- Tự mình hắn đến đây?
Trông thấy cảnh tượng này, người đến chỉ có Khương Vô Tâm và thanh niên rách rưới kia, thanh niên rách rưới hẳn là Phong Tiểu Lê trốn thoát.
Lý Thiên Mệnh híp mắt lại, hắn hiểu ngay hai điều.
Thứ nhất: Giết chết hai người này đương nhiên với vị trí Địa Ngục Thụ không bị lộ.
Thứ hai: Khương Vô Tâm gan to bằng trời, mục đích gã đến chắc chắn là để báo thù cho thê tử, muốn đến giết chính mình, rất có thể Khương Vô Tâm có thực lực đó.
Hiên Viên Vũ Thành từng nói với Lý Thiên Mệnh, Khương Vô Tâm là một trong những người mạnh nhất trong đệ tử của các tông môn chín Thần Vực!
Ít nhất mạnh hơn Hiên Viên Vũ Thành.
Trong khoảnh khắc này, Khương Vô Tâm nhận ra Lý Thiên Mệnh, đúng là gã không nhìn thấy, nhưng thú bản mệnh của gã nhìn rất rõ ràng.
Nhóm người Hiên Viên Vũ Thành cũng nhận ra Khương Vô Tâm.
Hiên Viên Vũ Thành vội vàng kêu một câu:
- Trở về!
Giây sau, Thôn Nhật Ma Lang gầm rống một tiếng, cõng Khương Vô Tâm lao nhanh về phía Lý Thiên Mệnh.
Không hổ là Sinh Tử Kiếp Thú ngũ giai, bày ra uy thế xác thực kinh người, thần uy bộc phát trực tiếp dọa sợ rất nhiều thú bản mệnh.
Lý Thiên Mệnh còn chưa lui về phía sau, bên Hiên Viên Vũ Thành có ít nhất ba mươi người chạy đến giúp đỡ hắn.
Ánh mắt Lý Thiên Mệnh lạnh lẽo, hắn chú ý thấy Phong Tiểu Lê ở bên cạnh Khương Vô Tâm không dám ứng chiến, vội vàng chạy ra xa trốn.
Lý Thiên Mệnh nhanh chóng quyết định, nói:
- Thiển Vũ tỷ, có thể mang người vòng qua đi giết Phong Tiểu Lê được không?
- Được!
Bắc Cung Thiển Vũ kêu Phương Nguyệt Vi, hai người không chút do dự tách khỏi đoàn người, đuổi theo Phong Tiểu Lê.
Lúc này, Khương Vô Tâm và Thôn Nhật Ma Lang đã đến trước mắt Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh không có nhiều cơ hội ra tay, bởi vì Hiên Viên Vũ Thành mang theo hơn ba mươi người trực tiếp xông lên vây giết.
- Giết bọn họ!
- Cẩn thận một chút!
Khi hai người này chết, rất có thể tạm cởi bỏ nguy cơ, nó có ý nghĩa quá lớn với đệ tử Thái Cổ Thần Tông.
- Chúng ta cũng lên!
Lý Thiên Mệnh kêu Huỳnh Hỏa và Meow Meow cùng lên, còn Lam Hoang và Tiên Tiên thì canh giữ ở Địa Ngục Thụ, phòng ngừa có người tập kích.
Không cần Lý Thiên Mệnh xông hướng bên kia, Khương Vô Tâm như âm hồn theo dõi hắn. Thôn Nhật Ma Lang có hai thuộc tính lửa và hắc ám, phun một luồng lửa như vòng xoáy, xé rách lỗ hổng!
Tốc độ của Khương Vô Tâm nhanh như ánh kiếm vụt qua, rõ ràng gã tu hành chiến quyết luyện thể rất nhiều, trong ngọn lửa quét qua, trong tích tắc Khương Vô Tâm đã xông đến trước mắt Lý Thiên Mệnh.
- Không cần mắt, dùng tâm phân biệt vậy mà có thể chuẩn xác như thế!
Lý Thiên Mệnh có chút rung động, bởi vì hắn rõ ràng trông thấy Khương Vô Tâm ở trong đám đông, thoắt cái né tránh công kích và dây dưa, nhanh nhẹn như một con mèo, khi chạy nhanh thì xảo diệu né tránh nhiều công kích, ngay cả Thiên Kiếp Kiếm Khí của Huỳnh Hỏa cũng bị hắn né qua, quả thực là ung dung trong vạn quân đông đúc.
- Thiên Mệnh, cẩn thận!
Hiên Viên Vũ Thành và Phương Thần Cảnh đuổi theo ở phía sau, rồng phượng bên người cùng gầm lên, nhưng đều không theo kịp Khương Vô Tâm.
Điều này khiến bọn họ hoàn toàn thay đổi sắc mặt.
Nói thật lòng, bọn họ chưa từng ngay mặt đánh với Khương Vô Tâm, cho dù có nhiều tư liệu nghiên cứu hơn nữa thì không quen thuộc thì khó chịu vậy đấy.
Một người mù nhưng thấm nhuần thiên địa hơn ai hết.
Giây phút này, tất cả tức giận và sát khí từ kiếm của Khương Vô Tâm đều hội tụ vào thanh trường kiếm màu đen trong tay, một thanh kiếm có ít nhất bảy sợi kiếp văn.
- Lý Thiên Mệnh, ta muốn ngươi trở thành vong hồn dưới kiếm của ta, ngày ngày bị vạn kiếm xuyên tim! Ta muốn ngươi chuộc tội nghìn năm cho thê của ta!
Khương Vô Tâm không có ánh mắt, nhưng âm thanh thê thảm và run rẩy đủ chứng tỏ thù hận lửa giận của hắn lúc này, đây là thù không đội trời chung!
Khương Vô Tâm không chút do dự chém kiếm ra, thẳng hướng đầu và mắt của Lý Thiên Mệnh.
- Vô Tâm kiếm thuật?
Nghe Hiên Viên Vũ Thành nói người này biết dùng Vô Tâm kiếm thuật của Lục Đạo Kiếm Ma.
Vô Tâm kiếm thuật không phải một loại chiến quyết, mà là một loại phương pháp tu kiếm. Trước kia Khương Vô Tâm không tên là Khương Vô Tâm, cái tên này là Phong Thanh Ngục đặt theo Vô Tâm kiếm thuật.
Lý Thiên Mệnh chỉ có thể nói, rất căng!
Hắn không thấy quỹ tích kiếm đạo của Khương Vô Tâm, không thấy kiếm chiêu chân thực chỉ hướng nào, một kiếm này giống như đâm vào chỗ khác, thậm chí rất có thể rơi xuống bất kỳ phần nào trên người, có thể nói thiên biến vạn hóa!
Vèo!!
Trong trường kiếm, vô tận kiếm khí dâng trào.
- Chết!
Tùy theo tiếng quát của Khương Vô Tâm, Lý Thiên Mệnh bị kiếm thế rực rỡ nuốt chửng.
Cảnh giới của Khương Vô Tâm là Tử Kiếp tứ trọng, nhưng gã biểu hiện ra sức sát thương cao hơn Tử Kiếp tứ trọng bình thường rất nhiều.
Đối diện một kích tất sát lao nhanh đến, nếu mục tiêu của đối phương là chính mình . . .
Lý Thiên Mệnh gọi ra Thái Nhất Tháp che ở trước mặt, rồi lắc người vào trong tháp.
Keng!
Kiếm của Khương Vô Tâm đâm trúng Thái Nhất Tháp.
Lý Thiên Mệnh dùng Thái Nhất Tháp ngăn trở một kích trí mạng của Khương Vô Tâm.
Quá đông người bao vây Khương Vô Tâm, bao gồm Hiên Viên Vũ Thành cùng cảnh giới với gã.
Lý Thiên Mệnh chỉ cần ngăn trở một kiếm của Khương Vô Tâm, rồi Hiên Viên Vũ Thành sẽ mang mọi người vây giết ngay. Bọn họ không dám đến gần sát Khương Vô Tâm, nhưng thần thông của thú bản mệnh của bọn họ có thể liên tục oanh tạc, trong đó bao gồm thần thông của bốn thú bản mệnh của Lý Thiên Mệnh.
Bởi vì Thôn Nhật Ma Lang của Khương Vô Tâm là mục tiêu to lớn, ít nhất hứng lấy mấy chục loại thần thông oanh tạc.
Ầm ầm ầm!
Các loại lực lượng phong hỏa lôi đình ập đến.
Thôn Nhật Ma Lang kia cực kỳ kinh người, thần thông hình thành tấm khiêng bảo vệ lửa màu đen, bề mặt khiên bảo vệ giống như vòng xoáy, hút lực lượng của mớ thần thông, cắn nuốt để tiêu trừ. Nhưng đệ tử Thái Cổ Thần Tông vây công vẫn tạo uy lực quá lớn, dẫn đến khiên bảo vệ vòng xoáy lửa nổ tung tại chỗ.
Hiên Viên Vũ Thành tức giận quát:
- Có một mình mà ngươi dám xông tới, ngươi không xem chúng ta là người hay sao?
Trên tay Hiên Viên Vũ Thành cầm một cây chiến kích rồng thần màu đen, đuổi theo Khương Vô Tâm đánh túi bụi.
Bên cạnh còn có hơn hai mươi người ra tay tập kích, bao gồm Phương Thần Cảnh Sinh Kiếp tứ trọng. Phương Thần Cảnh ngồi trên người một con phượng hoàng, tay cầm cung tên, một lần bắn ra chín mũi tên từ mấy phương hướng bay tới.
Khương Vô Tâm vẫn sát khí ngút trời, toàn bộ lửa giận tập trung vào người Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh đã sớm ra khỏi Thái Nhất Tháp, khi đám người Hiên Viên Vũ Thành vây công Khương Vô Tâm thì ánh mắt của hắn lạnh lùng, dứt khoát ra tay!
Lục Đạo Sinh Tử Kiếm!
Lý Thiên Mệnh và Huỳnh Hỏa, Meow Meow từ cùng một hướng chạy nhanh đến.
Đông Hoàng Kiếm tách làm hai, trên nghìn Thiên Kiếp Kiếm Khí hội tụ trong đó.