Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 174 - Chương 174 - Thần Hạo Run Rẩy!

Chương 174 - Thần Hạo run rẩy!
Chương 174 - Thần Hạo run rẩy!

Thất Tinh Dực Sư rên đau khiến Thần Hạo thẫn thờ:

- Grừ grừ . . .

Khoảnh khắc Thần Hạo mất tập trung, thần thông Luyện Ngục Hỏa khủng bố của Tiểu Hoàng Kê hóa thành con phượng hoàng lửa cháy hừng hực lao đến.

Bùm!

May mắn ngay lúc này có con cự thú màu vàng từ bên cạnh xông lên.

Cự thú phun ra cơn lũ vàng đụng nát phượng hoàng lửa.

Càng may mắn hơn là vị trí ở mé bên, nên sau khi Luyện Ngục Hỏa bị đụng nát bay đầy trời đều sượt qua vai Thần Hạo rơi xuống đất đốt cháy.

Giải cứu Thần Hạo đương nhiên là Tinh Khuyết đứng một bên.

Tâm tình của Tinh Khuyết càng rung động hơn, gã tận mắt chứng kiến tất cả, muốn cứu mà suýt không kịp.

Thần Hạo tìm về tự tin:

- Cùng nhau lên!

Đúng rồi, bọn họ có hai người, hai đánh một thì sợ gì nữa?

Nếu biết trước Lý Thiên Mệnh khó đối phó như vậy thì mới rồi đã không sơ sẩy như thế, khiến họ mất một sức chiến đấu.

Giờ thì hai người cộng thêm Kim Tinh Cự Giác Hổ vây công Lý Thiên Mệnh.

Thần Hạo nhanh chóng phản ứng lại, gã còn cơ hội trả thù, mắt gã đỏ ngầu.

Tinh Khuyết không dám lơ là nữa:

- Ngươi kiềm chế con gà này, ta và Kim Tinh vây công hắn! Hình như hắn mạnh hơn thú bản mệnh là nhờ có Khương Phi Linh!

Tinh Khuyết dạt dào tự tin khi hai người cùng vây công Lý Thiên Mệnh, nếu Tiểu Hoàng Kê bị bám giữ tương đương với hắn không có thú bản mệnh.

Thần Hạo rít qua kẽ răng:

- Cho hắn một bài học đau đớn nhất!

Thật ra trái tim Thần Hạo đang run rẩy, vì gã nhớ rõ hơn một tháng trước, đối thủ của Lý Thiên Mệnh là đệ đệ của gã.

Khi đó một bàn tay của Thần Hạo đủ sức bóp chết Lý Thiên Mệnh, dựa vào cái gì đến hôm nay thì gã bị đè đầu như thế?

Vì sao chứ?

Thần Hạo không nghĩ ra, gã khó chịu, bực tức, ức chế, trái tim run rẩy.

Thần Hạo phải hợp sức với Tinh Khuyết đánh bại Lý Thiên Mệnh mới phá tan tâm ma, gã mới trút bực tức này ra ngoài được.

Nhưng dù đánh bại Lý Thiên Mệnh rồi thì tâm ma thật sự sẽ tan biến sao?

Thần Hạo không biết, giờ phút này gã sợ hãi, run rẩy trước Lý Thiên Mệnh. Khi nào gã đánh một mình mà không hạ được Lý Thiên Mệnh thì gã sẽ mãi mãi không thẳng sống lưng được.

Thần Hạo càng thấy xấu hổ khi đối diện Thần Thánh, không biết nên ăn nói thế nào với mẫu thân đã táo bạo.

Nếu gã nói cho mẫu thân biết mình bị Lý Thiên Mệnh đánh gục chắc mẫu thân sẽ nổi điên, mẫu thân sẽ tức giận khóc la mắng gã là phế vật thì gã nên làm sao đây?

Hai huynh đệ từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử, mẫu thân thì cao cao tại thượng, được a dua nịnh hót, tâng bốc hai mươi năm, nếu khiến mẫu thân mất mặt thì càng ê chề đến mức nào?

Tất cả suy nghĩ này dồn lại khiến Thần Hạo cực kỳ khó chịu, gã không dám tưởng tượng.

May mắn, may mà Tinh Khuyết bình tĩnh, gã và Kim Tinh Cự Giác Hổ cùng nhau vây công Lý Thiên Mệnh, trông có vẻ ổn.

Nhưng thật sự ổn rồi sao?

Thần Hạo bỗng cảm giác nguy hiểm, gã nhìn lại, nghệch mặt ra.

Tinh Khuyết và Kim Tinh Cự Giác Hổ không thể bay lên trời, Lý Thiên Mệnh ỷ vào Thiên Chi Dực dụ cả hai chạy thật xa.

Tinh Khuyết và Kim Tinh Cự Giác Hổ điên cuồng đuổi theo, bị Lý Thiên Mệnh bay trên trời đùa giỡn.

Quan trọng là Xiềng Xích Viêm Long rất dài, Tinh Khuyết không làm gì được hắn.

Rượt bắt được một khoảng cách thì Lý Thiên Mệnh bỗng bay lên cao rồi vòng về, lao thẳng vào Thần Hạo.

Chờ khi Tinh Khuyết phát hiện mục đích của Lý Thiên Mệnh thì không còn kịp, gã cách hắn quá xa.

Hơn nữa Tinh Khuyết ở trong phạm vi trường thời gian, dù đuổi theo cũng sẽ chậm chạp hơn, khiến gã không cách nào đuổi kịp Lý Thiên Mệnh.

Vây công?

Ngại quá, hiện giờ là Lý Thiên Mệnh và Tiểu Hoàng Kê vây công Thần Hạo.

Dù chưa đầy hai giây là Tinh Khuyết sẽ đuổi kịp, nhưng bấy nhiêu thời gian đã đủ cho Lý Thiên Mệnh, vì hắn thấy Thần Hạo dao động tâm lý rất lớn, mắt của gã không còn rực rỡ ánh sao mà trống rỗng, ngơ ngẩn.

- Ngươi sinh ra nỗi sợ với ta.

Lý Thiên Mệnh từ trên trời lao xuống, nhanh tột đỉnh.

Vèo!

Người chưa đến mà Xiềng Xích Viêm Long đã tới trước, xiềng xích như rắn độc trống rỗng xuất hiện táp Thần Hạo.

Bùm!

Thần Hạo không quá kém cỏi, gã vội thi triển kiếm quyết Ngân Hà Xán Lạn đẩy Lý Thiên Mệnh ra.

Nhưng ngọn lửa ập đến từ sau lưng, khi gã ngoái đầu lại thì không kịp nữa, lại một con phượng hoàng lửa rực cháy đụng vào người gã.

Bùm!

Giây phút đó Thần Hạo bị đánh bay ra ngoài, uy lực của Luyện Ngục Hỏa bao phủ toàn thân, khiến gã cũng biến thành chiến thần lửa, nhưng ngọn lửa này đốt chính gã.

Thần Hạo mặc áo ánh sao, nhưng áo bị lửa đốt, cứ tiếp tục thế này thì gã sẽ bị nướng chín.

Trong khoảnh khắc chỉ mành treo chuông này, điều duy nhất Thần Hạo có thể làm là cởi áo ánh sao ra ngay, vì đa số Luyện Ngục Hỏa đốt áo.

Thần Hạo vừa cởi áo ánh sao thì bị roi quất trúng.

Chát!

Một tiếng trong trẻo, răng rớt xuống, Thần Hạo lăn ba vòng té xuống đất, phun răng rụng ra.

- A!

Mặt gã đau rát, nửa bên mặt đẫm máu.

Keng!

Thất Tinh Huyền Kiếm bay lên rồi rơi xuống, cắm phập vào đùi Thần Hạo, ghim xuống tảng đá, đóng đinh gã vào đá.

Thần Hạo kêu đau, người run bần bật, mặt trắng bệch:

- A!

Thần Hạo thấy rõ Xiềng Xích Viêm Long của Lý Thiên Mệnh quấn Thất Tinh Huyền Kiếm đâm vào đùi gã.

Đau đớn khiến gã suýt xỉu.

Sợ hãi khiến gã run lẩy bẩy, tan vỡ tâm hồn.

Thần Hạo thừa nhận mình có sát tâm với Lý Thiên Mệnh, bây giờ hắn có cơ hội giết gã.

Thanh kiếm này hoàn toàn có thể đâm xuyên người gã.

Nhưng Lý Thiên Mệnh không làm như vậy, vì gã là nhi tử của Thần Thánh, mà y thì có ân huệ với hắn.

Dù Thần Hạo có sát tâm nhưng Lý Thiên Mệnh sẽ cho gã một con đường sống, hơn nữa hắn không có thời gian nghĩ nhiều, vì Tinh Khuyết nổi khùng đã xông tới gần.

Hắn đã giải quyết Thần Hạo và thú bản mệnh của gã xong, con mồi tiếp theo là Tinh Khuyết.

Có thể nói đây là cuộc chiến đặc sắc nhất của Lý Thiên Mệnh, nếu ngay từ đầu cả bốn cùng vây công thì hắn chưa chắc có cơ hội.

Nếu họ gặp lại lần nữa, nếu hai bên đều lành lặn không bị thương, Lý Thiên Mệnh rất có thể sẽ đánh thua.

Cho nên trận chiến đấu này đặc sắc ở chỗ Lý Thiên Mệnh giải quyết mối uy hiếp trước, chơi diều Tinh Khuyết.

Khi hắn bị thương Thần Hạo và Thất Tinh Dực Sư rồi, lập tức quay đầu lao vào đánh với Tinh Khuyết và thú bản mệnh.

Mới nãy Tiểu Hoàng Kê chặn Tinh Khuyết giúp cho Lý Thiên Mệnh, giờ thì lại là một trận đấu đơn.

Tinh Khuyết khá cương mãnh, nhưng đừng nhìn gã uy mãnh bá đạo, tâm thái đã khác với lúc đầu.

Tinh Khuyết thấy tận mắt Lý Thiên Mệnh bị thương nặng Thần Hạo và Thất Tinh Dực Sư, bản thân gã bất lực không ngăn được. Nên lúc này gã không còn cười trước mặt Lý Thiên Mệnh được nữa, chân mày nhíu chặt, quyết tử chiến với hắn.

Gã đã không có thời gian cảm nhận rung động và chênh lệch trong lòng, không rảnh suy nghĩ một tháng trước thực lực của Lý Thiên Mệnh như thế nào.

Vì Lý Thiên Mệnh không cho gã có thời gian.

- Tinh Khuyết, có muốn biết rằng ta có thể đạp dẹp mặt của ngươi không?

Binh khí của Tinh Khuyết có tên là Xích Dương Chiến Thần Kích.

Xích Dương Chiến Thần Kích cầm chiến kích lấp lánh ánh sáng vàng, thân hình vạm vỡ cầm binh khí to lớn đem đến hiệu quả bùng nổ.

- Trảm Tinh Quyết!

Đây là một môn chiến quyết, chém rơi vì sao treo trên trời, đủ thấy bá đạo cỡ nào.

Kiểu chiến đấu của Tinh Khuyết là đại khai đại hợp, thô bạo hung mãnh, khác hẳn với kiếm quyết xán lạn của Thần Hạo.

Một bên là bá đạo, một bên là hoa lệ.

Nếu hai người không phải cùng là nam thì chắc đã được đính hôn từ nhỏ, từ mười mấy tuổi đã ‘tập thể dục’ rồi.

Dù không phải tình lữ nhưng nhìn huynh đệ bị thương nặng vẫn làm Tinh Khuyết nóng máu, uy lực của Xích Dương Chiến Thần Kích càng hung mãnh hơn.

Bình Luận (0)
Comment