Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1216 - Chương 1216 - Thần Của Ta, Nàng Đã Đi Đâu? (Tt)

Chương 1216 - Thần của ta, nàng đã đi đâu? (tt)
Chương 1216 - Thần của ta, nàng đã đi đâu? (tt)

Hiên Viên Hồ, Nhiên Linh Cung.

Trong đình viện phủ đầy tuyết trắng tinh khiết.

Một thiếu nữ mặc váy màu xanh da trời đứng dưới một cây mai, hai tay nắm chặt đặt ở trước người.

- Nơi đó là Thiên Tinh Cảnh, ca ca . . .

Nàng khẩn trương nhìn chăm chú hành tinh xám ở trên trời, trong lòng bất ổn.

- Thiên Tinh Cảnh phát sinh kịch biến như vậy, sự sống chết của huynh ấy rất nhanh sẽ được công bố.

Nàng cảm giác lo âu chưa từng có trong đời, cứ liên tục ngẩng đầu nhìn hành tinh xám biến thành ngôi sao năm màu, nàng nhiều lần khép mắt lại cầu nguyện.

- Nghìn hạc giấy, chúng có thể bảo vệ bình an cho ca ca!

Nàng nghĩ đến điểm này, vội vàng lấy mấy cái hộp ra khỏi nhẫn tu di.

Nàng luống cuống tay chân mở tất cả hộp đặt trong đình viện.

- Bay nhanh lên, hãy bay lên, mang ca ca về cho ta.

Nàng đi qua đi lại trên đất tuyết, rất nhanh mặt tuyết đọng bằng phẳng đã in đầy dấu chân.

Đang lúc nàng sốt ruột nhất thì giương mắt nhìn ngôi sao năm màu lấp lánh, lại không kiềm được hốc mắt đỏ rực.

- Tại sao sẽ như vậy? Không được, ta phải bình tĩnh.

Tuy trong lòng nàng nghĩ vậy nhưng tâm trạng hồi hộp đó không vơi bớt, ngược lại sâu thêm.

Khi nàng tưởng tượng hắn ở trong vòng vây của nhiều cường giả trưởng bối, nếu không có kết giới phong cấm thì khẳng định rất nguy hiểm.

Nghĩ đến hắn sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi bên cạnh mình là nàng nóng nảy đi vòng quanh.

- Nhất định phải trở về, ca ca, chúng ta đã cùng nhau gặp nhiều nguy hiểm như vậy. Từ năm mười sáu tuổi ta gặp ca ca cho đến hôm nay, chúng ta đều bình yên mà, ca ca nhất định phải kiên trì.

- Ca ca từng nói chỉ cần trong lòng có nhớ mong thì con người nhất định có thể thay đổi số phận, Linh Nhi nghe theo lời ca ca đấu với Hiên Viên Hi trong Thượng Cổ Thần Táng, Linh Nhi không bỏ cuộc thì ca ca cũng không được buông bỏ.

Khương Phi Linh quá căng thẳng, luôn lẩm bẩm, thậm chí có chút nói năng lộn xộn.

- Chỉ cần ca ca trở về thì Linh Nhi không muốn làm tôn thần gì nữa, ta chỉ muốn ở bên ca ca từng giây từng phút, mặc kệ là hung hiểm hay ngõ cụt đều sẽ cùng ca ca đối mặt . . .

Khương Phi Linh cầm một đống hạc giấy đặt ở trong ngực.

Bên ngoài rất ồn ào, nhưng trong Nhiên Linh Cung thì một mảnh tĩnh lặng, dường như tiếng hít thở lo âu của Khương Phi Linh vang vọng trong đình viện.

Ngay sau đó.

Một giọng nói lạnh lùng bỗng vang lên sau lưng Khương Phi Linh:

- Ngươi không làm tôn thần, muốn trở lại làm Linh Nhi để có thể thành chim liền cánh với ca ca của ngươi đúng không?

Thân thể Khương Phi Linh cứng ngắc, như bị sét đánh.

Nàng run rẩy quay người lại.

Bỗng nhiên trông thấy . . .

Phương Thanh Ly đứng cách sau lưng nàng hơn ba thước.

Không ai biết bà ta lặng lẽ đến gần từ bao giờ.

Khương Phi Linh vội nói:

- Ngươi . . . to gan, ai kêu ngươi đi vào?

Phương Thanh Ly hờ hững nhìn nàng, trong ánh mắt của bà ta dần tan vỡ.

Phương Thanh Ly run giọng hỏi:

- Ngươi là người, là thần hay là quỷ?

Phương Thanh Ly cất bước đi hướng Khương Phi Linh.

Sắc mặt Khương Phi Linh tái nhợt, vội vàng lui về phía sau:

- Phương Thanh Ly, ngươi có ý gì?

- Ta vốn chỉ là buồn bực tại sao tôn thần sẽ yêu một người phàm, nhưng ta không bao giờ ngờ rằng ngươi không phải thần. Ngươi tranh đấu với Hiên Viên Hi, Hiên Viên Hi là tôn thần, như vậy ngươi là ai? Là thay mận đổi đào, hay là chiếm thần thể?!

Phương Thanh Ly trợn to mắt tiếp tục đi hướng Khương Phi Linh, càng lúc càng hung hăng hơn.

Câu hỏi của bà ta đều chứng minh rằng bà ta sớm đứng ở đây, chẳng qua trong lòng Khương Phi Linh quá lo lắng nên không phát hiện bà ta âm thầm lại gần.

Khương Phi Linh cuống quýt hét to:

- Ngươi nói bậy bạ gì vậy, người đâu!

- Ngậm miệng!

Phương Thanh Ly bỗng quát to, bùng nổ khí lạnh, dữ tợn quắc mắt:

- Tôn thần và đệ tử của mình kỳ thực là một đôi, một đôi cẩu nam nữ chiếm đoạt thần thể? Vậy ngươi trả lời cho ta biết, thần của ta, nàng đã đi đâu?!

Phương Thanh Ly lắc người xuất hiện ở trước mặt Khương Phi Linh, vươn tay bóp cổ ngọc ngà của nàng.

- Trả lời ta đi!!!

Hôm nay Phương Thanh Ly không phải vô tình đi vào.

Lần trước khi bà ta vào đã nhìn thấy hạc giấy.

Lý Thiên Mệnh bị bắt vào Thiên Tinh Cảnh lâu như vậy, Khương Phi Linh ngẫu nhiên tâm thần không yên, nàng giấu diếm được tất cả mọi người, nhưng không thể giấu bà ta.

Phương Thanh Ly làm nữ nhân, sao có thể không nhìn ra tình cảm của tôn thần đối với đệ tử của mình đã vượt qua giới hạn?

Trên thực tế, Phương Thanh Ly đã âm thầm đi vào vài lần.

Nhưng bản thân Phương Thanh Ly đều không ngờ lúc Thiên Tinh Cảnh tan biến, Khương Phi Linh quá lo lắng lỡ miệng nói ra chân tướng, lật đổ mọi thứ trong lòng bà ta.

Xét cho cùng thì lần này bại lộ không phải do trùng hợp, mà là Phương Thanh Ly hoài nghi lâu dài dẫn đến kết quả.

Nếu không thì Phương Thanh Ly đã chẳng ỷ vào tu vi cao nhiều lần lẻn vào.

Khi Khương Phi Linh thốt ra ba chữ Hiên Viên Hi đã chứng minh nàng không phải thần trong lòng Phương Thanh Ly, nhưng nàng có được thần thể, việc này chứng minh cái gì?

Giây phút này, Phương Thanh Ly hoàn toàn rơi xuống vực sâu, vành mắt đỏ hoe, sức mạnh của bàn tay cực kỳ lớn.

Khương Phi Linh ở trước mặt Phương Thanh Ly càng tỏ ra bình tĩnh, ánh mắt nóng cháy đối diện với bà ta.

- Phương Thanh Ly, buông tay.

Phương Thanh Ly điên cuồng quát:

- Ta bảo ngươi trả lời câu hỏi của ta!

Phương Thanh Ly siết mạnh, để lại các vệt đỏ trên cổ Khương Phi Linh.

Ngay sau đó, năm Tam Nguyên Kiếp Lão của Thái Cổ Hiên Viên thị nghe tiếng động đi vào đình viện, bọn họ trông thấy cảnh này thoáng chốc vô cùng kinh hoàng.

- Buông tay ra, Phương Thanh Ly!

- Làm Thị Thần Điện Chủ vậy mà ngươi dám bất kính với tôn thần!

- Nhanh buông ra, nếu không thì đừng trách chúng ta không khách khí!

Bọn họ xông tới, năm người và mười một con rồng thần bao vây đình viện không kẽ hở.

Nói thật thì bọn họ rất bất ngờ với hình ảnh này.

Mặc kệ là ai, chỉ cần vào Thị Thần Điện thì cả đời sống vì hầu thần, đây là sứ mệnh thần thánh, Phương Thanh Ly vẫn luôn làm tốt.

Một Tam Nguyên Kiếp Lão tên Hiên Viên Hoằng tức giận quát:

- Ngươi bị điên ư? Đừng đùa giỡn với tôn thần, Phương Thanh Ly!

Phương Thanh Ly không nhịn được cười phá lên:

- Ha ha! Các ngươi tuyệt đối không ngờ, nàng căn bản không phải thần, nàng từ đầu tới đuôi không có dáng vẻ của tôn thần, tổ tiên Hiên Viên Hi của các ngươi vốn không trở về, chỉ có thần thể trở lại!

Nghe lời này, năm người liếc nhau.

- Ngươi điên rồi, hay đầu óc không bình thường? Hoặc là Thái Thanh Phương thị của ngươi muốn làm phản?!

Hiên Viên Hoằng cảm thấy bất ổn, năm người nhìn Phương Thanh Ly chằm chằm, tiếp tục tới gần.

Bọn họ không kiềm được nhìn về hướng Khương Phi Linh.

- Phương Thanh Ly, hiện tại nhận tội còn kịp. Làm Thị Thần Điện Chủ mà đại nghịch bất đạo như vậy, dám mạo phạm cả ta! Ngươi vốn có tội không thể tha, ta nghĩ tình ngươi nhiều năm cẩn trọng bổn phận, có thể tha cho ngươi.

Khương Phi Linh đã thói quen thân phận này, khi nói chuyện thì tràn ngập uy nghiêm của tôn thần.

Tình huống giống như dự liệu của Khương Phi Linh, không có ai tin lời nói linh tinh của Phương Thanh Ly.

Dù sao địa vị của Khương Phi Linh trong Thần Tông đã sớm thâm căn cố đế, cộng thêm còn có Đế Tử như Lý Thiên Mệnh, có ai không tin tôn thần ngược lại tin vào Thị Thần Điện Chủ của Thái Thanh Phương thị?

- Nghe thấy không? Phương Thanh Ly, nhanh chóng buông tay, ngươi còn có cơ hội!

- Đừng già lú lẫn, rốt cuộc ngươi nhận chỗ tốt của ai? Nếu Thiên Nguyên tông chủ biết ngươi làm xằng bậy như vậy sẽ bị ngươi chọc tức chết!

Năm Kiếp Lão nhíu chặt chân mày, mắt không chớp cái nào.

Bình Luận (0)
Comment