Vệ Quốc Hào vùng vẫy bò dậy, con mắt đã đỏ máu, gã rít qua kẽ răng:
- Lý Thiên Mệnh! Không ai ngờ ngươi có thực lực như vậy, nhưng nếu ngươi cho rằng mình có thể diễu võ dương oai, vũ nhục chúng ta thì ngươi sai mười mươi!
- Ta vũ nhục ngươi, nhưng chỉ là ăn miếng trả miếng, ngươi làm gì được? Muốn kể ra đau đớn trong lòng à? Ta nói cho ngươi biết, nếu ta từ nhỏ đã lớn lên trong Vệ phủ thì sớm là phủ chủ Thiên Phủ đời tiếp theo rồi! Nói thật, Vệ Quốc Hào nhà ngươi được nhiều tài nguyên nhưng ngươi là rác rưởi!
Cái gọi là giết người đâm thấu tim là đây.
Lời nói của Lý Thiên Mệnh làm Vệ Quốc Hào thụt lùi ba bước, râu tóc lông khắp người đều run run.
Vệ Quốc Hào híp mắt nhìn Lý Thiên Mệnh chằm chằm, hai nắm tay siết chặt:
- Hôm nay ta không giết ngươi sẽ không là họ Vệ!
Lý Thiên Mệnh xòe tay:
- Đừng chỉ nói miệng, đến đây.
Đám thanh niên Vệ phủ ở phía sau không dám nói tiếp nữa.
Vệ Thanh Dật hôm nay không bị thương muốn lại gần kéo Vệ Quốc Hào về:
- Tam ca, đừng . . .!
Vệ Quốc Hào vung tay hất Vệ Thanh Dật ra:
- Xéo!
Giây tiếp theo, Lý Thiên Mệnh thấy mắt của Vệ Quốc Hào biến thành màu tím, yêu dị mà quỷ dị, hung tàn mà máu me.
Vệ Quốc Hào thốt ra tám chữ với âm điệu quái dị:
- Nghịch huyết thành lam, ma lâm thiên địa!
Cả người Vệ Quốc Hào bỗng biến đổi lớn.
Vệ Lăng Huyên chợt nhớ ra điều gì, mặt biến sắc, luống cuống kêu lên:
- Tam ca, đừng! Ma Lam Quyết sẽ hại ca!!!
Lời khuyên của Vệ Lăng Huyên không mang đến tác dụng gì, vì Vệ Quốc Hào đã vận chuyển Ma Lam Quyết.
Dường như máu của gã đang đảo ngược, từ màu đỏ biến thành sắc lam, chuyển biến này khiến người gã dâng lên ma khí ngút trời, khí thế bùng nổ.
- Đây là công pháp gì?
Lý Thiên Mệnh nhìn sơ liền biết là công pháp đặc biệt chứ không phải công pháp cảnh giới hay chiến quyết, giống như Thần Hồn Thiên Thư.
Vệ Lăng Huyên khóc thét:
- Đây là công pháp cấm kỵ Ma Lam Quyết! Sau khi sử dụng nó sẽ mang đến tổn thương to lớn, ngươi mau ngăn cản tam ca!
Nhóm Vệ Thanh Dật vẻ mặt mờ mịt, chỉ có hai huynh muội biết về Ma Lam Quyết.
Lý Thiên Mệnh không biết làm sao ngăn cản, hắn nghe nói về công pháp cấm kỵ, cũng có thể gọi là công pháp đặc biệt, nhưng vì mang đến tác dụng ngược rất lớn hoặc hung tàn vô đạo nên bị liệt vào cấm kỵ.
Đã là cấm kỵ tức là không thể sử dụng, nhưng Vệ Quốc Hào dùng nó.
Tử đệ gia tộc lớn như gã lẽ ra không nên có tà môn ma đạo thế này.
Nói ngắn gọn thì Ma Lam Quyết mang đến hiệu quả giống như Linh Nhi Phụ Linh, sẽ cho Vệ Quốc Hào biến mạnh, nhưng kết cuộc sau đó sẽ rất thảm.
Chỉ có Phụ Linh mới biến mạnh hoàn mỹ được.
Lý Thiên Mệnh đã cảm nhận được khi làn da của gã đổi thành màu lam thì hơi thở cũng tăng lên vùn vụt, trở nên càng lúc càng đáng sợ.
Mặt Vệ Quốc Hào đã đổi thành màu lam, gã nhe răng cười dữ tợn:
- Lý Thiên Mệnh, hôm nay ngươi chết chắc rồi, he he!
Lý Thiên Mệnh cũng có tính tình của mình, hắn bực bội nói:
- Có cần như vậy không? Thắng thua là chuyện thường, ta với ngươi không có thù sâu hận đậm gì, vì đánh bại ta mà hại bản thân, chỉ có thể nói tâm cảnh của ngươi quá kém.
Nói thật ra Vệ Quốc Hào lựa chọn như vậy càng khiến Lý Thiên Mệnh coi thường gã hơn.
Hai mươi tuổi đầu còn không biết tự chịu trách nhiệm với bản thân, nói trắng ra là chưa trải qua tôi luyện. Hèn gì Vệ Thiên Thương không vừa mắt lớp con cháu này. Không xem cảnh giới tu vi, chỉ đặt nặng nội tâm và ý chí thì chẳng có ai trong số họ thành tài.
Vệ Quốc Hào nhe răng cười, toàn thân biến thành màu lam, khí thế ngập trời:
- Ta không cần, ngươi chết là được!
Gã muốn ra tay giết người, dùng Ma Lam Quyết tu luyện ra ma khí, loại ma khí này không hợp với Viêm Hoàng học cung, Lý Thiên Mệnh cảm nhận áp lực.
Nếu lại đấu cứng với đối phương rất có thể hắn sẽ chết, hiện giờ gã rất mạnh, sánh bằng Linh Nguyên cảnh đệ cửu trọng.
Vệ Quốc Hào xông lên:
- Chết đi!
Cầu đá lại rung rinh, thậm chí nứt vỡ.
Giây sau Vệ Quốc Hào ngã xuống đất, một lão nhân mặc áo trắng xuất hiện sau lưng gã, mặt lão xanh mét.
Lý Thiên Mệnh thấy lão xuất hiện thì yên lòng hơn, vì lão nhân này khí tràng cường đại, biểu tình lạnh lùng, nhìn liền biết rất mạnh, rất sĩ diện.
Lão là ngoại công của Lý Thiên Mệnh, phủ chủ Thiên Phủ Vệ Thiên Thương!
Không ngờ trận chiến đằng trước Vệ phủ đã kinh động Vệ Thiên Thương.
Lão đứng đây, không nói tiếng nào, nhưng nét mặt của lão làm nhóm Vệ Lăng Huyên run cầm cập quỳ dưới đất.
Vệ Lăng Huyên biết đã gây họa, rơi lệ như mưa:
- Gia gia, cứu tam ca với, huynh ấy lấy Ma Lam Quyết từ chiến trường Trầm Uyên, không cho tôn nữ nói ra nên tôn nữ không dám nói cho gia gia và mọi người.
Vệ Thiên Thương không nói tiếng nào, nâng Vệ Quốc Hào hôn mê lên đặt trên chân cầu, bắt đầu vận chuyển lực lượng.
Lý Thiên Mệnh thấy lực lượng thần diệu mà hắn hoàn toàn không hiểu tuôn ra từ bàn tay Vệ Thiên Thương, hóa thành vô số sợi tơ trắng chui vào người của Vệ Quốc Hào.
Lực lượng táo bạo trên người Vệ Quốc Hào thoáng chốc lặng xuống, màu lam trên người dần biến mất, nhưng còn cần thời gian ổn định lại.
- Chuyện gì xảy ra?
Một đám người đi ra từ Vệ phủ, Viêm Hoàng cung chủ Vệ Thiên Hùng, Phượng Hoàng Điện Chủ Vệ Tử Côn, Thần Phạt Thiên Vương Vệ Kình, các nhân vật quan trọng đều có mặt.
Ngoài ra còn có mẫu thân của Vệ Lăng Huyên, Vệ Quốc Hào, Vệ Thanh Dật.
Có thể nói đa số người Vệ phủ bị ma khí ngập trời của Ma Lam Quyết kinh động.
Bọn họ đi ra thấy Vệ Quốc Hào bị thương nặng, Vệ Lăng Huyên cũng bị thương, đám thanh niên khóc sướt mướt, mất hồn mất vía.
Mặt Viêm Hoàng cung chủ Vệ Thiên Hùng xanh mét, gã không dám quấy rầy phụ thân, chỉ có thể hỏi nhóm Vệ Lăng Huyên:
- Quốc Hào! Quốc Hào bị gì vậy? Ma Lam Quyết? Sao hắn biết dùng Ma Lam Quyết? Lấy ở đâu ra!?
Bọn họ không biết xảy ra chuyện gì.
Đám người Vệ Kình, Vệ Tử Côn cũng rất thắc mắc.
Đặc biệt khi Vệ Tử Côn thấy Lý Thiên Mệnh và Khương Phi Linh, nàng đã đi ra, nép bên cạnh hắn, căng thẳng nhìn đông đúc người Vệ phủ. Sắc mặt ai nấy khó coi, Khương Phi Linh sợ họ sẽ trừng phạt Lý Thiên Mệnh.
Khi nhóm Viêm Hoàng cung chủ vừa bước ra thì đầu bên kia cầu đá có có mấy thiên sư Thiên Phủ bị kinh động chạy lại.
Tốc độ của phó phủ chủ Mộ Dương nhanh nhất, y vừa tiễn khách Thần Thánh rời đi thì bị động tĩnh của Ma Lam Quyết kinh động.
Thiên sư khác, bảy người Tần Thi, Liễu Tuyết Dao, Triệu Thiên Thần, Phong Vô Quang cũng đến.
Triệu Thiên Thần là thiên sư của Vệ Quốc Hào, gã thấy ngay Vệ Quốc Hào bị thương nặng, mặt biến sắc xông lên. Nhưng khi thấy người trị thương, đảo ngược Ma Lam Quyết cho Vệ Quốc Hào là phủ chủ Thiên Phủ Vệ Thiên Thương thì gã đứng yên một bên.
- Lăng Huyên, xảy ra chuyện gì?
Mộ Dương biết Vệ Lăng Huyên chờ sẵn Lý Thiên Mệnh ở đây, nhưng tiểu bối tranh chấp là rất bình thường, y không ngờ bên Vệ Quốc Hào sẽ xảy ra chuyện gì như vậy.
- Ta . . .
Ánh mắt mọi người tập trung vào Vệ Lăng Huyên làm nàng hết sức căng thẳng.
- Tam ca lấy được Ma Lam Quyết trong chiến trường Trầm Uyên, tam ca nói muốn phòng thân để dùng vào lúc cần thiết nhất. Tam ca không cho nói nên ta không dám nói, hu hu!
Nghe Vệ Lăng Huyên nói như vậy, các tồn tại đỉnh cấp của Thiên Phủ đã hiểu ma khí ngập trời vừa rồi đến từ Ma Lam Quyết.
Mộ Dương nói:
- Công pháp cấm kỵ như Ma Lam Quyết hại người ích ta, cực kỳ tai hại cho các ngươi.