Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1218 - Chương 1218 - Chết Không Đối Chứng

Chương 1218 - Chết không đối chứng
Chương 1218 - Chết không đối chứng

Tu vi thực của Lý Thiên Mệnh sắp đuổi kịp Tam Nguyên Kiếp Lão, cho nên tốc độ không chậm.

Vừa vào đình viện, hắn liền trông thấy Khương Phi Linh ngã trên mặt tuyết.

Hắn khựng lại, máu như chảy ngược lên não.

Hắn lòng nóng như lửa đốt, bất chấp người khác nói gì.

Nhóm Hiên Viên Đạo còn chưa nhúc nhích, Lý Thiên Mệnh đã bế Khương Phi Linh lên.

Lý Thiên Mệnh đến gần mới phát hiện nàng còn hơi thở, hắn thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng không biết tại sao hơi thở của Khương Phi Linh cực kỳ suy yếu.

- Chẳng phải Linh Nhi đã vào Sinh Tử Kiếp cảnh sao? Tại sao cảnh giới rơi xuống Cổ Thánh cảnh?

Trong lòng Lý Thiên Mệnh vụt qua một thắc mắc.

Nhưng then chốt của hiện tại là rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

- Tôn thần không sao.

Lý Thiên Mệnh nói một tiếng, sau đó cúi đầu ôm Khương Phi Linh vào tẩm cung.

Lý Thiên Mệnh vốn tưởng là sống trở về cho Khương Phi Linh một niềm vui bất ngờ, nhưng không thể ngờ gặp hình ảnh như vậy.

- Không có việc gì thì tốt.

Nhóm người Hiên Viên Đạo đại khái đều nhìn ra hiện trạng của Khương Phi Linh, tâm trạng căng thẳng hơi buông lỏng.

Hiên Viên Đạo nhíu mày hỏi:

- Hiên Viên Hoằng, rốt cuộc có chuyện gì?

Phương Thái Thanh, Kiếm Vô Ý đều ở đây. Phương Thái Thanh híp mắt nhìn xung quanh, có chút tâm thần không yên.

Hiên Viên Hoằng liếc hướng Phương Thái Thanh, nhức đầu nói:

- Tộc vương, các ngươi đã về trễ một chút, chứ không thì có thể nhìn thấy hết.

- Nhìn thấy cái gì?

Hiên Viên Hoằng nói:

- Vừa rồi tôn thần hiển uy, bỗng nhiên thi triển ra lực lượng siêu khủng bố, cảm giác đó rất kinh khủng.

Hiên Viên Đạo hỏi:

- Chỉ có vậy?

Hiên Viên Hoằng lại liếc qua Phương Thái Thanh, cắn môi:

- Không phải . . .

- Nói rõ ràng, đừng lề mề.

Hiên Viên Đạo quét mắt một vòng, hỏi:

- Phương Thanh Ly đâu?

Hiên Viên Hoằng hít sâu, nói:

- Tộc vương. Chuyện là thế này, mới nãy chúng ta ở bên ngoài phòng hộ như mọi khi, Thị Thần Điện Chủ một mình đi vào thật lâu, chúng ta bỗng nhiên nghe thấy tôn thần kêu gọi liền đi vào, nhìn thấy Thị Thần Điện Chủ ý đồ muốn giết tôn thần, còn như nổi điên nói rằng tôn thần là giả mạo!

- Chúng ta cố gắng khuyên nhủ, tôn thần cũng nói nguyện ý tha thứ sự vô lễ của Thị Thần Điện Chủ, nhưng điện chủ hoàn toàn không nghe, khăng khăng muốn giết tôn thần.

- Vì thế . . . vào phút nguy hiểm tôn thần đột nhiên hiển uy, biến Thị Thần Điện Chủ và thú bản mệnh của bà ấy thành tro tàn.

Một Tam Nguyên Kiếp Lão khác đứng ra, bổ sung thêm:

- Ba vị tông chủ, cho phép ta nói một câu, ta cảm thấy khoảng thời gian gần đây Phương Thanh Ly khá kỳ lạ. Hôm nay Phương Thanh Ly làm bừa như vậy, hoặc là thu lợi từ Cửu Cung Quỷ Tông, hoặc bởi vì chuyện của Phương Tinh Khuyết mà thầm ghi hận Đế Tử. Bà ấy là Thị Thần Điện Chủ, từ nhỏ đã cống hiến cho Thị Thần Điện, chúng ta thật sự không ngờ bà ấy sẽ có lòng muông dạ thú . . .

Hai người nói chuyện, cả đình viện rơi vào tĩnh lặng tuyệt đối.

Lý Thiên Mệnh tự nhiên biết, chắc Phương Thanh Ly phát hiện thân phận của Khương Phi Linh.

Nhưng . . . giờ đã khác xưa, hai người đã cắm rễ trong Thần Tông, một Phương Thanh Ly không thể lay động.

Không ngờ Khương Phi Linh gặp cảnh nguy hiểm như vậy, Lý Thiên Mệnh không kiềm được nghĩ mà sợ.

Trong thời gian này hai người đúng là gặp nhiều xui xẻo.

Tuy không biết Khương Phi Linh làm cách nào hiển uy giết Phương Thanh Ly, vấn đề là vào phút mấu chốt này, lúc mà Thần Tông cần Thái Thanh Phương thị thì Phương Thanh Ly bỗng chết.

Chuyện này ít nhiều gì hơi rắc rối.

Lý Thiên Mệnh liếc hướng Phương Thái Thanh.

Phương Thái Thanh bình tĩnh nghe xong mọi chuyện, hỏi:

- Không để lại di thể sao?

Hiên Viên Hoằng nói:

- Không có. Phương tông chủ khoan hãy sốt ruột, chờ tôn thần tỉnh lại sẽ có người nói rõ tất cả cho ngươi. Chuyện này là năm chúng ta nhìn thấy rõ ràng, đều có thể làm chứng. Còn về tại sao Thị Thần Điện Chủ có hành vi khác thường như vậy, nói thật là chúng ta cũng không rõ, những gì vừa nói chỉ là suy đoán, hy vọng Phương tông chủ đừng để trong lòng.

Hiên Viên Đạo nói:

- Sự việc có kỳ lạ.

Phương Thái Thanh nói:

- Đúng vậy, nhưng chết không đối chứng.

Hiên Viên Đạo nói:

- Ngươi khoan sốt ruột, đợi lát nữa hỏi tôn thần. Dù sao ngươi cũng nhìn ra hiện trạng của tôn thần, vốn nàng tu luyện đến Sinh Kiếp tứ trọng, không biết tại sao rơi về Cổ Thánh cảnh, có lẽ là vì ra tay, sử dụng một ít thủ đoạn dẫn đến tu vi thụt lùi.

Đây là một chứng cứ.

Tôn thần không thể nào vì mưu hại Phương Thanh Ly mà trả cái giá đắt rớt tu vi để đặt một cái bẫy lớn.

Lần này chắc chắn là Phương Thanh Ly chủ động gây sự, điểm này là không chút nghi vấn.

Tiếc rằng năm người có mặt đều là Thái Cổ Hiên Viên thị, là trực hệ của tôn thần.

Phương Thái Thanh có chịu nhận lời chứng của họ hay không lại là một chuyện khác.

Hiên Viên Đạo nói:

- Hãy chờ đã.

Lý Thiên Mệnh là người biết sự thật thì càng đau đầu hơn.

Lý Thiên Mệnh cau mày:

- Người đã chết, chuyện này không gỡ nút được. Nhưng Phương Thanh Ly này quá điên, dù bà ta phát hiện vấn đề thì có thể chờ chúng ta trở về, không cần vội vàng muốn giết Linh Nhi vậy chứ?

Huỳnh Hỏa nói:

- Chắc là vì bà ta cảm thấy sẽ không ai tin mình, chúng ta trở về thì sau này bà ta không có cơ hội tiếp xúc Linh Nhi.

Lý Thiên Mệnh bất đắc dĩ nói:

- Mấu chốt là trong tình hình hiện nay, Linh Nhi có phải là Hiên Viên Hi hay không vốn chẳng phải chuyện quan trọng, chúng ta đã sớm thuộc về Thần Tông.

Huỳnh Hỏa nói:

- Không quan trọng với ngươi nhưng trọng yếu với bà ta, ngươi cứ nghĩ tới Hiên Viên Vũ Hành là hiểu. Trong mắt bọn họ không có đại cục, chỉ có thần, chỉ có tín ngưỡng.

Lý Thiên Mệnh đứng ở mép giường, bên ngoài còn có người khác, hắn chỉ có thể chăm chú nhìn người ngọc mà mình ngày nhớ đêm mong.

- Ta chưa bao giờ rời xa nàng lâu như vậy, ta luôn trong trạng thái không rõ sống chết, nàng chỉ có thể vò võ chờ đợi, phỏng chừng cũng là bởi vì quá lo lắng mới lộ ra dấu vết ở trước mặt Phương Thanh Ly.

Lý Thiên Mệnh không trách cứ nàng.

Trên thế giới này vốn không có người nào có thể hoàn mỹ khống chế cảm xúc của mình.

Ai đều có lúc thả lỏng, hắn cũng có.

- Mặc kệ như thế nào, sống sót là tốt nhất.

Hắn đứng ở bên giường chờ, Khương Phi Linh mới từ từ tỉnh lại.

- Ca ca . . .

Khương Phi Linh mới kêu hai chữ Lý Thiên Mệnh đã suỵt một tiếng, ra hiệu bên ngoài có mặt nhiều người.

Khương Phi Linh vội vàng gật đầu.

Nàng nhìn Lý Thiên Mệnh, mấy lần mím môi cố kiềm nén.

Thật ra Lý Thiên Mệnh cũng cố kiềm lòng.

Bây giờ hắn vô cùng khao khát muốn ôm nàng, kể ra nhớ nhung trong khoảng thời gian này, nhưng quan hệ còn chưa công khai, hắn cũng phải nhẫn nhịn.

Cảm giác đó đúng là khó chịu.

Lý Thiên Mệnh mỉm cười nói:

- Tôn thần, ta bình an trở về.

Khương Phi Linh hít sâu một hơi, trên mặt nở rộ nụ cười:

- Bình an thì tốt.

Bình Luận (0)
Comment