Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1132 - Chương 1132 - Mèo Anh Dũng

Chương 1132 - Mèo anh dũng
Chương 1132 - Mèo anh dũng

Bây giờ dù gì cũng phải trốn, cộng thêm đã lấy Kiếp Nguyên chí cao vào tay, Lý Thiên Mệnh tự nhiên muốn đưa cho chúng nó.

Nhưng mấu chốt là, năm cái dung hợp vào Nhân Hoàng Long Giáp, làm sao lấy ra bây giờ?

Lý Thiên Mệnh mới nghĩ như vậy thì năm Kiếp Nguyên chí cao đã xuất hiện trên người của hắn.

Kim mộc thủy hỏa thổ, Kiếp Nguyên chí cao ngũ hành.

Năm ngôi sao lấp lánh kỳ lạ, trong đó ẩn chứa huyền ảo và lực lượng, biến đổi phức tạp, phàm nhân căn bản không cách nào lĩnh ngộ.

Lý Thiên Mệnh tò mò hỏi:

- Những thứ này rốt cuộc là Kiếp Nguyên gì?

Oong!

Lý Thiên Mệnh vừa dứt lời, Kiếp Nguyên ngôi sao lửa thứ nhất rực cháy lửa hiện ra bốn chữ: Huỳnh Hoặc Đế Tinh.

- Huỳnh Hoặc Đế Tinh? Là tên của Kiếp Nguyên chí cao này?

Ngay sau đó, tên của Kiếp Nguyên chí cao khác lần lượt xuất hiện, có cái từ hàn băng tổ thành, có cái từ bùn đất tổ thành.

Ngôi sao màu bạc kim tên là Thái Bạch Ma Tinh.

Ngôi sao màu nâu nhạt tên là Thiên Hoàn Trấn Tinh.

Ngôi sao màu băng lam tên là Băng Minh Thần Tinh.

Ngôi sao màu mực đen tên là Vĩnh Dạ Tuế Tinh.

- Nhưng không biết hấp thu chúng nó, nếu như tiến hóa thành công thì có thể khiến đám thú lột xác tới trình độ nào?

Lý Thiên Mệnh tràn ngập mong đợi!

Lý Thiên Mệnh giao Huỳnh Hoặc Đế Tinh cho Huỳnh Hỏa trước.

Tên của đế tinh này giống tên của gà con, giống như dành riêng cho nó.

Huỳnh Hoặc Đế Tinh rực cháy lửa, trong đó ẩn chứa thần vận bàng bạc còn hơn ngôi sao nơi Lý Thiên Mệnh đang ở.

Lý Thiên Mệnh có thể cảm thụ được trong đó có một loại lực lượng cuồng bạo.

Huỳnh Hỏa rống to một tiếng tự cổ vũ mình:

- Lần này lão tử nhất định phải tiến hóa thành chim to!

Gà con một hơi cắn Huỳnh Hoặc Đế Tinh, nuốt vào, sau đó trở về không gian bản mệnh, hấp thu tiến hóa.

Trong Thiên Tinh Cảnh này, tiến bộ chút xíu thực lực đều rất quan trọng với bọn họ.

Lý Thiên Mệnh chỉ có thể khiến chúng nó mạo hiểm tiến hóa cùng một lúc.

Hắn lấy ra Băng Minh Thần Tinh và Thiên Hoàn Trấn Tinh.

Cái đầu là nước, cái sau là đất, hai cái đều thích hợp Lam Hoang, nhưng nó chỉ cần một loại là đủ rồi.

- Chừa lại Băng Minh Thần Tinh cho Mộc Tuyết vậy, ta đã hứa với nàng, còn cái này thì cho ngươi.

Lý Thiên Mệnh ném Thiên Hoàn Trấn Tinh cho Lam Hoang.

Nguyên Thiên Hoàn Trấn Tinh có màu nâu nhạt, thể tích lớn nhất, xung quanh có vòng sao sắc bén, cực kỳ nặng.

Lam Hoang vừa ra khỏi không gian bản mệnh đã bị dung nham cháy bỏng la bậy, nó vội vàng nuốt Thiên Hoàn Trấn Tinh, rút về không gian bản mệnh.

Kế tiếp là Tiên Tiên.

Lý Thiên Mệnh đưa cho Vĩnh Dạ Tuế Tinh, Kiếp Nguyên ngôi sao này tuy có màu đen nhưng thật ra thuộc tính là mộc, thích hợp Khởi Nguyên Thế Giới Thụ Tiên Tiên.

- Đa tạ nửa cha, ăn cơm đây!

Bé con siêu vui vẻ, ôm lấy Vĩnh Dạ Tuế Tinh lui vào trong.

Ba con thú đều lấy được Kiếp Nguyên chí cao hợp ý mình.

Cuối cùng, chỉ còn lại Lý Thiên Mệnh cùng Meow Meow mắt to trừng mắt nhỏ.

Meow Meow không hài lòng:

- Meo.

Lý Thiên Mệnh sờ gáy, lúng túng học tiếng mèo kêu:

- Meo.

Meow Meow chu miệng:

- Nói tiếng người!

- Đành chịu, chỉ còn lại thứ đồ chơi này, ngươi hốt luôn không? Dù sao trong ngũ hành không có lôi đình.

Trên tay Lý Thiên Mệnh còn lại một Thái Bạch Ma Tinh.

Đây là một ngôi sao sắt thép màu bạc kim, siêu cứng rắn, cảm giác nếu ném ra ngoài có thể dùng như vũ khí.

Đây là Kiếp Nguyên chí cao thuộc tính kim loại, mang theo chút ma tính, trông hơi dữ dằn.

Nhưng hơi không thích hợp cho Meow Meow.

Lý Thiên Mệnh đau đầu nói:

- Ta vốn định lấy mớ Kiếp Nguyên này, rồi dùng thuộc tính kim đổi một Thiên Địa Kiếp Nguyên cửu giai thuộc tính lôi đình, nhưng bây giờ bị nhốt ở đây, thành vua rùa trong ổ của bọn họ. Nếu ngươi không quá gấp gáp thì hãy cầu nguyện ta có thể sống rời đi nơi này, rồi đổi cái khác cho ngươi.

Meow Meow đau buồn giận dữ nói:

- Meow gấp nhé! Chúng nó đều có hơn chín trăm mà Meow chỉ có ba trăm, non còn hơn con gà kia, rõ là đang buộc ta ngừng đánh! Ta chăm chỉ như vậy, sao có thể nghỉ hưu được?

Lý Thiên Mệnh nghi hoặc hỏi:

- Ủa? Có phải ngươi đang mừng thầm trong bụng không?

- Vớ vẩn, ta thật sự hơi bị sốt ruột! Dù sao các huynh đệ đều đang chiến đấu, ta ngủ cũng không thoải mái.

- Hơi thôi hả?

- Hình như vậy?

- Biến đi ngủ đi!

Lý Thiên Mệnh lười để ý con mèo đê tiện này.

Quả nhiên mèo mun biến đi ngủ thật.

Nhưng chưa tới mười giây, nó lại mở mắt ra, u oán nhìn huynh đệ muội muội khác đang tiến hóa.

Lý Thiên Mệnh cười hỏi:

- Ủa? Ngươi thật sự ngủ không yên à? Thật là mặt trời mọc lên từ phía tây.

Meow Meow tức giận nói:

- Đừng cười nhạo Meow, Meow cũng có chí hướng nhé! Ta . . . Ta . . . Ta không muốn ngủ! Kê ca nói đúng, sắp mất mạng tới nơi, lúc còn sống cần gì ngủ sâu, chết rồi sẽ yên giấc nghìn thu.

- Vậy rồi ngươi tính làm sao?

Meow Meow trừng Thái Bạch Ma Tinh, nói:

- Ta tính ăn cục sắt này!

Lý Thiên Mệnh cười hỏi:

- Ngươi có chắc không? Coi chừng táo bón bị kẹt nửa chừng thì ngươi sẽ có ba quả trứng.

Meow Meow nghiến răng nói:

- Dẹp đi! Meow vì tôn nghiêm, lần này liều mạng!

Rõ ràng nó không tự tin chút nào.

Thần Nguyên không phù hợp thuộc tính, thậm chí có chút xung đột, tùy tiện tiến hóa có tính nguy hiểm rất lớn.

Hơn nữa cấp bậc của Thái Bạch Ma Tinh hơi bị cao khi so sánh với Meow Meow có hơn ba trăm đốm sao.

Lý Thiên Mệnh nghiêm túc hỏi:

- Meo, ngươi chơi thật à?

Thật ra Lý Thiên Mệnh biết tuy con mèo này hơi lười nhưng nó đặc biệt thích sĩ diện.

Mỗi lần chiến đấu, nó hung tàn và bán mạng nhất đội, chỉ vì có thể ngủ yên ổn.

Cho nên hiện trạng này khiến nó cực kỳ khó chịu.

Meow Meow dựng thẳng đuôi dài màu đen, toàn thân căng thẳng nói:

- Nói nhảm, ta làm thật chứ sao.

- Có làm được không?

- Được chứ, Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ chúng ta vốn có huyết mạch cấp bậc, thành thú bản mệnh mới thêm gông xiềng huyết mạch. Cho nên trên thực tế, người khác lấy Thần Nguyên tiến hóa, nhưng chúng ta chỉ là dùng Thần Nguyên để kích thích cởi bỏ gông xiềng huyết mạch. Thông Thiên Phần Ma Vũ của Kê ca hay Vạn Điện Cực của ta đều là thứ có trong huyết mạch, nhờ cậy ngoại vật kích phát, tiến hóa xong rồi là sử dụng bản lĩnh của chính chúng ta, cho nên mới sẽ có càng hiệu quả tốt.

- Thần thông của chúng ta cũng có đạo lý tương tự. Thái Bạch Ma Tinh và thuộc tính của ta không hợp nhau, chưa chắc không thể kích phát gông xiềng huyết mạch trong người của ta, nếu như có thể miễn cưỡng thành công, ít nhất có thể khiến đốm sao của ta phục hồi một chút, chẳng qua quá trình sẽ khó chịu một ít, khả năng thất bại hơi lớn, nhưng chắc chắn không chết, cho nên ta muốn thử xem.

Meow Meow hiếm khi nghiêm túc phân tích một đống như vậy.

Lý Thiên Mệnh mỉm cười nói:

- Vậy ngươi nhớ đừng hét thảm quá lớn tiếng.

Meow Meow kiên cường nói:

- Vớ vẩn, Meow tuyệt đối không méo một tiếng nào!

Lý Thiên Mệnh cảm khái nói:

- Hiếm thấy thật, Meow Meow cũng trưởng thành nam tử hán.

- Biến ngay, gớm quá!

Meow Meow chạy ra khỏi không gian bản mệnh, nhìn chằm chằm Thái Bạch Ma Tinh, nuốt nước miếng, rùng mình một cái.

Lý Thiên Mệnh vạch trần:

- Ngươi sợ.

- Không hề!

Meow Meow trừng hắn một cái, rốt cuộc nổi khùng lên, nóng máu đầu cắn Thái Bạch Ma Tinh, xoay người chạy trở về không gian bản mệnh

Lý Thiên Mệnh cười sảng khoái.

Bình Luận (0)
Comment