Người Lý Viêm Phong đẫm máu, gã cắm kiếm đen xuống đất, vươn hai tay sửa sang vạt áo, rồi mới dùng khăn tay lau vết máu dính trên người.
Toàn trường hò reo vì gã.
Những người ở đây đa số xem náo nhiệt, dù là thiên sư Thiên Phủ Liễu Tuyết Dao cũng cùng Triệu Thiên Thần lẩn trong đám người xem náo nhiệt.
Biểu hiện siêu tuyệt của Vệ Kình, Vệ Thiên Thương nhận được tôn trọng.
Biểu hiện siêu tuyệt của Lý Viêm Phong cộng thêm tát mặt Vệ gia đương nhiên cũng được hò reo inh ỏi.
Thiên sư Thiên Phủ Liễu Tuyết Dao lắc đầu cười khẩy:
- Vệ gia mất hết mặt mũi.
Triệu Thiên Thần cười nói:
- Thật không ngờ Vệ Tử Côn, Vệ Thiên Hùng có ngày thảm như vậy, hả dạ thật.
Sự cười nhạo của họ chỉ là ảnh thu nhỏ trên chiến trường Viêm Hoàng.
- Lý Viêm Phong!
- Lý Viêm Phong!
Tiếng hò reo từ bốn phía đưa Lý Viêm Phong bước lên đỉnh cao cuộc đời.
Lý Viêm Phong lau sạch máu trên người, quay đầu nói với Lôi Tôn:
- Lôi Tôn, đã khiến người thất vọng, không thể làm thịt con chó nhà có tang này.
Lôi Tôn thoải mái cười to bảo:
- Khá lắm, có thể thực hiện lời hứa của ta với ngươi!
Một mình Lý Viêm Phong nghiền áp hai người Vệ Tử Côn, Vệ Thiên Hùng, suýt chút nữa cho hai huynh đệ về chầu trời.
Bây giờ Vệ gia chỉ còn lại một mình Mộ Dương.
Lôi Tôn Phủ cộng với Nguyệt Linh gia tộc, bao gồm Lý Viêm Phong thì có sáu người.
Hôm nay dù Mộ Dương nghịch thiên đến đâu cũng không cản nổi xa luân chiến kiểu này.
- Cảm tạ Lôi Tôn, Lý Viêm Phong suốt đời khó quên.
Hai mươi năm, rốt cuộc Lý Viêm Phong chờ đến phong quang ngày nay.
Lý Viêm Phong bỗng nhìn hai vị Giám Sát Sử, cầu xin:
- Xin hai vị Giám Sát Sử cho ta một chút thời gian, để ta chấm dứt một đoạn ân oán.
Tống Nhất nói:
- Chuẩn.
Lý Viêm Phong gật đầu cảm ơn, rút kiếm đen chỉ hướng Vệ Tịnh.
Trên tường thành, Vệ Tịnh vừa dìu Vệ Thiên Hùng quay về.
Từ đầu đến cuối đã có nhiều người nhìn Vệ Tịnh, vì Lý Viêm Phong từng là trượng phu của nàng.
Lý Viêm Phong hơi hếch cằm:
- Vệ Tịnh, nhìn qua đây.
Vệ Tịnh đứng trong gió, mắt tràn đầy tơ máu:
- Ngươi muốn nói cái gì?
- Cho đến nay, ta không có cơ hội tuyên bố, hôm nay thừa dịp này ta muốn thanh minh một việc.
Khi nói chuyện, mắt Lý Viêm Phong nóng bỏng nhìn Lý Thiên Mệnh, gằn từng chữ:
- Có người cho rằng ta cô phụ mẫu tử bọn họ, hôm nay ta muốn nói cho mọi người biết ta chưa bao giờ nợ Vệ Tịnh.
- Vì Lý Thiên Mệnh không phải là nhi tử của ta!
Lời vừa thốt ra, toàn trường oanh động.
Không phải của gã thì là của ai?
Điều này có ý nghĩa gì? Bị cắm sừng? Ngoại tình?
Lý Thiên Mệnh nghe xong cũng hóa đá.
Thật ra hắn từng nghi ngờ rất nhiều lần, nhưng then chốt là mẫu thân từng nói hắn là nhi tử của Lý Viêm Phong.
Giờ phút này nhìn sắc mặt Vệ Tịnh đứng bên cạnh thì Lý Thiên Mệnh đã hiểu, nàng chưa từng nói dối nhưng đã nói dối về chuyện này.
Nói thật là Lý Thiên Mệnh nhẹ cả người, hắn luôn gai mắt Lý Viêm Phong, nếu không phải là phụ thân ruột thì hắn đã chẳng rối rắm như vậy.
Giờ đương sự tuyên bố sự thật, quá tốt, việc tốt nhất trần đời.
Hèn gì Lý Viêm Phong giúp Liễu Thiên Dương chứ không giúp mình.
Hèn gì hai mươi năm qua Lý Viêm Phong không gánh vác trách nhiệm của phụ thân.
Không phải phụ thân ruột, mừng quá đi.
Lý Viêm Phong nói:
- Lúc ấy Vệ Tịnh mang thai ba tháng tìm ta, muốn cùng ta kết hôn giả. Khi ấy ta mê đắm sắc đẹp của nàng nên hứa nuôi nấng Lý Thiên Mệnh đến lớn, nhưng ta và người này không có quan hệ phụ tử. Lúc vừa thành hôn, Vệ Tịnh sinh ra Lý Thiên Mệnh liền bị Tiểu Mệnh Kiếp, nên giữa ta và nàng ấy chưa từng có một ngày làm phu thê, nên từ đầu đến cuối ta và Vệ phủ không có chút quan hệ!
Lý Viêm Phong tuyên bố tại đây là vì thoát khỏi dính dáng với Vệ phủ, từ nay hoàn toàn trở thành người của Lôi Tôn Phủ.
Giờ phút này, Lý Thiên Mệnh ở ngay giữa gió lốc.
Hắn sững sờ.
Nhìn lại Mộ Dương và Vệ Thiên Thương, hình như không hề bất ngờ với lời Lý Viêm Phong tuyên bố, chứng minh họ đã biết chuyện này.
Phỏng chừng lúc Vệ Thiên Thương trừ Tiểu Mệnh Kiếp cho Vệ Tịnh thì nàng đã kể ra sự thật, chẳng qua chưa có cơ hội nói rõ ràng với Lý Thiên Mệnh.
Hắn đại khái đoán ra sự việc.
Thứ nhất: Vệ Tịnh mang thai ba tháng mới ở bên Lý Viêm Phong.
Thứ hai: Khi đó Lý Viêm Phong theo đuổi Vệ Tịnh, càng biết nàng mang thai, nhưng gã cam lòng chấp nhận, và hứa nuôi nấng Lý Thiên Mệnh đến lớn.
Đây là lý do Vệ Tịnh chọn Lý Viêm Phong chứ không chọn Mộ Dương và Thần Thánh.
Dù sao nàng đã mang thai, Mộ Dương và Thần Thánh đều là bằng hữu rất tốt với nàng, nàng không cách nào đối diện với hai người, càng không thể ăn nói với Vệ Thiên Thương.
Hiển nhiên Lý Thiên Mệnh không phải con của Mộ Dương, Thần Thánh.
Vấn đề là: Phụ thân của hắn là ai?
Trong giây phút hỗn loạn này, Lôi Tôn Lâm Triệu ở khu vực Lôi Tôn Phủ cười hỏi:
- Lý Viêm Phong, vậy ngươi có biết Vệ Tịnh chưa cưới đã mang thai, phụ thân của Lý Thiên Mệnh là ai không?
Với dân phong của Chu Tước quốc thì đây là trò cười cho thiên hạ, đặc biệt khi nàng là nữ nhi của phủ chủ Thiên Phủ.
Lý Viêm Phong xì cười nói:
- Ai biết tên đê tiện đó là con hoang từ đâu ra!
Câu này chọc toàn trường cười to.
Nếu nói những lời trước đó của Lý Viêm Phong là có nguyên nhân, nhưng câu này xúc phạm hơi quá đáng.
Mộ Dương trầm giọng nói:
- Ngươi câm miệng lại! Lúc trước là ngươi đồng ý kết khế ước giả với Tịnh Nhi, muốn leo lên Vệ gia nhưng không thành công, giờ còn ở đây châm chọc nhạo báng, ngươi còn có phong độ sao?
Lý Viêm Phong cười khẩy nói:
- Mắc mớ gì tới ngươi? Mộ Dương, người này phụ ngươi, ăn ốc bắt ta đổ vỏ, ngươi còn chiến đấu vì Vệ gia, ngươi thật rộng lượng.
Vệ Tịnh nhẹ giọng nói:
- Dương ca, đừng nói nữa.
Hiện giờ có quá nhiều người cười nhạo nàng, nhưng so sánh với cảnh khó khăn của Vệ gia hiện giờ thì những nhục nhã đó có đáng gì?
- Chuyện của ta đừng dây dưa nhiều trước công chúng, không công bằng với Thiên Mệnh.
Mọi người nhạo báng nàng chưa cưới đã mang thai, khiến Vệ phủ mất hết mặt mũi.
Lý Thiên Mệnh an ủi:
- Nương, nhi tin tưởng nương, đêm nay trở về hãy kể rõ ràng cho nhi biết là được. Còn về Lý Viêm Phong thì nói thật là nhi ước gì hắn không phải phụ thân ruột của nhi.
Lý Thiên Mệnh biết con người của Vệ Tịnh như thế nào, hóa ra trong chuyện này thật sự có ẩn tình khác.
Điều này liên quan đến thân thế thật sự của hắn, thậm chí liên quan đến mười quả trứng Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ.
Hôm nay, một mình Lý Viêm Phong gần như hại ba người con cái của Vệ Thiên Thương.
Lôi Tôn Phủ đi nước cờ này quá hay.
Hôm nay quan hệ phụ tử của hắn với Lý Viêm Phong bị cắt đứt hoàn toàn, Lý Thiên Mệnh không còn gánh nặng nữa.
Tiểu nhân này năm xưa theo đuổi Vệ Tịnh, bảo đảm nuôi nấng hắn lớn lên, thật ra là vì leo lên Vệ phủ.
Nhưng Vệ Thiên Thương hoàn toàn không vừa mắt gã.
Tiểu Mệnh Kiếp làm gã giỏ tre múc nước, dã tràng se cát.
Cho nên hai mươi năm qua gã qua loa với hai mẫu tử, nhưng đó là tự do của gã, không có sai lầm lớn, không thể dùng đạo đức chỉ trích gã được.
Tuy nhiên những lý do đó không thể che giấu việc hôm nay gã phế bỏ Vệ Tử Côn, càng không thể che lấp việc gã nhục nhã Vệ Tịnh trước công chúng, gọi Lý Thiên Mệnh là con hoang.
Cho nên bây giờ Lý Thiên Mệnh hy vọng cho tên khốn vênh váo này trả giá đắt.
Tiếc rằng hiện tại Vệ gia chỉ còn lại một mình Mộ Dương.
Đối phương thì có sáu người.
Ngày hôm qua Mộ Dương có biểu hiện sáng mắt khiến mọi người cho rằng cuộc chiến hôm nay có cơ may lật ngược.
Nhưng bây giờ một mình Lý Viêm Phong chống dậy Lôi Tôn Phủ, còn cơ may nào nữa?