Mộ Dương đã đáp xuống kết giới thiên văn.
Y chắp tay sau lưng, ngước đầu lên nhìn hướng Lôi Tôn Phủ.
Năm nhi tử Lâm gia còn có Lâm Thiên Hiên, Lâm Tiêu Phong, đệ nhất nguyên soái Chu Tước quốc Lâm Thiên Giám chưa ra trận.
Mộ Dương thản nhiên nói:
- Ta không muốn đánh quá lâu. Lâm Thiên Giám, Lâm Tiêu Phong, Lâm Thiên Hiên, ba người cùng lên đi.
Bên Lôi Tôn Phủ, năm nhi tử Lâm gia liếc nhau.
Mắt Lâm Thiên Giám sáng rực hỏi:
- Ngươi nói thật không?
Kiến thức thủ đoạn của Mộ Dương ngày hôm qua xong Lâm Thiên Giám đã hối hận đề nghị Giám Sát Sử cho y ra trận.
Nhưng bây giờ cơ hội đến rồi, vì Mộ Dương tự mãn.
Ba huynh đệ híp mắt lại.
Mộ Dương rút trường kiếm ra:
- Đến đây!
Trường kiếm tố nhã, xem chất liệu giống kiếm gỗ, nhưng hiển nhiên đây không phải kiếm gỗ mà là thần binh.
Lôi Tôn bỗng quát to:
- Giết hắn!!!
Thần Thánh là người ngoài, chỉ có thể làm rối.
Mộ Dương từ đầu đến cuối là kẻ địch lớn nhất của Lôi Tôn Phủ, bây giờ là cơ hội tốt nhất giết chết y.
- Vâng!
Ba huynh đệ Lâm gia đều vào sân.
Thần Thánh ở phía xa liếc qua, y biết vì sao Mộ Dương muốn mạo hiểm một chọi ba.
Không phải vì tràn trề tự tin, cũng không phải vì ba huynh đệ Lâm gia yếu, ngược lại ba người này rất mạnh.
Lý do là vì Mộ Dương muốn giết ba người này.
Nếu giết từng người, khi người Lâm gia đầu tiên chết trận, còn lại Lâm Thiên Giám, Lâm Tiêu Phong có lẽ sẽ không ra sân.
Bọn họ sẽ chọn trực tiếp nhận thua, bởi vì ngày mai Lôi Tôn Phủ và Nguyệt Linh gia tộc còn hai đệ tử Thánh Thiên Phủ, nắm chắc thắng lợi.
Nhưng nếu ba huynh đệ Lâm gia cùng ra trận thì Mộ Dương có cơ hội cho cả ba chết tại đây.
Thần Thánh khá tò mò, nhiều năm qua y mãi không thể đánh bại Mộ Dương, đối phương có thực lực như thế nào?
Quyết đấu sống chết ngày thứ hai nghênh đón khoảnh khắc kích thích, hồi hộp, bùng nổ nhất.
Mộ Dương một người một kiếm, cộng thêm một con thú bản mệnh đơn độc chiến với ba huynh đệ Lôi Tôn Phủ.
Trong thế hệ này, Lôi Soái Lâm Thiên Giám nổi tiếng như cồn, luôn xếp vào tốp ba mang theo huynh đệ Lâm Tiêu Phong, Lâm Thiên Hiên bước vào kết giới thiên văn.
Giờ phút này, toàn trường oanh động.
Trong trận chiến này, có ai còn nhớ Lý Viêm Phong, Thần Thánh?
Một chọi ba mới là anh hào thật sự.
Nhưng Mộ Dương sẽ chết chứ?
Dù chết thì khí khái này cũng khiến người thán phục.
Không ai biết vì sao Mộ Dương mạo hiểm chọn lấy một địch ba, lãng phí cục diện tốt mà Thần Thánh sáng tạo cho y.
Chỉ có người Vệ phủ biết quyết đấu sống chết ba ngày này hoặc là sống, không thì chết.
Trên chiến trường, thế như nước với lửa!
Ba huynh đệ Lâm gia sát khí ngút trời.
Khoảnh khắc vào sân, thú bản mệnh của họ cùng ra sân, hung thần ác sát.
Ba người có bốn con thú bản mệnh.
Con thú bản mệnh thứ nhất là ong xanh bay lượn trên trời, hình thể to lớn, hơi giống Thương Vân Điện Văn ngày hôm qua.
Đây là thú bản mệnh thất giai thượng phẩm, tên gọi Thanh Mộc Lôi Phong, thú bản mệnh loài côn trùng hệ hoa mộc lôi đình, có hai thuộc tính.
Đây là thú bản mệnh của lão tam Lâm gia, Lâm Thiên Hiên.
Con thú bản mệnh thứ hai là sói khổng lồ màu xanh dưới thân Lâm Tiêu Phong.
Đây là mãnh thú hung tàn, thân hình mạnh mẽ, nanh vuốt sắc bén, khóe miệng chảy nước dãi, mắt dữ tợn khát máu, tựa như con mãnh thú đói bụng cồn cào.
Đây là Bạo Phong Thiên Lang, thú bản mệnh của Lâm Tiêu Phong, thú bản mệnh loài thú chạy hệ bạo phong.
Con thú bản mệnh thứ ba là một con Ngũ Sắc Lôi Minh Điểu, gần như cùng phẩm loại với thú bản mệnh của Lâm Nhung ngày hôm qua, mạnh như nhau.
Ba con đều là thú bản mệnh thất giai, trong đó Ngũ Sắc Lôi Minh Điểu là của Lôi Soái Lâm Thiên Giám.
Lâm Thiên Giám giống như con cái của mình, là Ngự Thú Sư song sinh.
Con thú bản mệnh khác của Lâm Thiên Giám đã xuất hiện bên cạnh gã.
Một con thần vượn hoàng kim vạm vỡ, mắt đỏ như máu, lông vàng chói mắt, mỗi sợi lông như kim thép.
Đó là con bát giai Đế Thú.
Nó tiến hóa từ Kim Cương Bạo Lôi Viên.
Đặc điểm rõ ràng nhất trên người của nó là xương sườn mọc ra sáu cánh tay thô to.
Sáu cánh tay, sáu móng vuốt.
Tên của nó gọi là Kim Cương Lục Tí Thần Viên.
Cùng là thú bản mệnh loài thú chạy hệ cuồng hóa lôi đình, kèm theo thuộc tính cuồng hóa.
Thú bản mệnh như vậy thường gần giống mãnh thú nhất, cũng hung tàn nhất.
Giờ phút này, ba huynh đệ Lâm gia cộng thêm bốn con thú bản mệnh hoàn toàn bao vây Mộ Dương.
Thú bản mệnh thì lấy Kim Cương Lục Tí Thần Viên dẫn đầu, chúng nó gào thét, gầm rống. Kết giới thiên văn to như vậy nhưng gần như không chứa hết chúng nó.
- Mộ Dương, chờ sau khi ngươi chết, Vệ gia toàn là già yếu, phụ nữ và trẻ em, bệnh tàn.
- Ngày mai chiến đấu xong, cả nhà Vệ phủ không có đường sống.
- Đáng tiếc, ngươi không thể thấy tận mắt cả nhà bọn họ chết hết.
- Ai kêu Vệ gia ngăn đường Lôi Tôn Phủ ta nổi lên làm chi?
- Ngươi là người chặn đường lớn nhất của Lôi Tôn Phủ!
- Cái chết của ngươi không thể trách ai khác, chỉ có thể trách ngươi đã xui còn ngu.
Lâm Thiên Giám vốn định từ bỏ trận chiến hôm nay, gã cảm giác dù ba người xa luân chiến thì có lẽ cũng không đánh thắng Mộ Dương được, nhưng không ngờ đối phương tự đại làm bậy, dám lấy một chọi ba. Đây là cơ hội ngàn năm một thuở.
Nếu để Mộ Dương sống thì Lôi Tôn Phủ bọn họ không yên lòng.
Đối diện Lâm Thiên Giám quát tháo, Mộ Dương không đáp trả một chữ nào, y giơ trường kiếm lên.
Ầm!
Một con thú bản mệnh khổng lồ xuất hiện bên cạnh Mộ Dương.
Thú bản mệnh này toàn thân màu đen, vảy giáp phủ kín, xem hình thể là loài thú chạy.
Có thân thể mãnh thú, cũng có nanh vuốt của mãnh thú.
Dễ thấy nhất là đầu của nó, đầu rồng.
To lớn hơn đầu rồng, bá khí hơn đầu rồng, đặc biệt là đôi mắt uy nghiêm mà to lớn.
Đây là kỳ lân!
Kỳ lân, phượng hoàng, rồng thần đều là thú bản mệnh đỉnh cấp, huyết thống có tốt có cấp thấp. Trong rồng thần, cấp thấp nhất là Phong Tuyết Ly Long, loài này không tính là rồng thần, thậm chí không bằng Đế Thú.
Thú bản mệnh của Mộ Dương là Mặc Kỳ Lân.
Mặc Kỳ Lân là thú bản mệnh bát giai trung phẩm.
Tuy là kỳ lân cấp thấp nhất, không phải Thánh Thú, nhưng đây đã là thú bản mệnh bát giai đầu tiên đạt tới trung phẩm trong toàn bộ Chu Tước quốc.
Chim đại bàng mười hai cánh vàng, Tứ Nhãn Lôi Ma Thần Ưng, Bát Tinh Đế Sư đều là hạ phẩm.
Mặc Kỳ Lân này có thuộc tính hệ băng thủy, hệ địa thổ, hai hệ nguyên tố.
Gọi chung là thú bản mệnh loài thú chạy hai hệ băng thủy địa thổ.
Kỳ lân là vua thú chạy.
Khi Mặc Kỳ Lân xuất hiện bên cạnh Mộ Dương, dù nó không gầm rống, chỉ lạnh lùng nhìn đám đối thủ cũng tạo thành áp lực to lớn cho bốn con thú bản mệnh.
Giờ phút này, Mộ Dương một người một kiếm một thú, vung kiếm lên.
Dù biết trước sự lợi hại của thú bản mệnh của Mộ Dương, nhưng thần uy của Mặc Kỳ Lân vẫn khiến toàn trường hét lên.
Lâu lắm rồi Mộ Dương không ra tay, Mặc Kỳ Lân chỉ hoạt động trong Thiên Phủ, ít có người ngoài trông thấy y.
Chu Tước quốc không có phượng hoàng, Mặc Kỳ Lân là thú bản mệnh cao cấp nhất cả nước, là Đế Hoàng trong thú bản mệnh của Chu Tước quốc.
Thú bản mệnh của Chu Tước Vương cũng chỉ là bát giai hạ phẩm.
Đến bát giai thì chênh lệch giữa thượng trung hạ phẩm cực kỳ lớn.