Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 121 - Chương 121 - Tài Trí Bình Thường Tuyệt Thế

Chương 121 - Tài trí bình thường tuyệt thế
Chương 121 - Tài trí bình thường tuyệt thế

Có lẽ không ai xem trọng Lý Thiên Mệnh, nói sao thì Khương Phi Linh cũng là công chúa, hắn là tên hề có tiếng xấu, hai người sẽ không có tương lai.

Nhưng Lý Thiên Mệnh không muốn suy nghĩ xa như vậy, hắn muốn tiếp xúc với nàng, hiểu biết nàng, giao lưu bằng trái tim.

Ví dụ như hôm nay, Lý Thiên Mệnh muốn thử xem Phụ Linh cấp max có trợ giúp cho việc tu luyện của mình không, ít nhất lần trước hắn có trực giác sẽ làm được, Khương Phi Linh cũng có linh cảm này.

- Thử Thiên Chi Dực lần nữa xem sao.

- Ừ được.

Đây là năng lực thứ ba của Khương Phi Linh, Lý Thiên Mệnh thấy tận mắt nàng hóa thành đốm sáng cuối cùng tụ lại trên lưng hắn, cô đọng ra đôi cánh ánh sáng to.

Oong!

Lý Thiên Mệnh đập cánh ánh sáng bay lên.

Cánh ánh sáng tràn đầy sức mạnh, tốc độ của Lý Thiên Mệnh nhanh gấp mấy lần lướt nhanh tầm thấp. Đập cánh ánh sáng một lần là có thể lướt thật xa, hắn cảm giác mình như con chim bay lượn, Tiểu Hoàng Kê không theo kịp bọn họ.

Giọng Khương Phi Linh như vang lên trong tim hắn:

- Ca ca, ta lại nghe tiếng tim đập của ca ca.

- Ta cũng nghe nhịp tim của muội.

Giờ phút này, nhịp tim hòa cùng nhau.

Trái tim gắn liền nhau là cảm giác như thế nào?

Là cảm nhận lúc này của Lý Thiên Mệnh.

Nàng là sinh mệnh thuần khiết, mọi thứ hoàn mỹ không khuyết điểm.

Trái tim của nàng như một viên trân châu tinh khiết, tim của Lý Thiên Mệnh là cục đá đen đầy vết xước. Dù hắn còn trẻ tuổi nhưng đã hứng bao mưa gió thảm thiết nhất, chỉ khi ở gần Khương Phi Linh mới cho hắn cảm nhận bình yên chưa từng có.

Đó là cảng ấm áp, hắn không ngờ thiếu nữ như vậy sẽ dịu dàng đến thế.

- Ca ca, trong lòng ta có cái gì?

Lý Thiên Mệnh cười trêu:

- Có ý xấu với ta.

Có lẽ mặt Khương Phi Linh đã đỏ bừng, đáng tiếc không thể thấy:

- Ca ca, ta mà giải trừ Thiên Chi Dực bây giờ là ca ca sẽ ngã xuống ngay.

- Ta có nên xoay người ba vòng rưỡi trên cao rồi dáng vẻ hoàn mỹ đáp xuống đất không?

Khương Phi Linh cười nói:

- Ca ca sẽ té kiểu chổng mông.

- Không ngờ Linh Nhi tàn nhẫn vậy.

Khương Phi Linh giả bộ hung dữ:

- Ta có nhiều mặt tàn nhẫn lắm nhé, ca ca đừng bị bề ngoài vô hại của ta đánh lừa.

- Vậy thì ta không dám, đỡ khỏi phải bị muội mưu sát phu.

- . . .

Chớp mắt Thiên Chi Dực biến mất, Lý Thiên Mệnh từ trên cao rớt cái rầm xuống quảng trường, tư thế rất bất nhã.

Đương nhiên Khương Phi Linh sẽ không để hắn bị thương, lúc Thiên Chi Dực tan biến đã gần sát mặt đất.

Lý Thiên Mệnh bò dậy, thấy thiếu nữ đứng bên cạnh, mặt tràn đầy nụ cười hả hê. Nàng lườm Lý Thiên Mệnh một cái như đang nói: Ai kêu ngươi tùy tiện đùa giỡn ta.

- Còn dám nói bừa nữa không?

- Không dám, nữ đại vương tha mạng!

Xem ra Linh Nhi không phải cục bông mềm dễ dàng bị dụ về nhà.

Không thể phủ nhận là Lý Thiên Mệnh rất thích nàng, hắn biết cứ tiếp tục ở chung thì sẽ càng thích nàng hơn.

Khương Phi Linh cho Lý Thiên Mệnh biết Mộc Tình Tình mà hắn từng muốn bảo vệ suốt đời là loại người ti tiện cỡ nào.

Nhưng có một điều khẳng định là nếu Lý Thiên Mệnh muốn cùng Khương Phi Linh bên nhau sẽ gặp phải nhiều chướng ngại và biến số.

Ví dụ như giờ phút này, khi Lý Thiên Mệnh rớt từ trên trời xuống, khi hắn lại cùng Khương Phi Linh xuất hiện ở nơi náo nhiệt nhất trong Thiên Phủ, rất nhanh hấp dẫn vô số ánh nhìn.

Trong những ánh mắt đó có nhiều người cho rằng Lý Thiên Mệnh không có tư cách đi cùng Khương Phi Linh đến.

Tuy Khương Phi Linh không có thú bản mệnh nhưng năng lực đặc biệt của nàng rất nổi tiếng trong Diễm Đô, không biết bao nhiêu thiếu niên thiên tài khát vọng tiếp xúc nàng, đa số người đều tụ tập trong Thiên Phủ ở Viêm Hoàng học cung.

Nơi Lý Thiên Mệnh đang đứng là chỗ nổi tiếng của Thiên Phủ: Viêm Hoàng Tháp.

Trước mắt hắn là một tòa tháp lớn cao vút đâm mây.

Tháp một tầng hoàng kim, một tầng đen thui, sắc màu đan xen từng tầng kéo lên trên khuất sau tầng mây.

Tòa tháp trông như ngọn núi cao nguy nga.

Khi Lý Thiên Mệnh ở Viêm Hoàng học cung cũng có thể thấy Viêm Hoàng Tháp trong truyền thuyết.

Trong học cung từng lưu truyền chỉ có thiên tài nghịch thiên nhất toàn quốc mới được tu luyện trong Viêm Hoàng Tháp.

Hôm nay hắn rốt cuộc đến dưới chân Viêm Hoàng Tháp, cảm giác như đứng ở chân ngọn núi cao.

Có câu ngạn ngữ rằng Viêm Hoàng Tháp, định thiên hạ. Đủ thấy địa vị của tòa tháp này với nguyên Chu Tước quốc.

Nghe nói nơi này có điển tịch tu luyện tinh hoa nhất Viêm Hoàng học cung, cũng là thánh địa tu luyện của học cung.

Khương Phi Linh ngoan ngoãn đứng cạnh hắn, hỏi:

- Ca ca lần đầu tiên đến Viêm Hoàng Tháp ạ?

Lý Thiên Mệnh hỏi lại:

- Đúng rồi, sau này Linh Nhi có thể thường xuyên cùng ta đến đây không?

- Đương nhiên là được, nhưng Thanh Nhi sẽ ghen, lát nữa về ta phải dỗ Thanh Nhi mới được.

Lý Thiên Mệnh mỉm cười nói:

- Ghen? Nàng ta thích ta đến nỗi ghen luôn à.

- Thanh Nhi ghen vì ta, hừm!

Lý Thiên Mệnh nhìn nàng, cười lắc đầu:

- Chậc chậc.

- Ca ca nghĩ bậy bạ gì vậy? Ta và Thanh Nhi không phải loại quan hệ như ca ca nghĩ, chúng ta là tỷ muội tốt!

Tiểu Hoàng Kê cũng cười xấu xa theo:

- Chậc chậc.

- Ta bóp chết ngươi!

Khương Phi Linh không ngờ nàng ở trước mặt Lý Thiên Mệnh cũng trở nên đanh đá như Thanh công chúa, vươn tay bóp cổ.

- Cứu mạng, nam nữ thụ thụ bất thân!

Hai người cười giỡn trước Viêm Hoàng Tháp, người ngoài thì thấy là đang liếc mắt đưa tình.

Nhiều đệ tử Thiên Phủ nhìn thấy họ đều đen mặt.

- Nam nhân ở bên cạnh Linh công chúa là ai?

- Không quen.

- Có ai biết không?

- Ta biết, đó là Lý Thiên Mệnh! Các vị chưa nghe về trò cười của hắn sao?

- Hắn là đệ nhất đệ tử đó? Tài trí bình thường tuyệt thế bị tất cả thiên sư ghét bỏ?

- Đúng rồi, cũng là người ba năm trước chuốc thuốc dâm loạn bạn gái của Lâm Tiêu Đình nhưng thất bại thành trò hề.

- Ta có nghe nói, hai ngày nay có tên hề vào Thiên Phủ, thì ra là hắn. Nhìn giống nhân tài hiên ngang nào ngờ là cặn bã, còn là phế vật.

Mấy đệ tử Thiên Phủ tụ tập với nhau, khoanh tay trước ngực trêu cợt nhìn Lý Thiên Mệnh.

Nhưng Lý Thiên Mệnh và Khương Phi Linh thân thiết đùa giỡn làm bọn họ nhướng cao chân mày.

- Sao Linh công chúa đi chung với hắn? Lẽ nào công chúa không biết người này là dâm tặc mang tiếng xấu?

- Linh công chúa ngây thơ như vậy chắc chắn đã bị hắn lừa!

- Hay cho Lý Thiên Mệnh! Ba năm trước chưa học khôn ra, lại muốn tai họa cô nương, ai đi lên dạy cho hắn bài học không?

- Dạy cho bài học là chuyện nhỏ, chủ yếu là cứu Linh công chúa ra khỏi móng vuốt ma của hắn, sau đó dạy hắn bài học nhớ đời!

- Nghe nói hắn hai mươi tuổi mà, chỉ có thực lực khoảng Linh Nguyên cảnh đệ tam trọng, một người trong chúng ta dư sức đè bẹp hắn rồi.

- Nhưng tốt nhất đừng đường đột giai nhân, trước tiên dùng lời nói để Linh công chúa biết hắn dơ bẩn cỡ nào đã.

- Ai đi lên? Không ai lên thì ta lên trước.

Nói thật ra nhiều người rất muốn bắt lấy cơ hội gần gũi Linh công chúa.

Những người ở đây đều là trụ cột tương lai của Chu Tước quốc, có thể nói toàn là anh hào tuyệt thế, trước khi đến Thiên Phủ đã nổi tiếng một phương.

Thân phận của họ đều rất cao, sau lưng đứng danh môn vọng tộc, hào môn thế gia.

Ví dụ như thân phận của Tinh Khuyết, Thần Hạo chưa lọt vào tầng lớp cao nhất trong Thiên Phủ, dù sao ở Thiên Phủ, Thanh công chúa, Khương Thanh Loan cũng không ỷ vào thân phận của mình.

Bình Luận (0)
Comment