Mộ Dương phất tay:
- Vào đi.
- Ta đi trước!
Mặc Lâm xếp hạng hai Thiên bảng là một người dứt khoát, gã cất bước xuyên qua màng mỏng đi vào Úy Lam Vực.
Những người khác lục tục đi vào.
Khương Thanh Loan hung tợn lườm hắn một cái:
- Lý Thiên Mệnh, nhớ kỹ lời ta nói!
Nàng xoay người bước vào kết giới thiên văn.
Mộc Tình Tình là người thứ ba đi vào, nàng đã giữ im lặng rất lâu, nhưng không ai có thể bỏ qua đấu chí mãnh liệt của nàng.
Cuối cùng còn lại Lý Thiên Mệnh.
Mộ Dương kêu tên hắn, môi mấp máy:
- Thiên Mệnh!
Sau cùng y vẫy tay ra hiệu hắn đi vào.
Khoảnh khắc đầu tiên sau khi bước vào kết giới thiên văn, Lý Thiên Mệnh cảm giác lực lượng không thể đo lường thổi quét, cuốn hắn vào gió lốc, sau đó trời đất quay cuồng.
Lý Thiên Mệnh khát khao loại lực lượng này:
- Đây là lực lượng đẳng cấp của nhóm phó phủ chủ.
Lý Thiên Mệnh biết bao gồm Quy Nhất cảnh, ba trọng đầu trong hệ thống tu luyện cộng sinh đều dựa vào Thú Nguyên, chiến quyết, thần thông Linh Nguyên.
Vượt qua Quy Nhất cảnh mới thêm huyền ảo thiên địa vào trong tu hành được. Khi đó Ngự Thú Sư chủ động tu hành, dẫn dắt thú bản mệnh cùng tu luyện, xem như khách đổi thành chủ nhân.
Nguyên Diễm Đô rất ít ai khách đổi thành chủ, đè đầu thú bản mệnh trong hệ thống tu luyện cộng sinh, trở thành đầu tàu tu luyện chiến đấu.
Phỏng chừng số ít người này có thể tham ngộ sự huyền diệu của kết giới thiên văn, bọn họ tu luyện lâu hơn Lý Thiên Mệnh ít nhất hai mươi năm, có tạo hóa như vậy không khó hiểu.
Bị lực lượng gió bão khống chế, tất cả đệ tử Thiên Phủ tham gia Trầm Uyên Đấu Thú đều bị cuốn vào Úy Lam Vực chiến trường Trầm Uyên, sau đó bị rải rác khắp Úy Lam Vực.
Lý Thiên Mệnh thuận lợi đạp xuống đá núi cao màu xám đen, mây đen che đầu và tia chớp đen rậm rạp, hắn không biết mình ở vị trí nào trong Úy Lam Vực.
Thiên Phủ đến từ Chu Tước quốc có chút ưu thế, vì trừ Lý Thiên Mệnh ra những người khác không chỉ một lần đi vào Úy Lam Vực.
Nguyên Úy Lam Vực đối ứng với ngàn hồ ở bắc bộ Diễm Đô, tức là trong Úy Lam Vực có ít nhất hàng ngàn hồ nước, đó cũng là nguồn gốc cái tên Úy Lam Vực.
Hồ nước trong chiến trường Trầm Uyên đều có màu đen, không dính xíu nào với hai chữ Úy Lam.
Úy Lam Vực có nhiều hồ nước nhưng không bằng phẳng, khắp nơi là núi cao rừng thẳm, gập ghềnh hiểm trở, chỗ tối đều có mãnh thú ngủ đông.
Linh khí thiên địa trong chiến trường Trầm Uyên không kém gì Viêm Hoàng đại lục, nhưng nó cuồng bạo hơn, không thích hợp tu hành lâu dài.
Linh khí thiên địa như vậy cũng thấm nhuần nhiều Linh Túy, linh khoáng, linh tai. Nên báu vật tài nguyên của chiến trường Trầm Uyên trong phạm vi các nước tạo thành tranh chấp lớn từ Chúc Long quốc, Chu Tước quốc, Thương Hải quốc. Chiến tranh giữa nhiều nước thường diễn ra trong chiến trường Trầm Uyên.
Có ít nhất một nửa Lôi Minh quân của Lôi Tôn Phủ trú đóng ở biên giới Chu Tước quốc tại chiến trường Trầm Uyên. Tức là Chu Tước quốc chia ra hai phần, phần Viêm Hoàng đại lục và phần chiến trường Trầm Uyên.
Chiến trường Trầm Uyên có nhiều linh tai hơn Viêm Hoàng đại lục, các linh tai phong hỏa thủy lôi đình tăng thêm nguy hiểm trí mạng cho nơi này.
Ví dụ tia chớp đen ở trên trời thật ra là một loại linh tai. Tia chớp đen tầng chót nhất bên trong có thiên văn màu đỏ.
Lý Thiên Mệnh biết bắt đầu từ giây phút này thì không có quy tắc, không có nhắc nhở, không có phương hướng, Trầm Uyên Đấu Thú căng thẳng, kích thích, kịch liệt chính thức bắt đầu!
Giây phút rơi xuống đất, Khương Phi Linh hóa thành linh thể kích động reo lên:
- Ca ca! Nói này, hình như ta cảm nhận được Thần Nguyên tồn tại, ca ca tin tưởng không?
Vận may khó tin!
Lý Thiên Mệnh đã thấy qua Khương Phi Linh có cảm ứng đặc biệt với Thần Nguyên.
Nói thật thì Khương Phi Linh không có thú bản mệnh, cũng không có năng lực tu luyện, nhưng Lý Thiên Mệnh tin tưởng trăm phần trăm vào thủ đoạn đặc biệt của nàng.
Lý Thiên Mệnh ra giá:
- Ta không tin, trừ phi Linh Nhi hôn ta một cái!
Tiểu Hoàng Kê bay ra khỏi không gian bản mệnh, ai oán mắng một câu:
- Lưu manh thối!
Chiến trường Trầm Uyên là thiên địa rộng lớn. Trong Viêm Hoàng đại lục vì xây dựng nhiều thành trì, kiến trúc đầy rẫy, nếu không giới hạn thú bản mệnh hiện hình thì rất khó quản lý thành trì. Nên thú bản mệnh thói quen phần lớn thời gian ở trong không gian bản mệnh tu dưỡng.
Ở chiến trường Trầm Uyên thì không cần lo về điều này, tất cả thú bản mệnh thoải mái bay nhảy.
Khương Phi Linh cười tủm tỉm:
- Không hôn, dù sao Thần Nguyên vô dụng với ta, đó là đồ ăn của Huỳnh Hỏa, để Huỳnh Hỏa hôn ca ca đi.
Bé gà âm u nói:
- Nói đúng lắm! Thiên Mệnh ca ca, để người ta hôn một cái nào, bảo đảm đâm thủng da mặt của Thiên Mệnh ca ca!
Lý Thiên Mệnh nghiêm mặt nói:
- Đừng! Ta chọn tin tưởng Linh Nhi, dù sao hai ta có cảm ứng tâm linh tuyệt vời, sẽ không có trục trặc gì!
- Ha ha ha!
Ba người tụ lại với nhau chắc chắn dọc đường đi sẽ toàn là tiếng cười.
Có lẽ thứ duy nhất khiến Lý Thiên Mệnh rơi vào cảnh giới nóng nảy giết chóc là ngẫu nhiên nhớ tới Mộc Tình Tình ở trong Úy Lam Vực, hắn có thể tùy thời giết chết nàng trong chốn hoang tàn vắng vẻ này!
Lý Thiên Mệnh là loại người bây giờ thì vui cười, khi gặp kẻ thù sẽ vào trạng thái giết chóc ngay.
- Ở hướng nào?
- Đi bên này.
Vừa vào chỗ này Khương Phi Linh liền cảm ứng sự tồn tại của Thần Nguyên, chứng minh Úy Lam Vực là mảnh đất may mắn cho Lý Thiên Mệnh.
Bọn họ đi theo phương hướng Khương Phi Linh chỉ dẫn khoảng mười dặm đường, trước mắt là một vách đá cheo leo, bên dưới tràn ngập khói đen, sâu độc lúc nhúc.
Đây là một vực sâu!
Loáng thoáng nghe tiếng mãnh thú hú vọng lên, chỉ có lúc tuyệt vọng mãnh thú mới phát ra âm thanh như vậy, vì phát ra tiếng sẽ trở thành con mồi trong khu vực săn bắn của mãnh thú.
Ngự Thú Sư và thú bản mệnh săn giết mãnh thú, mãnh thú cũng ăn thịt đồng loại.
Dù vậy chiến trường Trầm Uyên vẫn là thiên hạ của mãnh thú.
Mộ Dương cũng nói Úy Lam Vực rất có thể xuất hiện mãnh thú có sức chiến đấu bằng với y, đủ thấy mãnh thú trong chiến trường Trầm Uyên nguy hiểm cỡ nào.
Lý Thiên Mệnh nhíu mày hỏi:
- Có chắc nó ở trong vực sâu này không?
Vì hắn cảm giác bên trong vực sâu khá nguy hiểm, không nói đến mãnh thú, chỉ riêng đám sâu độc đã đủ khủng bố.
Khương Phi Linh tự tin nói:
- Chắc chắn, đến đây rồi cảm ứng cực kỳ mãnh liệt.
Tiểu Hoàng Kê khen nức nở:
- Linh Nhi muội muội thật lợi hại, mũi thính như cún con.
Lý Thiên Mệnh khinh thường nói:
- Ngươi nói chuyện kiểu gì, không thông minh gì cả, gà thẳng nam!
Gà con không phục cãi lại:
- Vậy thì ngươi khích lệ thử xem?
Lý Thiên Mệnh nghiêm trang nói:
- Ngươi nghe kỹ đây. Linh Nhi, muội giỏi như vậy chắc chắn là nữ nhi của thượng thần, vì chỉ có nữ nhi của thượng thần mới cảm ứng được Thần Nguyên do thượng thần sáng tạo ra.
Tiểu Hoàng Kê nghe xong trợn mắt há hốc mồm, nó phải thừa nhận mình là gà thẳng nam.
Thượng thần là truyền thuyết thần thoại của Viêm Hoàng đại lục, thần linh sáng tạo tất cả, ngụ trên trời xanh. Đương nhiên, không ai biết thần thoại có thật sự tồn tại hay không, tóm lại là truyền thuyết, cứ tin tưởng đi.
Còn về Thần Nguyên, trong lịch sử vô tận của Viêm Hoàng đại lục không ai nói ra được Thần Nguyên hình thành như thế nào, đành cho rằng đó là thượng thần sáng tạo ra.
Lý Thiên Mệnh nịnh hót cao cấp làm Tiểu Hoàng Kê phục sát đất.