Tầng dưới cùng trời sao, lối vào Thiên Tinh Cảnh.
Hàng nghìn Kiếp Lão của năm Thần Vực chia mấy tầng canh giữ.
Bọn họ và thú bản mệnh của mình gần như phong tỏa kín kẽ nơi này.
Năm Thần Vực đều để người lại đây, chia thành năm trận doanh, trong đó Cửu Cung Quỷ Tông đông người nhất, còn có hơn bốn trăm người ở đây.
Tông chủ của Thần Vực khác đều đi vào, Cửu Cung Quỷ Tông để lại hai Quỷ Vương.
Một người là U Ảnh Quỷ Vương đã đi Đệ Nhất Thiên Hạ Hội.
Người tu luyện của năm trận doanh ít khi nói chuyện, trong lòng đều có tính toán riêng.
Trong sự tĩnh lặng không tiếng động này bỗng có một tiếng nổ rung trời.
Ầm ầm ầm!
Vị trí cường giả Tứ Tượng Hải Tông đóng giữ, đằng trước bỗng nhiên xuất hiện biển máu hùng dũng, biển máu đó tuôn ra từ một quả cầu máu nổ, nháy mắt hóa thành sóng biển lao nhanh.
Trời đổ biển máu ập hướng lối vào Thiên Tinh Cảnh.
- Đó là lực lượng của kiếp văn thư!
- Ai chơi lớn vậy?
Cơ hồ là trong khoảnh khắc, biển máu đầy trời ập đến.
Thú bản mệnh của Tứ Tượng Hải Tông thi triển nhiều thần thông xé tan nát biển máu này.
Oong!
Biển máu hóa thành vô số giọt máu đổ ập xuống, không tạo thành chút thương tổn nào cho mọi người.
- Ha ha.
Rất nhiều người cười nhạt.
- Ai thế? Muốn thừa dịp người của chúng ta chưa đến cố xông vào Thiên Tinh Cảnh à?
Rất nhiều người cười lên.
Một giọng nói hờ hững truyền ra từ lối vào Thiên Tinh Cảnh.
- Đúng vậy.
Mọi người ngơ ngẩn quay đầu.
Trong tầm mắt của bọn họ, một nam nhân mặc trường bào màu đỏ đen liếc bọn họ một cái rồi xoay người vào Thiên Tinh Cảnh.
- Độc Cô Tẫn!!!
Tiếng hét vừa vang lên thì Độc Cô Tẫn đã biến mất ở trước mắt bọn họ.
Hẳn là biển máu vừa rồi chỉ là yểm hộ để Độc Cô Tẫn xông tới.
Một Quỷ Vương áo cam nói:
- Thật sự không hổ là cường giả xếp ba hạng đầu Nhất Nguyên Thần Tông, nghe nói hắn mạnh hơn Hiên Viên Đạo.
U Ảnh Quỷ Vương nhíu mày nói:
- Về thực lực thì không thể phủ nhận, mấu chốt là không biết hắn rốt cuộc muốn làm gì.
Quỷ Vương áo cam vẻ mặt kinh ngạc hỏi:
- Phải rồi, rốt cuộc hắn là người phe nào? Hai lần ám sát Hiên Viên Hi đều là hắn làm?
- Mặc kệ, tăng cường canh giữ, không thể để người khác lại dùng phương thức này chui vào.
- Người tông môn phái đến đợt tiếp theo chắc sắp tới rồi?
- Tính thời gian thì nhiều nhất là một canh giờ nữa, mau mở kết giới bảo vệ.
. . .
Thái Cổ Thần Tông, bên ngoài Hiên Viên Hồ.
Ánh mắt Âu Dương Kiếm Vương nóng cháy nhìn Hiên Viên Đạo trong kết giới Cửu Long Bàn Thần, nói:
- Ta muốn đi Thiên Tinh Cảnh!
Hiên Viên Đạo đáp lại:
- Rất nhiều người đều có thể đi mạo hiểm, chỉ riêng mình ngươi không thể đi.
- Dựa vào cái gì?
Hiên Viên Đạo nhấn mạnh:
- Ngươi là người thủ hộ Thiên Nguyên Đỉnh, ngươi phải thủ hộ thần thể của thủy tổ, chìa khóa của ngươi liên lụy đến tính mệnh của ngươi, không thể rơi vào tay người khác.
Giọng Âu Dương Kiếm Vương khàn khàn nói:
- Nhưng huynh đệ của ta ở trong tay bọn họ, ta ăn ngủ không yên! Tông chủ, lão Dịch không rõ sống chết, ta làm huynh đệ không ngồi yên nổi!
Hiên Viên Đạo hỏi ngược lại:
- Ai có thể ngồi yên? Thiên Mệnh còn bị buộc vào Thiên Tinh Cảnh, hiện tại hắn đã không có giá trị lợi dụng với kẻ địch, đối phương kiêng kỵ sự trưởng thành của hắn, càng muốn tiêu diệt hơn. Nhưng ngươi nói xem có biện pháp gì? Ta là tộc vương của Thái Cổ Hiên Viên thị, ta phải đặt Thái Cổ Thần Vực lên hàng đầu! Ta cũng muốn làm anh hùng can đảm, bốc đồng đi chịu chết. Nhưng chúng ta đi rồi, nhiều người trong Thái Cổ Thần Vực phải làm sao? Tôn thần phải làm sao? Để Phương Thái Thanh và Kiếm Vô Ý ở đây thì ta yên tâm được sao?
- Vậy là không làm gì cả?
- Ai lo việc nấy đi, ngươi trở về Thiên Nguyên Đỉnh đi. Thủ hộ Thiên Nguyên Đỉnh là sứ mệnh lớn nhất cả đời của ngươi, chuyện khác không cần ngươi lo.
Hiên Viên Đạo nói xong xoay người quay về Nhiên Linh Cung.
Âu Dương Kiếm Vương lớn tiếng hỏi:
- Vậy sứ mạng của ngươi là cái gì?
- Chết vì Thái Cổ Thần Vực!!!
. . .
Thiên Tinh Cảnh.
Lý Thiên Mệnh đã quên mình đi trong khe nứt của vô số không gian được bao nhiêu lâu.
Hắn nhìn bốn phía phương xa, cảm giác bị muôn vàn vì sao bao vây, được sao ôm vào lòng.
Thú vị mà bao la hùng vĩ là mỗi ngôi sao đều có khác biệt.
Có ngôi sao cháy hừng hực, bên trên đều là núi lửa, dung nham hội tụ như núi, nuốt hết vạn vật!
Có ngôi sao đóng băng vạn dặm, rét buốt, ngoài mặt tràn đầy gai băng, nhìn từ xa giống như một con nhím biển màu băng lam.
Có ngôi sao như hoàng kim, lấp lánh vô cùng, ánh sao màu vàng giăng khắp nơi.
Có ngôi sao hoàn toàn là thể tập hợp của lôi đình, từ xa đã nghe tiếng sấm cuồng bạo nổ vang, hàng ức vạn rắn điện hùng dũng chạy chồm.
Bề mặt của mỗi ngôi sao nhỏ nhất cũng bằng phạm vi mười Thái Cực Phong Hồ, to thì lớn bằng năm mươi Thái Cực Phong Hồ.
Lý Thiên Mệnh xuyên qua Thiên Tinh Cảnh này, nhìn lóa mắt.
- Không ngờ trên thế giới có nơi thần diệu như vậy.
Hay cho Thiên Tinh Cảnh!
Muôn vàn ngôi sao, ánh sao rực rỡ.
Đứng ở đây nhìn xuống dưới, núi sông mây trắng vạn dặm trên Viêm Hoàng đại lục bao la hùng vĩ.
Giang sơn như tranh, mỹ nhân như thơ, vạn trượng hồng trần, hỏi sao người không say mê?
- Phàm trần quá đẹp, người sống trong địa ngục chỉ có thể tưởng tượng từ trong mơ.
Lý Thiên Mệnh nhớ đến Dạ Lăng Phong.
Còn nhớ lúc hắn mang y ra Nhiên Hồn Luyện Ngục, núi non cỏ cây, cho dù là một đóa hoa, một con kiến đều làm y nhìn mê mẩn.
- Không biết Tiểu Phong và Khinh Ngữ ở Thần Đô có khỏe không? Tiếc rằng ta đến chín Thần Vực đã bị vòng xoáy nuốt chửng, hiện giờ mạng nhỏ sắp mất, e rằng sẽ khiến hai đứa khổ sở chờ đợi. Ca ca sắp thất hứa.
Lý Thiên Mệnh nhớ bọn họ.
May mắn vào lúc như vậy bên người còn có Huỳnh Hỏa, Meow Meow, Lam Hoang và Tiên Tiên.
Bốn con thú này thô thần kinh, hoàn toàn không có giác ngộ sắp chết, tung tăng chạy nhảy ầm ĩ trong không gian bản mệnh.
Quả trứng xám nhỏ trốn trong góc, hai đốm trên vỏ trứng ác nghiệt nhìn bốn ca ca tỷ tỷ chơi quên lối về.
- Chọn ngươi vậy!
Lý Thiên Mệnh chọn một ngôi sao đầy rẫy núi lửa, hắn cẩn thận lướt qua khe nứt không gian rậm rạp như mạng nhện, vào bề mặt ngôi sao lửa này.
Dung nham sôi trào chảy qua dưới chân, bên trên rậm rạp thánh thiên văn, chứng minh những dung nham này ít nhất đều là thánh linh tai.
Lý Thiên Mệnh ỷ vào thể Luyện Ngục Vĩnh Hằng, trực tiếp chìm vào dung nham.
- Lão tổ tông che chở, tuyệt đối đừng để bọn họ tìm được ta!
Lý Thiên Mệnh càng chìm càng sâu.
Trạm Tinh Cổ Thần Thể hiện tại có bốn nghìn Tinh Nguyên, thân thể cứng đến đáng sợ, cộng thêm Huỳnh Hỏa phun cho một Luyện Ngục Thuẫn Giáp, Lý Thiên Mệnh hắn gan to bằng trời trực tiếp chìm xuống nơi gần trung tâm ngôi sao. **
- Mợ nó, bỏng chết! Thân thể của ta mạnh hơn nhiều tiền bối, cộng thêm có thể Luyện Ngục Vĩnh Hằng, ta không tin có bao nhiêu người có thể vào nơi này tìm được ta.
Đã tới lúc đặt cược vào nhân phẩm.
- Đừng lề mề nữa, mau lên, Kiếp Nguyên chí cao của lão tử đâu!
Huỳnh Hỏa sốt ruột, nó tung tăng bơi trong dung nham, vươn cánh hướng Lý Thiên Mệnh.