Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1032 - Chương 1032 - Trả Lại Gấp Ba Lần

Chương 1032 - Trả lại gấp ba lần
Chương 1032 - Trả lại gấp ba lần

Kiếm khí quét qua, chém nát thế giới hắc ám này, xé rách con mắt màu máu kia.

Nhưng ngay sau đó, cánh hoa hình kiếm rơi đầy trời, căn bản không thể nào ngăn cản, dù Phong Lâm Âm phản ứng rất nhanh, vẫn có không ít cánh hoa hình kiếm của Mạn Châu Sa Hoa đâm vào da thịt của nàng, ghim xâu vào, trực tiếp hút máu.

- A!

Phong Lâm Âm ăn đau hét lên, mặt vặn vẹo.

Nàng động tác rất nhanh, vung kiếm chặt chém Phệ Huyết Kiếm Vũ trên người rồi lấy lực lượng Sinh Kiếp hùng hồn chấn văng cánh hoa hình kiếm còn sót lại trong thân thể.

- Lên đường, không tiễn!

Biểu cảm của Lý Thiên Mệnh lạnh lùng, Đông Hoàng Kiếm trong tay bắn ra ánh sáng chói lòa.

Trạm Tinh Cổ Thần Thể với năm trăm Tinh Nguyên và một nghìn Thiên Kiếp Kiếm Khí là vốn liếng cho hắn mạnh mẽ lên.

Nhân Đạo Chúng Sinh Kiếm!

Một bên thì vội vàng đón đỡ, một bên thì thế như chẻ tre, kết cục đã sớm định sẵn.

Cơ hồ là trong nháy mắt!

Lý Thiên Mệnh như Đế Hoàng tuyệt thế, song kiếm một trước một sau chém xuống.

Mỗi một kiếm đều sinh ra kiếm khí bạo loạn, hội tụ thành cột kiếm đâm xuyên qua, thương sinh kiếm ý, hùng hồn bá đạo.

Kiếm thứ nhất, dứt khoát chém nát trường kiếm bảy sắc của Phong Lâm Âm.

Kiếm thứ hai, đâm vào tim của Phong Lâm Âm, kết giới Địa Ngục màu đen bỗng xuất hiện ngăn trở một kích trí mạng này.

Điều này nghĩa là Phong Lâm Âm đã bị loại khỏi cuộc thi.

Nàng và bốn con Kiếm Thú đều gặp tổn thương trí mạng, toàn bộ bị kết giới Địa Ngục nhốt kín.

Nếu không có ai từ bên ngoài phá vỡ kết giới Địa Ngục, nàng sẽ bị nhốt ở đây cho đến khi cuộc chiến Địa Ngục kết thúc.

Nhưng mà . . .

Sắc mặt của nàng trắng bệch, chưa kịp nói gì thì Đông Hoàng Kiếm của Lý Thiên Mệnh đâm vào kết giới Địa Ngục của nàng.

Một nghìn Thiên Kiếp Kiếm Khí đâm ra, Thiên Kiếp Kiếm Khí hội tụ thành một điểm, lực lượng của tám Mệnh Tuyền ngưng tụ vào mũi Đông Hoàng Kiếm, lập tức đâm thủng kết giới Địa Ngục.

Cùng lúc đó, kết giới Địa Ngục của bốn con thú bản mệnh của Phong Lâm Âm cùng vỡ nát.

Mãi đến giây phút này, mọi người đã biết Lý Thiên Mệnh định làm gì.

Sắc mặt Phong Lâm Âm trắng bệch, giờ này khắc này, nàng mới cảm thụ được nỗi sợ đến từ cái chết.

- Ngươi to gan chó!!!

Phong Lâm Âm rống to, mặt không chút máu, co giò bỏ chạy.

Tốc độ của Phong Lâm Âm khá nhanh, trong khoảnh khắc mất hút.

Nhưng ngay sau đó, trong vũng bùn bỗng bắn ra vô số rễ cây màu đen, nháy mắt quấn lấy thân thể của nàng.

Giây sau, một sợi xích màu đen bắn tới quấn cổ của nàng.

- Phu quân!!!

Phong Lâm Âm trợn to mắt, vội chộp lấy sợi xích kìa.

Xoẹt!

Tiếng thét chói tai của Phong Lâm Âm ngừng bặt.

Một cái đầu người bị Lý Thiên Mệnh kéo về.

Một cái xác không đầu mềm nhũn ngã dưới đất, chìm xuống đầm lầy.

Phong Lâm Âm chết ngay tại chỗ!

- Tiểu Âm!!

Phong Sóc Vũ thét lạc cả giọng, nàng ngây người tại chỗ, mắt đỏ ngầu, khóc không thành tiếng.

Phong Sóc Vũ tuyệt đối không ngờ Phong Lâm Âm là Sinh Kiếp tứ trọng, một người bốn thú mà đánh không lại Lý Thiên Mệnh!

Bây giờ Phong Lâm Âm đột ngột chết trận, lòng Phong Sóc Vũ nhỏ máu, ngập trời lửa giận sát khí bùng nổ, nàng cảm thấy hối hận.

Sự xuất hiện của Địa Ngục Thụ che mờ đôi mắt bọn họ, chỉ lo tấn công ngay, nhưng nơi này dù sao là địa bàn của Thái Cổ Thần Tông.

- Tiểu Âm, Tiểu Âm!

Tỷ muội từ nhỏ cùng nhau lớn lên, mọi thứ đều chia sẻ với nhau, nhưng giây phút này, Phong Sóc Vũ trơ mắt nhìn muội muội của mình cứ như thế rời khỏi thế giới bằng phương thức không tin nổi.

Khi cái chết không phát sinh ở bên cạnh mình, rất nhiều người đều sẽ không biết thân chết đạo tiêu rốt cuộc tàn khốc đến mức nào.

Trái tim của Phong Sóc Vũ bị xé nát, hít thở trở nên khó khăn.

Bộp!

Phong Sóc Vũ bắt được một thứ, cúi đầu nhìn.

Đó là đầu của Phong Lâm Âm, đôi mắt sợ hãi nhìn nàng.

Phong Sóc Vũ điên lên.

Nàng lại lần nữa ngẩng đầu, thanh niên tóc trắng đứng ở trước mắt của nàng, lạnh lùng cười hỏi:

- Lục Đạo Kiếm Tông, bây giờ ta hỏi ngươi, biết lạnh lùng giết người sẽ gặp báo ứng gì không?

Phong Sóc Vũ rưng rưng tuyên bố:

- Rút!

Nàng thật sự sợ.

- Không rút được, tất cả phải chết ở đây! Mạng của mọi người như nhau, các ngươi giết mười một người của chúng ta, ta giết ba mươi người bên các ngươi, trả lại gấp ba lần, các ngươi lời to rồi!!!

Lý Thiên Mệnh dứt lời, một người bốn thú cùng vây công Phong Sóc Vũ.

Bùm bùm bùm!

Dây leo thánh quang của Tiên Tiên liên tục quất đánh làm Ngọc Hải Thiên Trọng Bối co ro không dám đánh trả, Lý Thiên Mệnh không cần động chúng nó, hắn từng nói muốn báo thù cho đệ tử của Thái Cổ Thần Tông, bây giờ là lúc khiến hung thủ trả giá đắt!

Hắn và Meow Meow, Huỳnh Hỏa, Tiên Tiên cùng nhau xông lên.

Phệ Huyết Kiếm Vũ, Phần Thiên Vũ Linh cộng thêm Vạn Cực Điện Võng càn quét, Thái Nhất Tháp của Lý Thiên Mệnh đè xuống, đè Phong Sóc Vũ dán đáy nước.

Nhiều rễ cây màu đen mọc ra từ đáy nước, Phong Sóc Vũ chém mãi không hết.

- Phu quân, cứu ta, cứu ta!

Phong Sóc Vũ rơi lệ như mưa, không nói đến thần thông của nhóm Huỳnh Hỏa, chỉ riêng cành lá chém mãi không hết của Tiên Tiên đã làm Phong Sóc Vũ sợ hãi, bất lực, trong đầu hiện ra trạng thái chết của muội muội.

Lý Thiên Mệnh xuất hiện ở trước mắt nàng, lạnh lùng hỏi:

- Phu quân của ngươi là đệ nhất đệ tử của Lục Đạo Kiếm Tông, Khương Vô Tâm phải không?

Phong Sóc Vũ vội nói:

- Đúng vậy! Ngươi sợ hắn? Ngươi thả ta đi, hắn sẽ cho các ngươi một con đường sống!

Lý Thiên Mệnh bật cười hỏi:

- Ta đã giết muội muội của ngươi, hắn có thể tha cho ta sao?

Phong Sóc Vũ rối rít nói:

- Được chứ, chỉ cần ngươi thả ta!

- Được rồi, ta sẽ đưa đầu của tỷ muội các ngươi về cho hắn, cho hắn nguôi ngoai nỗi nhớ. Muội muội của ngươi nói đúng, nếu đã không chết không ngừng, vậy không cần khuyên người khác từ bi, chuyện các ngươi làm được thì ta cũng có thể làm!

Lý Thiên Mệnh và nhóm Huỳnh Hỏa ùa lên, cộng thêm Thái Nhất Tháp trấn áp, Phong Sóc Vũ tuyệt đối không có đường sống.

- Ngươi không sống yên . . .

Phong Sóc Vũ còn chưa nói hết câu đã bị Lý Thiên Mệnh làm thịt.

Phong Sóc Vũ, chết!

Dù Phong Sóc Vũ có nằm mơ cũng không ngờ Đệ Nhất Thiên Hạ Hội sẽ hung hiểm đến mức này.

Một Lý Thiên Mệnh còn đáng sợ hơn Hiên Viên Vũ Thành.

Ít nhất Hiên Viên Vũ Thành chưa chắc có lá gan động bọn họ!

Ở trong mắt Lý Thiên Mệnh, chỉ cần không chết không ngừng, cái gọi là mỹ nhân cũng không có quyền ngoại lệ, đáng chết đều phải đi chết!

- Các ngươi chỉ là bắt đầu, kế tiếp, Địa Ngục chiến trường, ta sẽ từ từ chơi với các ngươi!

Lý Thiên Mệnh xách hai đầu người đáp xuống chiến trường.

Lục Đạo Kiếm Tông hiện giờ còn hai mươi bảy người, một người chết trận, bên Thái Thanh Phương thị đã chết trận hai người, ba người bị loại, đủ thấy chiến đấu thảm liệt cỡ nào.

Cho dù bọn họ có thương vong, nhưng khi trông thấy đầu của tỷ muội Phong gia, thấy nỗi sợ trước khi chết của các nàng làm dậy sóng dữ trong lòng.

- Hắn giết nữ nhân của Khương Vô Tâm!

- Giết luôn hai người, bọn họ là nữ nhi của phó tông chủ!

- Mau làm thịt hắn!

- Ngu, mau trở về tìm Khương sư huynh, nhanh!!!

Bình Luận (0)
Comment