Mắt Mộ Dương sáng rực nói:
- Tạm thời giao chuyện của nương của ngươi cho ta, Thiên Mệnh, ta hỏi chút chuyện liên quan ngươi.
- Được.
Mộ Dương hỏi:
- Ngươi nên biết đệ tử thứ ba của ta là Lâm Tiêu Đình của Lôi Tôn Phủ, ta nghe nói ba năm trước ngươi có một đoạn ân oán với hắn, nói cho ta biết là chuyện gì.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Phó phủ chủ sẽ tin ta chứ không tin vào đệ tử của mình sao?
Mộ Dương trả lời giản đơn rõ ràng:
- Ta tin tưởng mặt thật và sự thật.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Muội muội Mộ Uyển của người là thượng sư của ta, thượng sư biết sự thật, ba năm trước nàng cũng là thượng sư của ta, nàng có từng nói cho người biết nguồn gốc chiến hồn Thánh Thú của Lâm Tiêu Đình không?
Mộ Dương nói:
- Nàng đã nói, nhưng trước đây ta không tin, vì ta chưa gặp ngươi.
- Còn bây giờ?
Mộ Dương nói:
- Ngươi hãy kể rõ chi tiết đi.
Mộ Dương là thiên sư của Lâm Tiêu Đình, nếu y biết sự thật có lẽ sẽ giúp đỡ rất lớn cho việc báo thù của hắn trong tương lai.
Lý Thiên Mệnh ngẫm nghĩ, cuối cùng kể rõ chi tiết năm xưa.
Mộ Dương nghe xong híp mắt nhìn Lý Thiên Mệnh, im lặng thật lâu.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Sao vậy?
Mộ Dương nói một câu có hơi hướm khen ngợi:
- Gặp đả kích như vậy mà ngươi có thể gượng dậy được?
Lý Thiên Mệnh nhìn phương hướng gian phòng của Vệ Tịnh, nói:
- Có mẫu thân ở thì không có gì là không thể vượt qua.
Hắn nhìn Mộ Dương, hỏi:
- Nên cuối cùng phó phủ chủ tin tưởng đệ tử của mình hay tin ta?
Mộ Dương hỏi:
- Ngươi lấy được chiến hồn Thánh Thú ở chỗ nào trong chiến trường Trầm Uyên?
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Phó phủ chủ hỏi cái này làm gì?
- Ngươi nói trước đã.
Lý Thiên Mệnh trả lời:
- Úy Lam Vực.
- Vậy thì trong lòng ta đã có đáp án.
- Thế là sao?
Mộ Dương nói:
- Lâm Tiêu Đình nói hắn lấy được chiến hồn Thánh Thú trong Khương Lam Vực, nhưng ta từng ở Khương Lam Vực trên ba năm, ta cảm thấy Khương Lam Vực không thể nào có chiến hồn Thánh Thú, Úy Lam Vực cực kỳ nguy hiểm thì còn có xác suất này.
Mộ Dương nói câu này cơ bản đã chứng minh y tin tưởng Lý Thiên Mệnh.
Mộ Dương hỏi:
- Ngươi hy vọng ta trợ giúp ngươi báo thù sao?
Lý Thiên Mệnh lắc đầu nói thẳng:
- Không hy vọng.
Mộ Dương không ngờ mình sẽ bị từ chối nhanh gọn như vậy:
- Vì sao?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Ta muốn tự tay lấy đầu kẻ thù! Hơn nữa hắn dù gì là đệ tử của người, ta không muốn khiến người khó xử.
Mộ Dương hỏi:
- Ngươi muốn giết hắn? Ngươi có biết mình bây giờ cách biệt với hắn lớn cỡ nào không?
Lý Thiên Mệnh mỉm cười bày ra sự tự tin không thể tưởng tượng:
- Ta không cần biết, tóm lại sớm muộn gì sẽ đuổi kịp.
- Ngươi có chắc không? Bằng vào ngươi bây giờ?
Không phải Mộ Dương muốn xem nhẹ hắn mà vì sự thật bày ra trước mắt.
- Đúng vậy!
Mộ Dương nói:
- Vậy thì ta mỏi mắt mong chờ, nói thật ra ta cảm thấy ngươi hơi mơ ảo.
Lý Thiên Mệnh cười nói:
- Phó phủ chủ nghĩ vậy mới bình thường, nếu người tin tưởng ta có thể làm được thì đầu óc không bình thường.
- Tự tin dữ, nhưng ta khuyến cáo ngươi một câu.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Rửa tai lắng nghe.
Mộ Dương nói:
- Đừng xung động, đợi cơ hội, đừng để khi đó nương của ngươi sống mà ngươi đã chết, khiến người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, cho kẻ thù của ngươi hả hê ung dung ngoài vòng pháp luật.
Lý Thiên Mệnh gật đầu nói:
- Ta ghi nhớ.
Hắn cảm thấy Mộ Dương không rõ quyết tâm báo thù của hắn mãnh liệt đến mức nào, nó đã vượt trên cuồng bạo và xung động, đến lúc đó hắn sẽ bình tĩnh đến đáng sợ.
Mộ Dương lấy hai bình rượu to ra đặt trên bàn tròn trong chòi mát:
- Uống rượu không?
- Uống!
Mộ Dương cười nói:
- Thú vị, bao năm qua không có người nào cùng ta uống đến say được.
- Vậy hôm nay sẽ cho người nhìn xem cái gì là tửu lượng thật sự!
- Người trẻ tuổi, lên mặt là phải trả giá đắt.
- Tuổi nào thì khi lên mặt đều phải trả giá đắt, không chỉ mình người trẻ tuổi mới nếm mùi.
- Ha ha ha!
Tiểu Hoàng Kê đập cánh chạy nhanh lại, đút đầu vào bình rượu:
- Hai người đang nói gì đấy? Uống rượu? Oa, thơm quá!
Lý Thiên Mệnh có huyết mạch của Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ, tố chất Luyện Ngục Vĩnh Hằng Thể nên dư sức chịu được rượu nồng.
Kết quả là bọn họ thoải mái chè chén trong Vũ Lâm Các.
Mộ Dương khen:
- Giỏi đấy, có chút tài năng.
- Chuyện nhỏ.
Mộ Dương chợt phát hiện Lý Thiên Mệnh không làm việc xung động thiếu đầu óc như mình nghĩ, hắn rất bình tĩnh, trầm ổn, trong lòng ẩn chứa dung nham cuộn trào, khi chưa phun trào thì người ngoài khó nhìn thấy.
Uống một lúc sau Mộ Dương đã hơi say:
- Khi ở Truyền Thừa Điện ta trông thấy binh khí của ngươi bị Vệ Quốc Hào đánh nát.
Mặt Lý Thiên Mệnh cũng hây hồng:
- Đúng rồi, tên này hơi kiêu ngạo.
Mộ Dương vừa nói vừa lấy một món thú binh ra ném tới trước mặt Lý Thiên Mệnh:
- Vừa lúc ta có món binh khí thích hợp với ngươi, tặng cho ngươi vậy. Tịnh Nhi thành thân sinh con nhưng ta không đi dự, không tặng quà, ngươi nhận binh khí này đi.
Lý Thiên Mệnh nhặt thú binh lên, mỉm cười nói:
- Người tặng quà cho ta không cần tìm lý do, ta đều sẽ nhận hết.
Hắn hỏi:
- Thú binh ngũ giai?
Vì hắn thấy thiên văn phức tạp màu lam trên thú binh, lực lượng bí ẩn hùng hồn nóng bỏng dâng lên trong thiên văn.
Mộ Dương gật đầu nói:
- Đúng rồi.
Sau cuộc chiến thứ hạng ở học cung, binh khí của Lâm Tiêu Tiêu, Thần Diệu đều là thú binh tứ giai.
Về mặt binh khí thì họ đè ép Lý Thiên Mệnh chỉ có thú binh tam giai Xiềng Xích Lôi Hỏa.
Lúc đụng độ Vệ Quốc Hào, Xiềng Xích Lôi Hỏa bị đập nát.
Tất cả nói lên Xiềng Xích Lôi Hỏa không xứng đôi với thực lực hiện giờ của Lý Thiên Mệnh, nếu có thú binh tứ giai thì hắn sẽ mạnh hơn nữa.
Còn về thú binh ngũ giai, nói thật ra đây là bính khí mạnh nhất mà đám người trẻ tuổi có thể sử dụng. Nhiều Ngự Thú Sư siêu thoát Linh Nguyên cảnh lên đến Quy Nhất cảnh mới có được thú binh ngũ giai mạnh mẽ.
Ban ngày Vệ Thiên Thương tặng Kim Khuyết kiếm cho Vệ Lăng Huyên cũng là thú binh ngũ giai.
Vệ Thiên Thương tặng quà mười tám tuổi, có thể tưởng tượng mức độ quý giá của Kim Khuyết kiếm.
Thú binh trước mắt là thú binh ngũ giai, đủ thấy Mộ Dương tặng món quà quý giá cỡ nào.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Tên nó là gì?
- Xiềng Xích Viêm Long.
Đây là một sợi xích đỏ rực, thô dài hơn Xiềng Xích Lôi Hỏa.
Xiềng Xích Lôi Hỏa hình thành từng vòng tròn sắt nối với nhau, Xiềng Xích Viêm Long là vảy hình tròn gắn vào nhau, mép vảy cực kỳ sắc bén, mỗi miếng đều là sát khí.
Có thể tưởng tượng nếu Xiềng Xích Viêm Long quấn người kẻ địch sẽ cắt vô số miệng vết thương. Phần mũi nhọn có thiết kế khác, phía đuôi Xiềng Xích Viêm Long là lưỡi dao sắc bén hơi giống mũi thương. Tức là Xiềng Xích Viêm Long có thể đâm vào thịt kẻ địch.
Mộ Dương chỉ vào hình mũi thương cuối sợi xích, nói:
- Xiềng Xích Viêm Long do hai loại thú binh ngũ giai tổ hợp hình thành, phần xiềng xích và phần Viêm Long Nha.
Gắn thêm Viêm Long Nha tăng cách sử dụng xiềng xích càng linh hoạt, cho Lý Thiên Mệnh có thêm thủ đoạn biến đổi đa đoan.
- Binh khí này chủ yếu rèn tạo từ Xích Luyện khoáng, sau đó rèn bằng Viêm Long Hỏa, nhỏ máu mãnh thú Địa Hỏa Viêm Long vào, phẩm chất cực kỳ cao, mạnh hơn thú binh ngũ giai bình thường. Linh khoáng, linh tai rèn nó đều có thiên văn màu lam nên đây là thú binh ngũ giai thuần khiết.
Nghe Mộ Dương giới thiệu, Lý Thiên Mệnh huơ thử vài cái, quả nhiên rất hợp với hắn, uy lực mạnh hơn Xiềng Xích Lôi Hỏa nhiều.
Đặc biệt linh tai Viêm Long Hỏa trên sợi xích khi rực cháy thì giống như không phải nắm sợi xích mà là rồng thần có răng sắc bén.