- Ý của tôn thần là?
- Ta không hứng thú xưng bá đại lục, nhưng nếu có người muốn giết ta, muốn cản con đường thành thần của ta thì ta sẽ cùng con cháu hậu duệ dốc hết sức diệt sạch tất cả kẻ lòng muông dạ thú!
- Làm như vậy sẽ khiến Viêm Hoàng đại lục lập lại trật tự, ta không ngại tranh thủ càng nhiều cho con cháu hậu duệ. Tình cảnh Thần Vực của ba vị tương đương với Thái Cổ Thần Vực ta, nếu có các ngươi tương trợ thì chúng ta sẽ có hy vọng lật đổ cường địch. Chờ tới ngày đó, Thái Cổ Thần Vực sẽ không quên công lao của các vị.
- Thủy tổ Hiên Viên Đại Đế của chúng ta sáng tạo hệ thống tu luyện cộng sinh, thành Đế Hoàng đầu tiên thống nhất thiên hạ, nhưng ngài không công thành lược địa, mà là thiên hạ tự nhiên thần phục, tự nhiên quy thuận, tất cả thế lực đều nhận sự che chở của ngài. Ngài chưa từng tiêu diệt kẻ chống đối, cho nên thiên hạ hưng thịnh lớn, muôn dân thông thiên, đó mới là thịnh thế thật sự. Hiên Viên Hi này tuy bất tài nhưng không phải hạng người tầm nhìn hạn hẹp, thiên hạ cùng chung mới là thời đại huy hoàng nhất của Viêm Hoàng đại lục!
- Ba vị trợ ta, công đức vô lượng, ngày sau nếu chiến thắng, ta sẽ bảo đảm các ngươi càng thịnh vượng hơn. Qua sông đoạn cầu chỉ là thủ đoạn cấp thấp, thượng thần thật sự thì trong mắt chỉ có thiên đạo, dù cho Thái Cổ Thần Tông có ngày lại thống nhất thiên hạ, dưới thiên hạ này vẫn có một góc dành cho các vị!
Trên đường về Lý Thiên Mệnh và Khương Phi Linh đã giao lưu, nàng đại khái biết ba vị tông chủ muốn nghe điều gì nhất.
Nói ngắn gọn, là hy vọng.
Những lời này là hy vọng mà bọn họ muốn!
Không phải tiến lùi đều khó mà là tử chiến đến cùng!
So sánh thì Cửu Cung Quỷ Tông không thể cho bọn họ hy vọng.
Bọn họ cũng không có nhiều thời gian để do dự.
Khương Phi Linh vốn không phải Hiên Viên Hi, nên thái độ của nàng càng chân thành, sạch sẽ, càng dễ dàng khiến người tin tưởng.
Đương nhiên, đây là ý tưởng vốn có của nàng.
Ai nói thống nhất thiên hạ thì phải diệt tuyệt thiên hạ?
Hiên Viên Đại Đế mới là thượng thần đứng đầu được công nhận.
Công đức của y dù là tám thượng thần xếp sau cộng lại đều không sánh bằng.
Nói ngắn gọn, đây là linh hồn của thị tộc.
Đây là nội tình!
Về khía cạnh này thì Thái Cổ Thần Tông có nhãn hiệu hai mươi vạn năm rồi.
Sau khi Khương Phi Linh nói xong, ba vị tông chủ cúi đầu suy nghĩ thật lâu.
Cuối cùng, Bắc Cung Lâm Lam đứng lên, quỳ dưới đất, nói:
- Tôn thần, Tam Tài Thần Vực sẽ góp sức cho ngươi!
Bắc Cung Lâm Lam làm người mở đầu.
- Tôn thần, Ngũ Hành Thần Vực sẽ góp sức cho ngươi!
- Tôn thần, Bát Quái Thần Vực sẽ góp sức cho ngươi!
Khoảnh khắc đó, thân thể căng cứng của Khương Phi Linh rốt cuộc thả lỏng ra, sau lưng ướt đẫm mồ hôi.
Khương Phi Linh và Lý Thiên Mệnh nhìn nhau cười.
Loại tâm trạng đó gọi là . . .
Sơn trọng thủy phục nghi không đường,
Liễu ám hoa minh lại nhất thôn.
. . .
Trời đất tối đen, trăm người tụ tập lại giống như quần ma loạn vũ trong màn đêm.
Bọn họ táo bạo, tức giận, giống như thú hoang dã man.
Thời gian không ngừng trôi.
Rốt cuộc, trời sáng.
Yêu ma quỷ quái không còn chỗ núp.
Đó là người của năm Thần Vực.
Lúc đến thì mấy trăm người, khi đi thì đệ tử cơ hồ bị Lý Thiên Mệnh giết sạch.
Bọn họ đợi một đêm.
Đến cuối cùng, bọn họ đều cười.
Quỷ Vương áo đỏ điên cuồng cười lớn:
- Xem ra bọn họ đã cho ra đáp án!
- To gan lắm, khá lắm, thú vị lắm, dám lựa chọn đường cùng hồi sinh?
- Rõ là không thèm để Cửu Cung Quỷ Tông chúng ta vào mắt!
- Bọn họ thật sự không biết rằng bọn họ sinh tồn dưới răng nanh của Cửu Cung Thần Vực chúng ta chứ không phải Thái Cổ Thần Vực sao?
Cường giả của Cửu Cung Quỷ Tông tức giận đến nỗi phát run, cười nhạt.
Khiến bọn họ ở đây chờ cả đêm, đúng là mỉa mai.
Đám cường giả này tức điên.
Đã mất chìa khóa của Thiên Tinh Cảnh.
Ba tông môn làm phản.
Đệ Nhất Thiên Hạ Hội lần này, bọn họ tổn thất nặng.
- Vậy cũng tốt, hợp ý ta, chẳng qua là chuyện thứ tự trước và sau. Trước kia là ưu tiên giải quyết Thái Cổ Thần Vực rồi chia cắt ba tông môn đó. Bây giờ thì chia cắt ba chúng nó, sau đó giết Thái Cổ Thần Vực. Ta chống mắt xem Thái Cổ Thần Vực có trợ giúp chúng không?
- Nói đúng, đặc biệt là hai Thần Vực Ngũ Hành, Bát Quái ở ngay bên cạnh chúng ta, cách Thái Cổ Thần Vực xa xôi.
- Bọn chúng đúng là không sợ chết!
Ánh mắt của bọn họ càng lúc càng dữ tợn.
- Bốn vị, chọn lựa đi.
Quỷ Vương áo đỏ kêu lên tông chủ của bốn tông môn khác:
- Bát Quái Tâm Tông và Ngũ Hành Địa Tông đều ở trong kẽ hở của chúng ta, chọn một đứa tiêu diệt trước. Chúng không muốn làm vật hy sinh phải không? Thế thì tiêu diệt Thần Vực của chúng, chế tác người trong tông môn thành thi khôi và thi thú, chúng sẽ phải xông pha chiến đấu cho chúng ta!
Trong phút chốc, tiếng cười tàn nhẫn vang vọng hoang dã.
- Vậy chọn Ngũ Hành Địa Tông!
. . .
Trong Nhiên Linh Cung.
Nếu lựa chọn liên minh, tự nhiên có rất nhiều chi tiết cần bàn bạc kỹ.
Bốn Thần Vực, bốn tông môn liên hợp, dính líu quá lớn.
Bọn họ không phải bên tấn công, không có phân phối ích lợi nên đơn giản hơn.
Cần thảo luận là làm sao che chở đồng minh, tùy cơ ứng biến.
- Có câu môi hở răng lạnh, bốn Thần Vực chúng ta dưới bất kỳ tình huống nào đều phải bảo hộ bất cứ bên nào, thành lập con đường cùng chung tình báo.
- Trên chiến trường, tình báo vĩnh viễn là ưu tiên hàng đầu.
- Song song đó phải dọn sạch gián điệp, cố gắng chỉ cho nhân vật mấu chốt biết lập tức biết bố trí.
Có quá nhiều việc cần bọn họ ngồi xuống bàn bạc kỹ.
Tông chủ Ngũ Hành Địa Tông Tưởng Nguyên Quân nói:
- Tôn thần, về Thiên Tinh Cảnh thì ta có một số cái nhìn.
- Mời nói.
Tưởng Nguyên Quân nói:
- Mấy năm nay, tuy Thiên Tinh Cảnh không mở ra nhưng chúng ta đã nghiên cứu nhiều tư liệu về nó, quan sát bên ngoài Thiên Tinh Cảnh thời gian dài. Theo tư liệu ghi chép thì Thiên Tinh Cảnh rất có thể là chiến trường ở ngoài vũ trụ, càng có thể là con đường đi thông ngoài vũ trụ, điểm này gần như chắc chắn rồi.
Khương Phi Linh gật đầu:
- Ừm!
Phương Thái Thanh bổ sung một câu:
- Nghe đồn trong đó có rất nhiều báu vật.
Tưởng Nguyên Quân nói:
- Đúng rồi, hiện giờ mọi người đều nghĩ như vậy. Mấy năm nay Cửu Cung Quỷ Tông nghiên cứu Thiên Tinh Cảnh nhiều nhất, là bọn họ đề xuất dùng Kiếp Nguyên chí cao làm phần thưởng cho Đệ Nhất Thiên Hạ Hội. Bọn họ còn vì cuộc tranh phong cấp bậc đệ tử mà vận dụng những vật phẩm như Thực Mệnh Độc, Vạn Hung Huyết Giáp, có thể thấy bọn họ xem trọng năm Kiếp Nguyên chí cao. Nhưng nói thật, trong tông môn của bọn họ hẳn là còn giữ nhiều bảo bối cấp bậc cỡ này, vì vậy ta cho rằng giá trị của năm Kiếp Nguyên chí cao hẳn là cao hơn Kiếp Nguyên, nên mới khiến bọn họ như hổ rình mồi.
Hiên Viên Đạo nghiêm túc nói:
- Chúng ta cũng suy đoán, năm Kiếp Nguyên này rất có thể mở ra Thiên Tinh Cảnh được, do đó cho chúng ta vào trong tìm bảo bối của Thiên Tinh Cảnh.
Ý tưởng của bọn họ về Thiên Tinh Cảnh gần như giống nhau.