Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1108 - Chương 1108 - Vào Ở Nhiên Linh Cung

Chương 1108 - Vào ở Nhiên Linh Cung
Chương 1108 - Vào ở Nhiên Linh Cung

Tưởng Nguyên Quân nói:

- Ý của ta là nếu Đế Tử Lý Thiên Mệnh của các ngươi đã cướp được Kết Giới Chi Tâm, vậy chúng ta càng nên chú trọng Thiên Tinh Cảnh hơn. Cửu Cung Quỷ Tông xem trọng Thiên Tinh Cảnh như vậy, rất có thể trong Thiên Tinh Cảnh tồn tại chí bảo có thể ảnh hưởng tình hình cuộc chiến, ta cho rằng bọn họ chắc chắn sẽ không buông bỏ Thiên Tinh Cảnh. Nếu các ngươi tùy tiện phái người đi, không đủ trọng thị, rất có thể sẽ đạp vào cạm bẫy của đối phương, hoàn toàn mất quyền kiểm soát Thiên Tinh Cảnh. Thái Cổ Thần Tông nên hết sức thận trọng với Thiên Tinh Cảnh, mặc kệ tình huống gì đều không thể mất đi Kết Giới Chi Tâm.

Nhóm Phương Thái Thanh liếc nhau, hơi hiểu ý.

San Hô Tiên Tử Bắc Cung Lâm Lam nói:

- Ta cũng cảm thấy nên thận trọng nhiều.

Tông chủ Bát Quái Tâm Tông Lâm Quân Thiên nói:

- Cửu Cung Quỷ Tông cố chấp với Đệ Nhất Thiên Hạ không khó khiến người suy đoán bọn họ hiểu rõ Thiên Tinh Cảnh hơn chúng ta nhiều. Cho dù chúng ta không trông chờ Thiên Tinh Cảnh có thể giúp chúng ta ảnh hưởng tình hình cuộc chiến, nhưng ít nhất không thể để đối phương có được bảo bối Thiên Tinh Cảnh rồi đối phó lại chúng ta.

Hiên Viên Đạo nói:

- Hiểu rồi, đã vậy thì chúng ta phái người đi thăm dò Thiên Tinh Cảnh trước, xem bọn họ có đặt mai phục gần lối vào không, phải điều tra phạm vi trăm dặm không có người thì mới cho Lý Thiên Mệnh qua đó.

Khương Phi Linh gật đầu, nói:

- Ừ, được.

Nàng lo lắng nhất là an nguy của Lý Thiên Mệnh, nếu đi Thiên Tinh Cảnh rất có thể sẽ có nguy hiểm tánh mạng, chuyện này không thể sốt ruột được.

Phương Thái Thanh đề nghị:

- Tôn thần, Trạm Tinh Điện Chủ Dịch Tinh Ẩn từng tham dự kiến thiết Thiên Tinh Kết Giới, chuyện Thiên Tinh Cảnh luôn do hắn phụ trách, có thể trước tiên phái hắn đi thăm dò rõ ràng.

Khương Phi Linh không rành về người trong tông môn, chỉ biết gật đầu:

- Ừm.

Dù sao Hiên Viên Đạo và Kiếm Vô Ý không có ý kiến gì khác.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Hắn sẽ không gặp nguy hiểm chứ?”

Hiên Viên Đạo nói:

- Thực lực của Dịch Tinh Ẩn không yếu, là Kiếp Văn Sư hàng đầu, thủ đoạn phong phú, hắn muốn chạy thì chắc là không ai có thể bắt lấy hắn.

Lý Thiên Mệnh an tâm.

Bất kể như thế nào, chỉ cần Kết Giới Chi Tâm còn ở trên người của hắn thì bọn họ không cần nôn nóng.

- Nếu Cửu Cung Quỷ Tông muốn Thiên Tinh Cảnh, chỉ cần ta không đi thì chúng đành chịu thua.

Tuy Lý Thiên Mệnh muốn sớm lấy được Kiếp Nguyên chí cao, nhưng không thể sốt ruột.

Tiếp theo bàn nhiều về chi tiết bốn tông môn liên hợp, Hiên Viên Đạo đề nghị không quấy rầy tôn thần tu hành.

Bọn họ mang theo ba tông chủ rời khỏi Nhiên Linh Cung.

Hiên Viên Hồ rất lớn, có nhiều nơi cho bọn họ bí mật thương nghị.

Thảo luận về chi tiết sẽ do ba tông chủ Phương Thái Thanh bàn bạc với ba người bên đối phương.

Chủ yếu là trao đổi về bài binh bố trận, tuyến đường chi viện, liên hệ tình báo này nọ.

Đám người đều rời đi Nhiên Linh Cung, Lý Thiên Mệnh nhìn quanh, cảm giác chính mình cũng phải đi ra.

Hắn đang định theo ra ngoài, bỗng nhiên Khương Phi Linh ở sau lưng lên tiếng:

- Thiên Mệnh, ngươi ở lại.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Tôn thần có gì sai bảo?

Khương Phi Linh nói:

- Thủy tổ ban Nhân Hoàng Long Giáp cho ngươi nghĩa là xem ngươi như người thừa kế, mai sau ta sẽ truyền dạy càng nhiều thủ đoạn cho ngươi, từ hôm nay trở đi, ngươi hãy dọn vào ở trong Nhiên Linh Cung.

Mai sau?

Trong không gian bản mệnh, gà lửa cười gian:

- Bây giờ là mai sau chứ còn gì nữa.

Hai bên mép tóc của Lý Thiên Mệnh chảy ba giọt mồ hôi lạnh, hắn vội đáp:

- Rõ thưa tôn thần!

Với thân phận Đế Tử, hắn dọn vào ở trong Nhiên Linh Cung, rốt cuộc có thể cùng Linh Nhi bắt đầu sống chung, không ai phản đối rồi?

Ít nhất Phương Thanh Ly đứng bên cạnh Khương Phi Linh vẻ mặt bình tĩnh, không phản đối.

Nhiên Linh Cung rất rộng, Lý Thiên Mệnh hoàn toàn có thể cùng nàng song túc song tê.

Kết giới Cửu Long Bàn Thần phân biệt nội và ngoại, phạm vi hoạt động của Khương Phi Linh là nội kết giới, Lý Thiên Mệnh tự nhiên cũng ở trong đó.

Hiện giờ có thể vào nội kết giới chỉ có Phương Thanh Ly và Hiên Viên Đạo, mấy người khác đều ở bên ngoài bảo vệ.

Khương Phi Linh nói với Phương Thanh Ly:

- Ngươi bị thương, đi xuống tĩnh dưỡng đi.

- Vâng thưa tôn thần.

Tuy Phương Thanh Ly rời đi nhưng chỉ là đứng bên ngoài nội kết giới.

Vậy là nơi này chỉ còn lại Lý Thiên Mệnh và Khương Phi Linh.

Vèo vèo!

Huỳnh Hỏa, Meow Meow, Tiên Tiên lao ra không gian bản mệnh.

Trong Nhiên Linh Cung có nhiều non nước nên Lam Hoang cũng có thể đi ra.

Lam Hoang không chen vào trong nhà được, bị Lý Thiên Mệnh ném ra ngoài.

Một con phượng hoàng màu xanh nằm sấp ở phương xa, có gần tám trăm đốm sao, nó vẻ mặt uể oải, Phương Thanh Ly đang bôi thuốc cho nó.

Lam Hoang lon ton chạy tới, cách lá chắn của nội kết giới hỏi:

- Tỷ tỷ, chơi trò tung lên cao không?

Phượng hoàng màu xanh nói:

- Xéo.

Bé rùa bự ngoan ngoãn chạy về:

- Vâng!

Phương Thanh Ly nhìn con thú bản mệnh rồng thần này, ánh mắt đầy phức tạp:

- Nói đến thì thú bản mệnh của hắn có một cái đầu là rồng, có chút dính líu với Thái Cổ Hiên Viên thị.

. . .

Trong tẩm cung.

Đổi chỗ ở mới, Huỳnh Hỏa và Tiên Tiên bay tới bay lui.

Meow Meow đã sớm tìm được chỗ thoải mái ngủ say như chết, bổ sung tinh thần.

Ngày hôm qua đại chiến, mèo con bị thương nặng nhất, có Thái Nhất Tháp bồi bổ một đêm làm nó lại tràn trề sức sống.

Lý Thiên Mệnh hơi điều dưỡng một lúc, thấy Khương Phi Linh và Tiên Tiên đang chơi rất vui.

Một tiên nữ và một tiểu tiên nữ khóm hoa vui chơi trong đất trời băng giá, hình ảnh rất đẹp.

Lý Thiên Mệnh bế Khương Phi Linh lên, ôm lưng thon và chân mịn, tay phải vô tình đặt ở nơi tràn đầy xúc cảm, Khương Phi Linh hoảng sợ đỏ mặt, vội nhìn đám thú con sợ chúng nhìn thấy. Nàng phát hiện đám thú Huỳnh Hỏa không có phản ứng gì thì thở phào nhẹ nhõm, mặt đỏ tận lỗ tai.

Khương Phi Linh cúi đầu vùi vào ngực Lý Thiên Mệnh, trách móc:

- Đệ tử thối từ đâu đến mà dám khinh bạc tôn thần, có tin là ta chặt tay của ngươi không?

- Ta không sợ, chặt tay cũng có lợi.

Lý Thiên Mệnh bình tĩnh cười, cảm khái nói:

- Xúc cảm quen thuộc, hoài niệm quá. Khoảng thời gian trước ta đã sống ngày tháng gì vậy.

- . . .

Khương Phi Linh không dám nói chuyện, chỉ dám hầm hừ trong vòng tay hắn.

Qua cả buổi nàng mới hỏi:

- Ngươi còn không buông tay? Chốc nữa Phương Thanh Ly đi vào, bị bà ta thấy sẽ tức méo mũi bây giờ.

- Sớm muộn gì sẽ cho bà ta tức méo mũi!

Lý Thiên Mệnh thế này mới buông Khương Phi Linh xuống.

Mặt trời đã mọc, gió tuyết đã ngừng.

Đưa mắt nhìn, thiên địa một mảnh tuyết trắng, thuần khiết như biển trân châu, tia nắng đỏ rực xuyên thấu mây mù tựa phấn vàng rải trên mặt tuyết trước mắt.

Cảnh tượng sau khi tuyết rơi thật đẹp, phối hợp mỹ nhân trong ngực, Lý Thiên Mệnh cảm thấy thật thỏa mãn.

Đây là sinh hoạt mà hắn theo đuổi, tiếc rằng không thể kéo dài.

Gần thì có Phương Thanh Ly gai mắt không khí triền miên của hai người, xa thì có năm Thần Vực rình rập Khương Phi Linh.

Phải giải quyết Phương Thanh Ly, sau đó mạnh hơn một chút, có lẽ có quyền phát ngôn thì có thể quang minh chính đại bên nhau.

Bắt lấy tôn thần trước mặt người trong thiên hạ, tưởng tượng thôi đã kích thích rồi.

Bình Luận (0)
Comment