Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 228 - Chương 228 - Lòng Báo Thù Của Lâm Thiên Giám (Tt)

Chương 228 - Lòng báo thù của Lâm Thiên Giám (tt)
Chương 228 - Lòng báo thù của Lâm Thiên Giám (tt)

- Vệ Thiên Hùng, ngươi là nhi tử của phủ chủ nhưng không có năng lực kế thừa phủ chủ, lớp con của ngươi thậm chí không có tư cách trở thành đệ tử của phủ chủ mới. Bởi vậy chúng ta sinh ra nghi ngờ truyền thừa của Vệ phủ, ngươi có chịu phục không?

Hình ảnh trong dự đoán của mọi người đã xuất hiện.

Quả nhiên Giám Sát Sử chĩa mũi dùi vào Vệ phủ.

Bọn họ không nhằm vào Mộ Dương mà đánh trúng gút mắc lớn nhất trong lòng Vệ Thiên Hùng.

Từ đầu đến cuối mặt Vệ Thiên Hùng đen thui.

Đây là nhục nhã!

Nhưng hết cách, đối phương là Giám Sát Sử, còn lôi ra việc mọi người đều biết để nhục nhã gã.

Khiến Mộ Dương làm phủ chủ mới là quyết định của Vệ Thiên Thương.

Không cho đám người Vệ Quốc Hào trở thành đệ tử của Mộ Dương vẫn là quyết định của Vệ Thiên Thương.

Nhưng Vệ Thiên Thương không ngờ tiêu chuẩn nghiêm khắc của lão trở thành lý do Giám Sát Sử kết luận Vệ gia không có năng lực.

Dù là Vệ Thiên Thương cũng chỉ nghe thoáng qua về loại khiêu chiến này, chưa từng nghĩ ngày này sẽ đến với Vệ phủ.

Trước bao ánh mắt nhìn chăm chú, Vệ Thiên Hùng cắn răng nói:

- Giám Sát Sử đại nhân dạy rất đúng.

Cận Nhất Huyên nói:

- Vệ Thiên Hùng, không phải ta nhằm vào ngươi, chỉ nói về việc công, ngươi đừng sinh ra cảm xúc mặt trái. Đây chỉ là cuộc khiêu chiến, Vệ phủ có cơ hội chứng minh bản thân. Chúng ta ủng hộ Nguyệt Linh gia tộc khiêu chiến, nhưng cũng ủng hộ các ngươi bảo vệ tôn nghiêm của mình!

Mộ Dương biết Vệ Thiên Hùng đang giận, tâm tình không ổn định nên hỏi thay gã:

- Vậy thì xin hỏi hai vị Giám Sát Sử đại nhân là quy tắc khiêu chiến cụ thể như thế nào?

Đối phương đã sớm bài bố, tỏ rõ muốn trừ bỏ Vệ gia, nâng Nguyệt Linh gia tộc lên ngôi, ngồi đây bực tức oán trách là biểu hiện của bất lực, chẳng bằng hỏi rõ quy tắc, chẳng bằng trực tiếp chiến.

Đây mới là cơ hội duy nhất của Vệ phủ!

Chuyện này là Phó Giám Sát Sử hợp mưu, như Vệ Thiên Thương đã nói, đã bày ra sân khấu hết rồi, họ sẽ cho ngươi có cơ hội kêu oan sao?

Nếu không phải ăn gắt gao Vệ gia thì họ đã tị hiềm, chứ đâu ở trong Lôi Tôn Phủ cả tháng trời?

Còn làm ra việc chọn sẵn Nguyệt Linh Cơ làm quán quân Trầm Uyên Đấu Thú, họ sẽ chịu nói lý với Vệ gia sao?

Cái gọi là khiêu chiến thay đổi Thiên Phủ chắc chắn là cuộc chiến không công bằng, làm sao tìm ra đường sống trong trận chiến bất công này mới là việc Vệ phủ nên làm.

Mộ Dương nghĩ thấu suốt những điều này.

Nghe Mộ Dương đặt câu hỏi, Cận Nhất Huyên mỉm cười, thoạt trông không có vẻ gì là thiên vị.

- Khiêu chiến thay đổi Thiên Phủ, đại khái là quyết đấu giữa hai gia tộc mới và cũ, so đấu lực lượng đương thời và thực lực tương lai của hai gia tộc. Quyết đấu chia ra ba phần gồm có thế hệ lão, trung, trẻ, quyết đấu ba đời, so đấu nội tình gia tộc, nòng cốt và tương lai. Quy tắc rất đơn giản, ví dụ như đời lão thì cỡ Vệ Thiên Thương, Nguyệt Linh Hồng, hai bên phái một người ra chiến trường quyết đấu. Người đấu thua đi xuống, đổi người khác lên, cứ chiến đấu như thế cho đến khi nào một bên không phái ra ai được nữa mới thôi.

Quy tắc đúng là rất đơn giản, nghe liền hiểu, đánh tới khi nào thế hệ phe địch không còn ai là chấm dứt.

- Ba đời lão, trung, trẻ, thắng một thế hệ là được một điểm, đánh ba trận, ai lấy được trên hai điểm thì người đó thắng.

Vậy là đám người Vệ Thiên Thương, Vệ Kình sẽ quyết đấu với Nguyệt Linh Hồng, đánh tới khi nào Nguyệt Linh gia tộc không có người thì ngừng.

Nhóm Vệ Thiên Hùng, Vệ Tử Côn sẽ quyết đấu với Nguyệt Linh Tiêu.

Nhóm Lý Thiên Mệnh, Vệ Quốc Hào có lẽ sẽ quyết đấu với Nguyệt Linh Cơ.

Nếu phe nào ở một thế hệ nào đó có siêu cường giả một mình nghiền áp hết đám người bên phe kia, vậy sẽ kiếm được một điểm cho gia tộc.

Mộ Dương trầm giọng hỏi:

- Xin hỏi Giám Sát Sử, ta là phủ chủ Thiên Phủ tương lai của Vệ gia thì có tư cách tham dự không?

Mọi người ngẩng đầu lên, hồi hộp nhìn Phó Giám Sát Sử, chờ câu trả lời.

Thực lực của Mộ Dương xếp vào tốp ba Chu Tước quốc trong thế hệ trung niên, thậm chí là số một.

Năm xưa số một Thiên bảng Thiên Phủ là đệ tử đắc ý nhất của Vệ Thiên Thương.

Lâm Thiên Giám, Tinh Thánh, Thần Thánh từng thua dưới tay Mộ Dương.

Lẽ ra Phó Giám Sát Sử sẽ không để Mộ Dương tham gia, nhưng Cận Nhất Huyên, Tống Nhất nắm giữ tất cả, bọn họ đã sửa chữa quy tắc một lần, mang đến lợi lớn cho Nguyệt Linh gia tộc. Đệ tử phủ chủ Thiên Phủ có tư cách tham gia dựa theo điều lệ, nên bọn họ lười sửa đổi.

Nói trắng ra là họ coi thường.

Nhiều năm qua, có lẽ Lâm Thiên Giám cũng rất muốn biết Mộ Dương năm xưa áp chế mình, liệu bây giờ y còn làm được điều đó không?

Đây là cuộc chiến báo thù của Lâm Thiên Giám, là gã chủ động đề nghị, xin Phó Giám Sát Sử dừng sửa chữa quy tắc vì Mộ Dương.

Đối diện câu hỏi của Mộ Dương, Cận Nhất Huyên thản nhiên nói:

- Đương nhiên có thể, dựa theo quy tắc của khiêu chiến thay đổi Thiên Phủ thì đệ tử phủ chủ có tư cách tham gia cuộc chiến. Mộ Dương, nghe nói thực lực của ngươi không tệ, khi đó sẽ có cơ hội phô bày.

Nghe vậy mọi người hai mặt nhìn nhau.

Bọn họ chỉ có thể nói rằng hai vị Phó Giám Sát Sử quá tin tưởng vào thực lực của Nguyệt Linh gia tộc.

Nếu hai gia tộc lớn đơn độc khiêu chiến thì khó đoán trước kết quả thế hệ lão, trẻ.

Nhưng Nguyệt Linh Tiêu có thể đánh thắng Mộ Dương được không?

Lôi Soái Lâm Thiên Giám nheo mắt trầm giọng nói:

- Mộ Dương, nhiều năm không đánh, mấy năm nay ta tham ngộ nhiều thứ, lần này ta sẽ bắt ngươi giao ra danh hiệu đệ nhất nhân Diễm Đô năm xưa.

Mọi người rất bất ngờ.

Chẳng phải bảo Nguyệt Linh gia tộc và Vệ gia quyết đấu với nhau sao? Liên quan gì Lôi Tôn Phủ Lâm Thiên Giám?

Vệ Thiên Hùng lên tiếng hỏi thay mọi người:

- Ngươi có thể ra trận trong cuộc quyết đấu này?

Lâm Thiên Giám cười khẩy nói:

- Đương nhiên là được, sau ngày hôm nay bái đường, Lôi Tôn Phủ ta là sui gia với Nguyệt Linh gia tộc, là thân tộc của Nguyệt Linh gia tộc.

Mộ Dương híp mắt hỏi:

- Giám Sát Sử đại nhân, Lâm Thiên Giám nói có đúng không?

Mãi đến giờ phút này mọi người mới hiểu được phần thắng của Nguyệt Linh gia tộc đến từ đâu.

Quả nhiên hôn lễ này không phải tổ chức tùy tiện, chọn công bố sau hôn lễ đã nói lên quyết đấu khiêu chiến liên quan tới hôn lễ.

Tống Nhất nói:

- Đương nhiên rồi, theo quy tắc của Thánh Thiên Phủ thì lực lượng thân tộc của gia tộc Thiên Phủ cũng là chứng minh sức mạnh bản thân, nên hai bên có thể chỉ định một thân tộc tham gia chiến đấu.

Ánh mắt Lôi Tôn Lâm Triệu âm trầm nói:

- Nguyên Lôi Tôn Phủ chúng ta sẽ xuất chiến vì Nguyệt Linh gia tộc! Đương nhiên, Vệ gia cũng có thể chỉ định một thân tộc, đây là quy tắc của Thánh Thiên Phủ.

Bọn họ đông người, bên Vệ gia chỉ có mình Mộ Dương và Vệ Thiên Hùng.

Giờ phút này đã rõ ràng sự thật.

Không phải Nguyệt Linh gia tộc quyết đấu với Vệ gia, là Nguyệt Linh gia tộc cộng thêm nguyên gia tộc Lôi Tôn Phủ liên hợp bao vây tiễu trừ Vệ gia.

Không nói đến ưu thế của thế hệ lão, trung, đáng sợ nhất là thế hệ trẻ.

Thế hệ trẻ của hai nhà có Nguyệt Linh Cơ và Lâm Tiêu Đình, nghe nói cùng đến Quy Nhất cảnh, đã nắm chắc một điểm.

Quyết đấu kiểu này mà thêm vào một gia tộc là trí mạng. Vì đông người, có thể chơi xa luân chiến với đối phương.

Mộ Dương có mạnh hơn nữa thì sao?

Lôi Tôn Phủ có đông người thế hệ trung niên, chỉ riêng Lâm Thiên Giám đã có năm huynh đệ, người người đều là cảnh giới Thiên Ý, một đám người xa luân chiến có thể hành đối phương mệt chết.

Vệ gia là gia tộc lánh đời, luôn ít người thì làm sao so sánh với Lôi Tôn Phủ được? Dù bọn họ có thể tìm thân tộc cũng không bằng Lôi Tôn Phủ.

Thứ nhất, không ai chịu chống đối Giám Sát Sử, bữa tiệc cưới này tỏ rõ muốn làm thịt Vệ gia.

Thứ hai, trong Chu Tước quốc không tìm thấy thân tộc nào mạnh bằng Lôi Tôn Phủ.

Chỉ có Chu Tước vương tộc là đè đầu Lôi Tôn Phủ được, nhưng Chu Tước vương tộc khó thỏa mãn điều kiện thứ nhất.

Ai có thể dồn hết lực lượng cả tộc cứu Vệ gia thoát chết?

Bình Luận (0)
Comment