So sánh thì ba vị Nguyệt Linh gia tộc có cách điệu cao hơn nhiều.
- Cảm tạ hai vị Phó Giám Sát Sử, làm phiền.
Người nói chuyện là Nguyệt Linh Tiêu, đang tuổi khỏe, cùng tuổi với Lôi Soái Lâm Thiên Giám.
Cận Nhất Huyên nói:
- Không khách khí, lão đại của chúng ta đã giao lệnh thay đổi Thiên Phủ vào tay chúng ta rồi, đợi khi thời cơ đến là có thể hạ chiến thư với Vệ gia. Miễn chọc Vệ gia xung động là có thể làm Vệ gia rời khỏi Chu Tước quốc, từ nay trong vòng vạn năm, Thiên Phủ Chu Tước quốc sẽ là vật phẩm của riêng Nguyệt Linh gia tộc.
Lôi Tôn Lâm Triệu nói:
- Theo ta được biết thì sức chiến đấu của Vệ gia trong thế hệ này có Vệ Thiên Hùng, Vệ Tử Côn đều là người tầm thường, chỉ riêng hai đệ tử của Vệ Thiên Thương là Mộ Dương và Triệu Nguyên Cực còn tạm được. Dù gì là đệ tử thân truyền, dựa theo quy tắc thay đổi Thiên Phủ thì họ phù hợp điều kiện xuất chiến. Ngoài họ ra, trong ba thế hệ già, trung, trẻ đều là kẻ bất lực, khiêu chiến với Nguyệt Linh gia tộc thì như bắt cá trong rọ, dễ như chơi.
Nguyệt Linh Tiêu hỏi:
- Phó Giám Sát Sử, ngày khiêu chiến Lang nhi có đến xem cuộc chiến không?
Tống Nhất trầm giọng nói:
- Nguyệt Linh huynh đệ, ta không muốn nói nhưng dù ngươi là phụ thân của Lang Thiên Tử thì về sau phải xưng hô nàng là Thiên Tử, hiểu không?
Nguyệt Linh Tiêu lúng túng đáp:
- Hiểu rồi, tại ta quên, lần sau chắc chắn sẽ nhớ kỹ!
Tống Nhất lạnh lùng nhìn người Nguyệt Linh gia tộc, nói:
- Nói thật thì Lang Thiên Tử tuổi nhỏ rời khỏi gia tộc, bây giờ trở thành Thiên Tử, còn nhớ nhung gia tộc, tự mình dặn chúng ta sắp xếp ổn thỏa cho gia tộc, sắp đặt một cuộc Trầm Uyên Đấu Thú, đưa Nguyệt Linh Cơ đi Thánh Thiên Phủ tu hành, có thể thấy Lang Thiên Tử có tình cảm rất sâu đậm với các vị. Nhưng trong lòng phải nhớ kỹ tôn ti và quy củ, dù sao các vị đã nhiều năm không gặp Lang Thiên Tử.
Nguyệt Linh Tiêu nhớ lại:
- Đúng rồi, khi nàng rời khỏi nhà thì còn bé xíu.
Cận Nhất Huyên nói:
- Lang Thiên Tử đã ở đất bán đảo nhưng không muốn gặp các người, chỉ muốn đi dạo khắp nơi. Các người cứ lo chuẩn bị cho cuộc chiến, nếu Lang Thiên Tử muốn gặp các người thì tự nhiên sẽ xuất hiện.
Nguyệt Linh Tiêu hơi cúi đầu:
- Vâng, chúng ta hiểu.
Nguyệt Linh Tiêu biết đã cho tiểu nữ nhi ký ức thơ ấu không tốt đẹp nên sinh ra ngăn cách, một mình nàng vất vả vùng vẫy mới nghịch thiên sửa mệnh, có địa vị như ngày nay, gia tộc không giúp được gì cho nàng. Hơn nữa gã không thể bảo vệ tốt thê tử, khiến nàng bị Đoan Mộc gia tộc giết, có lẽ đây là lý do vì sao tiểu nữ nhi không muốn gặp gã.
Nhưng nàng đã diệt tộc Đoan Mộc.
Bọn họ cứ nghĩ tiểu nữ nhi đã chết lúc tám, chín tuổi, ai biết khi nàng trở về đã là Thiên Tử.
Tống Nhất nói:
- Tuy Lang Thiên Tử không muốn gặp các người nhưng ta thấy nàng đối xử rất tốt với các người. Dù sao Thánh Thiên Phủ thử thách đệ tử mới nhận cực kỳ nghiêm khắc, trừ phi giống như Tiêu Đình có thiên phú đặc biệt chiến hồn Thánh Thú, còn những người khác, dù là Lang Thiên Tử cũng không thể mang vào. Hơn nữa bắt buộc xếp người trong gia tộc vào Thánh Thiên Phủ sẽ bị đồn đãi lung tung. Nên chúng ta mới xếp một cuộc Trầm Uyên Đấu Thú ở đây, cho Nguyệt Linh Cơ lấy thân phận quán quân Đấu Thú đi Thánh Thiên Phủ tu hành. Nguyệt Linh gia tộc các người nên thấy đủ.
Trầm Uyên Đấu Thú là hạng mục thường quy của Thánh Thiên Phủ dùng để sàn lọc đệ tử từ các nơi, nhưng cơ bản đều có quy tắc tỉ mỉ, không giống lần này hoàn toàn đã chọn sẵn người.
Một vị Phó Giám Sát Sử khác, Cận Nhất Huyên nói:
- Quan trọng nhất là Lang Thiên Tử còn dặn dò chúng ta phải giúp đỡ các ngươi, tìm nơi chốn tốt cho các ngươi. Có biết tại sao lấy Thiên Phủ Chu Tước quốc cho các ngươi chứ không chọn Úy Lam Vực trong Trầm Uyên Đấu Thú không? Là vì tiện lợi.
Mấy ngày nay, Nguyệt Linh gia tộc vì Lang Thiên Tử nên hơi chảnh, hai vị Giám Sát Sử muốn đè ép nhuệ khí của họ ngay trên yến tiệc.
Hai người đã gặp Lang Thiên Tử, biết rõ thái độ của nàng đối với Nguyệt Linh gia tộc.
Thật ra Lang Thiên Tử không thích bọn họ, nhưng dù gì là người thân, nàng không thể để bọn họ trôi giạt khắp nơi nữa.
Kết quả là nàng sắp xếp Nguyệt Linh Cơ vào Thiên Phủ, cho Nguyệt Linh gia tộc dùng cách khiêu chiến thay đổi Thiên Phủ để thay thế Vệ gia, khống chế Thiên Phủ Chu Tước quốc.
Tống Nhất nhắc nhở:
- Lệnh thay đổi Thiên Phủ đã vào tay, lần này các ngươi khiêu chiến hoàn toàn trải qua Thánh Thiên Phủ đồng ý, nên Lang Thiên Tử trở lại Thánh Thiên Phủ cũng sẽ không bị người chỉ trích. Dù là Lang Thiên Tử cũng phải đối diện cạnh tranh kịch liệt trong Thánh Thiên Phủ, một chút vết bẩn cũng sẽ ảnh hưởng phát triển tương lai của nàng. Nên ta khuyến cáo các vị sau khi lấy được Thiên Phủ thì hãy điệu thấp một chút, để Lang Thiên Tử vượt qua thời kỳ khó khăn này. Với thiên tư của Lang Thiên Tử chắc chắn tương lai sẽ đứng trên đỉnh cao trong Thánh Thiên Phủ.
Nguyệt Linh Hồng gật đầu lia:
- Hai vị Giám Sát Sử dạy rất đúng, chúng ta nhớ kỹ!
Đúng là bọn họ đã quá lâng lâng, thậm chí xưng hô Lang Thiên Tử là Lang nhi, đây là điều kỵ nhất.
Lôi Tôn lên tiếng giảng hòa:
- Giám Sát Sử đại nhân, Nguyệt Linh huynh đệ, ta kính các người một ly, cầu chúc Nguyệt Linh gia tộc thắng lớn trong cuộc khiêu chiến thay đổi Thiên Phủ này, cung chúc Lang Thiên Tử nghịch thiên nổi lên trong Thánh Thiên Phủ, không ai cản trở được!
- Cạn!
Không khí nghiêm túc đã qua, mọi người vui vẻ cười.
- Lôi Tôn Phủ chúng ta nhất định sẽ dốc hết sức trợ giúp Nguyệt Linh gia tộc hạ gục Vệ gia!
- Lão phu gai mắt Vệ Thiên Thương lâu rồi, cho hắn già khú đế dọn chiếu cuốn gói luôn!
- Ha ha ha!
Đám người cười phá lên.
Mặt mày Nguyệt Linh Hồng tươi rói nói:
- Lần này đa tạ Lâm huynh đệ. Thật là vô cùng cảm kích, về sau Nguyệt Linh gia tộc chúng ta ở trong Chu Tước quốc, Lôi Tôn Phủ và chúng ta là đồng minh sống chết!
Lôi Tôn Lâm Triệu nói:
- Còn gọi Lâm huynh đệ làm gì, hai đứa nhỏ sắp thành hôn, nên gọi là sui gia chứ.
- Đúng rồi, sui gia.
- Hai thanh niên này thành hôn ở đây rồi sau này cùng đi Thánh Thiên Phủ tu hành, đúng là thần tiên quyến lữ, trẻ tuổi khiến người hâm mộ.
- Đúng rồi, lần này được Lôi Tôn Phủ hỗ trợ, chờ về sau thời cơ chín muồi, Lôi Tôn muốn làm vương mới trên mảnh đất này thì Nguyệt Linh gia tộc chúng ta cũng sẽ hết sức ủng hộ.
Lôi Tôn vỗ vai Lâm Thiên Giám:
- Ta đã lớn tuổi, vương mới hãy để lại cho nhi tử của ta.
Lâm Thiên Giám nở nụ cười.
- Ta cũng vậy, phủ chủ mới của Thiên Phủ sẽ do nhi tử của ta làm. Sắp tới đây Nguyệt Linh gia tộc chúng ta sẽ đến đông đủ, sẽ ở tạm trong Lôi Tôn Phủ, làm phiền sui gia rồi.
- Đừng khách khí, người nhà với nhau, đừng nói lời xa lạ.
Bọn họ nói chuyện vui vẻ hòa thuận xôm tụ.
Môi Lâm Tiêu Đình treo nụ cười, mắt sáng rực nhìn Nguyệt Linh Cơ ở phía đối diện. Mặt nàng ửng đỏ ngắm nghía trái thủy văn trong tay.
Tống Nhất lên tiếng:
- Lần này khiêu chiến Thiên Phủ, ta muốn nói một câu.
Mọi người ngừng nói chuyện, lắng nghe.
- Khiêu chiến thay đổi Thiên Phủ của Thánh Thiên Phủ là lấy một gia tộc làm đơn vị. Ví dụ như nhà Vệ phủ, đệ tử thân truyền của phủ chủ có thể tham gia chiến đấu, những người khác không được tham gia. Mọi người đều biết, theo quy tắc này thì Nguyệt Linh gia tộc rất khó giành chiến thắng, nhưng vẫn sẽ có mất mát bị thương. Nên lão đại của chúng ta quyết định sửa chữa quy tắc một chút, sau khi Lâm Tiêu Đình và Nguyệt Linh Cơ thành hôn thì tộc sui gia cũng có thể tham dự khiêu chiến. Theo quy tắc mới sửa chữa của chúng ta thì tất cả thành viên Lôi Tôn Phủ đều có thể tham gia chiến đấu.
Vậy tức là Lôi Tôn Phủ cộng thêm Nguyệt Linh gia tộc đối chiến với Vệ phủ.
Vệ gia còn có phần thắng không?