Đệ tử Thiên Phủ ở sau lưng hắn luôn thay đổi, nhưng hơn mười ngày qua hắn luôn tu luyện, chưa từng rời khỏi vòng trong cùng.
Lý Thiên Mệnh định một hơi xông lên, giờ có Khương Phi Linh ở bên cạnh làm bạn, có mỹ nhân bên mình, có Huỳnh Hỏa đấu võ mồm, dù tu luyện khắc khổ cũng trở nên vô cùng thú vị.
Lý Thiên Mệnh linh cảm mìnhh sẽ đột phá.
Trong quá trình khô khan vận chuyển Luyện Ngục Vĩnh Hằng Kinh chuyển hóa thành Thú Nguyên, Lý Thiên Mệnh ngày càng quen thuộc gió bão linh khí cấp bậc này. Nên hắn còn có thể ngồi đây tu luyện ra chiến quyết mới, thậm chí nghiên cứu Thần Hồn Thiên Thư, rèn tạo mạch huyễn linh trong con mắt thứ ba.
Mấy ngày nay Lý Thiên Mệnh trừ chuyển hóa Thú Nguyên ra đặt trọng tâm vào thân pháp Hỏa Hồn Thiểm Ảnh và quyền pháp Tam Dương Trọng Quyền. Hắn ở vòng trong cùng vừa chuyển hóa Thú Nguyên vừa thi triển thân pháp, diễn luyện quyền pháp.
Lý Thiên Mệnh gây động tĩnh lớn nên luôn bị mọi người chú ý, nghị luận về hắn, bao gồm mẫu thân Vệ Tịnh của hắn hầu như không ngừng nghỉ trong Viêm Hoàng Tháp.
Nhưng Lý Thiên Mệnh làm ngơ như không nghe thấy, hắn đưa lưng về phía mọi người, tất cả ý chí tinh thần tập trung vào công pháp và chiến quyết.
Một bóng người lửa thi triển quyền pháp đại khai đại hợp chạy quanh Viêm Hoàng Thạch, liên tục đấm ra và rụt quyền về, bước chân di chuyển dần đạt được hiệu quả thân pháp và quyền pháp kết hợp làm một.
Hơi thở dày nặng, thỉnh thoảng bộc phát ra quyền kình khiến các đệ tử Thiên Phủ chú ý.
- Hắn ghê gớm quá, chẳng những có mức độ phù hợp đỉnh cao còn có thể tu luyện chiến quyết bên cạnh Viêm Hoàng Thạch.
- Ta là mức độ phù hợp cấp hai nhưng không thể tu luyện chiến quyết trong vòng thứ hai.
- Công nhận về mặt này thì hắn như quái vật, điều đáng tiếc duy nhất là quá lớn tuổi, bỏ lỡ thời cơ tu luyện tốt nhất.
Lý Thiên Mệnh đã say mê trong tu hành.
Vù vù vù vù vù!
Lý Thiên Mệnh đánh ra từng cú đấm nhắm vào Viêm Hoàng Thạch.
Viêm Hoàng Thạch thành kẻ địch giả tưởng để hắn diễn luyện quyền pháp.
Bùm!
Nhất Dương Trọng Quyền đánh ra, tuy chưa đụng vào Viêm Hoàng Thạch nhưng quyền kích và gió bão linh khí rít gào ập đến hình thành va chạm ngược mãnh liệt nhất, điều này cho Lý Thiên Mệnh cảm nhận hiệu quả chân thật từ quyền pháp.
- Thêm lần nữa!
Lý Thiên Mệnh như nhập ma, hắn khát vọng sức mạnh hơn ai hết, vì có vẻ như hắn không có nhiều thời gian.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Quyền pháp của hắn càng lúc càng mạnh mẽ, tạo thành trùng kích với Viêm Hoàng Thạch càng lúc càng nhiều.
Đệ tử Thiên Phủ ngẩn ngơ, làm gì có ai dám bất kính với Viêm Hoàng Thạch?
Nhưng Lý Thiên Mệnh đã làm như vậy.
Suốt mấy ngày liên tục hắn dùng gió bão linh khí của Viêm Hoàng Thạch để diễn luyện thân pháp, quyền pháp, hiểu thấu chiến quyết cấp Nguyên thượng phẩm.
Quyền pháp của hắn càng lúc càng bùng nổ!
Ngày thứ năm từ khi diễn luyện quyền pháp.
Lý Thiên Mệnh chợt phát hiện khi quyền kình của hắn đánh vào Viêm Hoàng Thạch thì nó không rung rinh, nhưng thiên văn màu đen trên tảng đá di chuyển. Mỗi cú đấm có thể tạo thành chấn động làm thiên văn màu đen vặn vẹo biến đổi.
Trong vô hình, Lý Thiên Mệnh cảm giác Viêm Hoàng Thạch như sinh linh đang trao đổi với mình.
Khương Phi Linh từng bảo rằng Viêm Hoàng Thạch tồn tại quá lâu, đã có ý chí riêng, hay đây là ý chí của nó, cố ý chơi đùa với hắn?
Lý Thiên Mệnh vui vẻ, quả nhiên tu luyện là điều vô cùng vui vẻ.
- Đánh chết ngươi!
Lý Thiên Mệnh dần tăng tốc độ ra nắm đấm, cách Viêm Hoàng Thạch càng lúc càng gần, miễn không dán sát tảng đá thì không sao.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Quyền thế càng lúc càng nhanh khiến thiên văn màu đen trên Viêm Hoàng Thạch biến đổi càng to lớn.
Khương Phi Linh bỗng hỏi:
- Sao cảm giác hình như những thiên văn màu đen đang ngưng tụ?
Lý Thiên Mệnh cũng thấy:
- Đúng rồi.
Thiên văn màu đen vốn như trận pháp rải rác trên bề mặt Viêm Hoàng Thạch, nhưng khi quyền kình của Lý Thiên Mệnh đánh trúng điểm trung tâm, hắn cảm giác những thiên văn màu đen hình như di chuyển đến gần chỗ này. Quyền thế càng nhanh thì di chuyển nhanh hơn, như có vô số nòng nọc nhỏ màu đen tụ lại gần quyền kình của Lý Thiên Mệnh.
- Nếu tất cả hội tụ cùng một chỗ thì sẽ như thế nào?
Thiên văn là thứ huyền ảo nhất thế giới, nghe nói tu hành phải siêu soát Quy Nhất cảnh, Ngự Thú Sư cần sản sinh cảm ngộ với thiên văn.
Có câu nói rằng ba đại cảnh giới Thú Mạch, Linh Nguyên, Quy nhất là cảnh giới huyết mạch đặc biệt của thú bản mệnh bùng nổ.
Nhưng trên Quy Nhất cảnh là Thiên Ý cảnh, còn có cảnh giới đáng sợ về sau mới là cảnh giới bùng nổ trí tuệ của Ngự Thú Sư, từ đó về sau sẽ là Ngự Thú Sư lôi kéo thú bản mệnh tu hành.
Nói ngắn gọn là giai đoạn đầu dựa vào huyết mạch, thần thông của thú bản mệnh, giai đoạn sau cần Ngự Thú Sư tự siêu thoát thiên địa, cảm ngộ thiên địa, dẫn thú bản mệnh bước lên con đường ý chí thiên địa.
Giờ Lý Thiên Mệnh vừa mới đến Linh Nguyên cảnh nên rất khó thật sự tham ngộ ảo diệu trong thiên văn, nhưng hắn cảm nhận được những cảm giác kỳ diệu này.
- Tiếp tục!
Lý Thiên Mệnh liên tục tung cú đấm, phát huy tốc độ đến cực độ, những thiên văn màu đen dần tụ lại chỗ quyền kình với tốc độ mắt thường trông thấy.
- Sắp rồi!
Trước mắt Lý Thiên Mệnh đã hội tụ mảng lớn màu đen, phỏng chừng qua một khắc đồng hồ nữa là tất cả thiên văn màu đen sẽ tụ cùng nhau thành hình tròn màu đen.
- Hắn đang làm gì vậy?
- Hình như thiên văn biến đổi.
- Chúng nó tụ lại với nhau!
Viêm Hoàng Thạch chưa bao giờ có biến đổi như vậy.
- Mau đi kêu thiên sư!
- Nhanh!
Các đệ tử Thiên Phủ không biết chuyện gì xảy ra, biến đổi của Viêm Hoàng Thạch khiến họ cực kỳ căng thẳng.
Có người hốt hoảng chạy đi tìm các thiên sư.
Bên ngoài ồn ào, Lý Thiên Mệnh thì vẫn bị gió rít gào bao vây, sắp thành công rồi, hắn mặc kệ chuyện bên ngoài.
Lý Thiên Mệnh không biết rằng các đệ tử Thiên Phủ rất nhanh đi tìm phó phủ chủ Mộ Dương đến.
Một nam nhân đi theo bên cạnh Mộ Dương, đôi mắt của y sáng như ngân hà.
Nếu Lý Thiên Mệnh ngoái đầu lại sẽ nhận ra người đó là Thần Thánh.
Thần Thánh vừa vào đã thấy Lý Thiên Mệnh, hỏi:
- Hắn đang làm cái gì?
Vẻ mặt Mộ Dương đầy thắc mắc:
- Không biết, Viêm Hoàng Thạch chưa từng có biến đổi như vậy.
Mộ Dương đang định tiến lên tìm hiểu tình huống.
Lúc này Lý Thiên Mệnh đánh ra cú đấm cuối cùng, thành công khiến tất cả thiên văn màu đen hội tụ lại với nhau, tương đương với kéo tất cả nòng nọc nhỏ trên Viêm Hoàng Thạch tập trung lại một chỗ.
Khoảnh khắc này thời gian như yên lặng.
Lý Thiên Mệnh cảm nhận lực hút khủng bố, lực hút đè trên người hắn.
Đó là lực lượng không thể chống cự, dường như Viêm Hoàng Thạch tức giận muốn nuốt Lý Thiên Mệnh, cả người hắn dán trên tảng đá.
Nên biết chỉ chạm vào bằng tay thì gió bão linh khí của Viêm Hoàng Thạch đã có thể xé rách hắn, nhưng bây giờ nguyên người Lý Thiên Mệnh dán trên tảng đá, dán trên thiên văn màu đen!
Không chỉ mình Lý Thiên Mệnh, Tiểu Hoàng Kê cũng dán tảng đá với tư thế giương cánh sắp té.
- Rắc rối to rồi!
Mộ Dương và Thần Thánh đều hiểu rằng Lý Thiên Mệnh đã chọc giận Viêm Hoàng Thạch.
Hắn tuyệt đối dữ nhiều lành ít, rất có thể giây sau họ sẽ thấy cảnh hắn bị xé thành mảnh vụn.
Hai người cùng xông về phía Viêm Hoàng Thạch.