Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 136 - Chương 136 - Tiểu Hoàng Kê Lái Xe Ngựa

Chương 136 - Tiểu Hoàng Kê lái xe ngựa
Chương 136 - Tiểu Hoàng Kê lái xe ngựa

Các đệ tử Thiên Phủ đều rung động vì Lý Thiên Mệnh đột phá, không ai chú ý thấy Liễu Tuyết Dao và Mộc Tình Tình đã rời đi.

Khi bóng dáng thướt tha của bọn họ biến mất ở cầu thang, Lý Thiên Mệnh liếc qua phương hướng đó một cái.

Khương Phi Linh hỏi:

- Ca ca, đột phá rồi mà sao có vẻ như vẫn không vui?

Lý Thiên Mệnh thẳng thắn:

- Hình như thấy một người ghê tởm.

Tuy chỉ thoáng hiện làn váy nhưng nàng ta thích mặc sa mỏng trắng tinh nhất.

Khương Phi Linh hỏi:

- Là Mộc Tình Tình à?

- Đúng rồi.

Khi Lý Thiên Mệnh nói chuyện bỗng nghe bên ngoài ồn ào, hình như có nhiều người đến, nên hắn muốn ra ngoài thư giãn một chút.

Dù sao mới đột phá Linh Nguyên cảnh đệ nhị trọng, thân thể cần nghỉ ngơi và củng cố, khó điều dưỡng khi ở bên cạnh Viêm Hoàng Thạch.

Lúc đi ra, Khương Phi Linh giải trừ trạng thái Phụ Linh, như chim nhỏ nép vào người hắn.

Hôm nay tựa như hẹn hò, hai người rất vui vẻ, Lý Thiên Mệnh nghĩ sau này có thể nhiều lần hẹn nàng cùng tu luyện thì lòng lâng lâng.

- Lấy mức độ phù hợp đỉnh cao làm cái cớ có thể mỗi ngày dẫn Linh Nhi đi, chờ xem Khương Thanh Loan làm sao ngăn được mình.

Tưởng tượng biểu tình rung động của Khương Thanh Loan khiến Lý Thiên Mệnh xì cười.

Lý Thiên Mệnh bước ra vòng tu luyện, không có gì bất ngờ xảy ra, bên ngoài đã oanh động.

Hắn nắm tay Khương Phi Linh đi ra càng giống ở trong hiện trường hôn lễ.

Ánh mắt đầu tiên hắn trông thấy phó phủ chủ Mộ Dương đứng đó, đôi mắt nóng bỏng, tia mắt rực cháy đốt người Lý Thiên Mệnh.

Mười mấy thiên sư hầu như đều có mặt.

Hôm thu đồ đệ trong Truyền Thừa Điện, hiện trường có bao nhiêu thiên sư thì hôm nay vẫn bấy nhiêu thiên sư đó.

Giờ phút này chỉ có mình Liễu Tuyết Dao vắng mặt, mới rồi nàng nỗi lòng phức tạp cúi đầu rời đi.

Làm thiên sư của Mộc Tình Tình, có lẽ nàng không muốn thấy tận mắt mức độ phù hợp đỉnh cao sẽ oanh động nhiều cỡ nào.

Lý Thiên Mệnh không ngờ thành tựu mức độ phù hợp đỉnh cao sẽ tạo động tĩnh lớn đến vậy.

Thiên sư Thiên Phủ đều đến đông đủ, phó phủ chủ cũng xuất hiện.

Mấy hôm trước trong Truyền Thừa Điện, đám thiên sư này lười quan tâm Lý Thiên Mệnh, thậm chí ghét bỏ, châm biếm hắn.

Nhưng giờ này khắc này, khi thấy Lý Thiên Mệnh rời khỏi bên cạnh Viêm Hoàng Thạch, hắn thấy nét mặt họ khó tin.

- Mức độ phù hợp đỉnh cao . . .

- Chỉ có quái vật trong truyền thuyết mới có thiên tư như vậy.

- Bảo là Lâm Tiêu Đình thì ta còn tin, nhưng sao là hắn được?

- Có chắc là không nhầm lẫn gì không?

- Nếu hắn từ nhỏ tu luyện bên cạnh Viêm Hoàng Thạch chắc giờ mạnh hơn Lâm Tiêu Đình rồi.

Bọn họ là thiên sư, hiểu biết Viêm Hoàng Thạch, nên bọn họ càng rõ ràng Lý Thiên Mệnh vừa làm được thành tựu ghê gớm cỡ nào.

Nói thật thì mới vài ngày mà thái độ của họ đối với Lý Thiên Mệnh từ quá trình ghét bỏ đến đỏ mắt, khó khăn thật lớn.

Đa số các thiên sư từng ra tiếng xem thường hắn, nhưng sự thật mức độ phù hợp đỉnh cao bày ra trước mắt thì thật bẽ mặt.

Các thiên sư lâu lắm rồi không cảm nhận xấu hổ vô hình như vậy.

Ai còn cho rằng hắn là tên hề ba năm trước?

Ai còn cho rằng trong Truyền Thừa Điện, hắn bị liệt vào tài trí bình thường tuyệt thế là sự sỉ nhục?

Bọn họ đứng ngây như phỗng nhìn Lý Thiên Mệnh trân trân, biểu tình ngơ ngẩn, mờ mịt, ngạc nhiên rất đặc sắc.

Mộ Dương đứng đằng trước đám đông:

- Ngươi làm bằng cách nào?

Dù là y cũng chỉ biết lắc đầu cười gượng, không thể thoát khỏi rung động.

Lý Thiên Mệnh mỉm cười nói:

- Đương nhiên là dựa vào thiên phú tuyệt thế của ta, thiên phú không lọt vào mắt các vị.

Nói thật thì biểu tình của các vị thiên sư lúc này làm Lý Thiên Mệnh thấy sung sướng.

Triệu Thiên Thần, Phong Vô Quang, Cao Nguyên Định vân vân.

Điệu thấp?

Từ khi có Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ thì hắn không bao giờ điệu thấp được nữa.

Khi có thể làm bẽ mặt thì Lý Thiên Mệnh tuyệt đối không khách khí.

Mộ Dương không keo kiệt lời khích lệ:

- Mức độ phù hợp đỉnh cao đủ cho ngươi được ghi vào sách sử của Viêm Hoàng học cung, khá lắm.

Mộ Dương nói mỗi một câu đều là quyền uy với mọi người có mặt, giờ y cũng thừa nhận thì Lý Thiên Mệnh rõ ràng đã trở mình trong Thiên Phủ.

Thiên sư Phong Vô Quang lắc đầu nói:

- Bao nhiêu năm rồi không xuất hiện mức độ phù hợp đỉnh cao, trước kia chúng ta thật sự nhìn lầm.

Thiên sư Cao Nguyên Định buông xuống thành kiến, bắt đầu khen ngợi Lý Thiên Mệnh:

- Lý Thiên Mệnh xuất thân không cao, mãi đến hôm nay mới biết thiên phú tu hành của hắn kinh người. Nếu hắn sinh ra ở Diễm Đô, sinh ra trong danh môn thế gia thì không chỉ có thành tựu ngày nay.

Mộ Dương nghe vậy lắc đầu cười, y biết Lý Thiên Mệnh vốn sinh ra trong danh môn thế gia, đáng tiếc hắn không thể lớn lên trong đó.

- Viêm Hoàng Thạch thừa nhận thì ít nhất chứng minh tốc độ tu luyện tiếp theo của hắn sẽ rất nhanh, có thể bù đắp tiến độ giai đoạn đầu chậm chạp, có ngày sẽ đuổi kịp bạn đồng lứa.

Tần Thi thiên sư cũng có mặt, nàng không còn cho rằng Khương Phi Linh đứng chung với Lý Thiên Mệnh là phí của trời.

Các vị thiên sư cùng khen ngợi càng kiên cố địa vị của Lý Thiên Mệnh, khiến đám thiên tài Thiên Phủ lúc trước nói xấu hắn chỉ có thể ngậm miệng lại.

Trong không khí hài hòa, thiên sư Triệu Thiên Thần nói móc một câu:

- Ngươi đừng mừng quá sớm, ngươi tuột hậu giai đoạn đầu quá nhiều, dù có mức độ phù hợp đỉnh cao cũng không dễ bắt kịp bạn cùng lứa. Cộng thêm phẩm cấp của thú bản mệnh của ngươi không cao, huyết thống thấp kém, đừng bao giờ tưởng mình là thiên tài tuyệt thế của Thiên Phủ, lo đi vững từng bước kìa.

Tiểu Hoàng Kê nổi giận, mắng trả Triệu Thiên Thần:

- Ngươi nói ai huyết thống thấp kém? Ngươi mới là huyết thống thấp kém!

Triệu Thiên Thần mặt biến sắc, gã làm thiên sư lâu như vậy nhưng lần đầu bị thú bản mệnh nhục mạ, đa số thú bản mệnh chỉ giao lưu tâm linh với Ngự Thú Sư.

Lý Thiên Mệnh không hạ thấp mình cũng không kiêu ngạo, mỉm cười nói với Triệu Thiên Thần:

- Triệu thiên sư, thú bản mệnh của ta còn nhỏ, lời chim nói vô tư. Nhưng Thiên Mệnh nhớ kỹ lời Triệu thiên sư nói, ngày nào đó ta sẽ làm Triệu thiên sư rút lại câu nói này.

Ai đều nghe ra hắn mỉm cười, ung dung bình tĩnh, không bị Triệu Thiên Thần áp chế.

Triệu Thiên Thần cười khẩy nói một câu:

- Rút lại? Mơ ảo.

Dù sao Mộ Dương còn ở đây, không đến lượt Triệu Thiên Thần nhiều lời.

- Phó phủ chủ, Lý Thiên Mệnh từng nói muốn làm đệ tử của phó phủ chủ, hôm nay phó phủ chủ có muốn thu đồ đệ không?

Nói chuyện là Tần Thi thiên sư, mới rồi nàng không xem trọng Lý Thiên Mệnh, nhưng sau khi hắn có mức độ phù hợp đỉnh cao thì nàng thay đổi.

Lý Thiên Mệnh nghe Tần Thi thiên sư đặt câu hỏi, vừa lúc thấy Khương Thanh Loan đứng cạnh nàng đang cố nháy mắt với mình.

Có thể thấy Khương Thanh Loan rất bất ngờ, nhưng cũng mừng thay cho hắn. Nàng còn hung tợn lườm hắn, chắc khó chịu vì hắn và Khương Phi Linh đi gần với nhau quá.

Tần Thi hỏi câu này chắc vì Khương Thanh Loan xui khiến nàng nói ra.

Đây rõ là trợ giúp hắn ngay trước công chúng, có tấm lòng.

Ở trước mắt bao người, Mộ Dương mỉm cười tỏ rõ tâm tình vui vẻ:

- Ta và hắn có ước hẹn, chờ khi hắn có thực lực vượt qua Vệ Quốc Hào thì ta sẽ thu làm đồ đệ. Tuổi của hắn và Vệ Quốc Hào ngang ngửa nhau.

Oa!

Mọi người ồn ào.

Thì ra Lý Thiên Mệnh thật sự có khả năng được phó phủ chủ thu làm đệ tử.

Ai đều biết muốn trở thành đệ tử của phó phủ chủ khó khăn biết bao, đệ tử lần gần đây nhất là thiên tài số một Thiên Phủ Lâm Tiêu Đình.

Hơn nữa phó phủ chủ sắp trở thành phủ chủ rồi, đệ tử thân truyền của phủ chủ có địa vị càng cao, đây là tượng trưng của ứng cử viên phủ chủ Thiên Phủ trong tương lai.

Nếu Lý Thiên Mệnh thật sự thành công, địa vị của hắn ở trong Thiên Phủ có thể nói là leo lên đỉnh đệ tử, làm mọi người hâm mộ.

Bình Luận (0)
Comment