di không gian bên trong rất lớn, một cái thả vật phẩm tùy thân, cái khác chuyên môn chứa nguyên liệu của Tiên Tiên.
Xác chết của mãnh thú đặt trong nhẫn tu di thì thời gian ngắn sẽ không thối rữa, Tiên Tiên không kén chọn chất lượng thịt, Lý Thiên Mệnh dạo một vòng ở Trầm Uyên chiến trường, thu hoạch nguyên liệu, chẳng những khiến Tiên Tiên bổ sung tiêu hao khi đánh bại Hiên Viên Vũ Hành, còn dư lại chút ít.
Phát ra động tĩnh là nhẫn tu di chứa vật phẩm tùy thân.
Ban ngày lúc đổi nhẫn tu di, Lý Thiên Mệnh dọn dẹp vật phẩm trên người, bao gồm linh hạch lấy trong Hỏa Lăng Sơn ngày xưa cũng bị hắn xếp ngay ngắn.
Lý Thiên Mệnh tra xét, vật phẩm phát ra động tĩnh là một sợi xích màu đỏ đen bị ném trong góc.
- Đây là lúc ta mới đi Đông Hoàng Tông, phụ thân tặng binh khí cho ta mà? Tên là gì nhỉ?
Lý Thiên Mệnh nhớ lại, đã nhớ ra.
- Tà Ma!
Lý Thiên Mệnh giật bắn người.
- Lúc ấy phụ thân chỉ là Dương thúc của ta, phụ thân nói đoạt được xiềng xích này trong Trầm Uyên chiến trường, phẩm cấp kỳ lạ?
Lý Thiên Mệnh lấy Tà Ma Tỏa Liên ra khỏi nhẫn tu di.
- Cái tên Tà Ma chẳng lẽ có quan hệ với Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn? Không lẽ đây là thứ phụ thân đã chuẩn bị sẵn từ mấy kiếp trước, trong vô hình chỉ dẫn chính mình lấy nó rồi tặng cho ta?
Tâm trạng Lý Thiên Mệnh kích động.
Tạo hình của Tà Ma là từng con mắt màu đỏ máu xâu chuỗi, cực kỳ hung thần.
Lúc ấy Lý Thiên Mệnh sử dụng một khoảng thời gian thì vứt vào góc xó, chưa từng nghiên cứu kỹ, bây giờ lấy ra xem thì phát hiện quả nhiên không tầm thường.
Lý Thiên Mệnh dở khóc dở cười:
- Trên người của ta có vật kỳ lạ như vậy mà mãi không phát hiện ra!
Hắn càng tò mò là Tà Ma Tỏa Liên và Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn có quan hệ gì?
Chúng nó va chạm sẽ sản sinh biến hóa thế nào?