Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 198 - Chương 198 - Tựa Như Thượng Thần (Tt)

Chương 198 - Tựa như thượng thần (tt)
Chương 198 - Tựa như thượng thần (tt)

Cái này mới gọi là bẽ mặt!

Đau đớn lớn nhất là nỗi đau da thịt sao?

Không phải, là đau lòng, là lưỡi dao trong ngôn ngữ của mọi người.

Lý Thiên Mệnh tin tưởng Mộc Tình Tình sẽ cảm nhận được điều đó khi ở Lôi Tôn Phủ.

Nói xin lỗi?

Còn sớm chán.

Trả thù thật sự chỉ mới vừa bắt đầu.

Tàn nhẫn sao?

Lý Thiên Mệnh cũng cảm thấy tàn nhẫn.

Nhưng hắn phải nhẫn tâm như vậy.

Có lẽ trong cuộc đời phải một, hai lần nhẫn tâm.

Sau này hắn vẫn sẽ sáng sủa, rực rỡ, ngây thơ, ấu rĩ, vô tâm vô phế. Hắn vẫn có thể vui tươi, hoạt bát, hạnh phúc.

Hắn chỉ biết cầu nguyện rằng đừng bao giờ gặp Mộc Tình Tình, đừng gặp người giống như nàng nữa.

Bước này đi qua rồi là chấm hết, mục tiêu to lớn tiếp theo đương nhiên là lấy hạng nhất Trầm Uyên Đấu Thú để cứu mạng của mẫu thân.

Những chuyện khác thì sau này tính tiếp.

Thanh Hỏa Chu Tước và Khương Thanh Loan đã được Tiểu Hoàng Kê đưa lên một hòn đảo nhỏ.

Giờ kết giới thiên văn thu hẹp rất nhiều, nguyên hồ Vạn Đảo chỉ còn chưa tới một phần năm, phỏng chừng nửa canh giờ sẽ thu hẹp xong, cuộc thi cũng kết thúc.

Lý Thiên Mệnh đang xem xét tình hình vết thương của Khương Thanh Loan, nàng vẫn đang hôn mê nhưng còn thở, chẳng qua rất khó chịu.

- Lý Thiên Mệnh, gặp thiên tai như vậy buông xuống mà ngươi không chết?

Có ba nam nhân bước lại gần, hai người trong nhóm không muốn đến, vì xem biểu hiện tuyệt vời của Lý Thiên Mệnh làm bọn họ rất khó chịu.

Người vừa lên tiếng là một trong hai kẻ không muốn đến gần, Tinh Khuyết.

Thần Hạo rung động hỏi:

- Ngươi đã giết Mộc Tình Tình? Ngươi không sợ Lôi Tôn Phủ kiếm chuyện sao? Không sợ bị Lâm Tiêu Đình giết?

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Nói bậy bạ cái gì, chưa chết, chỉ phế bỏ nàng ta.

Tinh Khuyết nhíu mày nói:

- Dù vậy thì ngươi cũng tàn đời.

Gã thấy rõ Mộc Tình Tình rất thê thảm.

Lý Thiên Mệnh ngừng cười:

- Mắc mớ gì tới ngươi, nói thêm câu nữa là sẽ đánh ngươi dẹp lép!

Tinh Khuyết và Thần Hạo cắn răng, không dám nói tiếp nữa.

Bọn họ hèn nhát, vẫn sợ Lý Thiên Mệnh.

Mặc Lâm mặc kệ xung đột giữa bọn họ, lại gần Lý Thiên Mệnh, hỏi:

- Tình huống của Thanh công chúa thế nào?

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Trúng độc, nhưng ta không có thuốc giải, các người có không?

Mặc Lâm vừa nói vừa lục soát đồ vật mang trên người:

- Ta có, ta là y sư, học được cách sử dụng nhiều Linh Túy.

Mặc Lâm đã làm nhiều chuẩn bị trước khi đến Trầm Uyên Đấu Thú, nơi này đầy rẫy thú có độc, gã chuẩn bị sẵn nhiều dược vật giải độc.

Mặc Lâm vui vẻ nói:

- Là Hắc Ma Độc, vừa lúc ta có thuốc giải cho chất độc này.

Lý Thiên Mệnh căng thẳng hỏi:

- Vậy là sẽ không sao?

Mặc Lâm nói:

- Không sao, thuốc đến bệnh trừ, nhưng sẽ cần nghỉ dưỡng một, hai tháng. Trên người Thanh công chúa còn một số vết thương khác, yên ổn tĩnh dưỡng thì lại có thể nhảy nhót.

Mặc Lâm là y sư nên lời gã nói đáng tin.

Lý Thiên Mệnh yên lòng.

Khương Phi Linh nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm.

Thanh Hỏa Chu Tước cũng bị trúng chất độc. Mặc Lâm không có đủ thuốc giải nhưng sức đề kháng của Thanh Hỏa Chu Tước mạnh, chắc có thể chống chọi đến lúc trở về.

Mặc Lâm bắt đầu chữa cho Khương Thanh Loan.

Một khắc đồng hồ sau, thấy rõ ràng màu xanh trên da Khương Thanh Loan dần biến mất.

Lý Thiên Mệnh chỉ hướng Mộc Tình Tình, hỏi:

- Khương Thanh Loan sư huynh xem giúp ta, nàng ấy có thể sống trên một tháng không?

Mặc Lâm cắn răng, hơi thương tiếc nói:

- Nếu nàng ấy cố gượng đến lúc về Lôi Tôn Phủ thì đủ sức sống sót, nhưng sẽ trở thành phế nhân.

Lý Thiên Mệnh cười hỏi:

- Mặc Lâm sư huynh cảm thấy ta tàn nhẫn phải không?

- Thế thì không, ta có nghe sư tôn nói chuyện ba năm trước có ẩn tình khác.

Sư tôn của Mặc Lâm là sư đệ của Mộ Dương.

- Vậy Mặc Lâm sư huynh có tin không?

Mặc Lâm liếc Lý Thiên Mệnh một cái, trả lời dứt khoát:

- Ta tin!

Mặc Lâm tin tưởng ba năm trước là Lâm Tiêu Đình và Mộc Tình Tình tạo nghiệt, thế là quá đủ, không uổng công Lý Thiên Mệnh cứu mạng gã.

Thần Hạo cắn răng nói:

- Ẩn tình khác là thế nào? Nghĩa là ba năm trước ngươi bị hãm hại? Ban đầu chiến hồn Thánh Thú thuộc về ngươi?

Tinh Khuyết giật mình hỏi:

- Ngươi nói gì hả Thần Hạo?

Ánh mắt Thần Hạo phức tạp nhìn Lý Thiên Mệnh:

- Phụ thân của ta từng nói qua, ban đầu ta không tin, dù sao . . .

Hóa ra Lý Thiên Mệnh không phải kẻ dơ bẩn như trong tin đồn?

Ba năm trước hắn thật sự là người bị hại?

Hắn chịu nhục ba năm, trở về Diễm Đô vì để báo thù?

Chiến hồn Thánh Thú thật sự thuộc về hắn!?

Sự thật này làm đảo điên thế giới quan của Thần Hạo, ấn tượng về Lý Thiên Mệnh ở trong lòng gã hoàn toàn thay đổi.

Tinh Khuyết sửng sốt nhìn Lý Thiên Mệnh:

- Thần thúc nói như vậy!?

Tinh Khuyết không phải hạng người ngu xuẩn, nếu nhiều trưởng bối đều bảo như vậy thì rất có thể là thật.

Nỗi lòng của hai người phức tạp.

Lý Thiên Mệnh là đương sự nhưng hờ hững, không lộ nhiều cảm xúc.

Hắn đang đợi Khương Thanh Loan tỉnh lại.

Chốc lát sau, kết giới thiên văn thu hẹp đường kính chỉ còn một ngàn thước thì bỗng nổ nát.

Trầm Uyên Đấu Thú kết thúc.

Người của Thánh Thiên Phủ cũng nên xuất hiện rồi chứ?

Kết giới thiên văn vỡ nát, lôi đình ở trên trời tan biến.

Trong phạm vi ba ngàn thước tĩnh lặng.

Hắc Ma Độc dần bị xua tan, khi kết giới thiên văn biến mất thì Khương Thanh Loan chậm rãi tỉnh lại.

Khương Phi Linh rất kích động, nhưng giờ phút này không phải lúc thích hợp để nàng giải trừ trạng thái Phụ Linh, xuất hiện ở bên ngoài.

Khương Thanh Loan mở mắt ra, trong mơ hồ thấy một nam nhân ở trong tầm mắt.

Hắn mỉm cười nhìn nàng, tia nắng rơi trên khuôn mặt hắn, nụ cười chân thành kia làm tâm trạng của người nhìn cũng vui vẻ theo.

- Lý Thiên Mệnh . . .

Khương Thanh Loan vẫn đang nằm, Lý Thiên Mệnh dìu nàng ngồi dựa vào một tảng đá.

Khương Thanh Loan hỏi:

- Linh Nhi còn ở trên người của ngươi không?

Linh thể của Khương Phi Linh lén ngưng tụ trước mắt Khương Thanh Loan, nói xong một câu liền tan biến:

- Ta ở đây! Thanh Nhi, ngươi đại nạn không chết là nhờ được ca ca cứu.

- Cứu ta . . .

Đầu óc của Khương Thanh Loan còn mơ hồ, lúc này mới hơi tỉnh táo lại:

- Phải rồi, tiện nhân Mộc Tình Tình đâu? Dám sử dụng Tử Huyết Hồn Ấn! Thanh Hỏa đâu?

Khương Thanh Loan nhìn lại, thấy Thanh Hỏa Chu Tước cũng thức tỉnh, thú bản mệnh khỏe mạnh làm nàng bớt lo lắng.

Khương Thanh Loan cho Thanh Hỏa Chu Tước vào không gian bản mệnh tĩnh dưỡng, còn về Hắc Ma Độc thì Lý Thiên Mệnh đã nói cho nàng biết. Bây giờ Khương Thanh Loan vẫn còn rất yếu ớt, không có nhiều sức lực.

Khương Thanh Loan ngơ ngác nhìn hắn:

- Ngươi cứu ta?

Lý Thiên Mệnh nghiêm nghị nói:

- Đừng nhìn ta say mê như thế, nếu nàng muốn lấy thân báo đáp thì ta sẽ không chấp nhận, ta không thích tình tiết máu chó gian díu với bạn thân của bạn gái!

Khương Thanh Loan lườm hắn:

- Đi chết đi, rác rưởi!

Nàng vốn hơi cảm kích hắn, kết quả bị hắn chọc giận trợn trắng mắt.

Khương Thanh Loan giật mình hỏi:

- Mấy chuyện này đều là ngươi làm?

Khương Thanh Loan đang ám chỉ Tinh Khuyết và Thần Hạo cúi đầu, Mộc Tình Tình nằm dưới đất không rõ sống chết.

Đặc biệt là Mộc Tình Tình, Khương Thanh Loan thầm sung sướng. Nàng biết mục đích tham dự Trầm Uyên Đấu Thú của Lý Thiên Mệnh, đó là ngăn cản Mộc Tình Tình cùng Lâm Tiêu Đình cao bay xa chạy. Nay xem ra Mộc Tình Tình đã thất bại.

Nhớ lại Mộc Tình Tình khống chế mãnh thú đối phó với mình, bây giờ gặp kết cuộc thảm như vậy, đương nhiên trong lòng Khương Thanh Loan rất sung sướng.

Bình Luận (0)
Comment