- Linh Nhi!
Không cần Lý Thiên Mệnh kêu thì Khương Phi Linh cũng hiểu ý.
Thất Tinh Dực Sư có cánh?
Ngại quá, Lý Thiên Mệnh cũng có.
Thiên Chi Dực giương rộng rực rỡ.
Khi Lý Thiên Mệnh bay lên trời thì Thần Hạo cưỡi trên Thất Tinh Dực Sư không đuổi kịp hắn, Tinh Khuyết càng không thể ngăn cản.
Nhưng Lý Thiên Mệnh không định chạy trốn.
Ngay sau đó, loại năng lực phong ấn thứ ba của Khương Phi Linh, trường thời gian lấy Lý Thiên Mệnh làm trung tâm mở rộng ra.
Bốn phía trên dưới đều nằm trong phạm vi trường thời gian bao phủ, trong trường thời gian, hai người sẽ không cảm giác thời gian chậm chạp, chỉ thấy Lý Thiên Mệnh càng nhanh nhẹn, nhẹ nhàng né qua kiếm quyết phô thiên cái địa của Thần Hạo.
- Muốn trốn?
Dưới mây đen của chiến trường Trầm Uyên, Thất Tinh Huyền Kiếm chém tới.
Thất tinh cương khí rậm rạp, mỗi đường kiếm có thể bộc phát ra bảy luồng thất tinh cương khí.
Phập phập phập!
Tảng đá, cây cối ven đường đều bị kiếm quyết của Thần Hạo chém nát, chân đạp thân pháp Tinh Thần huyền diệu, mỗi lần gã đáp xuống đất là dưới chân hiện ra một đốm sao.
Đốm sao rung lên, Thần Hạo càng nhanh hơn xông về phía Lý Thiên Mệnh.
Kiếm quyết Ngân Hà Xán Lạn!
Đây là chiến quyết của gã, đã đến trình độ chiến quyết cấp Nguyên siêu phàm, cũng là chiến quyết mạnh nhất, gã lấy nó đối phó Lý Thiên Mệnh đã xem như cho hắn mặt mũi.
Thất Tinh Dực Sư ở bên cạnh gã cũng thi triển thú pháp, đừng nhìn thú bản mệnh này thân thể to lớn nhưng khi chiến đấu thì cực kỳ linh hoạt.
- Đến lượt chúng ta!
Lý Thiên Mệnh và Tiểu Hoàng Kê bỗng bùng nổ, khi cả hai liên kết tâm linh cũng là lúc trao đổi đối thủ.
Tiểu Hoàng Kê hóa thành bóng lửa lao vào Thần Hạo.
Lý Thiên Mệnh thì bay lên trời, vèo một tiếng xuất hiện trên đầu Thất Tinh Dực Sư.
Thất Tinh Dực Sư hoàn toàn không ngờ Lý Thiên Mệnh cũng có cánh, bay lượn trên trời được như nó, thoạt trông hắn linh hoạt hơn nó.
Oong!
Vừa chạm mặt Lý Thiên Mệnh liền thi triển Mê Linh Chi Đồng, hắn thích dùng thủ đoạn nhất để đối phó thú bản mệnh, lần nào cũng thành công.
Trí tuệ của thú bản mệnh tuy cao hơn mãnh thú nhiều nhưng sức chống cự với Mê Linh Chi Đồng chắc chắn kém hơn Ngự Thú Sư.
Vèo!
Khi hiệu quả mê huyễn từ Mê Linh Chi Đồng có hiệu lực với Thất Tinh Dực Sư, làm thần trí của nó hơi hỗn loạn thì Xiềng Xích Viêm Long bay ra ngoài, Tang Hồn Thất Sát Đệ Nhất Sát quất vào cánh của nó.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thất Tinh Dực Sư đập vào vách núi đá, lăn xuống.
Thần Hạo chĩa kiếm lên trời, kiếm khí cắt qua ba mươi thước chém thẳng vào Lý Thiên Mệnh:
- Chịu chết!
Oong!
Lý Thiên Mệnh vỗ Thiên Chi Dực, chớp mắt thoát ra phạm vi kiếm khí của Thần Hạo.
Cùng lúc đó, Tiểu Hoàng Kê trên người có Luyện Ngục Thuẫn Giáp, hoàn toàn không sợ chết lao vào Thần Hạo như tên bắn, buộc gã phải tập trung đánh với nó.
Giây sau, Lý Thiên Mệnh né qua công kích của Thần Hạo, lại đến gần Thất Tinh Dực Sư.
Hắn có Thiên Chi Dực, nhưng Thần Hạo thì không, nên gã chịu thiệt về chiến đấu trên trời. Hầu như tất cả Ngự Thú Sư khi đụng phải Lý Thiên Mệnh đều chịu thiệt.
Ai kêu hắn có Khương Phi Linh làm chi?
Thoạt trông Thiên Chi Dực vô dụng nhất, nhưng nếu phát huy ra tác dụng của nó thì khá đáng sợ.
Khi Thất Tinh Dực Sư bị đụng vào vách núi đá thì rất tức giận, nó bò dậy, khóa chặt vị trí của Lý Thiên Mệnh.
Trong khoảnh khắc, đôi cánh của nó bắn ra ánh sáng màu tím chói lòa, hai cánh khép vào nhau bắn ra một cột sáng chói mắt thẳng tới trước mặt Lý Thiên Mệnh.
Đây là thần thông Linh Nguyên Thất Tinh Thiên Dực.
Nguy hiểm trí mạng!
Thần thông Linh Nguyên mới là điểm mạnh nhất của thú bản mệnh.
Thất Tinh Dực Sư mạnh hơn Thần Hạo, nên Lý Thiên Mệnh mới nhằm vào nó, phân công Tiểu Hoàng Kê đối phó Thần Hạo.
Dù sao Lý Thiên Mệnh đang có Khương Phi Linh trợ giúp.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nói thật thì tốc độ của Hỏa Hồn Thiểm Ảnh giúp Lý Thiên Mệnh né được chút ít thôi, phần lớn uy lực của Thất Tinh Thiên Dực đánh vào Luyện Ngục Thuẫn Giáp.
Lý Thiên Mệnh cảm nhận chấn động đáng sợ nhất, làm khí huyết của hắn sôi trào, nếu không có Luyện Ngục Thuẫn Giáp thì hắn chết chắc rồi.
Nhưng hắn đã có Luyện Ngục Thuẫn Giáp.
Tuy thần thông Linh Nguyên của Thất Tinh Dực Sư suýt đánh nát Luyện Ngục Thuẫn Giáp, tiếc rằng suýt chút nữa mãi mãi chỉ là suýt.
Lý Thiên Mệnh đỡ được công kích, hắn xuyên thấu ánh sáng sao, với tư thái đáng sợ chớp mắt đến trước mặt Thất Tinh Dực Sư.
Thất Tinh Dực Sư hoàn toàn không ngờ Lý Thiên Mệnh bị nó đánh trúng mà vẫn khỏe mạnh lành lặn xuất hiện, đối thủ như vậy nằm ngoài dự đoán của nó.
Oong!
Khoảnh khắc Lý Thiên Mệnh xuất hiện, Xiềng Xích Viêm Long quấn mấy vòng lên một cánh của Thất Tinh Dực Sư.
- Xéo lại đây!
Thiên Hỏa Thúc Hồn, Luyện Ngục Hỏa cháy bỏng lan tràn từ Xiềng Xích Viêm Long đốt cháy người Thất Tinh Dực Sư.
Lý Thiên Mệnh bỗng giật mạnh, thú bản mệnh to lớn bị hắn kéo lại gần sát.
Tam Dương Trọng Quyền!
Lý Thiên Mệnh một tay kéo, cánh tay trái hắc ám thì co thành nắm đấm.
Tay trái của hắn vạm vỡ hơn cánh tay phải nhiều, sức mạnh cơ bắp căng đầy gần như khiến Tam Dương Trọng Quyền phát huy ra một trăm ba mươi phần trăm đến một trăm năm mươi lực lượng!
Bùm bùm bùm!
Ba đấm liên tục đập vào đầu Thất Tinh Dực Sư, đánh nát sọ não của nó.
- Hú ú!!!
Thất Tinh Dực Sư gào rú thảm thiết, mềm nhũn ngã xuống đất, miệng sùi bọt mép hỗn hợp máu tươi, đã hấp hối.
Hôm nay Thất Tinh Dực Sư cảm nhận được nỗi sợ, bị nghiền áp.
Mới rồi Thần Hạo còn vênh váo chảnh chó, giờ thì khóe mắt muốn nứt ra:
- Tiểu Thất!
Thần Hạo bị Tiểu Hoàng Kê chọc tức chết, gã không hiểu nổi sao con chim nhỏ này nhanh dữ vậy, gã muốn trợ giúp Thất Tinh Dực Sư nhưng bị nó bám chân.
Thần Hạo không thể coi thường Tiểu Hoàng Kê, bởi vì nó xuất quỷ nhập thần, sơ sẩy một cái là bị nó móc xuống miếng thịt ngay. Áo ánh sao có thể bảo vệ phần lớn thân thể nhưng có chỗ không bảo vệ được, ví dụ như khuôn mặt.
Bảo Thần Hạo đuổi theo Tiểu Hoàng Kê thì gã phát hiện mình không đuổi kịp nó, trường thời gian áp chế tốc độ của gã, nhưng gã rất khó cảm nhận được.
Bị ức chế một lúc làm Thần Hạo khó tin, điều đả kích nặng đến lòng tự tin của gã là Thất Tinh Dực Sư bị Lý Thiên Mệnh đánh bị thương.
Ba quyền thô bạo khiến Thần Hạo nhìn mà da đầu tê dại, run cầm cập.
Chiến đấu của Xích Viêm Long tựa như nghệ thuật, loại binh khí này nhìn thì mềm mỏng hơn trường kiếm, đơn nhất hơn, nhưng khi nó biến hóa thì thật sự là thiên biến vạn hóa. Đặc biệt Viêm Long Nha mũi nhọn, Lý Thiên Mệnh từng cắm vào cổ họng Địa Hỏa Cầu Long, xuyên thủng nội tạng.
Khi Thần Hạo phản ứng lại thì mọi thứ đã muộn, gã như bị sét đánh, sắc mặt trắng bệch.
- Vì sao hắn có thể mạnh đến mức này? Thú bản mệnh của hắn trước kia là mãnh thú, hắn dựa vào cái gì!?
Thần Hạo không còn tự tin như vừa rồi, gã đã hoảng loạn, thậm chí khóc không ra nước mắt.
Lúc trước gã không rõ vì sao đệ đệ Thần Diệu xuống tinh thần sau khi thua Lý Thiên Mệnh, mãi đến hôm nay, gã luôn muốn dạy cho hắn bài học, để hắn nếm mùi nỗi đau của đệ đệ. Trong lòng tính toán hào hùng, dõng dạc tự tin, vậy mà bị ba đấm của Lý Thiên Mệnh đập nát bấy, thế giới quan cũng sụp đổ.