Bên người nàng là Phong Tuyết Ly Long bá đạo hung ác. Nó có rất nhiều thần thông, có năng lực khống chế gió bão băng tuyết.
Phong Tuyết Ly Long khống chế làm hồ nước tiếp tục kết băng, e rằng trong không khí cũng tụ thành giá băng.
Nguyệt Linh Cơ vừa áp chế Lý Thiên Mệnh vừa cười càn rỡ, trong ánh mắt nàng tràn đầy khinh miệt Lý Thiên Mệnh:
- Kẻ như ngươi thậm chí không biết mình nực cười đến cỡ nào, có bấy nhiêu bản lĩnh mà muốn tranh giành thứ vốn không thuộc về ngươi, đúng là chưa chết, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Ngươi muốn lấy Hải Long Thiên Trụ? Ngươi chiếm được nổi không?
Trong lời nói mang ẩn ý nhưng không lộ rõ ra.
Lý Thiên Mệnh híp mắt né qua đòn công kích của đối phương, hắn bỗng hỏi:
- Ý của ngươi là ngươi dám sử dụng thú binh lục giai, nên ngươi là đệ nhất đã được định sẵn từ trước?
Thánh Thiên Phủ làm ra trận thế rầm rộ như vậy nhưng đã chọn sẵn người cho hạng nhất?
Ban đầu Lý Thiên Mệnh không tin, nhưng nghe những lời người vào trong này nói, liên tưởng Thần Nguyên cấp huyền Hải Long Thiên Trụ, đây rõ ràng là dành riêng cho thú bản mệnh của Nguyệt Linh Cơ.
Lý Thiên Mệnh cảm thấy chuyện này rất có thể xảy ra, nhưng sẽ là vũ nhục cho hình tượng Thánh Thiên Phủ trong lòng hắn.
Nhưng Lý Thiên Mệnh từ lâu đã không còn là kẻ ngây thơ, nơi càng mạnh thì chắc chắn có pháp tắc rừng rậm càng đáng sợ, chế độ cấp bậc khắc nghiệt nhất.
Nói cách khác, cường giả có thể làm tất cả mọi chuyện, bao gồm chọn sẵn người.
Hỏi ai chịu phục với điều này?
Vệ Thiên Thương cột mạng sống của Vệ Tịnh với hạng nhất Trầm Uyên Đấu Thú!
Mặt Nguyệt Linh Cơ lạnh băng, kiếm thế càng mạnh mẽ hơn:
- Ngươi suy nghĩ nhiều, loại người như ngươi không tranh giành thắng ta được nên dùng âm mưu luận công kích ta. Cái gọi là kẻ yếu hèn bất lực thật sự là đang nói về người giống như ngươi, cách cục hẹp hòi!
Lý Thiên Mệnh cười nhạt hỏi:
- Vậy xin hỏi vì sao ngươi có thể sử dụng thú binh lục giai?
Nguyệt Linh Cơ thản nhiên nói:
- Ngươi sai rồi, đây là thú binh ngũ giai.
Lý Thiên Mệnh bật cười:
- Thú binh ngũ giai mà có thiên văn màu chàm?
Nói dối trắng trợn, buồn cười.
- Ngươi đừng nói nhảm, ta không cần dùng thú binh này cũng có thể hạ được ngươi. Ta đây đường đường chính chính, không cho phép ngươi phỉ báng! Ngươi đúng là kẻ yếu đuối bất lực nên mới la toa như đàn bà, nếu ngươi có bản lĩnh thật sự đánh bại ta thì ta sẽ thua tâm phục khẩu phục, nhường đệ nhất và Thần Nguyên cấp huyền cho ngươi. Nhưng ngươi lấy dạ tiểu nhân phỏng đoán ta, vậy xin lỗi, ta đành tiễn ngươi về trời!
Trong khi Nguyệt Linh Cơ nói chuyện thì Phong Tuyết Ly Long thi triển thần thông Linh Nguyên Phong Bạo Long Quyển.
Bị kẹt ở trong đó như bão tố như rồng, hủy thiên diệt địa, cuốn đống lớn hồ nước lên trời hình thành thác nước đổ ập xuống Lý Thiên Mệnh và Tiểu Hoàng Kê.
Song kiếm của Nguyệt Linh Cơ rạch hồ nước, đâm vào cổ họng Lý Thiên Mệnh.
- Chết!
Mắt Lý Thiên Mệnh nóng cháy nói:
- Đây là tự ngươi nói, dù đã được chọn ngầm nhưng nếu đánh thua cũng phải nhường hạng nhất và Thần Nguyên lại cho ta!
Nguyệt Linh Cơ cực kỳ tự phụ nói:
- Ha ha, không thành vấn đề, tiếc rằng đầu của ngươi đã mất!
Đường kiếm suýt đâm trúng cổ họng Lý Thiên Mệnh.
Kiếm thế thay đổi, Tuyết Lâm Kiếm quét qua, chớp mắt cắt gần cần cổ Lý Thiên Mệnh, e rằng giây sau sẽ bay đầu.
Keng!
Chợt vang tiếng ma sát chói tai.
Nguyệt Linh Cơ khó tin nhìn cảnh tượng trước mắt.
Lý Thiên Mệnh giơ tay trái lên, dùng thân xác đỡ đường kiếm của nàng.
Thú binh lục giai Tuyết Lâm Kiếm chém vào cánh tay Lý Thiên Mệnh phát ra tiếng kim loại ma sát, hỏa hoa bắn tung tóe.
Mảnh vải quấn trên cánh tay trái của Lý Thiên Mệnh bị cắt rách hơn một nửa, Nguyệt Linh Cơ thấy rõ ràng cánh tay đó phủ đầy vảy đen lục giác, sắp hàng ngay ngắn rất đẹp mắt. Kinh người hơn nữa là thú binh lục giai không thể chặt đứt cánh tay.
Vèo!
Nguyệt Linh Cơ không có thời gian ngạc nhiên, vì một con gà nhỏ lông tơ vàng chợt chui ra từ sau lưng Lý Thiên Mệnh, nó phun ra một ngụm Luyện Ngục Hỏa.
Bùm!
Nguyệt Linh Cơ bị đánh bay ra, người rực cháy lửa.
May mắn trước khi Luyện Ngục Hỏa đốt người Nguyệt Linh Cơ thì Phong Tuyết Ly Long đã thi triển thần thông, đóng băng nàng thành quả cầu băng.
Bùm!
Quả cầu băng nổ tung mang theo Luyện Ngục Hỏa bay đi, tạm thời không tổn thương được Nguyệt Linh Cơ.
Nhưng cảnh tượng vừa rồi làm Nguyệt Linh Cơ vô cùng ngạc nhiên.
- Cánh tay của ngươi là như thế nào vậy?
Nàng chưa kịp phản ứng đã thấy khi mình bay ra thì Lý Thiên Mệnh, gà con cùng nhau tấn công Phong Tuyết Ly Long.
Tiểu Hoàng Kê nhe răng cười, lao lên.
Nó muốn cưỡi rồng lên trời!
Lý Thiên Mệnh có Khương Phi Linh, Thiên Chi Dực của nàng giúp hắn bay lên trời.
Nguyệt Linh Cơ thì cùng lắm chỉ có thể nhảy lên trời, nhưng không cách nào đánh lâu trên trời được.
Phong Tuyết Ly Long nổi giận, nó thi triển thần thông Phong Bạo Thiên Nhẫn, vô số gió rít ngưng tụ trở thành cương khí, phô thiên cái địa, mấy ngàn đao phong cắt về phía Lý Thiên Mệnh.
Oong!
Lý Thiên Mệnh thi triển Hỏa Hồn Thiểm Ảnh, trường thời gian phủ lên làm tốc độ của đao phong trở nên chậm chạp.
Lý Thiên Mệnh và Tiểu Hoàng Kê cùng xuyên qua đao phong, lao đến trước mắt Phong Tuyết Ly Long.
Lúc này Nguyệt Linh Cơ đã giết trở về, kiếm khí ngút trời, Cuồng Phong kiếm ý và Băng Tuyết kiếm ý bao phủ Lý Thiên Mệnh.
- Ngươi xuống đi!
Tiểu Hoàng Kê nghe theo Lý Thiên Mệnh sai khiến, nó chặn bên dưới, mở rộng Luyện Ngục Thuẫn Giáp cản lại kiếm khí ngút trời của Nguyệt Linh Cơ.
Bùm!
Luyện Ngục Thuẫn Giáp bị đánh nát.
Nhưng Tiểu Hoàng Kê đã tranh thủ được thời gian cho Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Phong Tuyết Ly Long.
- Grào!
Phong Tuyết Ly Long lại phun tuyết, trời đất băng giá, đây là một chiêu thần thông Linh Nguyên: Tuyết Quốc Thiên Lâm.
Nhưng Tuyết Quốc Thiên Lâm không thể đông lạnh Lý Thiên Mệnh, vì Luyện Ngục Thuẫn Giáp của hắn hình thành từ Luyện Ngục Hỏa, băng giá bình thường sao có thể đông hắn được?
Vù vù vù vù vù!
Xiềng Xích Viêm Long quấy lấy đầu rồng của Phong Tuyết Ly Long.
Tất cả chỉ trong khoảnh khắc.
- Lên!
Ngay sau đó, Lý Thiên Mệnh vọt lên cao, Thiên Chi Dực mang hắn bay lên trời mây.
Khiến người hét lên là Lý Thiên Mệnh dùng Xiềng Xích Viêm Long kéo đầu rồng, kéo con thú khổng lồ này lên trời.
Đó là rồng thần chứ không phải con trâu!
Nhưng Xiềng Xích Viêm Long rất sắc bén, nó không phải tổ hợp từ vòng sắt mà là lưỡi dao hình vảy rồng.
- Đừng hòng nhúc nhích!
Khi xiềng xích quấn quanh đầu rồng Phong Tuyết Ly Long thì lưỡi dao cắt vào thịt nó, bị kéo lên như vậy, Phong Tuyết Ly Long vùng vẫy sẽ bị đứt đầu ngay.
Hơn nữa Viêm Long Nha sắc bén nhất đã đâm vào khoang miệng của nó, suýt ghim đầu lưỡi xuống hàm dưới.
Nên Phong Tuyết Ly Long không dám chơi cứng với Lý Thiên Mệnh, nó bất lực bị kéo lên trên, thần thông Linh Nguyên của nó phần lớn không công phá Luyện Ngục Thuẫn Giáp của Lý Thiên Mệnh được.
Hắn có thể né tránh gió bão, băng tuyết khó đông lại Luyện Ngục Thuẫn Giáp.
Bây giờ Tiểu Hoàng Kê mạnh nhất là thần thông, dù là thú bản mệnh thất giai thượng phẩm cũng không phá nổi.
Khi Tiểu Hoàng Kê chặn công kích của Nguyệt Linh Cơ thành công, nó bay lên trên đuổi theo Lý Thiên Mệnh và Phong Tuyết Ly Long.
Tất cả đều bay được, trừ Nguyệt Linh Cơ ra, chỉ cần lên độ cao đủ cao thì nàng chỉ có thể giương mắt nhìn.
Nguyệt Linh Cơ bức bối, hoảng loạn, nổi giận.
- Muốn chết!
Nguyệt Linh Cơ nhảy lên cao, cao tận trời, chờ nàng nhảy tới gần Phong Tuyết Ly Long, có nó hỗ trợ thì chiến đấu trên trời không thành vấn đề.
Nhưng then chốt là Lý Thiên Mệnh còn có trường thời gian!