Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 202 - Chương 202 - Tuyệt Đối Không Thể Để Hắn Rời Đi

Chương 202 - Tuyệt đối không thể để hắn rời đi
Chương 202 - Tuyệt đối không thể để hắn rời đi

Mất cơ hội đi Thánh Thiên Phủ là điều vô cùng tiếc nuối, nhưng Lý Thiên Mệnh không quá khao khát.

Vấn đề duy nhất hiện nay là nếu nói sự thật này ra cho Vệ Thiên Thương biết thì lão có đồng ý cứu Vệ Tịnh không?

Sự thật thì Lý Thiên Mệnh là hạng nhất Trầm Uyên Đấu Thú, hắn đánh bại mọi người. Nhưng hắn xui xẻo gặp người được chọn sẵn, đã định trước trăm phần trăm không thể thành công.

Cho nên Lý Thiên Mệnh muốn biết rằng sau khi trở về thì Vệ Thiên Thương sẽ đối xử chuyện này như thế nào.

Còn một việc lớn khác nữa.

Lâm Tiêu Đình sắp rời khỏi Diễm Đô, Lý Thiên Mệnh tuyệt đối không thể để gã đi như vậy!

Hắn không có cơ hội đi Thánh Thiên Phủ, càng sẽ không đi Thánh Thiên Phủ giết Lý Thiên Mệnh, bây giờ không giết được gã thì sau này rất khó khăn.

Cho nên sau khi trở thành, việc cần làm nhất là tìm cơ hội báo thù.

Lý Thiên Mệnh liếc qua Mộc Tình Tình ở bên Mộ Dương, nàng vẫn đang hôn mê.

- Mình làm Mộc Tình Tình thảm như vậy, chắc hắn sẽ ở lâu vài ngày để báo thù cho ả? Tốt nhất là như vậy!

Lý Thiên Mệnh biết Lâm Tiêu Đình rất mạnh, Ngự Thú Sư song sinh Quy Nhất cảnh giới, còn có chiến hồn Thánh Thú.

Nhưng mạnh đến đâu cũng không thể ngăn cản trái tim giết chóc của Lý Thiên Mệnh!

. . .

Xuyên qua hang không đáy, trở về Thiên Phủ.

Từ hang không đáy xuống dưới, Lý Thiên Mệnh giật mình thấy phía trước có nhiều người nghênh tiếp, có lẽ Mộ Dương đã truyền tin về nhóm Giám Sát Sử từ trước.

Nhiều nhân vật tầng lớp đỉnh cao trong Chu Tước quốc đều sốt ruột vào Thiên Phủ, đưa mắt nhìn, người đứng ở hàng đầu mà Lý Thiên Mệnh quen mặt gồm có:

Phủ chủ Thiên Phủ Vệ Thiên Thương, phu phụ Thần Thánh, Viêm Hoàng cung chủ Vệ Thiên Hùng, Thần Phạt Thiên Vương Vệ Kình, Phượng Hoàng Điện chủ Vệ Tử Côn, Chiến Công Thiên Vương Triệu Nguyên Cực.

Ngay cả Vệ Thiên Thương ẩn thế đã lâu cũng đến, có thể thấy hai vị Phó Giám Sát Sử đến khiến Chu Tước quốc long tọng cỡ nào.

Có ít nhất một nửa đại nhân vật Chu Tước quốc là trước kia Lý Thiên Mệnh chưa từng gặp.

Ví dụ như một nam nhân trung niên dáng người cao lớn như mãnh hổ đứng bên cạnh Thần Thánh, mặt mày hơi gống Tinh Khuyết, hơn nữa Nguyên Ngu phu nhân dựa sát vào gã, hiển nhiên đây là một trong Tinh Thần Song Thánh, Tinh Thánh.

Gã và Thần Thánh cùng nhau dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, sáng lập ra thần thoại Tinh Thần thương hội.

Còn hai phương thế lực khác.

Đầu tiên là một nam nhân mặc áo phượng đứng cạnh Vệ Thiên Thương, y và lão đều đứng ở hàng đầu nhất, chứng minh hai người có thân phận, địa vị cao nhất trong Chu Tước quốc.

Nam nhân mặc áo phượng dáng đứng thẳng tắp, khuôn mặt hiền hòa mà quý phái, nhìn liền biết đây là người nắm giữ thiên hạ.

Nếu không ra ngoài dự đoán thì người này là quốc chủ của Chu Tước quốc, Chu Tước Vương.

Là phụ thân của Khương Thanh Loan, dưỡng phụ của Khương Phi Linh.

Có một lão nhân tóc bạc theo hầu Chu Tước Vương, lão đứng sau lưng y, trí tuệ thâm sâu.

Vị này là tướng quốc đại nhân, cung chủ của Thiên Cơ Cung, được người gọi là Tần tướng quốc.

Chu Tước Vương, Tinh Thánh và Tần tướng quốc đều đến, Lôi Tôn Phủ là nhân vật chính càng không thể nào vắng mặt.

Có một nam nhân trung niên đứng cạnh Lâm Tiêu Đình, hung hãn bá đạo, mặt mày uy nghiêm, người này là nguyên soái của Lôi Minh quân, được người gọi là Lôi Soái Lâm Thiên Giám.

Còn có một lão nhân mặc áo tím đứng trước mặt Lâm Thiên Giám.

Lão nhân áo tím và Vệ Thiên Thương đều không cao, trông hơi nhỏ gầy, nhưng bão tố lôi đình trong đôi mắt khiến người run sợ.

Hiển nhiên đây là nhân vật quan trọng khác của Chu Tước quốc, Lôi Tôn.

Tần tướng quốc, Vệ Thiên Thương, Lôi Tôn đều là ba lão nhân thế hệ trước, bọn họ đã thoái vị nhưng bây giờ tự mình đến nghênh tiếp.

Nếu Phó Giám Sát Sử không đến, e rằng người đứng chờ ở đây chỉ nhiều cỡ một nửa.

Chu Tước Vương dẫn dắt mọi người tiến lên nghênh tiếp.

- Bỉ nhân là Khương Thừa, dẫn các vị Chu Tước quốc đến chào hai vị Giám Sát Sử đại nhân.

Lý Thiên Mệnh đoán không sai, dù là Chu Tước Vương cũng phải hành lễ với hai vị Phó Giám Sát Sử.

Cận Nhất Huyên cười chào:

- Chu Tước Vương.

Chu Tước Vương mỉm cười, giữ dáng vẻ của bậc quân vương:

- Giám Sát Sử đại giá quang lâm làm Chu Tước quốc được sáng sủa hẳn ra. Khương Thừa đã bày tiệc trong hoàng cung, mời hai vị dời bước. Còn có ba vị bằng hữu Nguyệt Linh gia tộc, hãy để Khương Thừa đón gió tẩy trần cho các vị.

Chu Tước Vương đã nhận được tin là hai nữ nhi của mình đều khỏe mạnh.

Y là vua của một nước, từ y chiêu đãi Giám Sát Sử là thích hợp nhất.

Nhưng Giám Sát Sử Tống Nhất thản nhiên nói:

- Không cần đón gió tẩy trần, chúng ta đến đây chủ yếu vì mang đi Lâm Tiêu Đình. Chúng ta trực tiếp đi Lôi Tôn Phủ thôi, thuận tiện thử thách tu vi của Lâm Tiêu Đình.

- Cái này . . .

Chu Tước Vương không ngờ Giám Sát Sử chẳng thèm nể mặt, nhưng đối phương cao cao tại thượng, y không thể phàn nàn cái gì.

Chu Tước Vương đành bảo:

- Lâm Triệu, Lâm Thiên Giám, nghe thấy không? Hãy tiếp đãi hai vị Giám Sát Sử thật tốt.

Tên của Lôi Tôn là Lâm Triệu.

Lôi Tôn mỉm cười nói:

- Bệ hạ yên tâm, Lôi Tôn Phủ tất nhiên không dám tiếp đãi qua loa Giám Sát Sử đại nhân.

Dường như lão đã biết trước Giám Sát Sử không muốn đi hoàng cung.

Lâm Thiên Giám cười nói:

- Mời Giám Sát Sử, mời các vị.

Cận Nhất Huyên lập tức nhìn về phía Lâm Tiêu Đình đứng cạnh Lâm Thiên Giám:

- Ngươi là Lâm Tiêu Đình?

Lâm Tiêu Đình liếc qua Mộc Tình Tình bị thương nặng, sau đó mỉm cười, cung kính khéo léo nói:

- Tiêu Đình chào hai vị Giám Sát Sử.

Cận Nhất Huyên nói:

- Khá lắm, ngươi có thể khiến lão đại của chúng ta chú ý tới cũng coi như may mắn, chờ đến phủ của ngươi rồi ta sẽ tự mình kiểm tra, nhìn xem mức độ thiên tư của ngươi.

Lão đại của bọn họ?

Đó là ai?

Lâm Tiêu Đình hơi kích động nói:

- Vâng thưa Giám Sát Sử đại nhân.

Nguyệt Linh Cơ đánh giá Lâm Tiêu Đình, mặt ửng hồng nói nhỏ:

- Bộ dáng tạm được, có bản lĩnh đấy.

Nguyệt Linh Tiêu dặn dò:

- Dè dặt chút!

Lâm Tiêu Đình nhìn trong đám người có cô nương cười với mình thì cũng cười chào lại:

- Chúc mừng Nguyệt Linh cô nương giành được đệ nhất Trầm Uyên Đấu Thú, Tiêu Đình sẽ tranh thủ vượt qua thử thách, cùng Nguyệt Linh cô nương đi Thánh Thiên Phủ.

Nguyệt Linh Cơ nói:

- Vậy ngươi phải biểu hiện cho tốt!

- Nhất định không làm Nguyệt Linh cô nương thất vọng.

Hiển nhiên Mộ Dương cũng đưa tin quán quân Trầm Uyên Đấu Thú thuộc về ai trở về.

Trong khi họ nói chuyện thì Lôi Tôn, Lâm Thiên Giám mang theo hai vị Giám Sát Sử cùng ba vị Nguyệt Linh gia tộc rời khỏi Thiên Phủ, đi Lôi Tôn Phủ.

Chu Tước Vương và Vệ Thiên Thương bị bỏ lại tại chỗ.

Tuy khiến người lúng túng nhưng họ là người đến từ Thánh Thiên Phủ, với thân phận của họ thì phớt lờ Chu Tước Vương cũng là chuyện bình thường.

Lý Thiên Mệnh thấy Mộc Tình Tình đã mơ màng tỉnh lại trước khi Lâm Tiêu Đình và Nguyệt Linh Cơ đối thoại.

Chắc chắn nàng trông thấy khi nàng bị thương nặng hấp hối trở về, Lâm Tiêu Đình chỉ liếc qua một cái rồi trò chuyện vui vẻ với Nguyệt Linh Cơ, cùng rời đi.

Nhiều người đều chú ý đến chi tiết này.

Lý Thiên Mệnh cũng thấy, mọi ths nằm trong dự đoán của hắn.

Báo ứng đến rất sớm.

Chờ Lôi Tôn Phủ, Nguyệt Linh gia tộc, Giám Sát Sử đi khuất, bầu không khí Thiên Phủ thoải mái một chút.

Người trẻ tuổi tham gia Trầm Uyên Đấu Thú ai về nhà nấy.

Khương Phi Linh Phụ Linh lâu như vậy đã sớm khó chịu, cuối cùng thì nàng có thể rời khỏi Lý Thiên Mệnh, đáp xuống đất.

Khi thiếu nữ hoàn mỹ xuất hiện trước mắt mình, Lý Thiên Mệnh chỉ muốn nói rằng đừng Phụ Linh, vì Phụ Linh thì không được ngắm khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu nhỏ xinh của nàng.

Nhiều ngày không thấy, nàng vẫn xinh tươi động lòng người, thanh thoát, khuôn mặt ửng hồng như trái đào nhỏ.

Nhìn xuống dưới, ưm, kết giới thiên văn cũng hơi to.

Bỗng có người nhéo lỗ tai của hắn:

- Ngươi nhìn chỗ nào hả? Tiểu tặc!

Thì ra là Khương Thanh Loan.

Nàng đứng bên cạnh, vừa lúc bắt được hành vi lén lút của Lý Thiên Mệnh.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Nàng nói gì vậy? Đừng vu oan cho người thuần khiết, nàng bị thương nặng như vậy thì mau về nhà trị thương đi!

Bình Luận (0)
Comment