Tĩnh dưỡng một lúc sau, hắn bò dậy, mở ra Tinh Đồ mang trên người, ánh mắt nhìn về hướng hai lỗ đen sao cuối cùng.
Hai lỗ đen sao này nằm ở tận cùng bên trái và tận cùng bên phải của bản đồ, vị trí của Lý Thiên Mệnh thì gần như ở chính giữa.
- Đối phương ngừng sưu tầm báu vật, vậy là người của bọn họ, bao gồm Quỷ Vương đều sẽ tụ tập ở hai lỗ đen sao này, ta tìm đại một cái đi xem thử.
Lý Thiên Mệnh chọn ngôi sao bên trái Tinh Đồ, bay nhanh đi.
Hắn có dự cảm, nhờ cậy vô lượng công đức tăng vọt cảnh giới đại khái đã đến gần cực hạn.
Kế tiếp có lẽ cần có kẻ ác quy mô lớn mới giúp hắn đột phá được.
Nhưng với thực lực hiện tại của Lý Thiên Mệnh hẳn là có thể làm được càng nhiều.
Thí dụ như, xuyên qua hai lỗ đen sao cuối cùng.
Gần lỗ đen sao bên phải Tinh Đồ rải rác mấy trăm Kiếp Lão, bọn họ mất hồn mất vía đứng trước mặt Huyết Ý Quỷ Vương, báo cáo chuyện vừa phát sinh.
Hiện trường rơi vào yên tĩnh tuyệt đối.
Không khí như vậy đã từng có mấy lần?
Lần đầu tiên, Lý Thiên Mệnh đoạt đi trên vạn Kiếp Nguyên.
Lần thứ hai, Hạ Tử Loan, Cổ Vân Ca bị giết.
Lần thứ ba, Diệp Bồ Đề chết trận, mười vạn Kiếp Khí bị cướp đi.
Lần thứ tư, hai nghìn Kiếp Lão thì có hơn một nghìn năm trăm người bị phế.
Trong đó, đáng sợ nhất lần thứ tư này, lấy một chọi nghìn, dù ở trong Thiên Tinh Cảnh cũng thuộc hàng cấp bậc ma quỷ.
- Lần này thật sự phản ánh tên này rốt cuộc mạnh cỡ nào trong Thiên Tinh Cảnh.
Số lần yên tĩnh và khí huyết sôi sục diễn ra quá nhiều lần, nên không bùng nổ được, mấy vạn Kiếp Lão có mặt ở đây mắt bắn ra tia hung ác.
Thỏ chết cáo khóc, ai mà không tức giận?
Mọi người nhìn Huyết Ý Quỷ Vương.
Huyết Ý Quỷ Vương là thống soái của hành động Thiên Tinh Cảnh lần này, bị một tiểu bối dồn ép đến cục diện như vậy, gã phải chịu trách nhiệm.
Thật ra Huyết Ý Quỷ Vương hạ lệnh ngừng tìm kho báu đã là cho Lý Thiên Mệnh thể diện lắm rồi.
Huyết Ý Quỷ Vương cau mày, hoang mang khó hiểu.
Điều gã khó hiểu nhất là thực lực của một người sao có thể biến đổi lớn như vậy trong thời gian ngắn?
Huyết Ý Quỷ Vương nói:
- Dù là Hiên Viên Hi sống lại cũng không thể tăng vọt đến nhường này, tốc độ nổi lên như vậy đã phá vỡ lẽ thường lịch sử suốt hai mươi vạn năm của Viêm Hoàng đại lục, đừng nói là ta, hai vị kia cũng không nghĩ thông vấn đề này.
Khi đau đến tận cùng thì tâm trạng ngược lại bình thản.
Bởi vì Huyết Ý Quỷ Vương đã xếp Lý Thiên Mệnh vào đối thủ cấp bậc tông chủ, vậy thì gã sẽ không có cảm giác hổ thẹn khi vây giết tiểu bối.
Nói thật, Huyết Ý Quỷ Vương bị Lý Thiên Mệnh dồn ép đến mức này vì nguyên nhân căn bản nằm ở . . .
Gã nghĩ nát óc cũng không ngờ tới trên thế giới này có truyền thừa như Hỗn Độn Thần Đế, có thể dựa vào chém giết kẻ dữ chiếm được vô lượng công đức để tăng lên cảnh giới.
Đối với tất cả người từng tồn tại trên toàn bộ Viêm Hoàng đại lục hai mươi vạn năm qua thì đây là kỳ tích không tin nổi.
Tin tức không ngang hàng làm hạn chế cực hạn sức tưởng tượng của Huyết Ý Quỷ Vương.
Nếu không thì ngay từ đầu Huyết Ý Quỷ Vương đã cho những kẻ tạo nghiệt nhiều xéo khỏi Thiên Tinh Cảnh, không cho Lý Thiên Mệnh chút xíu cơ hội nào.
Có đôi lúc bỏ lỡ cơ hội thì chỉ có thể vô số lần lấp hố.
Huyết Ý Quỷ Vương đang phải đối mặt điều này.
Không chỉ mình Huyết Ý Quỷ Vương, mấy vạn người trong Thiên Tinh Cảnh cũng không suy nghĩ rõ ràng chuyện này.
- Rốt cuộc ta thua ở chỗ nào?
Huyết Ý Quỷ Vương muốn cười, mọi thứ còn chưa rõ nhưng gã đã bị một tiểu bối quay như dế.
Cửu Cung Thần Vực hiện tại bởi vì cái chết của Diệp Bồ Đề mà mắng Huyết Ý Quỷ Vương thúi đầu.
Đang lúc Huyết Ý Quỷ Vương suy nghĩ nát óc thì có một nhóm người khác đến gần.
Là hơn một nghìn Nhị Nguyên Kiếp Lão Sinh Tử Kiếp cảnh bát trọng.
Thực lực của bọn họ gần chạm mức cao nhất của Thiên Tinh Cảnh, đám người này tụ tập với nhau mạnh hơn hai nghìn người mà Lý Thiên Mệnh đánh bại ít nhất gấp mười lần.
Dẫn đội là hai Quỷ Vương, gồm Ảnh Tử và Phù Du.
Phù Du đến sau, trực tiếp mang theo một nửa người đi lỗ đen sao khác.
Ánh mắt của Huyết Ý Quỷ Vương rơi vào Ảnh Tử giấu trong bóng ma.
Ảnh Tử cầm một tấm lưới màu đen, trên lưới đen đầy móc nhọn, bên trong bọc một người đẫm máu, có thể thấy nhiều sợi tơ xuyên thủng máu thịt, xương và nội tạng, người và lưới đen đã gắn liền thành một thể.
Từ đó có thể tưởng tượng rốt cuộc đau đến mức nào.
Người ở trong lưới đen là một nam nhân trung niên.
Mặt của y vốn rất tuấn tú, có thể nói là mỹ nam trung niên đứng đầu đại lục, mày kiếm mắt sáng, sống mũi cao thẳng, để chòm râu cằm, ôn nhuận mà uyên bác, cho dù xõa tóc, người đầy máu thì vẫn trầm tĩnh.
Y là Dịch Tinh Ẩn.
Lưới đen trói y nếu đếm kỹ thì có mười sáu sợi kiếp văn.
Thứ này vượt qua cực hạn nhận tri của nhiều người, đa số người cho rằng mười lăm sợi kiếp văn là Kiếp Khí mạnh nhất.
Huyết Ý Quỷ Vương hỏi:
- Còn một tấm Tù Ảnh Võng đúng không?
Ảnh Tử đáp:
- Đúng, chuẩn bị cho Lý Thiên Mệnh rồi, hắn mà xuất hiện là ta sẽ bắt lấy ngay.
Huyết Ý Quỷ Vương nói:
- Thú bản mệnh của ngươi ra tay thì vấn đề không lớn, dù sao quỷ ảnh vô tung, hắn còn chưa phát hiện ngươi thì đã lọt tròng.
Ảnh Tử nói:
- Hết cách, dã lớn chuyện rồi, hiện tại quân tâm bất ổn, nếu biết trước thì ta đã vào sớm hơn.
Huyết Ý Quỷ Vương thừa nhận chuyện này là lỗi của mình:
- Tại ta, lỗi của ta không trọng thị thằng nhóc này. Ảnh Tử, tất cả nhờ vào ngươi.
Ảnh Tử nói:
- Yên tâm, có Dịch Tinh Ẩn thì vấn đề không lớn.
- Ừm.
Huyết Ý Quỷ Vương bay tới trước mặt nam nhân mắc kẹt trong lưới đen.
Dịch Tinh Ẩn cười nói:
- Ôi chà, Huyết Ý Quỷ Vương, lâu không gặp, cặp môi của ngươi vẫn mê người như vậy.
Huyết Ý Quỷ Vương nói:
- Không bằng Tinh Thần Lang Quân nhà ngươi, nức tiếng điển trai có một không hai thiên hạ.
Dịch Tinh Ẩn cười hỏi:
- Ta già rồi, không được, hiện tại đẹp trai nhất là người tên Lý Thiên Mệnh, nghe nói Huyết Ý Quỷ Vương bị thằng nhóc này đùa giỡn phun ba lít máu hả? Có phải cảm giác tê sướng này khiến ngươi không tin nổi?
Huyết Ý Quỷ Vương lắc đầu cười nói:
- Ha ha, người ta trước khi chết hay thích nói cho sướng miệng, để tỏ vẻ ngươi xem nhạt sống chết, vô dục vô cầu sao?
Dịch Tinh Ẩn mỉm cười nói:
- Không phải, ta thật sự trào phúng ngươi, thật là đồ ăn hại nhất cõi đời.
- À.
Huyết Ý Quỷ Vương vươn tay ra thò vào lưới đen, đâm móng tay dài vào trái tim của Dịch Tinh Ẩn.
Một con sâu màu đỏ máu bò ra khỏi bàn tay của Huyết Ý Quỷ Vương, chui vào trái tim Dịch Tinh Ẩn.
Huyết Ý Quỷ Vương rút tay ra:
- Hãy cảm thụ thử cái gì gọi là đời người như bể khổ.
Giây sau, Dịch Tinh Ẩn cuộn tròn lại, sắc mặt trắng bệch, miệng sùi bọt mép, toàn thân co giật, hai tay bóp cổ, sắc mặt chuyển sang màu tím.
- Ngươi muốn tự sát hả? Bằng hữu, sống mới là thống khổ lớn nhất, chết rồi mới gọi là giải thoát, đừng nằm mơ giữa ban ngày.
Khi Huyết Ý Quỷ Vương cười thì Tù Ảnh Võng quấn lấy ngón tay của Dịch Tinh Ẩn kéo ra khỏi cần cổ.
Dịch Tinh Ẩn cắn chặt răng, trên cổ nổi gân xanh, nhìn chăm chú vào
Huyết Ý Quỷ Vương mỉm cười hỏi:
- Muốn nói cái gì?
- Tổ – cha – ngươi!