Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 135 - Chương 135 - Thánh Thiên Phủ

Chương 135 - Thánh Thiên Phủ
Chương 135 - Thánh Thiên Phủ

- Tiêu Đình đối xử với ngươi rất tốt, trước khi vào Thiên Phủ thì thiên phú của ngươi không quá cao, thú bản mệnh chỉ được ngũ phẩm. Hắn vì ngươi đã lấy Thần Nguyên cấp hoàng Thủy Long Hồn giá trị liên thành của Lôi Tôn Phủ, cho thú bản mệnh của ngươi tiến hóa lên thất giai, xếp vào hàng Vương Thú. Ngươi nhờ đó mà tăng tiến vùn vụt trong ba năm, đột phá đến Linh Nguyên cảnh đệ bát trọng, khiến Lý Thiên Mệnh từng ngang hàng với ngươi không còn cơ hội bắt kịp.

Ánh mắt Liễu Tuyết Dao nhìn Lý Thiên Mệnh luôn tràn ngập xem thường:

- Nói thật ra các ngươi không phải người trong cùng một thế giới, chẳng cần nhằm vào hắn làm chi, để khỏi phải bị người nói ra nói vào.

Mộc Tình Tình ngọt ngào mà tự hào nói:

- Thiên sư, đúng là toàn Lôi Tôn Phủ đối xử với đệ tử vô cùng tốt, đệ tử rất mang ơn. Thật ra Thần Nguyên cấp hoàng Thủy Long Hồn vừa lúc thích hợp với đệ tử, trong dòng chính của Lôi Tôn Phủ không có người nào thích hợp hơn, xem như đệ tử may mắn.

Liễu Tuyết Dao nói:

- May mắn cũng tốt, ai đều mong có vận may đó.

Liễu Tuyết Dao lạnh băng với người khác nhưng đối xử tốt với đệ tử của mình. Hơn nữa Mộc Tình Tình có quan hệ với Lâm Tiêu Đình cho Liễu Tuyết Dao ngồi vững vị trí thiên sư.

Hai người nói chuyện nhưng luôn chú ý Lý Thiên Mệnh.

Theo thời gian trôi qua, tâm trạng của các nàng càng kém hơn, người xung quanh ngó nhau, sắc mặt khó coi.

Mộc Tình Tình không kiềm được hỏi:

- Thiên sư, nếu hắn thật sự có mức độ phù hợp đỉnh cao thì có phải sau này tu luyện sẽ rất nhanh không?

Liễu Tuyết Dao kiềm nén không nhìn Lý Thiên Mệnh, thấm thía dặn Mộc Tình Tình:

- Nhanh thì nhanh nhưng hắn không có bối cảnh, tài nguyên gì, nhanh cỡ nào cũng vô dụng. Hơn nữa các ngươi cũng không kém, dù hắn mau cũng không đuổi kịp các ngươi. Đặc biệt sau đợt Trầm Uyên Đấu Thú lần này, có lẽ ngươi sẽ được kỳ ngộ to lớn hơn. Tình Tình, ngươi càng nên quan tâm Trầm Uyên Đấu Thú, khó khăn mới lấy được danh ngạch này.

Mộc Tình Tình nói:

- Việc này nên cảm tạ thiên sư.

Liễu Tuyết Dao vuốt đầu Mộc Tình Tình, trong mắt tràn ngập hy vọng:

- Ta không làm gì, chủ yếu là Lâm Tiêu Đình và Lôi Soái tranh thủ cho ngươi, nam nhân gia đình đó rất tốt, dù sao ngươi chưa gả cho hắn, không xem như người của Lôi Tôn Phủ, vậy mà có thể cùng dòng chính các thế gia hào môn như Vệ Quốc Hào, Thanh công chúa, Mặc Lâm, Thần Hạo, Tinh Khuyết cùng tham gia Trầm Uyên Đấu Thú, tranh cướp cơ hội được Thánh Thiên Phủ chọn trúng, rất khó có được.

Ánh mắt Mộc Tình Tình cực kỳ kiên định nói:

- Đình ca rất muốn cùng đệ tử đi Thánh Thiên Phủ, nên đệ tử phải liều mạng tranh cướp Trầm Uyên Đấu Thú lần này!

Mộc Tình Tình có đấu chí mãnh liệt hơn bất cứ ai, nàng là loại người khát vọng không ngừng tiến lên.

- Thừa dịp thời gian cuối cùng này ta đẩy thêm cho ngươi, để ngươi nắm nhiều vũ khí bí mật hơn. Dù sao chiến trường Trầm Uyên không chỉ có Thiên Phủ chúng ta cạnh tranh với nhau, còn có thiên tài đỉnh cấp của quốc gia khác, có mãnh thú tàn nhẫn tồn tại trong này, tỉ lệ chết chóc rất cao, khiến người treo tim treo gan.

Nói đến những đối thủ này khiến mắt Liễu Tuyết Dao lộ tia lo lắng, nàng biết nơi đó không phải của Thiên Phủ, thiên tài nghịch thiên đến đâu hễ sơ sẩy một cái sẽ bị giết, một nơi không có tình người.

Mộc Tình Tình cắn môi son:

- Vì có thể cùng Đình ca đi Thánh Thiên Phủ, đệ tử nguyện mạo hiểm, bằng lòng dùng mạng sống đấu tranh!

- Khá lắm, đây là điểm ta thích ở ngươi. Hài tử nhà ngươi nhìn yếu đuối nhưng thật ra cứng cỏi, khắc khổ hơn bất cứ ai. Ngươi có được mọi thứ như hôm nay là trời đã định sẵn, tuy có nhiều cạnh tranh vi sư tin tưởng ngươi có thể làm được!

Liễu Tuyết Dao biết rõ vì sao Mộc Tình Tình có đấu chí như vậy.

Thánh Thiên Phủ tựa như giấc mơ, là thiên địa không thể tưởng tượng, lúc Liễu Tuyết Dao còn trẻ nằm mơ đều muốn đi.

Đến nơi đó mới biết cái gì là ếch ngồi đáy giếng.

Lâm Tiêu Đình lấy được chiến hồn Thánh Thú thì đã định sẵn sẽ đi Thánh Thiên Phủ, gã sắp có cuộc đời rộng lớn hơn, nếu gã đi một mình thì từ đây đến cuối đời của gã chưa chắc có một góc dành cho Mộc Tình Tình.

Nên cuộc đời Mộc Tình Tình sẽ là vượt qua thiên địa rộng lớn hơn? Hay ở lại tại chỗ chờ Lâm Tiêu Đình trở về? Mỏi mắt mong chờ, hãy xem cuộc chém giết và chiến tranh trong chiến trường Trầm Uyên.

Mộc Tình Tình cắn răng thầm thề rằng không ai có thể ngăn cản bước chân chiến đấu của nàng.

Không ai hết!

Nghĩ vậy, Lý Thiên Mệnh trở thành việc cỏn con chẳng đáng nhắc tới, hắn đã là quá khứ, tương lai của hắn quyết định từ chiến trường Trầm Uyên.

Nếu lúc này nàng lo lắng vì hắn có được mức độ phù hợp đỉnh cao thì mới buồn cười.

Liễu Tuyết Dao nói đúng, dù từ đây về sau Lý Thiên Mệnh biểu hiện nghịch thiên hơn nữa thì bọn họ không cùng một thế giới.

Cuối cùng, khi Lý Thiên Mệnh thật sự kiên trì nửa canh giờ, toàn trường oanh động, Mộc Tình Tình hít sâu, đấu chí trong lòng gần như nghịch thiên. Nàng siết chặt hai nắm tay, sức mạnh tràn ngập toàn thân. Nàng đã sẵn sàng bước lên trường giác đấu số phận.

Mộc Tình Tình cắn đầu lưỡi, mùi máu tươi kích thích nàng chìm trong cảm xúc bùng nổ, lạnh lùng trong đôi mắt càng đóng băng hơn trước kia:

- Từ nay về sau thần chắn giết thần, ma chắn giết ma!

Nhìn lại đám thiên tài Thiên Phủ rung động vì Lý Thiên Mệnh dường như trở nên nhàm chán, vì Mộc Tình Tình biết vùng trời tương lai của nàng không ở đây.

- Hắn đang làm cái gì?

- Chắc là đột phá.

- Hắn đột phá một trọng cảnh giới ngay bên cạnh Viêm Hoàng Thạch!?

- Mức độ phù hợp đỉnh cao, nếu đồn ra ngoài thì hắn phong quang.

- Ta cho rằng các thiên sư đều giành nhau thu đồ đệ.

- Nhưng nghe đồn hắn ở Truyền Thừa Điện đã từ chối tất cả thiên sư, muốn trở thành đệ tử của phó phủ chủ.

- Mức độ phù hợp đỉnh cao, có lẽ sẽ làm được.

Nói thật là biểu hiện này khiến đám thiên tài Thiên Phủ phục sát đất.

Rõ ràng Lý Thiên Mệnh trải qua lần tu luyện này thì lực lượng điên cuồng tăng lên, chắc đột phá một cảnh giới, đến Linh Nguyên cảnh đệ nhị trọng.

Hắn đột phá cảnh giới tăng lên Thú Nguyên Luyện Ngục Vĩnh Hằng bàng bạc hơn người khác rất nhiều.

Bên cạnh Viêm Hoàng Thạch, lửa quấn quanh thiếu niên, khí thế ngập trời. Trong trạng thái Phụ Linh, hắn trông như có lực lượng Linh Nguyên cảnh đệ lục trọng.

Có thể tưởng tượng khi đã được mức độ phù hợp đỉnh cao thì từ đây về sau tốc độ tu luyện của hắn sẽ nhanh hơn, không chừng vượt mặt nhiều người ở đây.

Từ đó Lý Thiên Mệnh không còn là tài trí bình thường của Thiên Phủ, ánh sáng của hắn làm nhiều đệ tử Thiên Phủ đang run rẩy.

Mộc Tình Tình lạnh lùng hỏi:

- Thiên sư, mình đi thôi?

Liễu Tuyết Dao không kiềm được khen:

- Hắn thành công có được mức độ phù hợp đỉnh cao, tiếp theo sẽ khiến nhiều thiên sư hối hận.

Liễu Tuyết Dao hiểu rõ hơn ai hết mức độ phù hợp đỉnh cao khó khăn cỡ nào.

Mộc Tình Tình nói:

- Vậy thì chúc mừng hắn.

Liễu Tuyết Dao hỏi:

- Ngươi không muốn gặp hắn?

Mộc Tình Tình trả lời:

- Đệ tử tha thứ hắn, nhưng có lẽ hắn còn hận đệ tử. Đệ tử không muốn trông thấy hắn có chút thành tựu thì diễu võ dương oai trước mặt đệ tử. Đệ tử nên chuẩn bị cho Trầm Uyên Đấu Thú.

Liễu Tuyết Dao không nói nhiều:

- Được rồi, ta cho rằng người ti tiện dù có thiên phú tốt đến đâu cũng là sự khinh nhờn thiên phú, đi thôi.

Vậy là trong giây phút mọi người sôi trào, Liễu Tuyết Dao cùng Mộc Tình Tình lại bước lên tầng hai Viêm Hoàng Tháp.

Bình Luận (0)
Comment