Khi đối phương lại xông lên giết chóc, hoàn toàn bất chấp mạng sống, chỉ muốn giết Lý Thiên Mệnh thì hắn lại thi triển Tang Hồn Thất Sát.
Đệ Tứ Sát!
Trong âm thanh mê loạn, Xiềng Xích Viêm Long với góc độ xảo quyệt chớp mắt đâm xuyên qua Cơ Trường Viêm.
Phập!
Cơ Trường Viêm trợn to mắt nhìn chằm chằm vào Lý Thiên Mệnh, quỳ dưới đất.
- Tên của ngươi là gì?
- Lý Thiên Mệnh.
- Phụ mẫu là ai?
- Tiểu bối vô danh.
- Hay cho câu tiểu bối vô danh! Phụt!
Cơ Trường Viêm ngã xuống đất, không còn nhúc nhích nữa.
Lý Thiên Mệnh hít sâu một hơi.
Đối phương thấy hắn chỉ có thể đánh một mình thì coi thường, định thừa dịp giết hắn, kết quả bị giết ngược lại. Quá trình này nghe thì đã ghiền, vì Cơ Trường Viêm không ngờ Lý Thiên Mệnh mạnh đến vậy, gã chết không nhắm mắt. Kế hoạch vĩ đại của gã chỉ mới bắt đầu mà đã kết thúc trong tay Lý Thiên Mệnh.
Nhưng Lý Thiên Mệnh không vui nổi, vì những gì Cơ Trường Viêm nói đều là ấn tượng mà Trầm Uyên Đấu Thú mang đến cho hắn.
Vậy nên, Trầm Uyên Đấu Thú rốt cuộc là cái gì?
Là Cơ Trường Viêm sai hay do hắn không nhận thức đủ?
Giọng Khương Phi Linh run run nói:
- Ca ca, Trầm Uyên Đấu Thú thật sự tàn nhẫn vậy sao? Thánh Thiên Phủ thật sự sắp xếp như vậy? Mọi người chỉ có một người sống?
Lý Thiên Mệnh an ủi:
- Chưa chắc, đừng đoán mò, không có ý nghĩa gì.
Thật ra hắn nói vậy cũng là tự an ủi mình, vì hắn muốn trốn tránh vấn đề này.
Giọng Khương Phi Linh nho nhỏ đầy sợ hãi nói:
- Nhưng . . . Thanh Nhi cũng đi vào, ta . . . ta không muốn Thanh Nhi chết.
Đây mới là chuyện làm Lý Thiên Mệnh nhức đầu nhất, hắn có thể mặc kệ sự sống chết của mọi người, bao gồm Mặc Lâm, Thần Hạo, Tinh Khuyết, nhưng với thiếu nữ Khương Thanh Loan thì hắn không thể nào giết nàng, cũng không thể nhìn nàng chết!
Lý Thiên Mệnh trầm ngâm nói:
- Đừng nghĩ nữa, mọi việc đều chưa biết rõ, không chừng tên này đoán bậy bạ vậy thôi, không thấy hắn chết vì suy nghĩ vớ vẩn của mình à?
- Ca ca, ta hiểu rồi!
- Hiểu cái gì?
- Trầm Uyên Đấu Thú này đáng sợ nhất không phải là chỉ có một người sống sót, mà là mọi người sống trong nỗi sợ không biết quy tắc, vậy thì người như Cơ Trường Viêm sẽ ngày càng đông.
Lý Thiên Mệnh phải công nhận rằng Khương Phi Linh nói có lý.
Trên trời nổ sấm đì đùng, trong lòng mỗi người đều bao trùm bóng ma.
Khương Phi Linh nói:
- Ca ca, đi xa chút đi, ta không muốn thấy xác chết.
- Muội ghét ta giết người?
- Không phải.
- Vậy thì . . .?
- Ta không biết nữa, có lẽ vì ta quá vô tri, không biết sự khó khăn của người khác. Thật ra ta có thể nghe thấy tiếng lòng của ca ca, nên dù không thấy cảnh máu me nhưng ta nguyện đi cùng ca ca mãi mãi, ca ca sẽ không làm sai.
- Linh Nhi, ta sẽ không khiến muội thất vọng.
Lý Thiên Mệnh ngước đầu nhìn chiến trường Trầm Uyên hắc ám, mây đen gần như đè trên đỉnh đầu, sấm chớp giật đùng điên cuồng rít gào bên tai.
- Đây là một trường Tu La, người vào đây đều đừng hy vọng sống trở ra, nếu chúng ta đều là quân cờ thì người chơi cờ là ai?
Kẻ đó đáng chết!
Lý Thiên Mệnh đốt lửa thiêu cháy Cơ Trường Viêm và Địa Hỏa Cầu Long, ném Xích Hỏa Long Mâu vào đáy hồ.
Một ngày sau, Tiểu Hoàng Kê thành công luyện hóa Thần Nguyên.
Bùm!
Khi bé gà chui lên từ lòng đất, Lý Thiên Mệnh mong đợi nó sẽ lột xác kinh thiên động địa.
Kết quả là bề ngoài vẫn y như cũ, to cỡ bàn tay, màu vàng non non, lông tơ mềm mềm, tươi mới ngon miệng, vào miệng tan ngay.
Điểm khác duy nhất là trên đỉnh đầu bé gà mọc một cái sừng nhỏ chưa tới 1cm, trông rất là . . . cưng.
Lý Thiên Mệnh câm nín nhìn gà con:
- . . .
Phong cách của Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ đâu?
Vẫn là bộ dạng gà này, ai bắt nó đi luôn đi, không muốn thấy nữa!
Tiểu Hoàng Kê chột dạ kiêu ngạo nói:
- Thế nào? Lão tử không lớn đấy rồi sao? Ngươi làm gì được lão tử?
Lý Thiên Mệnh cười nhạo:
- Suy dinh dưỡng cỡ như ngươi mà cả ngày mơ mộng sinh gà con, biết ngượng là gì không?
- Lý Thiên Mệnh, đừng coi thường thiếu niên nhỏ! Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, một ngày nào đó, ta . . .
- Ngươi thế nào?
Tiểu Hoàng Kê giận xù lông tơ:
- ’Gà’ của ta sẽ to hơn cái đầu của ngươi!
- Ha ha ha!
Có huynh đệ ngớ ngẩn thế này thì dù Trầm Uyên Đấu Thú tàn khốc đến đâu Lý Thiên Mệnh cũng có niềm tin.
Luôn bi quan không phải phong cách của hắn, mặc kệ là cái gì, cứ đánh tan tác là được. Người hắn quan tâm thì sẽ che chở họ sống khỏe, còn người hắn thù hận, người muốn giết hắn thì chết hết đi!
- Cho ta xem xem!
Lý Thiên Mệnh nhìn kỹ trong mắt bé gà lại có thêm một đốm sao, có thể cảm nhận rõ ràng nó có bảy đốm sao, lực lượng huyết mạch bàng bạc hơn thú bản mệnh thất giai bình thường.
- Đổi nơi khác tu luyện thử không?
Qua hệ thống tu luyện cộng sinh mới chuyển dời thành quả dựa vào Thần Nguyên tiến hóa của Tiểu Hoàng Kê sang người Lý Thiên Mệnh.
Tiểu Hoàng Kê vênh váo nói:
- Giờ biết chỗ tốt của ta rồi? Mới rồi là ai trào phúng ta hả?
Lý Thiên Mệnh vươn tay trái, khoe bắp tay trái hắc ám:
- Đi không?
Tiểu Hoàng Kê hèn ngay, lon ton chạy theo:
- Đi chứ đại ca, tới liền!
Bọn họ đổi nơi khác, lại vận chuyển Luyện Ngục Vĩnh Hằng Kinh.
Lý Thiên Mệnh một lần nữa cảm nhận lực lượng huyết mạch đến từ Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng lại cải tạo cơ thể của mình.
Thú Mạch của hắn trở nên cường đại hơn.
Luyện Ngục Chi Nguyên của hắn càng ổn cố, bao la như biển lửa mênh mông.
Luyện Ngục Vĩnh Hằng Thể của hắn càng mạnh mẽ hơn.
Tư duy trí não của hắn càng rõ ràng hơn.
Thần Nguyên cấp hoàng sao có thể vô dụng với bé gà? Dù bề ngoài không thay đổi nhiều, có thêm cái sừng nhỏ nhắn xinh xinh, nhưng lực lượng huyết mạch có lẽ đã vượt qua thú bản mệnh thất giai.
Tu luyện một đợt, tuy cảnh giới của hắn vẫn là Linh Nguyên cảnh đệ tứ trọng nhưng mạnh hơn trước đây ba phần.
Được thêm một thần thông, Tiểu Hoàng Kê càng mạnh lên, dẫn đến niềm tin của Lý Thiên Mệnh càng vững chắc.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Tìm Khương Thanh Loan trước đã, nàng ấy ở bên cạnh thì không phải lo lắng như vậy.
Khương Phi Linh nói:
- Tốt, ta chỉ sợ Thanh Nhi gặp phải người như Cơ Trường Viêm.
- Xuất phát!
Bọn họ tiếp tục đi trong chiến trường Trầm Uyên.
Trầm Uyên Đấu Thú, ngày thứ sáu.
- Đó là cái gì?
Lý Thiên Mệnh nhìn phía trước, hình như hắn thấy một lớp màng mỏng, chắc là kết giới thiên văn.
Khương Phi Linh hỏi:
- Chúng ta đến biên giới Úy Lam Vực rồi sao?
Kết giới thiên văn đặt ở biên giới Úy Lam Vực, bao trọn vực này.
Lý Thiên Mệnh nhíu mày nói:
- Không đúng, vị trí này không thể nào là biên giới Úy Lam Vực được!
Giây lát sau Lý Thiên Mệnh đứng cạnh kết giới thiên văn, kết giới cách mặt hắn khoảng ba thước.
Càng gần hơn, hai thước, một thước . . .
Lý Thiên Mệnh cho ra đáp án:
- Kết giới thiên văn đang co rút lại!
Kết giới thiên văn phần dưới đất đã là một nửa hình tròn, hoàn toàn phong kín khu vực Úy Lam Vực này.
Lý Thiên Mệnh thấy rõ kết giới thiên văn đang co rút, tức là nửa hình tròn sẽ nhỏ dần.
- Cứ tiếp tục co rút thì kết giới thiên văn sẽ thu hẹp bằng không, khi đó tất cả chúng ta sẽ bị dồn lại với nhau, bị nhốt chung một chỗ. Kết giới thiên văn không ảnh hưởng mãnh thú, chỉ ảnh hưởng người và thú bản mệnh.
Lý Thiên Mệnh biết, mặc kệ lúc này bọn họ tản ra nhưng theo tốc độ thu hẹp của kết giới thiên văn thì có ngày họ sẽ tụ lại với nhau.
Thế thì quy tắc trò chơi sẽ là gì?
Tạm thời vẫn không nghĩ ra, nhưng e rằng đó sẽ là ngày Trầm Uyên Đấu Thú kết thúc.