Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 227 - Chương 227 - Lòng Báo Thù Của Lâm Thiên Giám

Chương 227 - Lòng báo thù của Lâm Thiên Giám
Chương 227 - Lòng báo thù của Lâm Thiên Giám

Vệ Tịnh không đợi quá lâu.

Lâm Thiên Giám mời hết bàn tiệc, mang Lâm Tiêu Đình quay về bên cạnh Lôi Tôn thì vở kịch hay cũng trình diễn.

Đám người Chu Tước Vương, Tần tướng quốc luôn bị vắng vẻ đang định rời đi, nhưng Phó Giám Sát Sử Cận Nhất Huyên gọi lại họ.

Khi Phó Giám Sát Sử lên tiếng, nguyên Lôi Tôn Phủ náo nhiệt thoáng chốc rơi vào tĩnh lặng.

Các nhân vật tầng lớp thượng lưu của Chu Tước quốc cùng nhìn bàn thượng đẳng, mọi người đều biết sóng ngầm Diễm Đô sắp dâng trào lên mặt đất.

Cận Nhất Huyên mỉm cười như đang trò chuyện bình thường:

- Chu Tước Vương hiểu biết thế nào về khiêu chiến thay đổi Thiên Phủ của Thánh Thiên Phủ ta?

- Thưa Giám Sát Sử đại nhân, Khương Thừa chưa từng nghe nói về khiêu chiến thay đổi Thiên Phủ.

Khi Chu Tước Vương nói chuyện có nhìn thoáng qua Mộ Dương và Vệ Thiên Hùng.

Bọn họ biết nghe thoáng qua dường như đang hỏi Chu Tước Vương, nhưng thật ra là thông báo cho Mộ Dương và Vệ Thiên Hùng.

Cận Nhất Huyên nói:

- Xem ra đất bán đảo này đúng là hẻo lánh, tin tức bế tắc. Hôm nay thừa dịp uống rượu đang vui, ta sẽ nói về khiêu chiến thay đổi Thiên Phủ cho Chu Tước Vương nghe, Chu Tước Vương có muốn nghe không?

Chu Tước Vương nói:

- Giám Sát Sử đại nhân muốn phổ cập cho đám người ngu dốt chúng ta thì ta tự nhiên rửa tai lắng nghe.

- Là vầy, mọi người đều biết Thánh Thiên Phủ xây dựng Thiên Phủ trong tất cả quốc gia đều do một nhà quản lý, lấy gia tộc truyền thừa làm hệ thống kiểm soát truyền thừa Thiên Phủ, xây dựng Viêm Hoàng học cung, dùng võ đức sắc lệnh thiên hạ. Ví dụ như Thiên Phủ Chu Tước quốc đã nằm trong tay Vệ gia quản lý ngàn năm.

- Gia tộc quản lý Thiên Phủ có ưu điểm là ổn định truyền thừa, nhưng dễ xảy ra vấn đề khi gia tộc xuống dốc, dẫn đến Thiên Phủ địa phương sa sút theo, ảnh hưởng người trẻ tuổi cả nước tu luyện trưởng thành. Cho nên Thánh Thiên Phủ ta thành lập quy tắc khiêu chiến thay đổi Thiên Phủ, cho phép gia tộc mới qua cách khiêu chiến thay thế gia tộc Thiên Phủ cũ, do đó đạt tới mục đích đốc thúc, thay phiên, đổi mới, bảo đảm Thiên Phủ các nước kéo dài đỉnh cao mãi, đây chính là khiêu chiến thay đổi Thiên Phủ của Thánh Thiên Phủ.

- Đương nhiên, gia tộc khiêu chiến mới phải qua sự xét duyệt của Thánh Thiên Phủ, cầm lệnh khiêu chiến do Thánh Thiên Phủ phát cho, Giám Sát Sử Thánh Thiên Phủ giám sát, chấp hành cuộc khiêu chiến công bằng công chính. Hành động này khiến gia tộc xuống dốc nhường chỗ, để gia tộc mới lên nắm giữ quyền lớn bồi dưỡng thiên tài cả nước.

Cận Nhất Huyên nói một tràng dài, từng chữ khiến hàng vạn người tầng lớp thượng lưu Chu Tước quốc có mặt ở đây khắc ghi trong lòng.

Nghe đến đây, ánh mắt họ nhìn Mộ Dương, Vệ Thiên Hùng hoàn toàn thay đổi.

Trước bao ánh nhìn, Chu Tước Vương nghe xong mắt lóe tia sáng nói:

- Hành động này của Thánh Thiên Phủ đúng là vĩ đại, nếu đã bảo là công bằng công chính, vậy gia tộc cũ có xuống dốc hay không cũng cần có cơ hội chứng minh.

Cận Nhất Huyên nghiêm trang nói:

- Tất nhiên rồi, có xuống dốc hay không cũng không thể chỉ nghe tin vỉa hè. Gia tộc mới và cũ khiêu chiến công bằng, đều có cơ hội chứng minh bản thân, Thánh Thiên Phủ tuyệt đối sẽ không thiên vị bên nào.

Nhưng quan trọng là hai người làm người giám thị, ở trong Lôi Tôn Phủ một tháng trời, vỗ ngực bảo mình công bằng công chính, tuyệt đối không thiên vị, ai tin được?

Hàng vạn nhân vật tầng lớp thượng lưu của Chu Tước quốc nhận ra ngay tiếp theo ai sẽ hưng thịnh, ai sẽ điêu tàn.

Cận Nhất Huyên không nói tiếng nào với nhóm Mộ Dương, nhưng đã tuyên bố ngày tàn của Vệ gia ở trước mặt mọi người.

Đứng vào hàng nào, làm sao để bảo vệ bản thân không bị lan đến trong cuộc đấu tranh này, mọi người đều thầm tính toán.

Nói đến đây, Mộ Dương và Vệ Thiên Hùng vốn ngồi trong góc bỗng chốc càng trống trải hơn.

Có người ánh mắt khác lạ nhìn về phía Lý Thiên Mệnh, Vệ Tịnh, ánh mắt vui sướng khi người gặp họa.

Hiển nhiên Giám Sát Sử tự mình dẫn dắt Nguyệt Linh gia tộc làm khó dễ Vệ phủ.

Thay thế chỉ là cách nói dễ nghe, không chừng sẽ bị trả thù, thậm chí diệt tộc.

Đa số người vội im lặng dời bước sang chỗ khác.

Vào phút này chỉ có Thiên Cơ Cung là có thể chống đỡ, lấy Tần tướng quốc dẫn đầu ở lại bên cạnh Chu Tước Vương.

Một vị Giám Sát Sử khác, Tống Nhất mỉm cười nói:

- Chu Tước Vương, ngươi là vương của Chu Tước quốc, bồi dưỡng người trẻ tuổi để Chu Tước quốc đời đời trường tồn là trách nhiệm mà ngươi không thể từ chối, đúng chứ?

- Đương nhiên Khương Thừa sẵn lòng.

Tống Nhất hỏi:

- Đã là trách nhiệm của ngươi, hơn nữa với thân phận của ngươi đủ khiến mọi người Chu Tước quốc càng tin tưởng khiêu chiến thay đổi Thiên Phủ lần này hơn cho nên chúng ta quyết định mời ngươi cùng chúng ta trở thành người giám thị, ngươi có đồng ý không?

Mọi người hút ngụm khí lạnh, quay sang ngó nhau.

Chu Tước Vương là người duy nhất có khả năng đứng về phe Vệ phủ, dù sao các đời Chu Tước vương tộc có quan hệ tốt đẹp với Vệ phủ. Hai gia tộc này là gia tộc lớn nhất Chu Tước quốc, một bên cai quản thiên hạ, một bên là hào môn lánh đời bồi dưỡng Ngự Thú Sư.

Dưới Chu Tước vương tộc còn có Thiên Cơ Cung, vương công đại thần, nếu lôi kéo được y thì đủ để khiến nguyên Chu Tước quốc từ bỏ Vệ gia.

Vậy thì còn gì là công bằng nữa?

Hơn nữa Tống Nhất nói thẳng khiêu chiến thay đổi Thiên Phủ lần này chĩa đầu mâu vào Vệ phủ.

- Giám Sát Sử đại nhân giao cho trách nhiệm quan trọng, Khương Thừa vượt lửa qua sông quyết không từ chối. Ý của Giám Sát Sử là có một gia tộc đã nhận được khiêu chiến lệnh của Thánh Thiên Phủ, muốn khiêu chiến với Vệ gia?

Chu Tước Vương không có cách nào từ chối chuyện này.

Ai đều nghe hiểu, khiến Chu Tước Vương cùng hai vị Giám Sát Sử trở thành người giám thị, lấy quyền uy của y trong Chu Tước quốc đủ làm dân chúng tin tưởng sự công bằng trong cuộc khiêu chiến này. Chứ không thì hai vị Giám Sát Sử ở đây lâu, cộng thêm Lâm Tiêu Đình và Nguyệt Linh Cơ thành hôn, sẽ có người rải rác tin đồn lung tung.

Đây là mục đích bọn họ muốn Chu Tước Vương thành người giám thị.

Một là lôi kéo, hoặc nên nói là buộc y đứng theo hàng.

Hai là lợi dụng quyền uy của y bịt miệng Chu Tước quốc.

Chu Tước Vương nói xong, mọi người cùng nhìn Mộ Dương và Vệ Thiên Hùng, bọn họ đã hoàn toàn bị cô lập.

Tôn kính và hâm mộ ngày xưa giờ phút này biến thành vui sướng khi người gặp họa.

- Chu Tước Vương nói đúng, Nguyệt Linh gia tộc nghiêm cẩn gầy dựng, phát triển ngàn năm trong Chúc Long quốc, có quy mô khổng lồ, trong tộc ra người tài lớp lớp. Phẩm đức và thực lực của Nguyệt Linh gia tộc đều qua thử thách của Thánh Thiên Phủ, nên đã lấy được khiêu chiến lệnh.

- Nhưng Vệ gia chiếm cứ Thiên Phủ ngàn năm, không có lòng tiến tới, con cháu trong tộc không thể đảm nhiệm chức vị phủ chủ, Thánh Thiên Phủ sinh ra ghi ngờ năng lực quản lý của Vệ gia. Nên hai chúng ta quyết định để Nguyệt Linh gia tộc khiêu chiến Vệ gia, dù thắng hay thua đều có lợi cho Chu Tước quốc. Thắng thì Chu Tước quốc có gia tộc Thiên Phủ mới, đổi mới sẽ mang đến kỳ ngộ mới. Thua thì có thể đốc thúc Vệ gia thay đổi làm lại, giành lại niềm tin của Thánh Thiên Phủ, mang đến nhiều tạo hóa hơn cho Chu Tước quốc.

Tống Nhất nói năng hùng hồn, nói xong giọng uy nghiêm còn văng vẳng bên tai mọi người.

Bình Luận (0)
Comment