Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 223 - Chương 223 - Vệ Gia Tiêu Đời

Chương 223 - Vệ gia tiêu đời
Chương 223 - Vệ gia tiêu đời

Ngày tổ chức hôn lễ rất sát, hôm nay gửi thiệp mời, đêm mai đã thành hôn.

Thiệp mời phát ra tuyệt đối dẫn đến động đất Diễm Đô.

Thánh Thiên Phủ tự trúng tuyển thiên tài tuyệt thế Lâm Tiêu Đình, đệ nhất Trầm Uyên Đấu Thú Thiên Phủ ba nước Nguyệt Linh Cơ, hai người này bên nhau chỉ trong một tháng ngắn ngủi.

Đây mới là môn đăng hộ đối.

Thế này mới đúng là thần tiên quyến lữ.

Còn về Mộc Tình Tình, ở trước quyền thế, thiên tư, tương lai tươi sáng thì ai thèm quan tâm nàng chứ?

- Cấp bậc của Mộc Tình Tình kém chút, nàng có được như ngày nay hoàn toàn nhờ một tay Lâm Tiêu Đình đẩy lên.

- Chứ không thì nàng chỉ là một đệ tử Viêm Hoàng học cung bình thường.

- Với thành tựu hiện giờ của Lâm Tiêu Đình, đừng nói nàng là chính thê, có thể làm tiểu thiếp tỳ nữ đã là may mắn rồi.

- Mà nghe nói Mộc Tình Tình đã bị phế, nghe đồn nàng bị làm bẩn trong chiến trường Trầm Uyên rồi.

- Đúng thế, ba năm trước Lý Thiên Mệnh không thành công, gặp cơ hội tốt như vậy sao có thể buông bỏ được?

- Cho nên Lâm Tiêu Đình cưới Nguyệt Linh Cơ không xem như là hành vi vứt bỏ Mộc Tình Tình.

- Chỉ có thể nói Mộc Tình Tình xấu sổ, dính phải ma quỷ như Lý Thiên Mệnh.

Ba năm trước không bị làm nhục, ba năm sau chẳng những bị hiếp còn bị phế bỏ.

Trên thế giới này có quá nhiều người không biết sự thật, lời đồn đáng sợ.

Một số người chỉ cần bỏ ra chút công sức là nắm giữ phương hướng dư luận, lại vu oan cho Lý Thiên Mệnh, việc này dễ như trở bàn tay.

Bỏ đá xuống giếng là chuyện rất dễ dàng.

Thiệp mời đưa ra, Mộc Tình Tình bị thân bại danh liệt, Lâm Tiêu Đình vứt bỏ nàng, xoay người ôm Nguyệt Linh Cơ thì được khen là trời đất tạo nên một đôi.

Nếu bảo không có người khống chế dư luận thì ai tin?

Tất cả nói lên ảo tưởng muốn vào nhà giàu, leo lên quyền quý thì phải chuẩn bị tinh thần bị quyền quý tùy ý, vô tình giẫm lên.

Đêm nay, nhiều nhân vật đỉnh cao trong Diễm Đô cầm thiệp mời đỏ to, cảm nhận sóng ngầm hùng dũng.

Phó Giám Sát Sử ở trong Diễm Đô hơn một tháng, toàn Nguyệt Linh gia tộc dời đến Lôi Tôn Phủ.

Nguyên Lôi Tôn Phủ không thèm tôn trọng Chu Tước vương tộc.

Tất cả nói lên sắp xảy ra chuyện lớn.

Trước khi bão tố ập đến, Diễm Đô đã yên tĩnh hơn một tháng.

Đã đến lúc núi lửa bùng nổ.

Nhưng không biết lần bùng nổ này có bao nhiêu người thành vật hy sinh chết oan tại chỗ.

Có bao nhiêu người một bước lên trời, từ nay không ai ngăn được?

. . .

Lý Thiên Mệnh nhận được thiệp mời liền trở về Vệ phủ.

Trong Vệ phủ, vừa lúc nhóm người Vệ Thiên Hùng đang mở họp.

Mộ Dương, Tứ Đại Thiên Vương, mười tám vị thiên sư, năm vị điện chủ đều có mặt.

Vệ Tịnh tự nhiên cũng ở.

Nàng kêu gọi:

- Qua đây, Thiên Mệnh.

Mái tóc bạch kim của Lý Thiên Mệnh rất bắt mắt, các trưởng bối đều chú ý đến.

Viêm Hoàng cung chủ Vệ Thiên Hùng liếc qua, lạnh nhạt nói:

- Nam tử hán đừng chỉ lo sửa soạn, nhuộm màu tóc như vậy, nam chẳng ra nam, nữ chẳng ra nữ.

Phủ chủ Thiên Phủ Vệ Thiên Thương chắc còn đang nghỉ dưỡng, lão cần nghỉ ngơi hơn một tháng mới phục hồi nguyên khí nên không có mặt.

Trước mắt Mộ Dương có địa vị cao nhất Thiên Phủ học cung, thứ hai là Vệ Thiên Hùng.

Lý Thiên Mệnh lạnh nhạt liếc Vệ Thiên Hùng một cái, ngồi xuống cạnh Vệ Tịnh:

- Đại cữu như vậy là không theo kịp trào lưu thời đại, màu tóc của ta là thời thượng nhất năm nay, tràn đầy khí chất dương cương, tiếc rằng thẩm mỹ của đại cữu không theo kịp.

Lý Thiên Mệnh lười cãi cọ với Vệ Thiên Hùng, người này luôn gai mắt với hắn, ai kêu nhi tử của gã, Vệ Quốc Hào là phế vật khi ở trước mặt hắn?

Vệ Tử Côn chỉ trích theo:

- Chơi bời mất ý chí!

Vệ Tịnh bĩu môi nói:

- Câm miệng đi, lo dạy nhi tử của mình kìa. Chơi bời mất ý chí? Thiên Mệnh đứng im cho nhi tử của ngươi đứng cũng không đánh lại.

Vệ Tử Côn nghe vậy tức ói máu, nhưng quan trọng là gã không cãi lại Vệ Tịnh được.

Lý Thiên Mệnh bỗng lên tiếng:

- Ta cũng nhận được thiệp mời.

- Ngươi được mời?

Mọi người rất bất ngờ.

Vệ Thiên Hùng chắc chắn nói:

- Chắc là Lâm Tiêu Đình đưa. Tình báo nói Nguyệt Linh Cơ đã đột phá Quy Nhất cảnh, sau khi thành hôn bọn họ hiển nhiên đều đi Thánh Thiên Phủ, nhưng trước đó Lâm Tiêu Đình muốn giải quyết ngươi, báo thù cho Mộc Tình Tình nên mới tặng thiệp mời cho ngươi. Đêm mai ngươi mà đi sẽ dữ nhiều lành ít.

Lý Thiên Mệnh thản nhiên nói:

- Hắn không phải báo thù cho Mộc Tình Tình mà đang sợ ta, muốn chém tận giết tuyệt.

Phượng Hoàng Điện chủ Vệ Tử Côn cười khẩy nói:

- Sợ ngươi? Dựa vào cái gì? Bằng vào ngươi từng đánh bại Linh Nguyên cảnh đệ cửu trọng?

Nói trắng ra là Vệ Thiên Thương tha thứ Vệ Tịnh, nhưng hai huynh đệ vẫn ghim chuyện mấy năm nay trong lòng. Cộng với Lý Thiên Mệnh biểu hiện mạnh mẽ, cướp nổi bật của con cái của hai người nên họ càng ghét hơn.

Lý Thiên Mệnh nói câu này không làm đám Thiên Vương, thiên sư tin tưởng.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Bằng vào lúc trước ta đi Truyền Thừa Điện, mười tám vị thiên sư đều ghét bỏ ta, trong vòng gần ba tháng ngắn ngủi ta có thể đánh bại những đệ tử của các người.

Câu này làm đám thiên sư câm nín.

Hôm ấy lấy Liễu Tuyết Dao dẫn đầu, đám người Triệu Thiên Thần nói móc, châm biếm, lắc đầu với Lý Thiên Mệnh.

Vệ Quốc Hào ngày xưa phá hỏng binh khí của Lý Thiên Mệnh, nghiền áp hắn, giờ đã bị hắn đánh ướt quần.

Trong nhóm người này có lẽ Liễu Tuyết Dao đau mặt nhất, vì Lý Thiên Mệnh đánh gục đệ tử đắc ý nhất của nàng, Mộc Tình Tình.

Truyền Thừa Thiên Vương Quân Nguyên Thương lắc đầu cười gượng:

- Thiên Mệnh giỏi thật, ngày xưa chính ta cũng nhìn nhầm, biểu hiện của ngươi khiến ta cảm thấy mất mặt.

Với tư lịch của Quân Nguyên Thương mà nói ra câu này trong trường hợp như vậy, Vệ Tử Côn chất vấn Lý Thiên Mệnh càng mất mặt hơn.

Ít ra mười tám vị thiên sư bây giờ không tìm ra khuyết điểm gì từ người Lý Thiên Mệnh được.

Nhưng Liễu Tuyết Dao không vui.

Liễu Tuyết Dao lạnh lùng nói:

- Ta đã thấy nhiều thiên tài nhưng không gặp ai kiêu ngạo tự mãn như ngươi, về điểm này thì Lâm Tiêu Đình đúng là ưu tú hơn ngươi. Nếu hắn thật sự muốn xử ngươi thì chắc chắn đã có nắm chắc, hắn còn có Phó Giám Sát Sử chống lưng. Nếu ta là ngươi thì sẽ không vểnh đuôi kiêu căng như vậy, ngươi chưa đến Quy Nhất cảnh, không biết Quy Nhất cảnh hơn Linh Nguyên cảnh nhiều thế nào, ngươi càng không biết uy lực của chiến hồn Thánh Thú.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Không khéo là ta thật sự biết uy lực của chiến hồn Thánh Thú như thế nào.

Liễu Tuyết Dao nhíu mày hỏi:

- Ý của ngươi là sao?

- Liễu thiên sư nên biết ý của ta thế nào.

Vì sao Lý Thiên Mệnh biết uy lực của chiến hồn Thánh Thú?

Vì chiến hồn Thánh Thú từng thuộc về hắn.

Trong khoảng thời gian này Thiên Phủ có tin đồn xấu về hình tượng của Mộc Tình Tình và Lâm Tiêu Đình, sự kiện dâm loạn ba năm trước thật ra là ăn cướp và ô miệt.

Người thật sự bị vu oan là Lý Thiên Mệnh.

Liễu Tuyết Dao là người quen thuộc Mộc Tình Tình từ ba năm, nàng là người đầu tiên không tin tưởng tin đồn này.

Liễu Tuyết Dao hỏi:

- Xem ra nhiều người ngồi ở đây đều cho rằng năm xưa Lý Thiên Mệnh bị vu hãm?

Mắt mọi người sáng rực nhưng không nói chuyện.

Liễu Tuyết Dao đứng dậy:

- Không chung đường, nói nhiều vô ích.

Lý Thiên Mệnh lạnh lùng cười:

- Đi mau lên, đi làm chó săn cho Lôi Tôn Phủ, đừng ở đây giả mù sa mưa. Có thời gian rảnh đó chẳng bằng đi thăm đệ tử Mộc Tình Tình của ngươi bây giờ chết chưa.

Mặt Liễu Tuyết Dao tràn đầy tức giận:

- Ngươi . . . ! Lý Thiên Mệnh, khi ta góp sức cho Thiên Phủ thì ngươi còn chưa ra đời!

- Thì ra ngươi già vậy sao?

Liễu Tuyết Dao tức giận quát:

- Ngươi càn rỡ!

Bình Luận (0)
Comment